Vật Cưng Của Thiếu Gia - Chương 07

Tác giả: Hồng Sầm

"Bày ra bộ dáng say nặng như vậy là muốn tôi không nỡ nhả ra sao?" Hắn tà dâm giễu giễu nói, "Tôi đây cũng không thể cho cô thất vọng a!" Lãnh Tiêu cúi đầu xuống lần nữa xâm nhập đầย שú đỏ bừng của Băng Nhi.
Hắn tham lam một lần nữa nếm hết ngọt ngào mê người của cô, cho đến ánh trăng ngã về tây lúc này mới quyết định tạm dừng cái trò chơi này cơ hồ là đang tra tấn mình. Dù sao thời gian dạy dỗ cô còn nhiều không vội ở nhất thời.
"Đêm đã khuya nên lên giường ngủ." Hắn vỗ vỗ khuôn mặt hồng diễm của cô.
"Được" Ý thức rời rạc chưa quay lại. Ánh mắt tan rả Băng Nhi lẩm bẩm nói.
"Quá kích thích sao?" Nhặt lên quần áo tán lạc tại đất hắn cưng chiều giúp cô từng cái mặc lại.
"Thiếu gia dạy dỗ. Đã xong chưa?" Kỳ quái, như thế nào nịt ✓ú của cô trở nên thật chặt như là rụt thủy bàn.
"Cái chương trình học này là chương trình học sơ cấp, những thứ khác lần sau sẽ dạy cô" Cài lên một viên nút thắt cuối cùng ãnh Tiêu tuyệt hảo tại cô bên tai thổi hơi nói.
"Ừ.." Cô hư nhuyễn gật đầu.
Tâm hồn thiếu fnữ luân 38hãm không ftự chủ 6bắt đầu 5chờ mong e8lần gặp 75sau.
Lộ ra thiệp cmời in chữ vàng làm cho Đỗ Lệ Nhi cao hứng đến cơ hồ muốn bay lên trời.
"Mẹ, mẹ xem là người làm vườn của anh Lãnh Tiêu đưa tới thiệp mời vũ hội!" Đỗ Lệ Nhi xiết chặt tấm thiệp trong tay hưng phấn như hiến vật quý đưa đến trước mặt mẹ.
"Nhìn bộ dáng vui vẻ của con." Con gái vui vẻ làm mẹ tự nhiên cũng vui theo.
Khổng Lan Huân cười híp mắt nhanh trí âm thầm tính toán muốn mượn cơ hội lần này để Lệ Nhi quen biết càng nhiều con em thế gia.
"Con nên mặc bộ lễ phục nào? Kết hợp với bộ trang sức nào? Giầy, con phải mua thêm một đôi giày, không, con muốn toàn bộ đều mua mới!" Đỗ Lệ Nhi đã lâm vào trạng thái hưng phấn mê loạn tuyệt không biết rõ trong lòng mẹ đang tính toán.
Trong đầu cô chỉ có những suy nghĩ mình ăn mặc như thế 5nào để cho Lãnh Tiêu một phen kinh diễm.
"Được được được, chỉ cần con thích tất cả mẹ đều mua mới cho con" Khổng Lan Huân cao ngạo tương đối có tự tin con gái của bà sẽ là người nổi bật nhất trong buổi tiệc.
"Vậy bây giờ chúng ta đến tiệm lễ phục lựa!" Đỗ Lệ Nhi dắt tay mẹ liên tiếp thúc giục, cô không thể chờ đợi được mà nghĩ muốn mua sắm hết thảy hoa phục, đồ trang sức có thể làm cho mình càng thêm xinh cđẹp.
"Băng Nhi đi gọi lão Chu chuẩn bị xe." Thần sắc lãnh đạm xen lẫn một chút không hài lòng.
"Dạ, phu nhân" Bị sự khinh miệt trong mắt Khổng Lan Huân quét qua Băng Nhi khúm núm lui ra.
"Đúng rồi, Lệ Nhi, mẹ có một chuyện nói cho con biết" Giữ chặt con gái Khổng Lan Huân thay một khuôn mặt từ ái.
"Chuyện gì?" Ngoại trừ vũ hội đầu óc Đỗ Lệ Nhi cơ hồ nhét không vào thứ khác.
"Vũ hội đêm mai của Lãnh gia. Mẹ có thể sẽ để cho Băng Nhi cùng tham gia" Dừng một chút Đỗ mẫu do dự.
"Tại sao?! tại sao phải dẫn nó đi!" Dung nhan kiều mị của Đỗ Lệ Nhi khi nghe được lời của mẹ trong nháy mắt đóng băng, dậm mạnh chân, quơ nắm đấm, hét ầm lên.
"Bởi vì Lãnh bá bá của con biết Băng Nhi lại để cho nó miễn phí nhập học nợ phần ân tình này mẹ phải để cho nha đầu đáng ghét kia xuất đầu lộ diện nói cám ơn với Lãnh bá bá." Khổng Lan Huân tỉnh táo phân tích cho con gái nghe.
"Tại sao nhất định phải để nó tự mình nói lời cám ơn, mẹ có thể thay mặt nó cám ơn a!" Cô chính là không muốn để cho tiện nha đầu cùng bọn họ tham dự buổi tiệc ૮ɦếƭ cũng không muốn!
"Không được, như vậy đối Lãnh bá bá quá thất lễ." Đối với nhân tình sự cố, gừng càng già càng cay.
"Nhưng dù sao con chính là không muốn nó đi chung với chúng ta! Vì như vậy tất cả mọi người sẽ biết Đỗ Lệ Nhi con có một đứa em gái tạp chủng!" Đỗ Lệ Nhi dậm chân không cam tâm tình nguyện.
"Ngoan, chỉ để Băng Nhi hướng Lãnh bá bá nói tiếng cám ơn nói xong mẹ sẽ kêu nó về nhà." Đỗ mẫu ôn nhu dụ dỗ.
"Nhất định!" Đỗ Lệ Nhi làm nũng 5nói.
"Ừ."
"Vậy mẹ cũng phải giúp con quỷ đáng ghét kia mua lễ phục sao?" Về điểm này cô tuyệt không đồng ý.
"Giúp nó mua lễ phục?! Vậy còn không bằng mẹ đem tiền ném xuống cống" Giọng điệu chán ghét như là nhìn thấy một con rệp.
"Nhưng để nó ăn mặc quá tùy tiện lại làm mất mặt Đỗ gia chúng ta. đây da! Sự hiện hữu của nó thật là làm cho người chán ghét cực kỳ!" Đỗ Lệ Nhi tức giận nói trong nội tâm thật hy vọng con tiện nha đầu kia tự động biến mất trên đời này.
"Mẹ sao có thể để cho nó làm mất mặt nhà chúng ta cái này muốn trách phải trách ba con" Ngữ khí ai oán biểu lộ hận ý trong nội tâm nhiều năm qua.
"Vậy được rồi con từ trong tủ quần cáo chọn một bộ lễ phục không cần nữa cho nó a!" Ý nghĩ vừa chuyển Đỗ Lệ Nhi không có hảo ý trên mặt phút chốc lộ ra một nụ cười quỷ quyệt.
"Con gái ngoan thật là vui khi con có thể thông cảm cho mẹ” Bà nhất định phải vì con gái tìm một cái đối tượng biết nghe lời, Khổng Lan Huân vui vẻ mà nghĩ.
"Mẹ chúng ta bây giờ lập tức ra ngoài a!" Như là giải quyết một chuyện làm cô phiền lòng Đỗ Lệ Nhi suy nghĩ thoáng qua lại nhớ tới chuyện làm thế nào để tối mai trong buổi tiệc mình trở thành người xuất sắc mê người. Hai mẹ con đều có đăm chiêu cao hứng bừng bừng đi dạo khắp nơi vì chuẩn bị cho buổi tiệc của Lãnh gia mà trắng trợn chọn mua.
Trên buổi tiệc tư nhân của Lãnh gia, nhân sĩ giới kinh doanh những ngành quan trọng, những nhà quyền thế chưa lập gia đình hoặc người nối dõi đời thứ hai của các xí nghiệp tất cả đều nhận được thiệp mời.
Bài trí cao nhã món ngon tinh xảo cùng nhạc khúc du dương làm cho cả thính đường tràn đầy tiếng cười sung sướng.
7h đúng, dưới sự hướng dẫn của quản gia Khổng Lan Huân dẫn theo con gái ăn mặc tỉ mỉ xuất hiện cổng vào buổi tiệc tầm mắt của mọi người tại sau khi nhìn thấy Đỗ Lệ Nhi xinh đẹp rốt cuộc nhìn không thấy Băng Nhi cuối thấp đầu lặng lẽ đi theo sau lưng bọn họ.
Bởi vì trang phục của cô là loại ảm đạm không phải là hấp dẫn, đồ trang sức không phải đắt tiền, mái tóc ngắn ngang vai được trang trí bằng một dải ruy băng màu xanh đậm cũng không tăng thêm duyên dáng.
"Đỗ phu nhân, hoan nghênh" Nam chủ nhân của buổi tiệc Lãnh Quân Hào ba của Lãnh Tiêu lễ phép mà thân sĩ tiến lên tiếp đón.
"Lãnh tổng giám đốc cám ơn lời mời của ông có thể tham dự buổi tiệc này là vinh hạnh của Đỗ gia chúng tôi" Nâng cao lên cái cằm cao ngạo Khổng Lan Huân xã giao khách sáo.
Đêm nay mục đích chính yếu nhất của bà là muốn từ giao thiệp của Lãnh gia để xác định đối tượng có giá trị hơn.
"Nếu như có chỗ nào chiêu đãi không chu đáo xin bỏ qua cho" Dễ dàng nhìn thấu tư tưởng câu kim quy tế của Khổng Lan Huân Lãnh Quân Hào cũng là hư ứng một câu.
"Lãnh bá bá, anh Tiêu ở nơi nào?" Không nén được trong lòng vội vàng Đỗ Lệ Nhi hỏi trước.
"Lệ Nhi, con quá thất lễ!" Thiệt là không kiên nhẫn như vậy Khổng Lan Huân oán trong lòng trên mặt vẫn giả bộ nở nụ cười dối trá.
"Hahaha, không quan trọng" Lãnh Quân Hào khoát khoát tay hòa giải nói.
"Tiểu nữ năm nay mười sáu lần đây là lần đầu tham dự loại trường hợp này biểu hiện có chỗ nào thất lễ xin tổng giám đốc lượng thứ" Tuy con gái nói rõ yêu say đắm Lãnh Tiêu nhưng Khổng Lan Huân vẫn tỉnh táo tự phụ.
"Không dám vị kia là..." Lãnh Quân Hào Khẽ vuốt cằm không để lại dấu vết dò xét Băng Nhi lẳng lặng đứng ở sau lưng mẹ con Đỗ gia.
Cô mới là nguyên nhân chủ yếu hắn phát thiệp mời cho Đỗ gia hắn muốn nhìn một chút có cô bé có thể làm cho con trai từ trước đến nay tỉnh táo tự cao mở miệng tìm hắn giúp là loại nhân vật nào.
"Ách, nó là Băng Nhi là đứa con gái khác của vi phu chính là cô bé nhận ân huệ của Lãnh tổng giám đốc vào trung học Thánh Thấm" Khổng Lan Huân cực lực che dấu trong lòng không vui đạm mạc giới thiệu.
"Vậy nó là Đỗ Băng Nhi sao?" Lãnh Quân Hào hứng thú mười phần cười híp mắt.
"Băng Nhi còn không mau vấn an Lãnh tổng giám đốc đồng thời cũng là chủ tịch của trung học Thánh Thấm" Khổng Lan Huân ánh mắt lạnh lẽo phút chốc bắn về phía Băng Nhi chân tay luống cuống.
"Chủ tịch ngài khỏe chứ thật sự rất cám ơn ngài cho Băng Nhi cơ hội vào trung học Thánh Thấm học" Phát giác ba Lãnh Tiêu dùng một nụ cười ôn hòa nhìn kỹ chính mình Băng Nhi vội vàng khom người cúi đầu thành khẩn nói tạ.
"Không có gì, không có gì lớn" Chỉ cần liếc Lãnh Quân Hào là xong nhưng vu tâm a.
Cô bé này là một viên ngọc thô chẳng trách con trai lại đối với cô sinh ra hứng thú.
Chẳng qua là không biết cô bé yếu ớt này trải qua con trai không lịch sự ђàภђ ђạ a! Cái này ngược lại thú vị cực kỳ.
"Lãnh bá bá, sao không phát hiện anh Tiêu tham dự?" Không cam lòng bị vắng vẻ một bên Đỗ Lệ Nhi sốt ruột liên tiếp truy vấn.
"Nó bận chút việc đợi tí nữa sẽ trở lại" Mâu quang cơ trí chẳng qua là nhàn nhạt liếc nhìn Đỗ Lệ Nhi huyên náo một cái khách khí mà xa cách ứng đối.
"Sao lại như vậy? Người ta đặc biệt vì anh ấy trang điểm" Nghe được Lãnh Quân Hào trả lời Đỗ Lệ Nhi giống như đứa trẻ vội vã hiến vật quý lập tức mặt tràn đầy không vui.
Lúc này quản gia biểu lộ nghiêm túc cung kính tiến lên bẩm.
"Lão gia, thiếu tổng giám đốc khoa học và công nghệ điện tử Lâu Triệu đến"
"Vậy sao? Tôi biết rồi."
"Lão Hà thay tôi tiếp ba vị mỹ nữ này. Đỗ phu nhân, thật có lỗi Lãnh mỗ tạm thời rời đi trong chốc lát mời chậm rãi hưởng dụng."
Lãnh Quân Hào trước khi đi ý vị thâm trường liếc nhìn Băng Nhi.
"Đâu có" Nhìn qua chủ nhân buổi tiệc Khổng Lan Huân hai mắt tựa như đèn pha đã không thể chờ đợi được tại trong hội trường tuần tra.
"Hà tổng quản ông đi làm việc của ông đi chỗ này không cần ông tiếp rồi" Sau khi tìm được vị trí vài mục tiêu hợp ý bà qua loa đuổi đi nô bộc vướng bận.
"Dạ, Đỗ phu nhân" Lão quản gia mặt không biểu tình vẫn là thái độ cung kính nhưng trong nội tâm kỳ thật mừng rỡ thoải mái.
Đưa mắt nhìn ba Lãnh Tiêu rời đi Băng Nhi có một cổ mất mát cô đơn.
Lần đầu tham dự loại trường hợp này cô cảm thấy hoảng hốt bất an, bởi vì cô chưa từng bị giới thiệu bao giờ hay là nhận thức bất kỳ một nhân vật xã hội thượng lưu nào, tại Đỗ gia cô chỉ là một người không được nhìn thấy ánh mặt trời.
Cho nên khi Khổng Lan Huân đem một bộ lễ phục Lệ Nhi chỉ mặc qua một lần liền đem gác xó ném tới trên người cô bảo cô sau khi thay xong cùng họ đi đến Lãnh gia cô quả thực kinh ngạc rằng mình nghe lầm.
Quần áo xinh đẹp, âm nhạc tuyệt vời cùng tiếng cười nói vui vẻ đây là tiệc tùng sao? Cô si ngốc nhìn quanh nội tâm hiện lên một tia hưng phấn cùng tò mò.
"Ê! Nhìn đủ chưa mày không phải khờ dại cho rằng sẽ có người tới mời mày nhảy a!" Đỗ Lệ nhi Lạnh lùng trách móc truyền lại cực độ không vui tiến lên mãnh liệt đẩy Băng Nhi một cái.
"A!" Thình lình bị Lệ Nhi đẩy ngã trên mặt đất Băng Nhi đau đến thiếu chút nữa rơi lệ.
"Lệ Nhi chú ý hình tượng đừng vì con tạp chủng đê tiện này mà làm hỏng hình tượng" Đối hành vi тһô Ьạᴏ của con gái không chút nào ngăn cản Khổng Lan Huân chỉ lo chú ý tới có người phát giác một màn này không.
"Dạ, mẹ" Sửa sang lại ống tay áo gõ gõ làn váy Đỗ Lệ Nhi cười ngọt ngào khi dễ Băng Nhi từ trước đến nay có thể làm cho tâm tình cô vui sướng.
"Được rồi, Mày tự về đi! Đừng ở đây làm mất mặt" Khổng Lan Huân khinh miệt nhìn Băng Nhi vẻ mặt chật vật lạnh lùng đuổi cô.
"Phu nhân...." Nếu cho rằng cô làm bọn họ mất mặt cần gì phải mang cô theo đến?
"Hừ, nếu không phải vì muốn mày tự hướng Lãnh tổng giám đốc nói tiếng cám ơn đánh ૮ɦếƭ tao cũng không có khả năng cho mày theo tới" Khổng Lan Huân bỏ lại những lời này liền nhìn cũng không nhìn Băng Nhi.
"Thì ra là như vậy...." Để cô đến bất quá là vì làm một chút mặt mũi thôi. Băng Nhi im lặng bò lên trong nội tâm thở dài.
"Còn không mau đi!" Đỗ Lệ Nhi quay đầu lại như đuổi ruồi giận dữ mắng mỏ.
"Vậy tôi đi về trước...." Căn bản cũng không có người giữ cô lại.
Băng Nhi xoay người đang muốn ảm đạm lui ra lại nghe đến Đỗ Lệ Nhi hỏi: "Mẹ, mẹ nói anh Lãnh Tiêu anh ấy có thể mời con nhảy bản đầu tiên hay không!"
"Nhất định sẽ, Lệ Nhi của mẹ xinh đẹp như vậy trong buổi tiệc này chỉ cần là người đàn ông tinh mắt đều lần lượt mời con nhảy" Mẹ không chê con xấu, Khổng Lan Huân đối con gái khen không dứt miệng.
"Con không muốn cùng người khác khiêu vũ, con chỉ muốn anh Lãnh Tiêu!" Đỗ Lệ Nhi kiên trì nói.
"Con gái ngoan, tối nay có rất nhiều danh môn phú thương cùng nhà chúng ta có qua lại làm băn đem theo con em nhà mình đến tham dự về tình về lý con phải cùng người ta giao thiệp a!" Khổng Lan Huân nắm tay con gái từ ái dụ dỗ nói.
"Nhưng....." Cô thầm nghĩ cùng Lãnh Tiêu khiêu vũ a!
Đỗ Lệ nhi bỉu môi không cam tâm tình nguyện chuyển bước.
"Không có nhưng mà huống chồ Lãnh Tiêu người còn chưa trở lại làm sao con có thể bởi vì nó đến muộn mà buông tha cho cơ hội thể hiện mình xinh đẹp" Con gái ngốc con lại chỉ vì thủ hộ một gốc cây mà buông tha cho cả khu rừng sao?
"Điều này cũng đúng ăn mặc xinh đẹp phải phơi bày ra" Hư vinh quấy phá. Đỗ Lệ Nhi qua giây lát liền đã quên chuyện vốn vẫn đang kiên trì.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc