Vợ Lên Bảng Cho Thầy - Chương 10

Tác giả: suzyza

Nhìn cô và Đăng khôi vui vẻ bước ra từ căn phòng đó .
Trái tim Hoàng Nam như vừa bị ai đó P0'p ngẹt.
Anh đã mong rằng chính mình chỉ là nhìn nhầm…..
Rằng đó không phải là cô….
Nhưng hiện tại….
Anh gần như sụp đổ ….
Bộ đồ trên người cô là sao đây …
Họ làm gì trong phòng mà cô phải thay đồ chứ …
Ý nghĩ ấy thoáng qua khiến hoàng nam vô cùng tức dận.
Lúc này sự gen tuông đã khiến anh không còn tỉnh táo nữa rồi ….
Hoàng Nam từ từ tiến đến chỗ hại người kia đang đứng .
– cô đang làm gì ở đây….
Đáy mắt anh không hề mang theo phần nhượng bộ nào ,nhìn cô chằm chằm như muốn ăn tươi nuốt sống cô…
Ánh mắt đó của anh khiến oanh mai không tự chủ mà rợn tóc gáy.
– em, ….em có chuyện cần nhờ anh ấy ..
Oanh mai nhỏ nhẹ nói cô đang định tìm anh để nói anh cảnh giác với mai nga…không ngờ lại gặp anh trong hoàn cảnh này.
– ,ha ha , chuyện cần nhờ sao …. hại người có chuyện cần nhờ trong khách sạn sao, có chuyện cần thay quần áo sao, chuyện quan trọng quá nhỉ ……
Vậy cô xem tôi là cái gì hả ….
Hoàng Nam giống như điên cuồng gào thét , anh không còn kiềm chế được chính mình .
– Hoàng Nam!
– anh bình tĩnh nghe em nói đã….
Oanh mai cố gắng để giải thích với anh.cô biết anh hiện tại đã có chút say R*ợ*u nên không còn tỉnh táo nữa.
– Bình tĩnh sao? Cô bảo tôi bình tĩnh khi vợ mình ngủ với người khác sao…….
– bốp …..
Hoàng nam chưa dứt lời ,đã nhận một cái tát rất mạnh từ phía oanh mai……..
Khung cảnh này lại một lần nữa xuất hiện chỉ là lần này ,người hứng trọn cái tát là Hoàng nam …. và người ra tay là oanh mai…
Hoàng nam có chút bất ngờ, nhưng sau đó anh liền thay đổi thái độ quay sang nhìn Đăng Khôi.
– cậu hài lòng chứ , ngày trước Mai Nga chọn tôi nên hiện tại cậu trả thù tôi đúng không ?
– đúng vậy , cậu làm gì được tôi…
Một câu nói này của Đăng Khôi khiến không chỉ Hoàng NAm mà cả oanh Mai cũng trở nên sững sờ …
Oanh mai không thể tin vào những gì mình nghe thấy ,
Còn hoàng nam lúc này , anh lao tới túm cổ áo của Đăng Khôi , nắm đấm giơ lên rồi hạ xuống.
– sao, muốn đánh tôi sao, cậu đánh đi ,dẫu sao tôi cũng đã chiếm được người phụ nữ của cậu rồi ,nhận một cú đấm
….. không tệ.
Đăng Khôi vừa dứt lời , hòang nam chưa kịp ra tay .Oanh mai đã ra tay trước .
– bốp….
– bốp…
– bốp..
Ba cái tát đến tới tấp. Khiến Đăng khôi ngạc nhiên nhìn cô.
Hoàng Nam cũng tỏ ra ngạc nhiên, nhưng chỉ thoáng qua rồi trùng xuống .
– haha, tôi cũng đâu cần đánh cậu , ….
Tôi sẽ xem cậu có thể làm gì đây … Hai người có thể tiếp tục, tôi xin phép …
Nói rồi Hoàng Nam dời đi , bóng dáng đơn bạc trải dài hành lang sáng bóng.
Không ai biết rằng ,đằng sau bóng dáng đơn bạc kia ,là từng giọt nước mắt tuôn rơi.
Trên hanh lang tầng ba ,hiện tại chỉ còn lại 2 người .
Nhìn anh rời đi ,cô rất muốn đuổi theo để giải thích mọi chuyện. Nhưng hiện tại có một số chuyênh cô cũng,cần giải quyết rõ ràng..
Đăng Khôi vẫn đang bàng hoàng trước hành động mạnh bạo của cô njocs hiền lành ngày nào.
– anh đau chứ …. .
Vậy thời điểm anh lừa gạt em anh có đau không?.
– cái tát thứ nhất , cho niềm tin của em
– cái tát thứ hai là cho lòng tự trọng của em. .
– còn cái tát cuối cùng là cho sự tha thứ….
– tạm biệt …..
Sau khi làm xong một chuỗi các công việc, Oanh mai rời đi …..
Phía sau kia đăng khôi nhìn theo bóng cô khuất dần sau cánh cửa ….
* em nhìn theo một người và anh nhìn theo anh …. phá vỡ cơ hội của người khác cũng là phá hoại cơ hội của chính mình …*.
” anh xin lỗi cô nhóc ”
*******
Sau khi chờ đợi nửa tiếng đồng hồ cuối cùng Mai Nga cũng đã nhìn thấy anh trở lại .
Nhưng vẻ mặt anh có vẻ không tốt .
– Anh sao vậy, khách hàng đang đợi anh trong phòng.
-…..
Mặc cho mai nga nói gì ,anh không biết , …
Anh trở vào trong và phút chốc trở thành con sâu R*ợ*u…
Không ai biết chuyện gì đã sảy ra ,nhưng nhìn vị giám đốc trẻ say sưa uống R*ợ*u họ cũng không thể làm gì…….
*******
Oanh mai trở về nhà chờ đợi, cô muốn giải thích rõ ràng với anh mọi chuyện …
Nhưng một tiếng ,rồi một tiếng nữa trôi qua …
Đêm đã khuya mà không ai quay về .
Ngay khi chuẩn cô sắp đi vào giấc ngủ , tiếng mở khóa vang lên, Oanh mai tỉnh lại cô vội vã chạy ra khỏi phòng .
Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến cô không muốn xem tiếp ….
Hai người trước cửa đang quấn quýt lấy nhau ,xem như cô không hề tồn tại….
Sự tự trọng không cho phép lòng ích kỉ đứng lâu hơn nữa, cô trở vào phòng….việc duy nhất cô có thể làm lúc này là khóc…….
Sự mạnh mẽ không thể cứu vãn trái tim đau khổ….
Sáng hôm sau …
Nắng vẫn đẹp ,trời vẫn xanh , chỉ là có một cô gái đang héo úa …
Một đêm không ngủ …
Nhưng cô đã suy nghĩ ra rất nhiều thứ ….
Cô không nên tiếp tục yếu đuối nữa. Cô sẽ nói rõ mọi chuyện …
Oanh Mai bước xuống phòng bếp và như thường lệ cô nhìn thấy Mai Nga đang đổ bột trắng vào đồ ăn của cô, khóe môi khẽ nhếch lên , đôi mắt trở nên sắc lạnh.
– chị vẫn đổ thứ vô bổ đó vào đồ ăn của tôi sao…
Mai Nga giật mình quay lại ,bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của cô , bàn tay không tự chủ rung lên, chất bột trắng ngần hòa tan không dấu vết trong ly nước trong suốt …. đó là chiếc cốc pha lê của riêng cô…
– là …là …sao chứ … chị không hiểu em nói gì..
Mai nga lắp bắp trả lời.
– chị không cần che dấu trước mặt tôi, tôi đã biết mọi chuyện chị đang làm ….
Hàng trắng …..lừa đảo….
Bấy nhiêu chắc cũng đủ cho chị tận hưởng vài năm trong tù rồi nhỉ …
À ,….còn cái thai kia nữa …chị muốn dùng nó để níu kéo hoàng nam sao….
Nó đâu phải của anh ấy?
Không phải sao?
Sau khi nghe từng câu cô nói ra , sắc mặt mai nga biến đổi …. nhưng nó nhanh chóng thay thế bằng bộ mặt giả tạo của mình.
– Làm sao cô biết…
Mai Nga lạnh lùng nhìn lại cô..
– chuyện đó quan trọng sao, quan trọng là khi tôi công bố mọi chuyện thì cô sẽ mất tất cả…
OAnh mai tiếp tục duy trì bộ dáng của chính mình.
– cô nghĩ mình có thể sao.
MAi nga quay sang nhìn cô rồi nở nụ cười. Sau đó một tiếng thét kêu lên.
– cứu ,cứu em … Nam…
Sau khi hét lên cô ta lao vào người Oanh mai , kéo cả 2 người ra vị trí dễ nhìn thấy nhất ,rồi chính mình lao vào chiếc bàn nhọn bên cạnh ,bụng va đập mạnh vào cạnh bàn ….khiến cô ta đau đớn bất tỉnh ….
Một dòng máu đỏ tươi le lói chảy xuống bắp chân rõ ràng…..
Hình ảnh này khiến oanh mai đứng người ,cô …không biết mình nên làm gì …..chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn mọi thứ diễn ra …..
Bàn tay trong túi áo đang cầm máy ghi âm cũng trở nên run rẩy.
****
Sau khi nghe tiếng hét chói tai, Hoàng Nam vội chạy xuống ,nhìn thấy cảnh này anh lao đến bên Mai Nga đang bất tỉnh ….
– mai nga,….mai nga……tỉnh lại đi …
Không ai trả lời, chỉ thấy gương mặt mai nga đang tái nhợt.
ánh mắt hoàng nam chợt dừng lại ở những giọt máu đỏ tươi chói lóa trên làn da trắng tuyết nơi bắp chân cô.
Giường như thoáng nghĩ đến một điều gì đó … anh quay sang nhìn Oanh Mai…
– cô không biết cô ấy đang có thai sao hả ?
Cả người có thai như cô ấy mà cô cũng không tha sao…
Xem như tôi đã nhìn nhầm người ,đã yêu nhầm người…..
Cô mau cút khỏi tầm mắt của tôi ….tôi không muốn nhìn thấy cô nữa
Hoàng Nam nói trong nước mắt. Sau đó anh cũng không nhìn đến sự tồn tại của cô nữa mà vội gọi cấp cứu….
8′ sau , tiếng xe cấp cứu vang vọng chói tai ,rồi biết mất .
Đứng giữa căn phòng rộng lớn. Từng giọt máu còn đọng trên sàn nhà ,cho cô thấy một điều …..
Tất cả đều là sự thật , đều không phải là mơ …..
Anh thậm chí còn không có một chút tin tưởng cô, cũng không để cô giải thích ……
Đó là yêu sao….. thứ tình yêu không có niềm tin ấy … có lẽ cô không dám nhận nữa rồi .. có lẽ cô cũng nên ૮ɦếƭ tâm…
Tất cả đều đã rời đi, Oanh mai cũng rời đi trong vô thức …..
Và dường như ông trời cũng thương xót cho cô mà rơi lệ ….
Một cô gái trẻ ,trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh …bước đi trong màn mưa….
Nước mắt tuôn rơi và đâu ai biết ….giọt nước mắt hòa vào màn mưa…
Lúc này cả chính cô cũng không biết đâu là vị của nước mắt ,đâu là vị của những hạt mưa rào …bởi tất cả đều trở nên mặn đắng…..
******
Và rồi trong những bước chân vội vã dưới cơn mưa đầu hè …người ta nhìn thấy một cô gái bé nhỏ ngất đi trong màn mưa…..
************
Những âm thanh vội vã mơ hồ , và tiếng mưa như còn đâu đây….
Oanh mai tỉnh lại, chợt thấy chính mình đang nằm trong một căn phòng xung quanh đều là màu trắng. ..
Cô muốn ngồi dậy nhưng một chút sức lực yếu ớt không đủ để cô vực dậy chính mình.
– Con tỉnh rồi sao , con không sao chứ …
Bà hoa thấy con gái thức dậy vội hỏi thăm …..
Nhưng bao nhiêu lời chưa kịp nói liền vỡ òa thành tiếng khóc nức nở ………
Lúc này nơi duy nhất cô có thể dựa vào chỉ có thể là ….gia đình ….
Nhìn thấy mẹ , những uất ức dồn nén bao lâu liền vỡ òa không thể kìm nén…
Nước mắt cứ thế tuôn rơi , không biết cô đã khóc bao lâu…..
Nhưng nó làm cô thoải mái hơn rất nhiều …..
Chưa bao giờ cô thấy lòng mình rõ như vậy, một điều cô chưa từng nói nhưng lúc này như muốn bật ra.
” mẹ, con yêu mẹ ” và ” con xin lỗi ”
*******
Gia đình luôn là bến đỗ bình yên của mỗi con người ….ai đó có thể quay lưng với bạn….nhưng gia đình ,bố mẹ thì không ….. hãy tìm về với gia đình khi bạn yếu đuối nhất ……
Nhập viện trong tình trạng kiệt sức, dẫn đến Oanh mai bị động thai , đứa nhỏ may mắn giữ lại được .Tuy nhiên oanh mai phải chăm sóc tốt hơn cho bản *** chỉ dẫn của bác sĩ ….
Về phần bố mẹ cô, ngay khi biết mình được lên chức ông bà ngoại liền ngay lập tức thông báo cho ông bà xui gia ……
Cũng bởi vậy mà sau đó 2 ông bà nội tương lai kia ,cũng nhanh chóng đặt vé trở về nước ….
Nhưng dù họ có trở về cũng không kịp nhìn thấy con dâu cùng cháu nội mình…
******
Một ngày sau khi nhập viện, bà hoa nhanh chóng nhận ra sự bất thường ….
Ngoài Nhi và một số người bạn của cô ra thì ….Hoàng Nam hoàn toàn không xuất hiện ….
******
Khi màn đêm buông xuống , tại phòng vip bệnh viện chỉ còn lại hai người …
Lúc này bà Hoa mới quay sangg hỏi con gái…
– Mai , .. con và Nam có chuyện gì đúng không ? Tại sao con lại ђàภђ ђạ mình đến mức ngất ở ngoài đường … rồi gặp mẹ còn khóc lớn tiếng như vậy nữa ..
Còn nữa, mẹ cũng không liên lạc được với chồng con…
Như vậy là sao.?con nói cho mẹ biết đi ?
-……. con….
Oanh mai ngập ngừng ….
Có lẽ cô nên nói hết mọi chuyện với mẹ , bà sẽ cho cô lời khuyên lúc này …..
– mọi chuyện là…………..
Abcxyz……
Oanh mai kể lại toàn bộ mọi chuyện với mẹ cô, cuối cùng cô không kìm nổi mà bật lên thành tiếng khóc ..
– mẹ, giờ con phải làm sao đây….
Bà hoa vỗ về con gái , ai đó tưởng rằng bà là người điềm tĩnh ,hiền lành, nhưng chuyện liên quan đến con gái bà thì khác ,…..
Con rể ….hồ li…. tất cả đều phải trả giá….
*****-
Sáng hôm sau .
Khi thức dậy , oanh mai cảm thấy trong người khỏe hơn rất nhiều, trong phòng lại không có ai , bởi thế mà cô bước xuống giường … hướng phía phòng khoa sản đi tới .. …
Từ xa cô đã nhìn thấy một bóng dáng mệt mỏi phía hành lang ……có lẽ anh đã thức cả đêm ….
Liệu con người phía trong phòng bệnh kia có sao hay không …. cô thực muốn biết….đó không phải là lỗi của cô, nhưng cô cũng có chút tò mò …..
Ai đó có thể nghĩ cô độc ác hay vô cảm , nhưng cô thực sự không thể thương xót nổi ,con người độc ác kia..
Bỗng nhiên người đàn ông phía cuối hành lang kia quay lại phía cô đang đứng , khiến cô giật mình quay người lại ,cơ thể mất thăng bằng bổ nhào về phía trước ….nhưng thật may mắn, một bàn tay quen thuộc đỡ lấy cô….
Đó là Đăng khôi.
Cùng lúc khi cô ngẩng mặt lến bắt gặp cả 2 người đàn ông đang nhìn mình ,chỉ là mỗi ánh nhìn lại mang theo một cảm xúc khác nhau…
Phía bên kia trong giây phút đáy mắt hoàng nam hiện lên tia kinh ngạc , một chút đau thương. Nhưng rồi lại trở nên lạnh băng ném ánh nhìn xa lạ về phía cô…
Còn người đàn ông trc mặt cô đây thì tràn đầy thương xót cùng yêu thương …
Hướng về phía con người lạnh lùng kia… chưa bao giờ cô cảm thấy họ xa lạ đến thế … anh nhìn cô như không hề quen biết …
Oanh mai quay người nước đi cùng đăng khôi.
Cô cũng rất ngạc nhiên khi anh có mặt ở đây , thậm chí còn giúp đỡ cô nữa
*****
Tại khuôn viên bệnh viện.
– sao anh ở đây…
Oanh mai lên tiếng hỏi đăng khôi.
-……
Sau một hồi im lặng cuối cùng Đăng khôi cũng trả lời.
– anh đưa bà vào viện khám định kì ,
Vô tình thấy em bước ra từ phòng phục hồi sức khỏe nên đi theo ….
– vâng ,
Oanh mai cúi đầu , cô không biết nói gì với anh sau tất cả mọi chuyện.
– CHUYện hôm trước, anh xin lỗi … là do anh hiếu thắng ,không nghĩ đến cảm nhận của em, anh đã suy nghĩ rất nhiều, ….. và anh chợt nhận ra chính mình đã yêu e quá nhiều …..
Nhưng anh cũng biết rằng tình yêu không phải nói có là có được
Chuyện hôm trướcc nếu em muốn , anh có thể tới nói rõ với Hoàng Nam.
– không cần đâu ,…
….
-À , bà thế nào rồi anh?
Oanh mai nhanh chóng chuyển chủ đề ,cô không muốn tiếp tục nói về vấn đề đó nữa…
Hiểu suy nghĩ của cô. Đăng khôi cũng không tiếp tục nói về chuyện đó nữa .
– uhm, tình trạng của bà không được tốt lắm .sắp tới anh và bà sẽ chuyển qua mĩ sống cùng bà mẹ anh đồng thời để chữa bệnh cho bà .
Nói đến đây sắc mặt anh chùng xuống, anh cố gắng tìm kiếm một biểu hiện khác lạ của cô … nhưng là không hề có …
Cô chỉ im lặng ….
**********
Lát sau họ cùng đến chỗ bà kiểm tra, dù cô và đăng khôi có sảy rachuyện gì cô cũng đều tha thứ vì bà , cô thực sự coi bà như người thân của mình vậy.
*****
Khi oanh mai từ ngoài trở về phòng đã thấy mẹ cô lo lắng tìm cô ….
– mẹ …, mẹ đi đâu vậy ?
Bà hoa quay lại thấy con gái liền không thương tiếc mắng cô.
– con có biết lo cho sức khỏe của mình không vậy , đã như vậy rồi còn chạy lung tung, hừ …
Con chuẩn bị đồ đi ,chúng ta trở về nhà….
Sau khi mắng cô, bà vội dục cô chuẩn bị đồ.
– nhưng về đâu ạ ?
Oanh mai ngạc nhiên nhìn mẹ …mình.
– đương nhiên là về nhà mẹ của con , không lẽ con còn muốn về căn nhà kia.
– da không….
Sau đó cô liền ngoan ngoãn xếp đồ trở về nhà ….
Cô không hề biết rằng ,sau đó cục diện mọi chuyện sẽ hoàn toàn thay đổi …… mà tất cả đều do một tay người mẹ đa tài của cô sắp xếp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc