Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh - Chương 09

Tác giả: Y Nhược Tích

Mắt thấy nắm đấm sẽ đập vào mình , Nam Cung Ảnh nhanh tay giữ chặt tay của Nhan MẠt Hàn , không cho cô nhúc nhích
“ Anh..” Nhan Mạt Hàn bỏ tay xuống , không nhìn hắn
“ Đừng Quên , sáng sớm ngày mai , ông nội sẽ đến . Em nên chuẩn bị cho tốt một chút” Nam Cung Ảnh không nhìn Mạt Hàn , quay lưng , rời khỏi phòng làm việc , bỏ mặc Nhan Mạt Hàn đứng đó , người đơ như tượng
Sáng sớm , 6 giờ Nhan Mạt Hàn ngồi dậy , viết dài chữ để lại cho Dạ Như , lấy túi sách bước ra cửa . Nam Cung Ảnh đã đậu xe ở đó chờ cô
“ Tôi hôm nay ăn mặc như thế này có được không?” Nhan Mạt Hàn không xác định , nhìn Nam Cung Ảnh
“ Tạm ổn , nhanh lên , một chút nữa ông nội tới nơi rồi” Nói xong , Nam Cung Ảnh mở cửa xe cho cô bước vào . Vì là buổi sáng , đường không quá đông đúc , rất thuận tiện cho việc chạy xe
“ Nhớ một hồi nữa , không cho phép em làm tôi mất mặt” Nam Cung Ảnh dặn dò
“ Biết rồi” Nhan Mạt Hàn gật đầu một cái . Đợi một lúc , tiếng máy bay đã truyền đến , là phi cơ riêng của Nam Cung Mạc đã tới
“ Ông nội đến rồi” Nam Cung Ảnh nói , kéo tay Nhan Mạt Hàn đi , đứng ở lối ra đợi Nam CUng Mạc. Nhan MẠt Hàn không phản bác , vì cô biết chẵng qua hai người đang diễn kịch nên hắn mới tỏ ra thân mật như thế . Mặc dù sau khi hợp đồng kết thúc , cô không có gì , nhưng ít ra sẽ có một cuộc sống yên ổn
Bởi vì là phi cơ riêng , nên không phải chờ lâu . Chỉ một chốc lát , đã thấy Nam Cung Mạc chống gạy bước ra , đi sau là quản gia đang kéo vali
“ Ông nội “ Nam Cung Ảnh đứng dậy cầm hành lí
“cháu dâu đâu? Ta muốn thấy cháu dâu” Nam Cung Mạc cầm gậy , đập đập trên mặt đất , Nam Cung Ảnh kéo Nhan Mạt Hàn lại
“ Đây ! chính là cô ấy” Nam Cung Ảnh nói , nhìn cô ý nói cô hãy chào hỏi ông
“ A … đúng , Ông nội , ông khỏe chứ . Cháu tên là Nhan Mạt Hàn” Nhan Mạt Hàn cung kính lễ phép chào hỏi , Nam Cung Mạc hừ lạnh một tiếng
“Lai lịch của cô gái này như thế nào? Gia cảnh ra sao? Xứng với Nam Cung thị sao?” Nam Cung Mạc liếc nhìn Nhan Mạt Hàn , trong lòng Nhan Mạt Hàn như rơi xuống vực thẫm . Thật mà nói , đúng là cô không hề xứng với Nam Cung Ảnh
“ Ông nội , cô ấy là em gái của Lạc Thần” Nam Cung Ảnh cười cười , ôm chầm lấy Nhan Mạt Hàn , Mạt Hàn không dám tin , trợn tròn mắt nhìn Nam Cung Ảnh ! Hắn cư nhiên dám lừa gạt ông nội?
“ Cháu…Cháu...” Lời nói còn chưa dứt liền bị Nam Cung Ảnh cắt ngang
“ Ông nội , cô ấy tuyệt đối tốt hơn Dịch Điều Vi” Nam Cung Ảnh kiên định nói . Từ bốn năm trước , khi Dịch Điều Vi rời bỏ hắn ra đi , từ lúc đó ông nội xem đều xem các người con gái khác đều chướng mắt . Bốn năm trước Dịch Điều Vi dịu dàng , xinh đẹp , đơn thuần đáng yêu , gặp ai cũng làm cho người khác thích , dáng vóc cũng tốt , không ngờ lại dám rời bỏ hắn mà ra đi . Nay , lại trở về , có nên nói với ông hay không? Nội tâm Nam Cung Ảnh không ngừng đấu tranh suy nghĩ
“ Cháu không có tốt bằng Dịch Điều Vi “ Nhan Mạt Hàn giải thích
“ Em ngu ngốc à? Tại sao lại nói mình kém hơn?” Nam Cung Ảnh sờ sờ sống mũi của cô , cười nói một cách xấu xa
“ Tôi…” Nhan Mạt Hàn cúi đầu
“ Là em gái của Lạc Thần sao? Điều này có chút ý nghĩa” Nam Cung Mịch nở một nụ cười , sờ sờ hàm râu dài
“ Không phải như vậy , hãy nghe cháu nói ,chúng cháu….” Nhan Mạt Hàn muốn giải thích nhưng bị cắt đứt
“ Ngày nào đó , hãy gọi hắn đến đây để gặp mặt…” Nam Cung Mịch cầm gậy đi ra phòng chờ , Nhan Mạt Hàn không hiểu vì sao bọn họ lại biết Lạc Thần
Nhan Mạt Hàn đấm đấm vào Nam Cung Ảnh , có chút oán giận nói “ Sao anh lại nói như vậy ? Sao lại lừa ông nội , anh thừa biết tôi không phải là…..” Nhan Mạt Hàn định nói ,nhưng lại nhớ đến chính hắn cũng không hề biết là cô và Lạc Thần là không cùng huyết thống , ở trường , ai cũng nói hai người chính là anh em , hơn nữa họ của hai người đều phát âm là “ Yan” , nếu như không nhìn thấy chữ viết họ của hai người , cơ bản là không ai phát hiện ra sự khác biệt
“ em cả ngày đều gọi là Lạc ca ca , Lạc ca ca , còn không phải?” Nam Cung Ảnh xấu xa cười , kèm theo nắm đắm nhỏ
“ Tôi và anh ấy không phải…” Nhan Mạt Hàn khó chịu nhìn hắn .Đúng lúc ông nội lại muốn gặp Lạc Thần , cô làm sao có thể giải thích mối quan hệ của cô và Nam Cung Ảnh ? Lúc này , điện thoại của Mạt Hàn đổ chuông , màn hình hiện lên là tên của Lạc Thần , cô cầm chiếc di động , liếc nhìn Nam Cung Ảnh , đi ra một góc khác để nhận điện thoại
“ Mạt Hàn , ngày hôm qua làm sao vậy?” Nhận được điện thoại , Lạc Thần lo lắng hỏi cô
“ A , Lạc ca ca , em không sao , hôm qua em thức dậy sớm quá . Hơn nữa ngày hôm qua bài tập ở trường tương đối nhiều , em quên , em không gọi cho anh được”Nhan Mạt Hàn biện lí do , Nam Cung Ảnh nghe được liền cười , lí do ngu ngốc
“ A , thì ra là vậy . Mạt Hàn anh nhất định tìm vé máy bay sớm nhất , tuần sau anh sẽ về” Lạc Thần đứng ở phòng làm việc ở tầng cao , nhìn xuống thành phố NewYork , Lạc Thần thật sự mong muốn nhanh nhanh để được nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhan Mạt Hàn
“ A? Nhanh như vậy sao?” Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh , nhỏ giọng xuống
“ Lạc ca ca , anh về sẽ ở đâu?” Nhan Mạt Hàn cảm thấy bất an
“ Thế Nào ? Nghe giọng nói của em , cứ như không hy vọng anh sẽ trở về vậy , anh trở về đương nhiên sẽ ở nhà của mình , cô gái ngốc nghếch này , có thấy ngốc nghếch không?” Lạc Thần cười một tiếng , Nhan Mạt Hàn nghĩ muốn cho chính mình một quả Pu'a lên đầu , cô làm sao có thể quên được ở Trung Quốc , Lạc Thần còn có nhà? Hơn nữa , lại chính là ở thành phố M này
“ Em không có..” Nhan Mạt Hàn gãi gãi đầu
“ Mạt Hàn , ở Jayz không vui sao? Em có muốn khi anh trở về tìm cho em một công việc khác tốt hơn không?” Lạc Thần nói , trên mặt nở một nụ cười
“ được được á , em cả ngày chạy ở Jayz , không kịp nghỉ chân , quản lí khinh thường em, chỉ có tiểu P mới có thể làm bánh ngọt tốt” Nhan Mạt Hàn có chút tủi thân nói
“ Ha Ha , không vấn đề gì , chờ anh về , anh sẽ mở cho em một tiệm bánh , sau này chính em làm chủ tiệm bánh đó”
Nhan Mạt Hàn kinh ngạc đến ngây người ra , không phải đâu … này … này , cô quay đầu nhìn Nam Cung Ảnh , thật là nguy hiểm , Lạc ca ca không hỏi về chuyện của cô và Nam Cung Ảnh , nhưng niềm vui chóng tàn… một giây sau đó
“ Mạt Hàn , chuyện tờ báo là như thế nào?” Ngôn Lạc Thần do dự , lông mày nhíu lại nhưng vẫn mở miệng hỏi
“ A… tờ báo …tờ báo” Nhan Mạt Hàn không biết giải thích như thế nào , điện thoại bị Nam Cung Ảnh ςướק đi , cô kinh ngạc , miệng há to , to đến mức có thể nhét đủ một trứng gà vào , lời nói kế tiếp càng làm cho cô ngạc nhiên hơn
“ A…. Anh có phải là “ Lạc ca ca “ trong truyền thuyết không? Rất không may là tôi và Mạt Hàn sẽ kết hôn , tin tức trên báo , chắc anh cũng đã xem qua? Đó là sự thật , nó không phải là sự hiểu lầm” Nam Cung Ảnh khẩn trương , đem tất cả mọi chuyện nói lại với Ngôn Lạc Thần , lại còn thêm mắm thêm muối vào . Nhan Mạt Hàn dậm dậm chân , chìa tay ra định tắt điện thoại , lại bị Nam Cung Ảnh giữ chặt eo , tiếp sau đó đặt lên môi của cô một nụ hôn , Nam Cung Ảnh lấy điện thoại chụp lại , rồi gữi sang cho Lạc Thần bằng tin nhắn
“ Vị này” Lạc ca ca” tôi nghĩ anh biết quan hệ của chúng tôi chứ ? còn nữa , Nam Cung Mạc , ông nội của tôi chờ anh trở về , sau đó sẽ cùng anh tụ họp” Nói xong , Nam Cung Ảnh không cho Nhan Mạt Hàn có bất kì cơ hội nào cũng không đợi Ngôn Lạc Thần trả lời , hắn nhấn phím màu đỏ tắt điện thoại
“ Nam Cung Ảnh ! Anh thật là quá đáng” Dành lại điện thoại trong tay , chiếc mũi cũng lệch sang một bên
“ Em đừng quên giữa chúng ta còn có một bản hợp đồng , cả số tiền phải bồi thường khi làm sai những điều quy định trong đó ! Làm người nhà của Nam Cung gia , tôi hi vọng sẽ không có những lời đồn nào khác ! Bằng không em ngồi chờ bồi thường đi” Nam Cung Ảnh bỏ lại bóng dáng phong độ đằng sau , quay người rời đi . Nhan Mạt Hàn nhất thời đầu óc trống không , cô quên , còn có sự tồn tại của bản hợp đồng , còn nữa nếu vi phạm hợp đồng sẽ phải bồi thường , số tiền lớn như vậy , cô làm gì mà có được để bồi thường? Cứ như vậy một lần nữa lại thua trong tay của Nam Cung Ảnh , Nhan Mạt Hàn nắm chặt hai tay thành quả đấm , từ từ đuổi theo bóng dáng của Nam Cung Ảnh
Ban đêm , nhà của Nam Cung Ảnh rất náo nhiệt
Doãn Thiệu Hàn cùng Âu Dương Dật cũng đến tham gia , vừa nghe ông cụ trở lại , hai người chạy nhảy toán loạn
Cuối cùng , mọi người cũng vây quanh bàn ăn , ngồi xuống dùng cơm
“ Ông nội , ông cảm thấy như thế nào khi Nam Cung Ảnh tìm cho ông một cháu dâu như thế này?” Ánh mắt của Âu Dương Dật động đậy nhìn Nhan Mạt Hàn , nhấp một ngụm R*ợ*u . Nam Cung Mạc khẽ trau lông mày
“ Vì sao Ngôn Lạc Thần chưa đến?” Nam cung Mạc nói , kèm theo giọng điệu không vui
“ Ặc , ông nội , Lạc Thần hiện tại đang ở bên Mĩ , công ty của anh ấy ở bên đó có việc , anh ấy phải giải quyết , chắc tuần sau sẽ quay trở lại” Nhan Mạt Hàn cười cười , lúc này Nam Cung Mạc mới vui vẻ trở lại
“ Này cháu dâu , khi nào cháu sẽ cho ta một đứa cháu trai để ẩm bồng , khi đó ta sẽ giao cổ phần công ty lại cho Nam Cung Ảnh” Nam Cung Mạc cười cười vui vẻ trên bàn ăn , nhưng bốn người trước mắt lại ngây ngẩn cả người . Cái gì cái gì?Phải có cháu trai để ẩm bồng?Đầu óc của Nhan Mạt Hàn trống rỗng , phải có cháu trai như lời ông nói ? Không không…. Nam Cung Ảnh tuyệt đối chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này , lần này ông nội thật sự quả quyết . Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn quăng cho Nam Cung Ảnh một ánh mắt “ hãy tự cầu phúc đi”
“ Ông nội…” Nam Cung Ảnh có chút khó xử
“ Đúng vậy …. Ba , hãy để cho bọn chúng ở với nhau một thời gian đã…” Nam Cung Tịch và Mộ Dung Tịch cùng nhau giải vây
“ Ở chung cái gì mà ở chung , khi nào kết hôn sẽ ở chung ! chuyện có cháu cho ta ẩm bồng , ta đã quyết định kĩ rồi . Lễ kết hôn sẽ được định sau khi LẠc Thần trở về “ Nam Cung Mạc nói , không cho kẻ nào có quyền chen vào , tự mình quyết định cuộc hôn nhân này . Nhan Mạt Hàn đau khổ , liên tục tự nói thảm rồi , thảm rồi , nhưng cô không dám phản đối . Vì số tiền sẽ bồi thường nếu như vi phạm bản hợp đồng , số tiền đó quả là rất lớn , cao ngất ngưỡng so với cô
Cứ như thế , trước bàn ăn mọi người cười nói vui vẻ
Sau bữa cơm tối , Nam Cung Ảnh đứng dậy chuẩn bị Nhan Mạt Hàn về nhà của Dạ Như …
“ Nè , anh mang cháu dâu của tôi đi đâu vậy ?” Nam Cung Mạc chống gậy , loạng choạng đi theo hai người sắp rời khỏi cửa
“ Ông nội , cháu đưa Mạt Hàn về nhà” Nam Cung Ảnh sớm đổ mồ hôi , hiện lên một dòng đen
“ được được … Mạt Hàn sau khi kết hôn cùng Nam Cung Ảnh , hãy về căn biệt thự ở trung tâm thành phố M mà ở đi , nơi đó gần nội thành , hơn nữa vị trí rất tốt , lại không ồn ào mà vừa thuận tiện” Ông nội tốt bụng nhắc nhở
“ Ah?!” Nhan Mạt Hàn cả kinh , rồi liền thay đổi mà trả lời “ Dạ... Được ạ, cháu cám ơn lòng tốt của ông”
Nam Cung Ảnh lại một lần nữa vẻ mặt đen xì “Cám ơn ông , chúng con đã biết”
“ Hiện tại lúc này , toàn bộ thanh xuân của cô cũng không có” Nhan Mạt Hàn ngồi trên xe , vẻ mặt oan ức
“ Không phải là hợp đồng vợ chồng sao? Có gì đâu mà oan ức? Huống chi , sau khi hợp đồng kết thúc , tôi sẽ cho em một khoản tiền . Nhất định tôi sẽ không đối xử tệ với em đâu” Nam Cung Ảnh lái xe , không nói thêm điều gì
“ Cái gì mà không oan ức? Anh không nghe ông nội nói sao? Ông nói là có cháu trai để ẩm bồng, tôi tự nhiên lại trở thành cái máy sinh đẻ” Nhan Mạt Hàn liếc nhìn vẻ mặt không cảm xúc của Nam Cung Ảnh . Trong lòng mắng , cái tên khốn khiếp này , dáng vẻ không quan tâm , dù sao người chịu thiệt thòi về tình cảm cũng đâu phải là hắn .
“ Nè , tôi nghĩ ông nội sẽ mau quên thôi , chỉ cần ông vui vẻ , tôi liền sẽ có cổ phần của ông” Khóe môi của Nam Cung Ảnh hé lộ lên nụ cười , hắn đang tham gia vào chuyện này nhưng giải quyết rất tốt
“ Yên tâm đi” Nam Cung Ảnh cho Nhan Mạt Hàn uống”thuốc an thần”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc