Vợ à...em thật ngốc - Chương 10

Tác giả: LyK

Buổi sáng, từng giọt nắng gieo mình xuống khung cửa sổ, nhảy nhót trên từng tán lá, mang một màu xanh êm dịu cho bầu trời
Cánh rèm cửa chưa đóng được từng làn gió hỏi thăm, từng giọt nắng nhảy nhót trên tấm kính thủy tinh trong suốt
Tôi khẽ "ưm" một tiếng, sau đó mở mắt đánh giá tình hình xung quanh
Ê, sao tay tôi lại tê thế này...
Cúi người xuống, tôi bàng hoàng.....lại....lại là thằng em trời đánh đây mà, hừ, lúc tôi bị thương thì không thấy mặt mũi tăm hơi đâu, đến lúc tôi xuất viện thì mới ló mặt vào
Đang uất ức, sẵn tính hất tay ra, nhưng tôi chợt khựng lại....
Sao trên đầu nó lại có một dải băng màu trắng thế kia, khuôn mặt xanh xao thấy rõ, đã thế trên khuôn mặt điển trai "không đẹp không ăn tiền" của nó còn chày xước
Lòng tôi bỗng nhói, tuy nó không phải là em ruột của mình, nhưng ít nhiều nó cũng là một đứa em mình cùng vui vẻ chơi đùa biết bao lâu nay, không thể một cái phủi tay là quên đi tất cả!
Nhẹ đặt tay lên đầu nó, xoa nhẹ, không hiểu tại sao nó lại đánh nhau để bị bầm dập như thế này chứ, tôi lầm bầm
-"Đúng là ngốc"
Nó có lẽ đã tỉnh, khẽ trở mình, sau đó mở mắt ra, nhìn tôi mừng rỡ kêu lên
-"Chị tỉnh rồi"
Không hiểu sao tôi lại buồn cười trước vẻ ngốc ngếch của cậu em không hề quan hệ này, tôi khẽ trêu
-"Không ૮ɦếƭ đâu mà lo"
Nó mặt lạnh nhìn tôi, hơi mím môi, trời đất, không giữ được bình tĩnh mà cỏn biểu lộ cảm xúc trên gương mặt, vậy là nó đang cực-kì-tức-giận. Truyện được biên tập và post tại website: WWW.ThichTruyen.VN (Thích Truyện.VN)
Tôi đã bắt đầu đổ vài giọt mồ hôi, liệu nó có lên cơn mà đánh tôi không ta...~~
.
1 tích tắc
.
3 tích tắc
.
1 phút
.
.
.
Bỗng nó lao vào lòng tôi và....bắt đầu khóc như một đứa trẻ bị mất đồ chơi mà nó yêu quí
-"Chị thật ngốc...sao lại không né mà để cho bà ta bắn"
Tôi sững sờ, thật không nghĩ tới thằng em lạnh lùng này....lại có thể đáng yêu như thế
Tôi mỉm cười, xoa xoa đầu nó, khẽ nói trong ngọt ngào
-"Thật ngốc, dù gì đó cũng là mẹ của em đó, hơn nữa, chị đâu phải là "nin-gia" đâu mà nhảy vèo vèo được"
Đây cũng là lần đầu tiên tôi "chị chị em em" với nó ngọt sớt như vậy, ngượng miệng thật
Nó dụi dụi đầu vào lòng tôi, nói trong nghẹn ngào
-"Không, bất kể ai làm tổn thương chị, cũng là kẻ thù của tôi"
Tôi hóa đá, nước mắt long lanh đầy mắt, tựa hồ có thể rơi xuống bất cứ lúc nào
Nhẹ giọng trách yêu
-"Thật ngốc"
Sau đó, tôi cúi người xuống ôm lấy thằng em to xác mà có tâm hồn con nít này, do cũng bị bắt nằm viện 2 tháng rồi nên vết thương của tôi cũng ổn, có thể cúi người xuống mà không hề cảm thấy đau
Chợt ngoài cửa có tiếng hét to
-"HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ?"
------------------------------------------------
Đặng Khải Lâm cùng chiếc xe mui trần phóng như bay trên đường cao tốc, bên tay còn có một thiếu nữ ăn vận ѕєχy
Tóc vàng, da trắng, dáng người cao ráo, đúng chất một cô gái Châu Âu
Nhạc trong xe điên cuồng chiếm giữ cả tâm hồn anh, thiếu nữ bên cạnh cũng không ngại mà lắc lư theo điệu nhạc
Từng cơn gió ập tới, mùi nước hoa đắt tiền của cô ta làm anh nhịn không được muốn hắt xì
Mùi nước hoa gay gắt của cô ta làm anh nhịn không được đáp xe vào lề đường
-"Sao vậy anh?"
Cô gái dùng âm từ khá chuẩn đỏng đảnh nói với anh, còn cố ý dựa sát vào người anh, tay vân vê chiếc cằm nhẵn bóng [LyK: Viết đoạn này mà da gà da vịt nổi hết]
Mà anh chỉ lạnh lùng, âm điệu lãnh khốc lạnh nhạt nói
-"Xuống xe"
Cô gái nũng nịu trong lòng anh
-"Lâm, sao anh nỡ đuổi em"
Anh vẫn không liếc nhìn cô gái, bấm một cái nút màu đỏ bên cửa kính
1
.
2
.
3
.
Một chiếc mô tô đen bóng phanh "Kítttt" bên cạnh xe
Người trên xe một thân toàn màu đen, nhìn có vẻ như hắn muốn hòa mình cùng chiếc xe làm một
-"Lê Dương, cậu đem cô ta đi"
Cậu từ từ gỡ chiếc nón bảo hiểm, lộ ra khuôn mặt tươi cười
-"Này đại ca, không phải cậu xài rồi muốn bỏ cho tôi đấy chứ"
Cô gái si mê ngây ngốc tại chỗ nhìn mỹ nam, hai người này, sao lại có thể đep trai như vậy?
Cậu từ từ tiến đến bên xe, một tay đã đem được cô hoàn toàn xách ra ngoài, không thương tiếc quảng xuống mặt đường nóng nực
Cô gái kia la thấu trời, bàn tay mền mịn hoàn toàn bị xước, máu chảy ròng ròng [LyK: đoạn này thấy kì kì sao á"
Anh cười lạnh một tiến, khởi động xe rồi chiếc xe mui trần đỏ chói vụt đi chỉ để lại một làn khói trắng
Phía sau, Lê Dương ho sặc sụa, la lớn
-"૮ɦếƭ..tiệt, khụ, cậu đứng lại đó"
Nhìn cô gái ngồi trên đất ôm cánh tay, khẽ mỉm cười nghĩ về người con gái kia
"Lần đầu tiên cô ta nhìn mình, cũng có ánh mắt đó, haizzz, đẹp trai cũng thật tội"
Sau đó đội chiếc mũ vào, phóng lên xe đi làm cô gái ngồi dưới đất ho sặc sụa lần thứ 2 vì hít khói
Còn trên chiếc xe, anh thầm nghĩ
-"Không biết cô ta khỏe chưa nhỉ"
Rồi sau đó lắc lắc đầu
"Hừ, kệ cô ta chứ"
Anh cảm thấy dạo này, dường như anh bị ám ảnh bởi nụ cười của cô, vẻ kiên cường nghĩ lực của cô, nhất là lúc anh nhìn cô cố gắng kiềm chế...bản tính hám trai
Anh khẽ mỉm cười....một nụ cười bình yên
Và người con gái đó chính là...Nhã Đan, trong 2 người, không ai biết là đối phương cũng nghĩ tới cô gái nghị lực đáng yêu ấy, cũng không ai biết là mỗi khi nghĩ tới cô gái ấy, chính mình lại mỉm cười.... 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc