Vợ Phúc Hắc Của Đế Vương Hắc Đạo - Chương 27

Tác giả: Thiên Thượng Lam Cẩn

Chất Vấn
"Em hiện giờ sao? Đang trên đường đến Luân Đôn!” Trong điện thoại, giọng nói của Lam Duê khó nén được nụ cười, nhưng cũng nói cho anh biết mình đang chuẩn bị đi đâu.
Bộp một tiếng, chiếc ly thủy tinh trong tay Lăng Ngạo theo tiếng trả lời mà vỡ nát, máu tươi từ giữa kẽ tay rỉ ra. Gân xanh trên trán nổi lên, ***g *** càng thêm phập phồng mãnh liệt, khó mà che giấu, chứng minh hiện giờ chủ nhân của nó đang rất tức giận.
"Âm thanh gì vậy?" Ở đầu dây bên kia Lam Duê vừa nghe thấy âm thanh hơi chói tai, hình như có thứ gì bị vỡ, thuận miệng mỏi.
"Thủ lĩnh, tay phải của người bị chảy máu! Cần làm sạch ngay lập tức!”
Vừa mới lên tiếng hỏi, Lam Duê liền nghe thấy trong điện thoại truyền đến giọng nói quen thuộc của Âu Liêm, tự nhiên cô cũng đoán được âm thanh vừa rồi là vì cái gì!
Tuy có chút lo lắng, nhưng cô vẫn không nói ra: “Nếu như tay bị thương, vậy thì anh nghỉ ngơi cho khỏe đi!”
"Lam Duê. . . . . ."
"Ừm!"
Cả hai bên đều trầm mặc, sau khi Lăng Ngạo cất tiếng gọi, liền im bặt không nói, mà Lam Duê chỉ đáp một tiếng, liền cầm điện thoại chờ câu nói tiếp theo của anh.
"Đừng ૮ɦếƭ ở nước Anh!"
Nhếch khóe môi cười nhạt, tròng mắt đen nhánh liền lóe lên từng vòng sáng mê người: “Không phải là em ૮ɦếƭ, mà là những người đó tìm ૮ɦếƭ!"
Danh hiệu của Lam Duê không phải là giả, nếu như bọn họ muốn cô đưa tiễn một đoạn đường, cô cũng không ngại, cô tự biết ra tay hành động. Hết lần này đến lần khác khiêu chiến uy nghiêm của cô, coi cô là người ૮ɦếƭ sao? Nếu đã như vậy, cô cũng không cần nhịn nữa.
Cúp điện thoại, trên gương mặt tinh xảo lóe lên nụ cười khát máu, nhìn bầu trời bên ngoài dần dần bị sương mù bao phủ, cô biết đã đến Luân Đôn.
Lam Duê vừa xuất hiện ở Luân Đôn, hội nghị do Bá tước William chủ trì chính thức bắt đầu.
Mấy vị lão đại từ mười mấy phe thế lực đến từ khắp nơi ngồi kín toàn bộ hội trường, thấy cô đến, tất cả đều dùng ánh mắt mang theo ý xấu nhìn cô. Mà gương mặt cô vẫn giữ nụ cười đặc trưng, thản nhiên ngồi vào vị trí của mình, chờ nghe tiếp.
Bọn người Vân Trạch đứng ở sau lưng cô, vẻ mặt khác nhau, nhưng đều vô cùng điềm tĩnh, một chút tâm tình cũng nhìn không thấu.
"Lam đương gia, tin rằng cô cũng biết rất rõ nguyên nhân chúng tôi triển khai hội nghị lần này. Ban đầu Lam đương gia và Lăng thủ lĩnh chủ trương khởi xướng việc tuyệt đối không để chuyện làm ăn buôn bán của mình có bất kỳ dính líu nào tới MT. Thế nhưng lần này, chúng tôi lại phát hiện, bên trong đám quân hỏa có giá trị của nhà họ Lam, lại lẫn với MT! Lam đương gia, chuyện này, có cần phải cho chúng tôi một lời giải thích thỏa đáng hay không?”
Bá tước William vừa ngồi vào vị trí cao nhất, liền dằn lòng không đặng mà hỏi thăm ngay. Tuy rằng giọng nói có vẻ hòa nhã, nhưng lại không che giấu được sự độc địa, nham hiểm.
Xem ra là vì bộ mặt thật đã bị rơi xuống ngay trước mặt cô từ lâu, cho nên cũng không cần thiết phải che giấu gì nữa. Còn có thể nói chuyện như thế này với cô, đã là nể tình lắm rồi.
Tất cả mọi người đang chờ đợi đáp án của cô, tròng mắt xoay chuyển, lại bất ngờ phát hiện ra Nathan Andrew.
Chỉ có điều, trước kia cô dùng biện pháp cứng rắn để khiến hắn rút tay ra khỏi thị trường thuốc phiện ở Trung Quốc. Khi không lần này nhà họ Lam lại trở thành kẻ tình nghi, làm trái với hứa hẹn của mình, tự tiện buôn lậu MT, người có liên quan, dĩ nhiên là không ít, người nên tới, tất nhiên đã có mặt, mà người không nhất thiết phải xuất hiện, e rằng cũng đã đến cả rồi.
"Tôi cũng thế, rất muốn biết Lam đương gia sẽ giải thích chuyện lần này như thế nào! Có thể lý giải cho sự nghi hoặc của chúng tôi hay không đây? Lam Duê đương gia!"
Nhận thấy được ánh nhìn của Lam Duê, Andrew rất lễ độ hướng về phía cô nhấc ly R*ợ*u trong tay lên, bên trong con ngươi màu xanh lục lóe lên vài tia hứng thú, tựa hồ đang chờ đáp án của cô.
Hắn ta tự nhiên biết rõ, đây là trò ‘gắp lửa bỏ tay người’, ngấm ngầm hãm hại nhà họ Lam. Từ thưở ban đầu nhà họ Lam đã không ***ng chạm đến thứ này, như vậy thì tuyệt đối không có khả năng bất chợt nảy sinh hứng thú. Hơn nữa, so với buôn lậu MT, thực tế chứng minh buôn bán VK tương đối có tiền hơn. Thị trường giao dịch quân hỏa trong tay nhà họ Lam chiếm giữ rộng khắp, hơn nữa tập đoàn Lam thị có quy mô lớn như thế, căn bản là có thế nào cũng sẽ không phá hủy đi khuôn phép từ trước đến nay, tự vả vào mặt mình.
Mà ngay lúc này đây, cùng ngồi song song với Bá tước William, Raymond mở miệng nói: “Có phải bởi vì lần trước Lam đương gia bị tổn thất một lô quân hỏa có giá trị lớn, cho nên kinh phí có chút eo hẹp, thành ra ‘bí quá hóa liều’? Nếu thật như vậy, Lam đương gia có thể nói ra, tôi với mọi người tuyệt đối sẽ không trách tội cô!”
"Hả? Raymond lão đại cứ nói đùa! Lam Duê làm cái gì, mà cần người khác tha thứ?" Thấy mấy nhân vật chủ chốt đã nói xong, lúc này Lam Duê mới mở miệng cười, cả đáy mắt đều là ý cười: "Phát hiện một số lượng lớn MT từ trong lô quân hỏa của nhà họ Lam, sau đó liền khẳng định chúng tôi buôn bán chất có hại, đây không phải có phần độc đoán sao!”
"Như vậy, Lam đương gia có thể giải thích một chút hay không, trong quân hạm có MT, là chuyện gì đã xảy ra?”
Cười như không cười nhìn Raymond và William, hai người kẻ xướng người họa, cong Ng'n t khe khẽ gõ lên mặt bàn. Âm thanh trong trẻo vang lên, tựa như đang gõ vào từng người ở nơi này, khiến cho người ta kinh hãi. Giờ khắc này, bọn họ mới nhớ ra, cô là chủ nhân của nhà họ Lam, thủ đoạn tàn nhẫn, quyết đoán - Lam Duê.
Ở trong giới Hắc Đạo bảy năm, tất cả mọi người đã quy Lam Duê và Lăng Ngạo thành cùng một loại người, không thể tùy tiện chọc vào!
"Như vậy, Bá tước William có thể trả lời vấn đề tôi muốn hỏi trước hay không? Tại sao ông lại đi tra xét quâm hạm của tôi? Mặc dù đi qua quần đảo Acores, nhưng đây là hải phận của Bồ Đào Nha, ông có thể nói cho tôi biết, ông nghĩ gì mà lại đến đó điều tra quân hạm của tôi? Ông lấy thân phận gì đi làm điều đó?”
"A, chắc hẳn ông sẽ nói, thế lực Hắc Đạo ở khu vực này nằm trong phạm vi quản lý của ông! Có phải như vậy hay không?"
Lam Duê thong thả ung dung nói một hơi, mặc dù giọng điệu vô cùng bình thản, nhưng trong ấy lại hàm chứa quá nhiều ý tứ, ngôn ngữ bẫy rập không thể bắt bẻ cứ thế tuôn ra.
Ngoại trừ Raymond và William, những người khác cũng làm như thật mà gật đầu, Andrew mỉm cười nói: “Lam đương gia nói không sai, dưới tình huống bình thường, tất nhiên phải có quy củ, tuyệt đối không thể tùy tiện giam giữ tàu thuyền, hay máy bay vận chuyển hàng hóa của phe đối phương. Về mặt này, tôi cũng muốn nghe ý kiến của Bá tước William một chút!”
Mỗi lời nói, mỗi cử chỉ của Andrew vào lúc này quả thật rất thu hút sự chú ý của người khác. Một khắc trước, người ta có cảm giác như hắn đang đứng về phe của William, nhưng lời mới vừa rồi dường như là đang nói giúp Lam Duê, làm cho người ta không hiểu, rốt cuộc là hắn đang có ý đồ gì!
Một khắc kia, tầm mắt của mọi người lại chuyển sang trên người của Bá tước William, dường như đang chờ hắn giải thích!
"Lam đương gia thật biết đùa, chuyện này cũng không phải là Gia tộc William của tôi làm, mà là hải quân của Bồ Đào Nha ra lệnh lục soát, sau đó mới đến báo cho tôi mà thôi. Tất cả mọi người đề hiểu, biểu tượng của nhà họ Lam thì tuyệt đối không thể động vào. Nhưng mà hải quân chỉ làm theo quy định, tùy tiện xem qua một chút, ai biết lại đi lục soát kỹ càng, không ngờ tra ra được. Không phải Lam đương gia nên giải thích cho chúng tôi chuyện này ư, thế nào lại đi hỏi vặn lại tôi mấy thứ này? Chẳng lẽ Lam đương gia có tật giật mình rồi hả?”
Hóa Giải
"A, cũng may mà Bá tước William còn có thể nhớ tới câu thành ngữ Trung Quốc! Về phần như lời ông nói ‘có tật giật mình’, ngược lại tôi cũng rất tò mò, bản thân tôi đang chột dạ ở nơi nào?”
Lam Duê cười nhạt, không vội, cũng chẳng tỏ thái độ bực tức, khiến mười mấy người đang tham dự hội nghị, trong lòng cũng có chút hoang mang.
"Được rồi, nếu tất cả mọi người đã muốn biết rõ thái độ của nhà họ Lam, vậy thì tôi chỉ có thể nói thế này thôi!" Dừng một chút, đổi tư thế ngồi khác, nói tiếp: "Quy tắc trước nay của nhà họ Lam không hề thay đổi, hiện tại sẽ không, về sau lại càng không, không bao giờ thay đổi! Về phần sự kiện buôn lậu thuốc phiện lần này, tôi cũng nên nói rõ ràng một chút mới được!”
"Vân Trạch!"
Nói xong, Vân Trạch liền tiến lên trước một bước, đang lúc mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra, một mặt đưa xấp tài liệu trong tay ra, mặt khác cầm chiếc máy tính bảng kết nối với màn hình lớn bên cạnh.
Cũng không vội mở lời, mà xoay người nhìn về phía màn ảnh rộng. Ng'n t gõ nhịp nhàng lên xấp tài liệu đặt trên bàn, từng tiếng vang thanh thúy khiến người ta khó mà xác định được thái độ của cô vào lúc này.
Tình thế hiện tại rõ ràng rất bất lợi cho cô, thế nhưng biểu hiện của cô lại thờ ơ như chẳng có chuyện gì to tát, điều này trái lại làm cho những người xung quanh dâng lên một cỗ lo lắng hãi hùng.
Trên màn ảnh rộng xuất hiện hình ảnh lô quân hỏa của nhà họ Lam được vận chuyển lên trên quân hạm ở Charleston, cùng với quãng đường nó đã đi qua, cuối cùng là bị giam giữ ở quần đảo Acores. Hình ảnh liếc qua liền hiểu rõ.
"Lam đương gia, chỉ bằng vào những hình ảnh theo dõi mà cô cung cấp thì có thể chứng minh được gì? Cô cho chúng tôi là lũ trẻ ba tuổi, tùy tiện xua đuổi sao?"
Kỳ thật trong lòng Bá tước William cũng cảm thấy giật mình, ở vào trường hợp của kẻ khác, khi làm những chuyện này đều là cực kỳ bí mật, lúc nào cũng trong trạng thái lo sợ sẽ bị nắm được chuôi. Nhưng Lam Duê này thì ngược lại, trực tiếp lưu trữ lại thông tin của mình, chẳng lẽ cô ta không sợ, sau khi tin tức bị rò rỉ, bản thân mình sẽ tự tìm đến cái ૮ɦếƭ ư?
Lam Duê nghiêng đầu, đáy mắt lóe ra một tia mỉa mai: "Bá tước đại nhân không cần phải gấp, xem thế này không phải rất tốt sao?"
Hình ảnh chợt lóe lên lần nữa, lần này là khung cảnh bên trong quân hạm.
Lúc này, Lam Duê không còn tập trung nhìn vào màn ảnh lớn nữa, mà là xoay người nhìn bọn họ.
Hao tâm tổn sức như vậy, kết quả lại là công dã tràng, cũng không biết hiện giờ trong lòng của Bá tước William là như thế nào, hẳn là muốn nôn ra máu rồi!
Hình ảnh hiển thị trên màn hình chính là toàn bộ quá trình thuốc phiện bị mang lên quân hạm, chẳng qua là không có quay rõ mặt kẻ cầm đầu, điều này khiến Bá tước William bên cạnh cả người đang *** cũng thở phào nhẹ nhõm.
Vẫy vẫy tay, Vân Trạch nhanh chóng tắt máy, thu hồi máy tính bảng, lùi lại hai bước, đứng ở phía sau cô.
"Lần này, có phải đã rất rõ ràng hay không đây?"
Lam Duê rất thông minh, cô tự nhiên biết rõ, nói chuyện với những người này, chỉ dựa vào lời nói suông, căn bản là phí công vô ích. Bọn họ đã chuẩn bị kỹ càng, tính toán kéo cô xuống, bất luận cô có nói gì, cũng chỉ là biện minh mà thôi. Không nói thì lại bị quy thành ‘có tật giật mình’. Thế thì thay vì nói lý lẽ, trực tiếp đưa ra chứng cứ, bọn họ không đến nỗi tự lừa gạt thị giác của chính mình chứ!
"Nếu vẫn còn chưa tin, ừhm, đây là tập tài liệu cơ mật, Bá tước William phải nhìn cho kỹ rồi hẵng nói?” Nói xong, Ng'n t trắng nõn mịn màng Pu'ng một cái, một xấp tài liệu bị đẩy tới trước, dùng đầu Ng'n t gõ hai cái xuống mặt bàn, cười dịu dàng nhìn hắn.
Gương mặt Bá tước William hiện rõ sự khó hiểu, liếc mắt nhìn cô, thật sự không hiểu vì sao cô chỉ đem tài liệu này giao cho một mình hắn xem.
Thế nhưng sau khi mở ra, mồ hôi lạnh bất ngờ tuôn ra như suối, thật may mắn khi nó rơi vào tay hắn!
"Như thế nào?"
"Xem ra lần này đã hiểu lầm Lam đương gia thật rồi! Chuyện này tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm túc, tuyệt đối không để Lam đương gia vô duyên vô cớ bị uất ức như vậy! Lam đương gia yên tâm!"
Hiện tại hắn thật sự là muốn bất chấp tất cả để *** phụ nữ này, quả thật cô ta quá đáng sợ, *** vô hình, luôn biết nắm giữ xương sườn của người khác một cách dễ dàng. Bá tước William nắm chặt tài liệu trong tay, giữa tròng mắt màu xanh lam bắn ra một tia lạnh lẽo, hắn nhất định phải *** phụ nữ này. Bây giờ đang ở trong địa bàn của hắn, tuyệt đối không thể để cho cô ta sống sót rời khỏi đây.
"A, đây cũng không có gì, nhưng mà về sau ngàn vạn lần không được phát sinh ra chuyện thế này nữa! Dẫu sao, bây giờ mọi chuyện đã được giải thích rõ ràng, nhưng lại làm lỡ mất thời gian của tôi, chuyện này có chút làm người ta đau đầu rồi!”
Đứng lên, Lam Duê cười, phất tay một cái, trước mắt bao nhiêu người điềm nhiên rời khỏi nơi đây.
**********
"Vì sao Lam chủ không nhân cơ hội này mà giải quyết hắn luôn một thể, nếu như tất cả bọn họ nhìn thấy nội dung bên trong tài liệu, hiển nhiên Gia tộc William cũng không còn khả năng gây sợ hãi nữa!”
"Cho đến tận bây giờ tôi cũng chưa từng coi Gia tộc William ra gì! Chẳng qua là hiện giờ giữ hắn lại vẫn còn có chút tác dụng. Bất thình lình đập tan cục diện thăng bằng bấy lâu nay, đối với chúng ta mà nói, chẳng có lợi lộc gì! Thay vì đối mặt với tương lai chưa rõ ra sao, tôi vẫn thích những gì mình đã nắm chắc hơn!”
Cô chưa bao giờ đánh liều, nếu như đã không nhổ cỏ tận gốc, vậy thì cô sẽ giữ lại.
Gia tộc William và Gia tộc Raymond quả thật không đủ gây sợ hãi, nhưng mà vẫn còn thế lực khác đang thao túng sau lưng họ, cũng là sự tồn tại khiến cho cô lo lắng. Thế nên hiện giờ cô làm lơ bọn họ, chẳng qua chỉ là cảnh cáo, chờ đợi thời cơ. Đến khi chín muồi, mới có thể cho kẻ thù một phát trí mạng nhất, nhổ cỏ tận gốc.
"Lam Duê, cần gì đi gấp như vậy?"
Tiếng phổ thông lưu loát vang lên sau lưng khiến Lam Duê dừng bước.
"Ngược lại tôi cảm thấy có chút ngạc nhiên, không ngờ anh sẽ xuất hiện tại chỗ này! Andrew!”
Quay đầu, khoé môi Lam Duê thoáng qua nụ cười nhẹ, nheo mắt nhìn Nathan Andrew đang đi tới trước mặt mình.
Mỗi lần nhìn thấy hắn, từ trong lòng cô lại dâng lên một sự kinh ngạc, người đàn ông này có sức hấp dẫn hơn hẳn phụ nữ. Sợi tóc bạch kim thuần khiết, đôi mắt màu xanh lục, *** trắng nõn, mỗi một điểm trên người hắn đều là ước ao của hàng vạn phụ nữ, không nghĩ rằng nó lại tồn tại trên cơ thể của một người đàn ông.
Nhưng điều đáng tiếc chính là, một người hoàn mỹ như thế, lại là người có lòng dạ rắn độc. Trong lòng Lam Duê không khỏi dâng lên một cỗ cảm thán, quả nhiên ông trời rất công bằng, ban cho một diện mạo đẹp đẽ, nhưng không ban cho một trái tim!
Andrew giương nét mặt còn tươi hơn hoa, tiến tới trước mặt cô, cười nhẹ nói: "Nếu như tôi nói với Lam Duê, tôi chính là vì để gặp mặt cô, cho nên mới đến tham gia cái hội nghị ngu ngốc này, cô tin không?"
"Tin, tại sao không tin?" Lam Duê gật đầu, nét mặt nghiêm túc thật sự khiến Andrew có chút kinh ngạc. Hắn không ngờ cô lại đáp trả một cách dứt khoát như vậy: "Có thể khiến cho Andrew tiên sinh nhớ như thế, là vinh hạnh của Lam Duê!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc