Trả Thù Gấu Chó - Chương 08

Tác giả: Tokyo.Bu0n

Cầm ĐT đọc tn:
Hà My: Đang Ol này
Tôi sướng như trúng số. Đkm... cuộc đời ăn ở tốt nên ông trời đéo bao giờ tiệt đường sống của tôi. Cảm tạ ông trời. Cái cảm giác mà mình đang bị tứ phía bao vây, cầm chắc cái ૮ɦếƭ trong tay thì có một luồng gió ập tới thổi tung mình lên trời thoát khỏi quân thù. Đấy cái cảm giác của tôi lúc đó nó thế đấy. Vào thì thấy nick con chị đang buz buzz mấy lần.
Tôi lập tức mếu máo kể ngay. Như kiểu ngày xưa bị thằng nào ςướק mấy viên bi ve hay cái ảnh songoku là về mếu máo với anh với chị ý. Bla bla bla kể hết sự tình chiều nay cho chị. Nó ừ ừ, rồi ậm ờ. Rồi chốt 1 câu xanh rờn.
Chị: Họ Hoàng có đứa ngu như mày... thật xấu hổ.
Tôi: Em biết làm sao được, lúc đó ức bỏ mẹ.
Chị: Mày làm hỏng hết hoạch định của tao rồi. Ngày kia tao thi tiếp đấy. Giờ chẳng nhẽ bỏ thời gian để nghĩ cho mày. Mày có biết cái việc học của tao nó quan trọng lắm không?
Tôi: Biết biết! Lúc đéo nào chẳng sự với chả nghiệp. Bỏ ít thời gian ra thì ૮ɦếƭ đéo ai.
Chị: Mày vẫn thế! Thật phí công tao.
Tôi: Thôi thôi biết rồi. Thế giờ làm ntn.
Chi: Để tao nghĩ chút đã. Thần thánh đâu mà ra được.
Tôi: Thế nghĩ hộ em nhé. Em xuống ăn cơm phát ròi lên luôn.
Tôi vứt máy đấy chạy xuống ăn cơm đã không ông bà già lại chửi. Mồm nhai cơm nhưng lòng thì nặng vãi đái. Thịt cá đầy mâm mà đéo thèm động vào. Như kiểu bị nghén... Nhưng vẫn táng được 3 bát cơm + cà pháo dầm ớt.
Ăn xong định chạy lên thì ông già hỏi: Thế đã tìm được trường để thi chưa?
Tôi ậm ờ: Chắc con thi VHH hay AJC thôi.
Nhắc đến mấy cái trường để thi thì lại nhớ tới LT. Mẹ lúc này lại nhớ nó thế... Mà thôi mạng sống của mình đang nằm trên phòng kia kìa.
Và giờ là mẩu đối thoại thần thánh của con chị họ. Phải nói nó là sư phụ, và là kẻ đáng sợ nhất trên đời tôi được biết. Hơn kém nhau có 3 tuổi mà đkm nó như kiểu nó hơn mình 3 giáp về cuộc đời vậy.
Tôi: Đâu rồi chị ơi.
Chị: Bây giờ mày phải dựa vào cái bất lợi để biến thành cái có lợi cho mày.
Tôi: Nhưng làm như thế nào... đang bất lợi thành thế đéo được có lợi.
Chị: Nỗi nhục của dòng họ là đây! Nghe này: OK là bây giờ mày đang khó khăn trong việc con LT ko muốn giúp mày nữa.
Tôi: Ừ! khổ lắm
Chị: Và thằng N thì đang nghi ngờ mày chơi đểu nó vì mày cũng yêu cái H.
Tôi: Chắc là thế
Chị: bao giờ việc cần làm là đổi chỗ của 2 chúng nó cho nhau. Cái LT sẽ không giúp mày khi mày quen cái H... nhưng bây giờ mày phải gán nhân vật được giúp là thằng N. Tức là để lộ ra rằng... mày cần thông tin của cái LT là để giúp thằng N.
Tôi: Cái LT có quen biết đéo gì thằng N đâu.
Chị: Ngu thế! Thì chẳng phải bây giờ đã quen rồi sao. Mày sẽ có cớ đến bắt chuyện với cái LT. Và cũng nói luôn việc con H đang quen cả 2 thằng cho con LT biết.
Tôi: Cái gì! Chị chẳng bảo phải dấu kỹ.
Chị: Giờ không cần nữa! Biến tấu nó lên thêm. Nhưng phải nhớ đừng có kéo mày vào. Và nếu như con H có dò hỏi việc tại sao phải giúp thằng N thì mày tự tạo ra 1 cái kịch bản là thấy thằng N xứng hơn thằng người yêu kia.
Tôi: Rồi! Làm được cái đó
Chị: Tỏ ra mày chỉ quan tâm cái H theo kiểu tình bạn và thấy thằng N xứng hơn thì mới giúp nó chứ ko có tc gì với cái H. Cứ yên tâm là con LT sẽ hiểu cái đó thôi chứ cái thật sâu xa thì không lộ được.
Tôi: Liệu có được không!
Chị: Con gái với nhau tao biết! Tự dung tao bảo mày quen con LT chắc. Cứ làm đi rồi sau này sẽ biết.
Vậy là xong bên phía LT: Kể ra cũng rắc rối... nhưng ngẫm kỹ lại thì đúng là theo trình tự thật.
Tôi: Thế con thằng N thì sao?
Chị: Nếu thằng N bây giờ đang nghi ngờ mày là yêu cái H thì mày phải hướng nó đến cái kịch bản khác.
Tôi: Kịch bản ntn.
Chị: Mày cũng đang thích LT và LT thì hay đang hỏi về thằng người yêu con H. Lúc này mày sẽ phải giả vờ úp mở vì đây là lý do mà mày muốn giúp thằng N nhất.
Tôi: Liệu được không?
Chị: Có thể nó sẽ không tin, lúc này là lúc mày cần số đông của bọn trong lớp... chọn mấy đứa to mồm và bóng gió về việc mày và LT. Tao tin là thằng N sẽ không tin mày và đi tìm hiểu... nhưng lúc này số đông sẽ chỉ biết được là: Mày đang từ là 1 thằng cá biệt... tự nhiên lại học tốt lên và chơi thân với LT thì chỉ có 1 điều đó là mày yêu LT thôi.
Tôi: À! Đây là kết quả của những ngày tết hả.
Chị: Đấy là lúc mà tao bảo mày phải thay đổi con người và biết cách lợi dụng số đông. Nhớ diễn cho khéo không lại đổ bể... nên nhớ mọi điều từ trước đến nay làm đều đi theo 1 cách cụ thể và liên kết với nhau chặt chẽ... không có cái nào thừa ra đâu.
Tôi: Em hiểu rồi! Cảm ơn bà chị vê lù. Thần thánh vcđ.
Chị: Nhớ thông báo lại cho chị khi có kết quả tốt. Chắc chắn là KQ tốt. Thôi off đây.
Vậy là tôi đã có cách giải quyết...
Bây giờ nên làm gì trước tiên thì tôi cũng đại khái là nắm được. Giờ nên tiến tới từ đằng nào. Chưa kịp hỏi bà chị thì off mẹ nó mất. Nhưng trong thâm tâm tôi nghĩ, bắt đầu từ LT trước. Dù gì... tôi vẫn tin LT nó vẫn coi mình là bạn thân. Kế sách nhiều lúc tốt đấy. Nhưng mà nói thật với các thím... lúc đó ngu bỏ mẹ chỉ ậm ờ thế thôi. Rồi làm theo 1 cách máy móc... chứ đầu óc có nghĩ đến được cái loz gì. Nhưng bao giờ thì hiểu hết. Đkm 24 tuổi trải qua những tình huống ntn thì tôi giờ cũng là: ... con mèo con lớn lớn rồi. Mèo thôi đéo dám nhận cáo không lại...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc