Trước là tiểu nhân, sau là quân tử - Chương 20

Tác giả: Tào Đình

"Vâng, thưa Chủ tịch Trâu”, vị giám đốc được gọi đích danh vội vàng đem bộ đồ bơi màu hồng phấn mới tinh đã được chuẩn bị sẵn từ trước lên.

Tất cả mọi người, trừ Ngụy Nhất ra, ai nấy đều trợn mắt ngây người ra ngạc nhiên.

Ngụy Nhất trầm trồ, dịch vụ ở suối nước nóng đẳng cấp năm sao này quả thực rất chu đáo, ngay cả quần áo bơi cũng mang tới tận tay cho từng người. Nhưng cô lại không biết, ngoài mình ra, không ai có được đặc quyền như vậy. Hơn nữa, câu mà Trâu Tướng Quân nói với Giám đốc Thái có nghĩa là bộ đồ bơi kia đã được chuẩn bị sẵn cho Ngụy Nhất từ trước rồi. Đám con trai trong lòng băn khoăn suy nghĩ, tụi con gái ngoài mặt lộ rõ vẻ ghen tị.

Chỉ mình Ngụy Nhất là hoàn toàn không biết gì, vẫn chăm chú ngắm nghía kiểu dáng bộ đồ bơi.

Bước vào phòng thay đồ rộng lớn, các cô gái cao quý kia không để ý tới Ngụy Nhất, chẳng biết cô ấy đi đâu nữa. Ngụy Nhất bản tính bảo thủ, không thể chấp nhận kiểu biki­ni ba mảnh. Thấy bộ đồ bơi mà khách sạn chuẩn bị sẵn cho mình liền một mảnh, có hai dây đeo qua vai, rất kín đáo, không để lộ quá nhiều, mặc vào, Ngụy Nhất cảm thấy rất hài lòng.

Bộ đồ bơi màu hồng phấn mềm mại, trước *** có chiếc nơ hình cánh bướm lớn được kết từ những sợi tơ lụa, trông vô cùng đáng yêu. Những chỗ cần thiết đều được che kín hết, những chỗ khác hầu như cũng chẳng hở chút *** nào.

Ngụy Nhất đứng trước gương kiểm tra một hồi, khi đã chắc chắn rằng dây đeo qua vai sẽ không bị tụt xuống mới vắt khăn mặt lên vai, thận trọng bước vào khu tắm suối nước nóng.

Nguồn suối nước nóng ở Cửu Hoa vô cùng phong phú có bốn bể bơi lớn, hai bể ở ngoài trời, hai bể ở trong nhà có mái che. Ngoài ra còn có vài trăm bể nhỏ với các loại dược liệu khác nhau nằm rải rác khắp rừng núi.

Bể bơi ngoài trời được trang hoàng theo lối phục cổ, bước chân trên lớp sỏi trắng phủ khắp mặt đất, ngắm lều cỏ bè gỗ trúc rừng, lớp khói mỏng từ làn nước nóng nhẹ bay, cả tiếng chim kêu vượn hót trong rừng cây, tiếng vọng khe khẽ của làn nước suối lách qua các khe đá. Cảnh sắc khiến người ta có ảo giác như đang được quay trở lại thời kỳ nguyên thủy.

Đám con gái hoặc lúng túng hoặc giả bộ lúng túng không dám ngâm mình trong cùng một bể tắm với các chàng tuấn kiệt.

Ngụy Nhất đi tới bên hồ lớn ở ngoài trời, thấy bốn vị tuấn kiệt đang ở một hồ bơi lớn cách đó khá xa, mặt mày hớn hở. Ba cô gái ngâm mình trong bể tắm ngay gần đó học theo cách nô đùa của ấây cô yêu tinh nhện khi tắm suối trong phim Tây du ký phiên bản cũ, té nước vào nhau, những tràng cười yểu điệu vang lên lảnh lót.

Ngụy Nhất vốn tưởng khách sạn đều chuẩn bị cho du khách những bộ đồ bơi có kiểu dáng giống nhau, nhưng ba đại mỹ nữ kia đều mặc biki­ni, không những thế còn rất táo bạo, gợi cảm một cách vô lối. Chỉ có Ngụy Nhất, thường ngày cô luôn ăn mặc theo kiểu những học sinh mới lớn còn chưa phát dục, giờ mặc bộ đồ bơi vào, cô còn cách xa sự gợi cảm tới nỗi không thể chạm được vào bến bờ của nó. Nhưng so với khuôn mặt đã trang điểm mà vẫn không che được vấn đề về da của ba cô gái kia thì Ngụy Nhất lại nổi trội hơn họ bởi khuôn mặt trắng ngần không cần sự hỗ trợ của son phấn.

Trâu Tướng Quân nheo mắt nhìn về phía người mặc bộ đồ màu hồng phấn đang đứng ngồi không yên phía xa ấy, trước không lộ bụng, sau chẳng hở lưng, trên không lộ ***, dưới chẳng hở ௱o^ЛƓ, anh hết sức hài lòng, thầm tán thưởng: Khả năng lĩnh hội của Giám đốc Thái cũng không đến nỗi tồi, mình sẽ tăng lương cho anh chàng họ Thái này.

Ngụy Nhất đứng trên bờ do dự hồi lâu, nhưng ba cô yêu tinh nhện kia lại không hề có ý định mời cô xuống tắm cùng. Buổi sáng sớm mùa xuân ở thành phố B vẫn mang chút hơi lạnh, bộ đồ bơi dường như không thể chống rét, Ngụy Nhất lạnh đến nỗi run lên cầm cập, thực sự không thể chống cự được nữa nên đành phải đánh liều trơ mặt lội xuống bể. Bởi lo sợ mình sẽ làm kinh động đến bọt nước, mạo phạm tới đám yêu tinh nhện trong bể nên bước chân của cô rất chậm, rất cẩn thận.

Cho dù bước chân xuống nước nhẹ nhàng như vậy nhưng khi toàn thân cô được ngâm trong làn nước ấm thì ba cô gái trong bể đồng loạt đứng dậy, không nói một lời nào, chuyển sang ngâm mình ở bể khác.

“Càng được yên tĩnh”, Ngụy Nhất tự an ủi mình như vậy, mặc dù được ngâm mình trong làn nước ấm nhưng trong lòng lại không tránh khỏi một cảm giác chán nản.

“Đồ ngốc, lại đây!”, giọng của Trâu Tướng Quân vang lên.

Đám con trai cười sảng khoái phụ họa theo, nói rằng sợ cô một mình sẽ cảm thấy vô vị.

Ngụy Nhất luôn miệng từ chối nhưng trước những lời mời chân thành ấy, cô đành chuyển sang bể bơi của họ. Chỉ thấy mây mù bao trùm khắp bể bơi, bốn chàng trai đang ngâm mình trong đó thoắt ẩn thoắt hiện. Bọn họ đều bị làn nước suối nóng ngâm cho lười nhác, rệu rã, cứ ngả ngả nghiêng nghiêng trong bể nước. Ngụy Nhất run lẩy bẩy bước tới, bộ đồ bơi của cô đã bị ướt nhoẹt, lộ rõ những đưòng cong duyên dáng trẻ trung của cơ thể, làn da trắng ngần nõn nà, đặc biệt là cặp đù* dài rắn chắc, vô cùng khỏe khoắn và tươi trẻ. Thêm vào đó là đôi mắt nai ngây thơ ngơ ngác, đứng trên thành bể bơi nhìn xuống dù chỉ một lát thôi cũng khiến mấy chàng trai kia nhìn không chớp mắt, hồn vía đảo điên.

“Còn không mau xuống đi!”, Trâu Tướng Quân lòng cũng đang rạo rực nhưng anh ta lập tức bình tâm lại, sa sầm nét mặt, quát lên một cách thiếu thiện chí. Không ngờ, người phụ nữ này lại có những đưòng cong khiến người ta say mê như vậy, mà những đường cong ấy lại được anh và vài anh chàng khác cùng phát hiện, cùng được thưởng thức! Nghĩ tới nét mặt *** của ba ông bạn còn lại đang chằm chằm nhìn vào cặp đù* của Ngụy Nhất, anh chỉ hận một nỗi không thể móc hết sáu con mắt kia ra được, đúng là lũ chó săn! Đáng ghét nhất là kẻ làm hình nhân tuẫn táng kia vẫn đứng yên tại chỗ với vẻ ngốc nghếch ngây thơ, mặc người khác thoải mái ngắm nhìn!

Cái tên họ Thái kia chọn đồ bơi kiểu quái quỷ gì vậy, chẳng phải đã nói là cần một bộ đồ bơi không để lộ bất cứ điểm gì trên cơ thể hay sao! Thế mà Ngụy Nhất vẫn bị lộ hai cặp đù* trong tầm mắt của những gã đàn ông khác! Anh thầm quyết định, khi về nhất định mình sẽ cắt tiền thưởng của vị Giám đốc họ Thái kia! (Quả đúng là một người đàn ông thất thường)

“Xuống đi!”, Trâu Tướng Quân điều chỉnh lại sự kinh ngạc vì vẻ kiều diễm và ghen tức đến độ rời non lấp bể của mình, nhưng ngữ khí vẫn có phần sốt sắng.

Việc nổi giận của Trâu Tướng Quân từ trước tới giờ đều chẳng có căn cứ rõ ràng gì cả. Ngụy Nhất đã quá quen với việc anh ta buồn vui thất thường rồi, cô khẽ bĩu môi, nhẹ nhàng lội xuống nước. Nhưng đáy bể trơn, cô vừa bưóc được một bước, chưa kịp đứng vững thì đầu đã dúi ngay vào lòng Vĩ. Vĩ vội vàng đưa tay ra đỡ cô dậy, Ngụy Nhất bị uống mấy ngụm nước, ho sặc sụa, bối rối ngẩng đầu lên nhìn Vĩ, còn khuôn mặt của Trâu Tướng Quân thì càng khó coi đến mức khiến ngươi ta nhìn mà kinh hãi. Ngụy Nhất vội vàng nói lời cảm ơn rồi đứng thẳng người lên.

Trong chốc lát, bầu không khí bỗng trở nên kỳ Ịạ. Mọi người đều thấy hơi mất tự nhiên vì có một thiếu nữ thuần khiết bỗng xuất hiện lẫn trong đám con cái nhà quý tộc ăn chơi phóng đãng vào bậc nhất này.

Ngụy Nhất vẫn còn trẻ con, làm sao biết được tâm lý phức tạp của đám đàn ông kia. Cô cứ ngoi lên ngụp xuống trong làn nước sụối trong vắt, thỏa thuê để lộ hai cánh tay trắng ngà, đập nước bắn tung, tự tạo thành vòng xoáy, một mình đùa nghịch thỏa thích. Khe *** trắng ngần giữa hai nửa vòng tròn nở nang cứ thoắt ẩn thoắt hiện trong làn nước, sâu hơn nữa, bọt nước phun mạnh làm nổi bộ đổ bơi, thấp thoáng vòng eo thon gọn xinh xắn... Trong làn nước suối nóng mù hơi, những chi tiết ấy trông càng mịn màng, mê đắm.

Nhân viên phục vụ bê nước khoáng tới, quỳ xuống bên thành bể bơi, Trâu Tướng Quân cẩm lấy một cốc lên nhấp ngụm nhỏ. Để ý thấy ba cặp mắt còn lại đang chằm chằm nhìn Ngụy Nhất như sắp long ra kia, chợt lo lắng không yên lòng càng ân hận vì lẽ ra không nên đưa cô tới đây.

Trâu Tướng Quân không phải là người nghiêm khắc với bản thân, rộng lượng với những người khác. Anh có thể thoải mái ngắm nhìn cơ thể của Ngụy Nhất nhưng lại không thể chịu được ánh mắt phóng đãng *** như vậy của những người đàn ông khác. Sau vài phút nhận nhịn, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh càng tối sầm lại, thực sự không thể nhịn được nữa, nói một cách thiếu kiên nhẫn: “Cô ra chỗ khác chơi đi!

Ngụy Nhất ấm ức nhìn Trâu Tướng Quân: Bên ngoài lạnh như vậy, người gọi tôi đến là anh, bây giờ lại chính anh bảo tôi đi chỗ khác.

Ngụy Nhất cảm thấy không vui, chu môi lại nói: “Ra khỏi nước lạnh lắm...”

Trâu Tướng Quân quát lớn: “Vậy thì đừng ngâm người nữa, lên thay quần áo rồi lấy đồ ăn đi, trong nhà ăn có phục vụ buf­fet hải sản đấy”.

“Tôi mới ngâm người được năm phút mà!”, Ngụy Nhất phản kháng lại.

Trâu Tướng Quân nói vẻ đầy cưỡng chế: “Đi mau!”.

Cô sinh viên họ Ngụy đâu dám trái lệnh tên lưu manh họ Trâu. Cô trèo lên thành bể bơi với khuôn mặt rầu rĩ những lại không đi về hướng phòng thay đồ. Cô biết, Trâu Tướng Quân dù sao cũng còn giữ chút thể diện trước mặt bạn bè, sẽ không dám làm gì cô cả.

Vậy là nhân lúc anh ta không để ý, cô rẽ theo hướng khác, rảo bước về phía các bồn ngâm tinh dầu trên núi.

Bóng dáng nhanh chóng vụt biến mất của Ngụy Nhất trong rừng cây giống như một nàng tiên do không cẩn thận bị rơi xuống nhân gi­an vậy, hằn một dấu vết thật sâu đậm trong trái tim Trâu Tướng Quân, dấu vết ấy cứ mọc rễ nảy mầm theo thời gi­an.

Nhớ lại vẻ đẹp hút hồn đoạt vía của cô gái ngốc nghếch họ Ngụy ban nãy, Trâu Tướng Quân cảm thấy như có một nàng tiên sảy chân rơi xuống bể tắm suối nước nóng.

_________

¹ Trương Học Hữu ( 張學友: Zhang Xue You; tên tiếng Anh: Jacky Che­ung Hok Yau) là một ca sỹ và là ngôi sao điện ảnh Hồng Kông nổi danh từ giữa thập niên 1980 đến
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc