TTBĐVCVLSKNCM - Chương 60

Tác giả: Lan Hồ Điệp 134

Cô thật vui khi Mạnh Hùng yêu cô như vậy, Kiều Nhi nghe anh nói về nhà, trong lòng cô quặn đau.
Cô cảm giác trái tim mình như bị thứ gì đó xé ra từng mảnh.
Một cảm giác, có thể Gi*t ૮ɦếƭ cô trong vô hình.
Anh cứ như vậy thì làm sao cô có thể buông tay, cô không muốn làm tổn thương đến Mạnh Hùng.
Nhưng nếu càng kéo dài thì tổn thương, đối với anh càng thêm sâu đậm.
Kiều Nhi cười gượng bước đi nhẹ nhàng theo sau Mạnh Hùng.
Về đến biệt thự Mạnh Viên, Mạnh Hùng mệt mỏi cởi bỏ áo khoắc quăng lên giường, anh đi thẳng vào phòng tắm.
Kiều Nhi như một cô vợ hiền, chuẩn bị tất cả cho anh.
Kiều Nhi tay cầm bộ đồ ngủ của Mạnh Hùng, bước vào trong phòng tắm.
Bước vào cửa Kiều Nhi nhìn thấy
Mạnh Hùng thân thể Tʀầռ tʀʊồռɢ, đứng trong nhà tắm.
Hơi nước bóc lên làm không gian trong phòng, trở nên ám muội một cách lạ thường.
Mái tóc màu rượu đỏ của Mạnh Hùng
giờ đã ướt đẫm, cùng với thân hình vạm vỡ nhìn vào thật hấp dẫn.
Mạnh Hùng nhìn thấy, dáng vẻ ngơ ngác của Kiều Nhi,anh liền bật cười.
"Làm gì mà nhìn anh đến mất hồn như vậy?
Nhìn anh đẹp trai lắm, có phải không?"
Vừa nói Mạnh Hùng vừa nở nụ cười động lòng người.
Kiều Nhi sửng sốt với nụ cười của anh, Kiều Nhi thầm nghĩ người đàn ông này, khi anh nghiêm túc nét mặt lạnh lùng đã kiến biết bao nhiêu phụ nữ mê muội vì anh.
Nếu anh thường xuyên cười như vậy, cô không biết sẽ có bao nhiêu người bị nụ cười của anh mê hoặc nữa.
Kiều Nhi nghe anh nói vậy liền cười ngọt ngào, cô đặt quần áo của Mạnh Hùng lên bàn.
"Đúng!
Chỉ có anh là người đẹp trai nhất, trong lòng em."
Kiều Nhi vừa nói dứt câu, thân thể mảnh mai của cô, đã bị Mạnh Hùng kéo vào trong phòng tắm.
"Ahhhhhhhh"
Kiều Nhi hoảng hốt trước hành động đột ngột này của Mạnh Hùng.
Toàn thân Kiều Nhi ướt đẫm, cô nhìn anh định nói gì đó, đôi môi xin đẹp của cô đã bị bờ môi bạc mỏng của Mạnh Hùng chặn lại.
"Ummmmmmm..."
Mạnh Hùng hôn Kiều Nhi một cách mãnh liệt, anh đặt tay mình vào bàn tay mềm mại của Kiều Nhi.
Hai tay Mạnh Hùng giữ chặt tay của Kiều Nhi trên đỉnh đầu.
Thân thể Kiều Nhi bị Mạnh Hùng ép sát vào bức tường lạnh lẽo phía sau.
Sự lạnh lẽo của bức tường, làm cô bất giác phải rùng mình.
Mạnh Hùng đưa đầu lưỡi của mình, thâm dò bên trong khoang miệng của Kiều Nhi.
Mạnh Hùng điên cuồng ʍúŧ lấy mật ngọt của cô.
Tay Mạnh Hùng bất đầu sờ soạng khắp nơi trên cơ thể của Kiều Nhi.
Anh dùng sức nắn Ϧóþ hai bầu иgự¢ to tròn của cô.
Mạnh Hùng buông đôi môi xinh đẹp, giờ đã sưng đỏ của Kiều Nhi ra.
Hai ánh mắt chứa đựng tình cảm sâu đậm, nhìn nhau không chớp mắt, như trên thế gian này chỉ tồn tại tình yêu của hai người.
Kiều Nhi thầm nghĩ, cho cô phóng túng bản thân thêm một lần sau cuối.
Vì cô biết, đây có thể là lần cuối cùng, cô và Mạnh Hùng gần gũi với nhau.
Kiều Nhi đột nhiên choàng tay qua cổ của Mạnh Hùng, cô khom tới đặt lên đôi môi bạc mỏng của anh một nụ hôn cuồng nhiệt.
Kiều Nhi muốn trút hết tình cảm, trong lòng mình qua nụ hôn này.
Mạnh Hùng cảm nhận được sự khác thường của Kiều Nhi, nhưng trong tích tắc Kiều Nhi đã che dấu bằng lời nói thâm tình.
"Mạnh Hùng, em yêu anh."
Vừa nói Kiều Nhi vừa khom xuống, cắn thật mạnh vào vai của Mạnh Hùng.
Máu từ dấu răng của Kiều Nhi, chảy xuống lòng иgự¢ rắn chắc của Mạnh Hùng.
Màu đỏ của máu, hoà lẫn vào nước trở thành màu hồng tuyệt đẹp, chảy xuống thân thể của hai người.
Kiều Nhi vẫn chưa buông ra, cô muốn để lại, dấu ấn của riêng mình trên người của anh.
Kiều Nhi vừa muốn Mạnh Hùng quên đi cô, nhưng cũng đồng thời lo sợ.
Lo sợ rằng sẽ có người phụ nữ khắc, thay thế vị trí của cô trong lòng anh.
Chắc có lẽ phụ nữ điều ích kỷ như vậy, miệng thì nói không muốn Mạnh Hùng nhớ đến cô để anh khỏi đau khổ.
Nhưng trên thực tế Kiều Nhi không muốn, mình bị Mạnh Hùng chôn vào quên lãng.
Mạnh Hùng bị Kiều Nhi cắn, anh đau đớn cau mày, nhưng không nói câu nào.
Khi Kiều Nhi nhìn thấy vết cắn thật sâu, Cô mới từ từ buông ra.
Trên môi cô dính đầy máu tươi của Mạnh Hùng.
Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, tay anh vươn lên, ngón tay sờ vào đôi môi mềm mại của cô.
Mạnh Hùng khom người hôn lên môi cô, mùi máu tươi pha lẫn mùi hương của hai người, làm Mạnh Hùng và Kiều Nhi không thể nào quên được, mùi vị của nụ hôn này.
Mạnh Hùng ʍúŧ lấy đôi môi kiều diễm của Kiều Nhi.
Hai người phản ứng cuồng nhiệt với sự ᴆụng chạm của đối phương.
Mạnh Hùng vươn tay cởi bỏ quần áo trên người của Kiều Nhi.
Bộ đồ sang trọng, giờ đã ướt đẫm nằm bẹp dưới mặt đất.
Mạnh Hùng cầm lấy cái khăn tắm màu trắng, bọc lại cơ thể Tʀầռ tʀʊồռɢ của Kiều Nhi.
Anh bế Kiều Nhi ra khỏi phòng tắm đặt cô lên giường.
Kiều Nhi ngồi dạy, cô cầm khăn lau đi những giọt nước trên người anh.
Mái tóc màu rượu đỏ bị ướt đẫm, bây giờ đã trở thành màu đen.
Kiều Nhi nhẹ nhàng lau người Mạnh Hùng, tay Kiều Nhi bất giác dừng lại trên vết sẹo sau lưng anh.
Kiều Nhi khom người hôn nhẹ nhàng lên vết sẹo của Mạnh Hùng.
Cử chỉ cẩn thận như sợ ᴆụng mạnh một chút thì sẽ làm Mạnh Hùng đau.
Mạnh Hùng bị cử chỉ thân mật này của Kiều Nhi làm kích tích.
Vật nam tín to lớn của anh giờ đã ¢ươиg ¢ứиg.
Mạnh Hùng cầm lấy bàn tay trắng trẽo của Kiều Nhi, đặt lên vật kêu ngạo nhất của mình.
Bàn tay mềm mại của Kiều Nhi vừa chạm vào, Mạnh Hùng đã không thể kèm chế được Dụς ∀ọηg của bản thân.
Anh mởi miệng, hít vào một hơi thật sâu.
Cảm giặc tê tê, lăng lăng làm Mạnh Hùng mệ muội.
Cặp mắt Mạnh Hùng lim dim, nhìn vào thật thu hút.
Kiều Nhi nhìn thấy ánh mắt của Mạnh Hùng giờ đã thay đổi, sự lu mờ của Dụς ∀ọηg đã chiếm lấy toàn bộ ánh mắt sắc bén, quả quyết thường ngày của anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc