Vợ ơi, chào em - Chương 67

Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh

Đăng một chương tiểu thuyết mới, Tô Nhạc không cảm thấy buồn ngủ, lại đăng thêm hai nghìn chữ nữa, khiến cho độc giả đều kinh ngạc, hỏi xem cô có bị cái gì K**h th**h hay không, cô đọc từng dòng hồi âm đáng yêu phía dưới, cười ra tiếng. Nhìn đồng hồ, sắp rạng sáng đến nơi, cô trả lời một vài phản hồi rồi tắt máy tính, nằm lên giường.
Tiện tay với lấy điện thoại trên đầu giường, trong đó có ba tin nhắn.
[Vừa rồi anh đi uống R*ợ*u cùng mấy người bạn, phát hiện R*ợ*u cũng tăng giá rồi.]
[Phòng tranh đang triển lãm mấy bức tranh châm biếm rất thú vị, anh sẽ mua vé, ngày mai đưa cho em.]
[Em ngủ rồi à? Ngủ ngon nhé ^_^]
Người gửi ba tin nhắn này đều là Ngụy Sở, Tô Nhạc bỗng nhiên nhớ ra hiện giờ dường như mình không thể coi như không thấy nữa, cô suy nghĩ một chút, gửi lại một câu [Vâng, chúc ngủ ngon, anh cũng nghỉ ngơi sớm một chút nhé.]
"Cạch!" Ngụy Sở đặt chai R*ợ*u lên bàn: "Một lượt nữa!" Ánh mắt lại dừng trên màn hình điện thoại, nụ cười trên mặt có muốn giấu cũng không giấu được.
"Bạn thân, cậu không sao chứ, bị cái gì đả kích à?" Tào Ngu Đông lo lắng nhìn Ngụy Sở nâng cốc uống R*ợ*u như uống nước lã, do dự mở miệng: "Công ty phá sản à?"
Ngụy Sở chưa nói gì, Trần Húc ở bên cạnh đã đá Tào Ngu Đông một cái: "Miệng chó không phun được ngà voi, mi rủa ông đây thất nghiệp đấy à? Tớ thấy thế này là thất tình rồi, nhất định là sếp tỏ tình với Tô Nhạc, kết quả là bị từ chối, đúng không?"
Trầm Lục Trung gật đầu như hiểu ra, nhớ tới dáng vẻ của Tô Nhạc: "Người con gái cá tính như cô Tô không phải loại người thấy tiền là sáng mắt, không phải cậu dùng sai phương pháp rồi chứ?"
"Hừ, Tô Nhạc kêu đại ca đi hướng Đông, đại ca tuyệt đối ngoan ngoãn nghe lời, làm sao dám dùng tiền dụ dỗ." Trần Húc cầm chai bia uống một ngụm, chép miệng nói: "Cậu không nhìn thấy dáng vẻ đại ca trước mặt Tô Nhạc, đúng là... không có tiền đồ."
"Không có tiền đồ cũng tốt hơn mấy gã độc thân các người, bà xã của tôi thì tôi thương, vì sao lại phải làm trái ý cô ấy." Ngụy Sở cẩn thận để điện thoại vào trong túi áo, sau đó mới ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn hai người kia một cách miệt thị: "Đừng có dùng cái miệng quạ đen ấy để nói chuyện của tôi."
"Cậu thì không độc thân chắc..." Tào Ngu Đồng tăng âm lượng: "Cậu theo đuổi được Tô Nhạc rồi?"
Ngụy Sở cười uống một ngụm bia: "Ừ, có thể coi như vậy." Tuy nói là thử việc, nhưng một khi anh đã cắn vào thì nhất định sẽ không nhả ra, biến quá trình thử việc trở thành chính thức, con đường cách mạng tuy gian nan, nhưng thành quả thắng lợi lại ngọt ngào.
"Vậy cậu còn làm bộ cái rắm ấy!" Mấy người khác khinh thường liếc nhìn Ngụy Sở, sau đó nghĩ tới ngày Tô Nhạc và Ngụy Sở kết hôn, không biết địa vị thành viên trong gia đình sẽ như thế nào.
"Cậu phải thông cảm cho tâm trạng một người đi mấy tháng trên sa mạc, đột nhiên uống được một giọt nước." Trần Húc vỗ vai Tào Ngu Đông, đại ca cũng đã rất vất vả rồi.
Ngụy đại thần, nhân vật phong vân một thời, cuối cùng cũng bước một bước nằm xuống nấm mồ tình ái, thật sự khiến anh em phải cảm khái, chị em phụ nữ phải P0'p cổ tay thở dài.
Sáng sớm hôm sau, khi Tô Nhạc xuống lầu, Ngụy Sở đã hớn hở lái xe đến chờ dưới lầu, trong tay còn cầm đồ ăn sáng, hoàn toàn là dáng vẻ thiếu niên trẻ tuổi đang cuồng nhiệt trong tình yêu.
Không hiểu sao, những tâm trạng phức tạp trong lòng Tô Nhạc bỗng hóa thành nụ cười, cô nhận lấy bữa sáng trong tay Ngụy Sở, để Ngụy Sở giúp cô thắt dây an toàn, sau đó vui vẻ ăn sáng, còn Ngụy Sở chậm rãi lái xe. Bốn phía đều là những người đang vội vàng đi làm, chen lên phương tiện công cộng, đi xe máy, đi xe đạp, ai ai cũng vội vã.
Tô Nhạc nghiêng đầu nhìn về phía chàng trai bên cạnh, gương mặt tuấn tú, khóe môi còn ẩn hiện nụ cười, trong xe vang lên tiếng đàn dương cầm du dương, cô bỗng nhiên nghĩ, cuộc sống như vậy cũng không tệ.
Khi Tô Nhạc ăn sáng xong cũng đã gần tới công ty của cô, Tô Nhạc lấy ra một tờ chi phiếu, trên đó có ghi con số mười vạn tệ.
Ngụy Sở biết tính cách Tô Nhạc, cũng không từ chối, đương nhiên lại càng không hỏi vì sao mới tốt nghiệp một năm mà Tô Nhạc đã có nhiều tiền như vậy. Anh tôn trọng Tô Nhạc, cũng giống như Tô Nhạc tôn trọng anh trong quá trình hợp tác của Bách Sinh và Kim Sở.
"Tới rồi." Ngụy Sở dừng xe lại, cởi dây an toàn cho Tô Nhạc, đột nhiên hôn nhẹ lên môi cô: "Lát nữa em cứ trực tiếp tới tìm người của phòng kế hoạch, buổi trưa chúng ta cùng đi ăn nhé."
Tô Nhạc xuống xe, sờ sờ đôi môi ấm áp của mình, vừa rồi Ngụy Sở chạm vào rất nhẹ, giống như lông chim lướt qua, nhưng không khỏi khiến trái tim cô có chút xúc động.
Quả nhiên là mỹ nam kế hại ૮ɦếƭ người!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc