Vô Lại Quần Phương Phổ - Chương 178

Tác giả: Đang cập nhật

Tô Tố Tố Đích Điều Kiện
“Diệp Vô Ưu, nếu không phải ngươi phá hoại hảo sự của ta, những thứ mà ta muốn đoạt được, Tuyết Minh Văn đều có thể cho ta, ta còn cần phải đến tìm ngươi làm gì?” Tô Tố Tố cuối cùng không thể nhịn nổi, tức giận nói.
“Tô đại mỹ nhân, cái này cũng không thể trách ta được. Có trách thì chỉ có thể trách bản thân nàng thôi.” Diệp Vô Ưu cười hì hì nói: “Ai bảo nàng đòi ta làm?”
“Bỉ ổi!” Tô Tố Tố phẫn nộ mắng.
“Bỉ thử! Bỉ thử! Nàng so với ta cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.” Diệp Vô Ưu uể oải nói: “Ban đầu nàng lừa ta đến Phiêu Hương tháp, suýt chút nữa là lấy cái mạng ta. Ta lừa nàng một lần, chỉ là lấy cái mạng Tuyết Minh Văn mà thôi, tính ra thì nàng vẫn còn lời.”
“Diệp Vô Ưu! Nói như vậy là ngươi không định thực hiện lời hứa trước kia phải không? Ta nói ngươi biết, ngươi có thể giết được Tuyết Minh Văn, ta cũng có thể giết Tuyết Minh Cương!” Tô Tố Tố nổi nóng.
“Tô đại mỹ nhân, đầu óc nàng cũng không tệ nhỉ?” Diệp Vô Ưu kinh ngạc nhìn nàng ta: “Ta nhớ rõ ràng đã nói qua với nàng, ta đối với Tuyết Minh Cương rất khó chịu, nàng muốn giết hắn, ta không chừng còn phải cảm tạ nàng nữa.”
.“Lời ngươi nói có đáng tin không?” Tô Tố Tố hừ lạnh một tiếng.
“Ai, nàng đã nghĩ lời ta nói không đáng tin, vậy nàng cũng đừng đến tìm ta đòi hảo xử nữa.” Diệp Vô Ưu không thèm để ý nói: “Kì thực Tô đại mỹ nhân cũng có thể đến tìm Tuyết Minh Cương yêu cầu lợi ích mà, không quản nói thế nào, nàng cũng đã giúp hắn *** Hoàng thượng, cũng coi như là đã giúp hắn một việc lớn rồi.”.
“Ngươi cho là ta ngu vậy sao?” Tô Tố Tố tức giận không thôi: “Ta lúc trước luôn giúp Tuyết Minh Văn, bây giờ ta đi tìm Tuyết Minh Cương, hắn có thể cho ta ăn quả ngọt sao?
“Cũng không nhất định thế. Nàng xinh đẹp như vậy, đi làm quý phi gì đó cho hắn, nói không chừng cũng được đấy.” Diệp Vô Ưu cười hì hì: “Có khi vận khí nàng tốt thì còn có thể làm Hoàng hậu nữa. Đến khi đó, những lợi ích Tuyết Minh Văn có thể cho nàng, tự bản thân nàng cũng có thể lấy được.”
“Diệp Vô Ưu! Ngươi đừng quá đáng!” Tô Tố Tố hừ nhẹ: “Ta mà giận lên thì việc gì cũng có thể làm được!”
“Ai, Tô đại mỹ nhân, nàng hà tất phải tức giận như vậy?” Diệp Vô Ưu ngáp một cái: “Nghe nói tức giận sẽ sinh ra nếp nhăn đó. Tô đại mỹ nhân nàng đẹp vậy, nếu có vài nếp nhăn thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến khuôn mặt khả ái của nàng đó.”
Không đợi Tô Tố Tố phát tác. Diệp Vô Ưu khẩn trương nói tiếp: “Kì thật, ta cũng không phải không muốn cho nàng lợi ích, bất quá nàng dù sao cũng phải cho ta một chút lợi ích chứ?”
“Ngươi muốn lợi ích gì?” Tô Tố Tố quát hỏi.
“Tô đại mỹ nhân, tối qua ta thực ra đã nói với nàng rồi, giới thiệu cho ta tám đồng thai sư muội đó của nàng là được!” Diệp Vô Ưu cười hi hi: “Nói ra, nàng lại còn được nhờ đằng khác, nàng nói Tuyết Minh Văn đáp ứng nàng lợi ích gì gì đó, nhưng trên thực tế, có ta ở đây, Tuyết Minh Văn khẳng định làm không nổi hoàng thượng và mấy lợi ích đó đều là giả tạo. Hắn cũng không cách nào cho nàng nửa điểm lợi ích, Tố Y Môn của nàng vẫn sẽ lặng lẽ vô danh.”
“Ngươi tự tin vậy sao?” Tô Tố Tố không phục: “Có ta giúp đỡ Tuyết Minh Văn, hắn nhất định có thể làm hoàng đế!”
“Tô đại mỹ nhân, nàng nhìn rõ hiện thực đi có được không? Tuyết Minh Văn ngay cả thái tử cũng không kịp làm thì đã ૮ɦếƭ rồi.” Diệp Vô Ưu không sợ, đả kích thẳng vào điểm yếu của nàng.
“Đó là ngươi dùng thủ đoạn bỉ ổi!” Tô Tô Tố phẫn nộ nói.
“Thủ đoạn bỉ ổi các ngươi đã dùng có thể kém ta sao? Cổ nhân có nói ‘Được làm vua thua làm giặc’, thua thì thua, còn tìm lý do gì đi nữa cũng đều là vô ích.” Diệp Vô Ưu có chút không nhẫn nại nói: “Tô đại mỹ nhân, nếu không phải là nàng xinh đẹp và còn có tám sư muội đồng thai đó của nàng thực sự làm ta động tâm, ta cũng chẳng có tâm tình cùng nàng nói nhiều như vậy. Bây giờ chúng ta nói đến chánh sự đi, ban đầu Tuyết Minh Văn đáp ứng nàng những lợi ích gì?”
“Tố Y Môn chúng ta rất đông người, nhưng lại gần như không có thu nhập, vì thế chúng ta cần có tiền.” Tô Tô Tố hít nhẹ một hơi, cố gắng làm bản thân bình tĩnh, để không phát tác. Tên sắc lang này đối với nàng và tám sư muội xinh đẹp tỏ rõ *** không hề che đậy, làm trong lòng cảm thấy không thoải mái: “Ngoài ra, Tố Y Môn bọn ta hiện giờ cơ hồ không có chút tiếng tăm, vì thế chúng ta còn cần danh tiếng nữa.”
Ngừng một chút rồi nàng lại nói tiếp: “Nếu Tuyết Minh Văn lên ngai vàng, hai điểm này, hắn đều có thể làm vừa lòng ta.”
“Tiền? Thấy quan hệ giữa nàng với thủ phủ gì đó ở Phiêu Hương thành cũng không tệ mà, hắn không phải có rất nhiều tiền sao?” Diệp Vô Ưu cảm thấy kì quái hỏi.
“Ta chỉ là có quan hệ không tệ với nữ nhi của ông ta thôi, mà hiện giờ ông ta cũng muốn ném Tuyết Minh Văn sang một bên, vì thế chúng ta thoạt nhìn thì có vẻ quan hệ rất tốt nhưng trên thực tế ông ta không thể xuất tiền để nuôi cả vạn môn đồ của Tố Y Môn bọn ta.”
“Tố Y Môn của nàng đông người nhưng là người kiểu gì thế?” Diệp Vô Ưu không khỏi cảm thấy hiếu kỳ.
“Bọn họ đa phần đều là những nữ tử bơ vơ không nơi nương tựa, một số bị trượng phu ruồng bỏ, một số thì trượng phu ૮ɦếƭ mà không có con cái, còn có một số là nữ hài nhi vừa mới sinh thì bị vứt bỏ, Tố Y Môn chúng ta nuôi dưỡng chúng thành người.” Tô Tố Tố hơi trầm mặc nói: “Bản thân bọn họ đều đã khó mà kiếm tiền tự nuôi sống, mà nhiều người như vậy ở chung thì thành một khoản chi tiêu rất lớn.”
“Thật thế sao.” Diệp Vô Ưu ngớ ra, không nghĩ nổi là thế. Tố Y Môn này tựa hồ vẫn là một môn phái không đến nỗi tệ, thu nhận nhiều người vậy, nghe Tô Tố Tố nói những lời này, mấy người đó đối với Tô Y Môn mà nói đúng là gán*** to lớn.
“Nàng nói là cần tiền thì ta còn có thể hiểu, nhưng mà Tố Y Môn của nàng cần danh tiếng để làm gì? Theo lý mà nói, hiện giờ có một Tố Y tiên tử nàng, danh tiếng của Tố Y Môn cũng không nhỏ mà?” Diệp Vô Ưu vẫn có nghi vấn, nhịn không nổi hỏi.
“Rất đơn giản, chúng ta phải để cho tỷ muội Tố Y Môn có một chỗ dựa mạnh mẽ.” Tô Tố Tố khẽ than: “Hiện tại Tố Y Môn có nhiều nữ tử chưa kết hôn, chúng ta cũng hy vọng bọn họ cuối cùng có thể tìm được một nơi chốn tốt, với lại chúng ta không hy vọng bọn họ gả cho nam nhân nào đó rồi sau này lại bị ức hiếp. Vì thế chúng ta nhất thiết phải cho bọn họ một nương gia lớn mạnh đó chính là Tố Y Môn chúng ta.”
“Nếu những gã nam nhân lấy bọn họ, thật sự yêu bọn họ, nương gia các nàng cường mạnh hay không cũng đâu có quan hệ, nếu không yêu bọn họ, cho dù nương gia các nàng có cường mạnh cũng không thể yêu đâu!” Diệp Vô Ưu có chút mê muội nói.
.“Ngươi nói thật ra không sai. Điểm này chúng ta cũng hiểu, nhưng mà nhiều nam nhân đều có thể thay lòng đổi dạ, chúng ta chỉ là hy vọng, nữ nhân từ Tố Y Môn cho dù bị nam nhân phản bội, bọn họ cũng không phải chịu những tổn thương thể xác, bởi vì trước đây đã có không ít những việc tương tự, vài tỷ muội thậm chí bởi vậy mà ૮ɦếƭ.” Tô Tố Tố nhỏ giọng nói: “Chúng ta không nghĩ được biện pháp giải quyết tốt hơn, chỉ đành dùng biện pháp trị phần ngọn không trị gốc, vết thương tâm hồn có thể dần dần khôi phục, nhưng một khi trên thân thể có những vết thương thì khó mà bù đắp, hoặc là tử vong, cái đó căn bản không có cơ hội khôi phục.”.
“Nói cũng có chút đạo lý.” Diệp Vô Ưu nghĩ nghĩ rồi gật đầu: “Được rồi, con người ta kì thật rất đơn giản, việc gì thích thì làm, không thích thì không làm. Ta cũng tin là nàng không bịa đặt, đương nhiên nếu nàng bịa đặt, ta sau này cũng sẽ biết. Căn cứ vào những gì nàng nói, xem ra việc nàng không phải là vì bản thân, mà là vì nghìn vạn nữ nhân không chốn nương tựa. Ta sẽ giúp đỡ nàng mà không đòi hỏi gì.”
“Ngươi hảo tâm vậy sao?” Tô Tố Tố sững sờ, hiển nhiên là không tin.
“Uy, nàng không tin thì thôi, ta hiếm khi có lòng tốt lắm!” Diệp Vô Ưu bất mãn nói: “Bất quá, ta tuyên bố trước, nhà ta mặc dù có tiền, nhưng mà không thể lấy tiền trong nhà giúp nàng. Đương nhiên, nàng cũng yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp khác, để các nàng có thể kiếm được tiền, còn danh tiếng Tố Y Môn ta cũng sẽ nghĩ cách giúp nàng nâng cao.”
“Ngươi có biện pháp gì? Có thể nói với ta không?” Tô Tố Tố vẫn còn chút hoài nghi, muốn hỏi rõ ràng.
“Tạm thời ta cũng chưa suy nghĩ cụ thể, bất quá đã có chút đại khái.” Diệp Vô Ưu nghĩ một chút rồi nói: “Thông qua Tiên bảng và Môn phái bảng của Thiên Nhai Thư Viện, có thể nhanh chóng nâng cao danh tiếng Tô Y Môn của nàng. Còn như việc kiếm tiền, ta nghĩ Thiên Nhai Thư Viện có thể nuôi được nhiều người đó, bọn họ nên biết làm sao để kiếm tiền.”
“Thiên Nhai Thư Viện?” Tô Tố Tố hơi ngây ra: “Ngươi với Thiên Nhai Thư Viện có quan hệ gì?”
“Cái này tạm thời không thể nói rõ cho nàng được. Tóm lại, nàng yên tâm, việc ta bảo Thiên Nhai Thư Viện làm, Thiên Nhai Thư Viện nhất định sẽ làm. Cho dù lúc này ta bảo bọn họ đổi ta thành đệ nhất trên Tiên bảng, Tố Y Môn thành đệ nhất trên Môn phái bảng, bọn họ cũng sẽ làm.” Diệp Vô Ưu cười hì hì nói: “Đương nhiên, muốn ta nói cho nàng biết toàn bộ sự việc cũng không khó, chỉ cần nàng đối với ta tốt một chút là được.”
“Nếu ngươi có năng lực làm được những việc như đã nói, giúp Tố Y Môn có vị trí ở Vân Mộng Đại Lục, giúp chúng ta có đủ tiền để nuôi dưỡng những nữ tử không chỗ nương tựa và những nữ hài bị vứt bỏ đó, ta sẽ cảm tạ ngươi.” Tô Tố Tố dung nhãn thần kì quái nhìn Diệp Vô Ưu: “Chỉ cần ngươi thật tâm thành ý làm việc này giúp ta, sau này bảo ta ủy thân cho ngươi, cũng không phải việc khó.”
“Tô đại mỹ nhân, nàng vừa nói đấy nhé!” Nghe thấy lời này, Diệp Vô Ưu lập tức có chút cao hứng, đương nhiên, hắn còn có một câu chưa nói ra, đó chính là: “Còn tám đồng thai tỷ muội đó của nàng cũng tặng cho ta đi!”
“Tô Tố Tố ta đã nói chắc chắn sẽ giữ lời. Ta đi trước, hy vọng ngươi có thể cố gắng nhanh chóng có hành động thực tế.” Tô Tố Tố lãnh đạm nói: “Ta tạm thời sẽ ở Phiêu Hương tháp, ngươi có việc gì có thể đến đó tìm ta.”
“Sao lại ở đó?” Diệp Vô Ưu có chút kì quái.
“Những nơi khác tạm thời không an toàn.” Tô Tô Tố bình tĩnh nói: “Tuyết Minh Cương không nhất định sẽ bỏ qua cho ta, mặc dù khả năng không lớn, nhưng để phòng vạn nhất, ta vẫn không thể ở trong thành.”
“Không cần phải cẩn thận vậy chứ?” Diệp Vô Ưu nói nhỏ, đột nhiên nhớ đến một việc, vội vàng nói: “Đúng rồi, Tô đại mỹ nhân, ta có việc này muốn hỏi nàng!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc