Tuyệt Sắc Đan Dược Sư - Chương 590

Tác giả: Tiêu Thất Gia

Chương 590: Tử Nhược cô cô (1)

Âu Dương Vân Cẩm cười lạnh, không thèm nói thêm lời nào.
Hắn tin, lời hắn nói nhất định sẽ giống như một hạt mầm nghi hoặc chôn sâu trong lòng Nam Cung Tử Lan, chỉ cần nàng nói chuyện này cho lão nhân kia, với thế lực của Nam Cung gia nếu muốn tìm hiểu chi tiết, tất nhiên có thể tra rõ cách làm người của Đông Phương Tuấn.
Như vậy cũng có thể phá hỏng mục đích hai nhà liên hôn...
Dạ Vô Trần lạnh lùng đảo mắt qua Đông Phương Tuấn, sau đó nhìn về phía Liễu Ngọc, khóe môi cong lên.
Nụ cười của hắn tựa như ma quỷ, khiến người ta không rét mà run....
"Đông Phương công tử, mau cứu ta!" trong lòng Liễu Ngọc run lên, bỗng nhiên nhào về phía Đông Phương Tuấn, khàn giọng kêu khóc, "Công tử, chỉ cần ngươi cứu ta, ta sẽ làm nô tì hầu hạ ngươi."
Đông Phương Tuấn chán ghét nhíu mày, nhấc chân hung hăng đá Liễu Ngọc ra ngoài.
Vừa rồi vì muốn khiến Mộ Như Nguyệt không thoải mái, suýt chút nữa đã làm Nam Cung Tử Lan hoài nghi hắn, hiện tại sao có thể xen vào việc người khác nữa?
Liễu Ngọc cắn chặt môi, trong bụng co rút đau đớn, nàng biết có Nam Cung Tử Lan bên cạnh, Đông Phương Tuấn không thể công khai giúp mình, hiện tại có thể cứu nàng cũng chỉ có người Âu Dương gia.
Không phải Hoàng đế cũng tùy ý để Quỷ Vương phá hỏng yến hội sao?
Như vậy xem ra, chỉ có Âu Dương gia mới có thể ngăn hắn lại....
"Âu Dương đại nhân."
Liễu Ngọc cố gắng đứng dậy, cắn môi đi về phía Âu Dương Vân Cẩm, nhưng còn chưa đến gần hắn đã bị một đạo kình phong hất văng ra ngoài.
Âu Dương Vân Cẩm phủi phủi quần áo, cười lạnh nói: "Chỉ bằng loại người như ngươi mà cũng muốn câu dẫn ta? Còn dám mở miệng vũ nhục Mộ cô nương, nàng là khách quý của Âu Dương gia chúng ta, ai dám động đến một cọng lông tơ của nàng chính là đối địch với Âu Dương gia chúng ta!"
Khách quý?
Hai chữ này khiến mọi người chấn kinh rồi, mọi ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía Âu Dương Vân Cẩm, nhất thời không thể tin vào lỗ tai mình.
Nữ nhân mà bọn họ cho là không quyền không thế này lại là khách quý của Âu Dương gia?
Đông Phương Tuấn kinh ngạc quét mắt về phía Âu Dương Vân Cẩm, hắn cũng không ngờ nàng lại quen biết người của Âu Dương gia...
Hơn nữa, còn được Âu Dương Vân Cẩm coi là khách quý?
Đông Phương Tuấn khẽ nheo mắt, xem ra hắn cần lần nữa đánh giá kĩ nữ nhân này...
"A!" đột nhiên, một tiếng hét thê lương vang lên.
Liễu Ngọc ôm bụng lăn lộn trên mặt đất, dưới hạ thân nhiễm máu, sắc mặt vặn vẹo, tái nhợt như tờ giấy.
"Xảy ra chuyện gì?" Hoàng đế đột nhiên ngẩn ra, tuy nói một đá của Đông Phương Tuấn và kình phong của Âu Dương Vân Cẩm đều rất mạnh nhưng cũng không đến mức làm hạ thân nàng chảy máu.
Hơn nữa, bệnh trạng này sao lại giống như sinh non?
Âu Dương Vân Cẩm dùng mắt ra hiệu cho Âu Dương Tĩnh.
Âu Dương Tĩnh khẽ gật đầu, đi về phía Liễu Ngọc, ngồi xổm xuống bắt mạch cho nàng, hồi lâu sau, hắn đứng lên, nói: "Sinh non!"
Hai chữ này vừa nói ra, nháy mắt khiến đám người chấn động một phen.
Dịch Thiếu Thần cũng ngây ngẩn, chuyện Liễu Ngọc câu dẫn hắn không thành rồi phát sinh quan hệ với một thị vệ là hắn bịa ra, căn bản không phải thật....
Vậy tại sao Liễu Ngọc lại mang thai?
Dịch Thiếu Thần khẽ nheo mắt, nở nụ cười ôn nhuận, ánh mắt quét về phía cái bụng bằng phẳng của Liễu Ngọc, trong mắt xẹt qua một tia sáng, ý cười trên mặt càng lạnh lẽo.
Gia chủ Liễu gia, Liễu Diệp từ đầu đến giờ không dám ra mặt mà trốn sang một bên, hiện tại nhìn thấy tình cảnh này, sắc mặt đại biến: "Liễu Ngọc, chuyện này là thế nào?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc