Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi - Chương 33

Tác giả: Mạc Ngôn Biệt Trí

Ngày hôm sau, Trình Mộ Thanh xuất hiện tại TCL, hôm nay cô mặc bộ trang phục theo mốt, vưa xuất hiện liền hấp dẫn nhiều ánh mắt của những người đàn ông khác,bao gồm Hách Liên Tuyệt đang ở trong văn phòng
Hiện Tại, TCL đang mở rộng một hàng loạt trang phục theo mốt, có rất nhiều người mẫu tham gia, đương nhiên cũng bao gồm Chu Lâm Na, mà lần này Trình Mộ Thanh là nhà thiết kế chịu trách nhiệm cho trang phục
Kiều Tây Tây nhìn thấy Trình Mộ Thanh, liền cao hứng không tin, hai người ngồi một bên thì thầm to nhỏ
Lúc sau, Hàn Dã bước tới, nhìn thấy Trình Mộ Thanh, liền đánh gảy cuộc nói chuyện của họ ” TRình Tiểu Thư, Tổng Tài mời cô vào văn phòng một chuyến”
Trình Mộ Thanh nhìn nhìn Kiều Tây Tây, nở nụ cười ” Mình sẽ quay lại ngay”
“Ừ” Kiều Tây Tây gật đầu
Trình Mộ Thanh mang đôi giày cao gót ba phân, ngẩng đầu ưỡn *** tiêu sái tiến đến văn phòng Hách Liên Tuyệt, đẩy cửa vào, mới vừa đi vào, tiếp theo giây cổ tay của cô bị chế trụ, một cái xoay người liền ***ng vào tường, một thân ảnh cao lớn tuỳ ý đè lên
trình Mộ Thanh trong tâm nhảy lên một chút, nhìn rõ khuôn mặt người trước mặt, sau đó trấn định ” Như thế nào? Tổng Tài TCL dùng cách này để đối đãi với khách sao?”
Hách Liên Tuyệt không để ý, một đôi con ngươi nhìn thẳng vào ánh mắt của cô, âm thanh trầm thấp ” Vì cái gì phải nhận case này?”
“Có tiền thì tại sao tôi không kiếm? Hơn nữa chẵng lẽ đây không giống sự sắp đặt của anh sao?” TRình Mộ Thanh chọn mi hỏi lại, nhĩ muốn đẩy hắn ra nhưng đánh như thế nào cũng không được
“Nếu anh nói không phải thì sao?”
TRình Mộ Thanh nở nụ cười châm chọc ” Bộ dạng của anh như thế nào chẵng lẽ chính anh không rõ sao? Ngay cả mạng sống của con ruột cũng không thèm để ý, sự máu lạnh của anh đúng là rất hợp với phụ thân của anh”
Hách Liên Tuyệt khiếp sợ ” Thằng bé thật là con anh?”
TRình Mộ Thanh vô hại cười ” Lừa anh thôi”
Nhìn cô, một đôi con ngươi như là muốn đem thân thể của hắn xỏ xuyên qua..
“Tuyệt..”
Đang ở phía sau, cửa bị mở, Chu Lâm Na vọt vào, nhưng nhìn đến hai người bên trong ôm nhau, khuôn mặt thay đổi ” Các người…”
Hách Liên Tuyệt muốn đứng dậy nhưng Trình Mộ Thanh lại ôm lấy hắn, thuận thế tựa vào bờ vai hắn nhướng mày ” Thật đau đầu”
Hách Liên Tuyệt biết rõ cô đang giả bộ, nhưng chính là không có cách nào mà buông tay, nâng tay của cô không khỏi nắm chặt
Chu Lâm Na nắm chặt tay, nhưng trên mặt lại duy trì nụ cười ” Trình Tiểu Thư bị đau đầu sao? Tôi dẫn cô đi bác sĩ” Nói xong, định sẽ giúp đỡ Trình Mộ THanh
Lúc này, Trình Mộ Thanh bỗng nhiên đứng dậy, kh6ong thèm nhìn Chu Lâm Na, nâng mâu nhìn Hách Liên Tuyệt ” Tựa vào trên vai của anh nên đã đỡ rồi, hiện tại không còn việc gì nữa em đi ra, hai người từ từ nói chuyện”
Vừa lúc muốn rời đi, cô quay đầu lại nở nụ cười, vương bàn tay vẽ vòng tròn trước *** hắn ” Em sẽ nhớ kỹ những lời anh nói” Nói xong, ánh mắt cao ngạo, đắc ý quyét qua người Chu Lâm Na, lắc ௱ôЛƓ một cái, đi ra ngoài
Về phần lúc sau sẽ xảy ra chuyện gì, cô cũng không quan tâm …
Hợp đồng đã tiến hành thuận lợi, tuy rằng Trình Mộ THanh đáp ứng làm thiết kế cho trang phục lần này, nhưng về Chu Lâm Na thì tìm một cái nhà thiết kế khác, quần áo của Chu Lâm Na sẽ do người đó thiết kế
Mặc dù làm quần áo cho Chu Lâm Na sẽ có nhiều hoa hồng nhưng khủng hoảng khi nhìn thấy cô ta
Hợp đồng kí xong, sẽ có một cái yến tiệc có rất nhiều nhà tài trợ nổi danh thanh dự, nhưng để cho người khác kinh ngạc nhất đó là, Hách Liên Tuyệt một người luôn luôn không thích những bữa tiệc thế nhưng lần này sẽ tham dự
Đương nhiên đối với hắn, TRình Mộ Thanh cũng không để ý, trong bữa tiệc, cô mặc bộ váy dạ hội, tóc bới cao, lộ ra cái cổ trắng nõn, một tay cầm P0'p một tay cầm ly R*ợ*u tuỳ ý nhìn, sự xuất hiện của cô, thân mình chính là một phông cảnh, không ít người tài trợ đến gần cô, cô chính là chỉ cười đáp lại cho có lệ, dù sao xã giao vẫn là không thể thiếu được
Lúc sau, Kiều Tây Tây mặc chiếc váy trắng, tóc mềm mại uốn xoả xuống, cả người nhỏ nhỏ xinh xắn đáng yêu, trong tay cũng cầm ly R*ợ*u tiến đến trước mặt Trình Mộ Thanh
“Mộ Thanh”
“Ai, cậu như thế nào bây giờ mới tới?”
“Vừa thay đổi quần áo và trang điểm thôi ” Kiều Tây Tây nói ” Đúng rồi,
vừa rồi mình nghe được tin tức là Hách Liên Hùng cũng trở về”
Kiều Tây Tây sau khi biết Hách Liên Hùng bắt cóc Tiểu Trạch, cô vẫn rất căm thù lão già này
Nghe được đến tên Hách Liên Hùng, Trình Mộ THanh không khỏi thay đổi sắc mặt, cái lão già đó, rất máu lạnh! Cho dù biết Tiểu Trạch chính là cháu nội ruột của mình, vậy mà vẫn không tha cho Tiểu trạch, điều này cũng hiểu được ông ta máu lạnh tới cỡ nào rồi??
Vừa nhắc đến thì Hách Liên Hùng bước vào, tay chống gậy, bên người là A Cường, mặc kệ trường hợp gì khuôn mặt của A Cường không chút thay đổi, vĩnh viễn lạnh như băng
Mới vừa đi vào, cũng không ít người đến chào hỏi hắn, hắn củng mĩm cười đáp lại, lúc này Hách Liên Hùng cùng bộ mặt thật của ông ta giống như hai người hoàn toàn khác nhau vậy làm cho Trình Mộ Thanh không khỏi cảm khái hành động..
Hách Liên Hùng ánh mắt cũng nhìn đến Trình Mộ THanh ” hừ ” một tiếng, sau đó dời ánh mắt đến nơi khác
Trình Mộ Thanh trong lòng cũng cười lạnh, mặc kệ hắn ta, cô và Tây Tây cũng đi kiếm chút đồ ăn …
Lúc saau, Hách Liên Tuyệt và Chu Lâm Na đến
Hách Liên Tuyệt mặc bộ tây trang màu đen, thoạt nhìn tao nhã thần bí, khuôn mặt tuấn tú hoàn mĩ, không thể không nói, hắn thật sự là một người trời sinh ra đã có vóc người như vậy, mặc cái gì cũng đều rất được
Mà Chu Lâm Na khoát tay hắn, mặc chiếc váy màu đen, lộ ra một nửa *** trắng nõn, ẩn ẩn hiện hiện, làm cho người ta không thể nào không nhìn đến, trên mặt nở nụ cười tựa hồ như Hách Liên Tuyệt chính là của cô
“Mộ htanh, cậu nói xem trước kia mắt tớ mù như thế nào mà lại thích Chu Lâm Na? Tớ còn sùng bái cô ấy rất nhiều, không ngờ tới con ả này có cái tâm địa độc ác như rắn” Kiều Tây Tây vừa ăn vừa oán hận nói
Trình Mộ Thanh cười, bỏ một quả dâu tây vào miệng ” Cậu cũng nói cô ta giống con rắn, vậy cẩn thận cô ta sẽ phun độc vào người cậu”
“Xì, tớ không sợ! Cẩn thận bà đây sẽ cho nó một bộ dạng người khác không còn nhận ra nha, cô ta chính là yêu quái, tớ mới là người đích thật, ai sợ ai?”
Hách Liên Tuyệt, xoay người … ánh mắt liếc nhìn liền thấy một cái thân ảnh nho nhỏ trong đám người, cô và Kiều Tây Tây đang ăn chút đồ này nọ.. Vừa vặn, Kiều Tây Tây nhìn thấy ánh mắt của hắn ” Này, anh ta nhìn cậu kìa” Kiều Tây Tây cắn răng, dùng âm thanh nhỏ nhất mà chỉ hai người có thể nghe được
Trình Mộ Thanh cũng không quay đầu lại ” Nhìn thì nhìn, tớ không có nợ tiền hắn”
Kiều Tây Tây cũng không nói gì, ánh mắt tảo qua Hách Liên Tuyệt …
Lúc sau, một nam nhân bưng ly R*ợ*u đi tới ” Trình Tiểu Thư, không biết có thể hay không cùng nhau nói chuyện?”
Trình Mộ Thanh nhìn hắn, biết hắn là một trong những nhà tài trợ nên cô đồng ý, sau đó quay sang nói với Kiều Tây Tây ” Mình sẽ quay lại ngay”
Kiều Tây Tây ăn hoa quả gật đầu ” Đi đi”
Nhìn thấy Trình Mộ Thanh bị người khác mang đi, Hách Liên Tuyệt mày bất an ninh khởi, sau đó hướng theo bóng dáng của cô
Chu Lâm Na còn đang kính R*ợ*u với các nhà tài trợ, nhìn thấy Hách Liên Tuyệt bỏ đi, xấu hổ nở nụ cười rồi cũng nhanh mà đuổi theo
Kiều Tây Tây còn đang ăn, nhìn thấy cảnh tượng này cũng vội vàng buông tay dùng chính thân mình ngăn Chu Lâm Na lại …
“ChuTiểu Thư, đi đâu a?” Kiều Tây Tây cười cười hỏi
Chu Lâm Na sốt ruột nhìn bóng dáng của Hách Liên Tuyệt, mặc kệ Kiều Tây Tây định sẽ rời đi nhưng lại bị Kiều Tây Tây ngăn lại ” Chu Tiểu Thư, cô thật không biết lễ nghĩa nha”
Chu Lâm Na lúc này không kiên nhẫn ” Tránh ra”
“Khôg cho”
“Cô muốn gì?”
“Chặn con đường của cô”
“Cô–” Chu Lâm Na nhìn Tây Tây, nhíu mày hỏi ” Cô là ai?”
“Tôi là chị em tốt nhất của Trình Mộ Thanh, cũng là mẹ nuôi của Tiểu Trạch” Kiều Tây Tây ngẩng đầu ưỡn *** nói
Nghe đến tên Trình Mộ Thanh, sau đó Chu Lâm Na dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Kiều tây Tây ” Tôi hiện tại lười nói nhiều với cô” Nói xong định sẽ đẩy Kiều Tây Tây để rời đi
“Ôi.. này” Kiều Tây Tây ra vẻ kinh ngạc kêu một tiếng, sau đó tạt ly R*ợ*u vào người Chu Lâm Na
“Cô–” Chu Lâm Na nhanh lấy tay lau lau R*ợ*u trên người, tức giận trừng mắt ” Cô là cố ý”
“Thật ngại nha Chu Tiểu Thư, là cô đẩy tôi mới không cẩn thận mà để R*ợ*u đổ lên người, bốn phía rất nhiều người ai cũng có thể nhìn thấy, thế nào? Lễ phục xem ra là không thể mặc nữa? Nếu không thì cởi ra tôi cầm đi giặt cho cô?” Kiều Tây Tây dùng vẻ mặt vô tội hỏi
Chu Lâm Na nhìn xung quanh, không ít người đang nhìn bọn họ, lễ phụ đã ướt một khoảng lớn, đợt lát nữa còn phải chụp ảnh, căn bản là không thể tiếp tục đuổi theo, cuối cùng tức giận trừng mắt nhìn Tây Tây ” Được, cô giỏi lắm” Nói xong, hướng đến phòng nghỉ để thay quần áo
Kiều Tây Tây đứng ở đó, hai tay khoanh trức ***, trong lòng lại đắc ý không thôi ” Hừ, dám ức hiếp Tiểu Trạch, còn cả Thanh Thanh nữa, tôi sẽ khiến cho cô mất mặt trước mọi người”
Nhìn thấy bộ dạng Chu Lâm Na chật vật chạy trốn, tâm tình Kiều Tây Tây tốt hơn, xoay người tiếp tục ăn uống..
*********
Ngọn đèn chiếu xuống hàng ghế có chút mờ ảo, bốn phía rất nhiều vệ sĩ, TRình Mộ Thanh đứng ở trung gian, ánh mắt chăm chú nhìn một người, sau đó ánh mắt hướng về Lý Tiên Sinh người mời cô vừa rồi, nhưng người đó tránh ánh mắt của cô và cung kích nói với Hách Liên Hùng ” Ông Tổng, nếu không còn việc gì thì tôi ra ngoài trước”
“Hôm nay làm phiền ngươi rồi”
“Không phiền không phiền, nếu như về sau còn việc gì cần đến thì cứ gọi cho tôi” Nói xong, Lý Tiên Sinh lui ra ngoài
Trình Mộ Thanh nhìn Hách Liên Hùng, nét mặt biểu lộ một loạt châm chọc ” Xem ra, Hách Liên Tiên Sinh rất thích dùng thủ đoạn nha”
Nhìn thấy Trình Mộ THanh, Hách Liên Hùng cảm chán ghét ” Đối với cô thì không cần dùng thủ đoạn! Chủ cần một cái case liền làm cho cô mắc câu, hôm nay tôi sẽ cho cô biết cái giá phải trả cho việc dám đắc tội với tôi là gì”
Trình Mộ Thanh trong tâm trầm xuống, mẫn cảm bắt giữ lời nói ” Có ý gì? Case này là ông sắp đặt sao?”
“Nếu không thì làm sao có cái bữa tiệc này?” Hách Liên Hùng lạnh lùng cười cho sự ngu xuẩn của cô
Trình Mộ Thanh hai tròng mắt ửng đỏ, chẵng lẽ cô hiểu lầm Hách Liên Tuyệt? Đang suy nghĩ, Hách Liên Hùng hô một tiếng
“Xuất hiện đi”
Trình Mộ Thanh nhíu mày, khó hiểu nhìn ông ta
Vừa dứt lời, từ một chỗ tối xuất hiện ra một thân ảnh, mặt tây phục màu đên, khuôn mặt tuyệt mỹ tinh xảo mang theo sự hận thù, nhìn đến cái thân ảnh kia, nhíu mày ” Là cô?” có lẽ lúc sau cô bỗng hiiểu được cái gì
Chu Lâm Na nhìn cô, ánh mắt tràn ngập sự hận thù, đôi mắt tàn nhẫn đảo qua Trình Mộ Thanh, sau đó nhìn Hách Liên Hùng ” Bác TRai”
“Cô đã hận cô ta như vậy, bây giờ tôi cho cô một cơ hội, giết nó đi” Hách Liên Hùng khuôn mặt không chút thay đổi, giống như chuyện *** đối với ông ta chỉ là một chuyện rất bình thường..
“Cái gì?” Chu Lâm Na kinh ngạc, tuy rằng bản thân hận không thể *** Trình Mộ Thanh, nhưng bây giờ kêu Chu Lâm Na đi *** thật thì có chút sợ hãi, từ trước đến nay không bao giờ ***
“Như thế nào? Cô không dám?” Hách Liên Hùng nói, ánh mắt lạnh lùng của ông ta làm cho người khác không khỏi sợ hãi
“Không..” Tuy rằng ngoài miệng phủ nhận, nhưng chính là thân thể của Chu Lâm Na đang run rẩy..
“Cô quên cô đáp ứng chuyện của tôi sao? Chỉ cần cô làm được, tôi sẽ đáp ứng chuyện tôi hứa với cô” Hách Liên Hùng nhắc nhở nói
Nhất thời, Chu Lâm Na nâng con ngươi nhìn Hách Liên Hùng, ánh mắt đang sợ hãi dần dần trở thành tàn nhẫn, đúng vậy chỉ cần giết Trình Mộ Thanh, cái đứa nhỏ kia cũng sẽ không tốtn tại, Hách Liên Tuyệt sẽ thuộc về cô, chỉ một mình cô! Nghĩ đến đây, Chu Lâm Na đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt hung hăng tàn ác nhìn Trình Mộ Thanh, cái loại sát ý này, Trình Mộ Thanh cảm nhận được
Tuy rằng không biết giữa bọn họ có cái gì bí hiểm, nhưng Trình Mộ Thanh ý thức được nên liền xoay người định chạy ra ngoài, chính là cô còn chưa ***ng đến cửa liền bị hai người chế trụ, quay đầu lại thấy Chu Lâm Na đang cầm một khẩu S***g trong tay
Trình Mộ Thanh nhìn Chu Lâm Na, đồng tử chậm rãi phóng đại
“Trình Mộ Thanh, muốn trách thì tự trách chính mình đi, hôm nay cô phải ૮ɦếƭ” Nói xong, hai tay run rẩy cầm S***g, nhắm ngay Trình Mộ Thanh
“Đùng”, hạ còi sung, đạn trúng vào vách cửa
Nhưng lúc đó, cửa đột nhiên bị phá khai, một người đeo mặt nạ màu đen tiến vào, một cước gá ngả lăn hai người vệ sĩ đang nắm giữ Trình Mộ Thanh, trong giây lát ôm chặt lấy cô
“Ngươi–” Trình Mộ Thanh ngẩng đầu, nhìn hắn, bỗng nhiên xuất hiện ngoài ý muốn, cô có điểm hoảng loạng nhưng lúc thấy hắn tâm lại nhẹ đi một chút, hắn làm cho cô cảm thấy an tâm và có một hương vị rất quen thuộc
Người mang theo mặt nạ màu đen, một đôi mắt sắc bén nhìn chung quanh, Chu Lâm Na sau khi nả phát S***g, sợ lui về sau vài bước, S***g trong tay cũng rớt xuống, một bộ dạng kinh hoàng hoản loạn..
Đang nhìn đến Chu Lâm Na, con ngươi lơ đãng xẹt qua ánh mắt phức tạp
“Lại là ngươi?” Lúc này, Hách Liên Hùng đứng lên, nhìn người đeo mặt nạ màu đen, nhiều lần đã phá hư chuyện tốt của ông ta ” Ngươi rốt cuộc là ai?”
Người đeo mặt nạ màu đen, nhìn Hách Liên Hùng, khoé miệng khinh miệt nâng lên, cả người tản ra hơi thở rét lạnh ” Muốn người muốn giết ông” Nói xong, giơ S***g lên nhắm ngay Hách Liên Hùng
“Cản thận” A Cường ý thức được, đột nhiên đẩy Hách Liên Hùng, chính mình lấy thân đỡ lấy một phát S***g..
“A Cường” Hách Liên Hùng kêu một tiếng, sắc mặt trở nên tàn nhẫn ” Đem bọn họ giết! Giết hết cho ta”
Người đeo mặt nạ nở nụ cười lạnh lùng, lôi kéo Trình Mộ Thanh chạy ra ngoài …
Bàn tay nắm lấy tay cô, chạy nhanh ngoài hành lang, cũng không biết vì cái gì, lúc này Trình Mộ Thanh một chút cũng không sợ hãi, ngược lại còn có cảm giác an tâm, tò mò kì lạ..
Cũng không biết chạy bao lâu, Trình Mộ Thanh nhìn thấy hắn, mày chậm rãi trau lại.. trong giây lát, hai người ẩn nấp sau một cái hòn non bộ, hai người gần gũi, ngồi sát cạnh nhau..
“Nơi này an toàn rồi” Người đeo mặt nạ đen thấp giọng n
ói
Trình Mộ Thanh ngồi dưới đất, quần áo có chút nhăn nhúm, cảm giác được hơi thở của hắn, nâng mâu nghi hoặc nhìn hắn ” Ngươi là ai? Vì cái gì lại cứu tôi một lần nữa?”
Người đeo mặt nạ đen nhìn cô, mâu quang hiện lên một tia áp lực nhưng vẫn lạnh lùng nói ” Hách Liên Hùng là người không phải dễ dàng trêu chọc, tốt nhất tránh xa ông ta một chút! Tôi đi trước”
“Này…ngươi” Trình Mộ Thanh đột nhiên bắt lấy bờ vai hắn,có chút cảm giác như cái gì dính dính nhìn lại thì là máu
“Này…ngươi… bị thương?” Trình Mộ Thanh kinh ngạc hỏi, trong đầu hiện lên phát đạn của Chu Lâm Na, là hắn thay cô đỡ?
Nhìn cô, đáy mắt của hắn có chút phức tạp ” Vết thương nhỏ thôi, cô ở đây đừng nhúc nhích, lập tức sẽ có người lại cứu cô” Nói xong, không đợi Trình Mộ Thanh nói cái gì, hắn đứng dậy chạy, lúc Trình Mộ Thanh ló ra thì hắn đã không thấy đâu nữa
Lúc sau, Ngôn Dục chạy đến nhìn Trình Mộ Thanh, lo lắng hỏi ” Cô sao rồi?”
TRình Mộ Thanh nhìn bàn tay dính máu, lắc đầu ” Không sao”
************
Trình Mộ Thanh đứng trong phòng tắm, một bên rửa, một bên nghĩ đến cái hương vị kia, rất là quen thuộc, thật nam tính, nhưng không nhớ ra đã ngữi qua nơi nào … thực phiền não, rửa rửa rửa, chà xát đến mức da thị đau, nhưng lúc này trong tâm trí cô nghĩ đến một người, nghĩ đến đây, khoé miệng gợi lên, sau đó đổi quần áo rồi ra ngoài
–Trong Phòng Khách–
Ngôn Dục và Tiểu Trạch ngồi trên sofa, ăn kem xem TV, lúc sau Trình Mộ Thanh tắm rửa xong đi ra, cô một bên lau tóc, một bên hướng đến Ngôn Dục, ngồi kế hắn, trên người còn tản ra mùi hương của sữa tắm,Ngôn Dục đang xem Tv, xoay người nhìn thấy cái cỗ trắng nõn của TRình Mộ Thanh, thì thân thể cảm giác một trận nóng lan qua, xuấ hổ quay mặt hướng đến di động của Tiểu Trạch
Tiểu Trạch lườm hắn một cái, rất không tình nguyện, quay di động qua bên kia một chút
Chính là Trình Mộ Thanh đối với Ngôn Dục như chị em thân thiết vậy, không có cái sự tình nam nữ gì cả, vì thế hắn hướng đến di động, thân hình Ngôn dục cứng đơ, rồi lại vỗ vào ௱ôЛƓ của Tiểu Trạch một cái.. Trình Mộ thanh tiếp tục, hắn cũng tiếp tục..
Cuối cùng, không kiên nhẫn ” Ngôn Dục, có để yên không? Chú đều dem cháu đến mặt đất rồi” Tiểu Trạch đứng thẳng, rống một trận
Trình Mộ Thanh nhìn Ngôn Dục, rõ ràng chính là hắn có cái gì sao?
Ngôn Dục vẻ mặt vô tội, Tiểu TRạch thở phì phì cầm lấy kem tiếp tục ngồi xem Tv
Lúc này, Trình Mộ Thanh cười, sát vào hắn, thân thể Ngôn Lục liền căng thẳng..
“Ngôn Dục, giúp tôi một chuyện gấp” Trình Mộ Thanh nịnh nọt
“Gấp cái gì? Ngôn Dục hỏi, ánh mắt không rời TV
“Giúp tôi tìm một người”
“Người nào?”
“Chính là người đeo mặt nạ màu đen ngày đó cứu tôi”
Nghe đến đây, Ngôn Dục quay đầu lại, vẻ mặt yêu nghiệt nhăn nhó, ngay cả Tiểu Trạch khôg không khỏi quay lại nhìn trộm cô, cô có phải hay không đã phát hiện ra cái gì?
“Cô tìm hắn làm gì?” Ngôn Dục nhỏ giọng hỏi
“Chuyện này đừng quan tâm, nhưng anh nhất định phải giúp tôi tìm được ” Trình Mộ Thanh cường thế nói
“Xí…” Ngôn Dục nói xong, quăng một chút mái tóc dài ” Tôi vì cái gì phải nghe theo lời cô?”
Lúc sau, mu bàn tay của Trình Mộ Thanh quét qua mặt của hắn, trên mặt lộ ra một tia đen tối cười ” Bởi vì tôi tin anh nhất định sẽ tìm ra được người đó, nếu không, anh sẽ ૮ɦếƭ rất thảm..” Nói xong, cô đứng dậy ” tôi đi ngủ, bye”
Nghe được cửa phòng đóng lại, Tiểu Trạch lập tức đến bên cạnh Ngôn Dục ” Mẹ sẽ không phải là phát hiện ra cái gì rồi?”
“Hẳn là sẽ không?”
“Vậy gì cái gì mà lại tìm người đeo mặt nạ?”
Tiểu Trạch hỏi, kì thật thằng bé không biết chuyện tối nay đã xảy ra với Trình Mộ Thanh, Ngôn Dục cũng không dám nói, chính là trên tay TRình Mộ Thanh hôm nay có dính máu nhưng cô không bị thương, thì phải là—
Nghĩ đến đây, Ngôn Dục đứng dậy ” Tiểu Trạch, ở nhà đợi chú, chú ra ngoài một chuyến, lập tức quay lại ” Nói xong, như là gió nhẹ nhàng bay vèo ra ngoài …
Một thân ảnh trong giây lát phá cửa, vọt vào, cánh tay hắn đang chảy máu, môi có chút trắng bệnh
TRong phòng tối mờ, hắn ngã lên sofa, nửa cái mặt nạ màu đen thoạt nhìn có chút quỷ dị, nhưng phía sau, hắn giơ một bàn tay chậm rãi tháo mặt nạ ra, hé ra một bộ mặt tao nhã thần bí tràn ngập huỷ diệt
Tuỳ tiện đem mặt nạ ném lên sofa, cả người tựa vào ghế, một đôi con ngươi nhắm lại
Lúc này, ngoài cửa vang lên âm thanh của xe, một chiếc Ferrari màu hồng nhanh như bay đếnn, đen xem trực tiếp để ngoài sân rồi chạy vào, mới vừa đến cửa thấy vết máu trên mặt đất, khuôn mặt yêu nghiệt có chút lo lắng, nhấn mật mã rồi bước vào
“Tuyệt…” Vừa vào liền thấy cái bóng dáng đen trên sofa, bật người mở đèn
Trên sofa đã dính một mảng to của máu, nhìn thấy ghê rợn
“Tuyệt, thế nào rồi?” Ngôn Dục cúi người, lo lắng nhìn hắn hỏi
Lúc này, hai mắt đang nhắm chậm rãi mở ra ” Tôi không sao”
“Anh bị trúng đạn rồi! Tôi mang anh đi bệnh viện” Nói xong, Ngôn Dục định đỡ hắn ngồi dậy
“Không cần” Hách Liên Tuyệt ra tiếng ngăn cản, sau đó chậm rãi đứng lên “Về sau tôi không nghĩ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lại càng không muốn cho ông ta biết”
Ngôn Dục rất hiểu tính cách của Hách Liên Tuyệt, chỉ cần hắn đã quyết thì không ai có thể thay đổi ” Vậy anh tính làm sao bây giờ?”
Một đôi đồng tử phát ra vài tia quỷ dị, lạnh như băng, khoé miệng nhếch lên nở nụ cười, không chút để ý phun ra một chữ ” ૮ɦếƭ”
Kết quả này, Ngôn Dục đã sớm biết tới, nhìn lưng của hắn, ánh mắt Ngôn Dục lộ ra sự kiên định ” Mặc kệ anh muốn làm gì tôi cũng sẽ giúp anh”
“Không” Hách Liên Tuyệt xoay người ” Hiện tại việc tôi cần cậu giúp chính là bảo vệ tốt mẹ con cô ấy, ông ta đã biết chân tướng nhất định sẽ không tha cho Tiểu Trạch đâu”
Nhìn thấy hắn, Ngôn Dục bỗng nhiên đã hiểu một chút, nhưng cũng không nói ra yêu cầu, có đôi khi lạnh lùng đối xử đó cũng là một dạng tình cảm, một loại bảo vệ..
Ngôn Dục gật đầu ” Tôi biết nên làm thế nào rồi”
Một bên giúp đỡ Hách Liên Tuyệt xử lí vết thương, bỗng nhớ ra cái gì ” Đúng rồi, có phải Trình Mộ Thanh đã phát hiện ra cái gì rồi không?”
“Tại sao hỏi vậy”
“Hôm nay cô ấy nhờ tôi phải đi kím được người đeo mặt nạ màu đen..”
Hách Liên Tuyệt nhắm mắt, khoé miệng lơ đãng xẹt qua tia sủng nịch, chỉ biết cô sẽ không an phận thủ thường..!
********
Nửa đêm, Ngôn Dục về đến nhà, mới vừa mở cửa ra, một lớn một nhỏ đứng trước mặt hắn, thống nhất biểu tình
Ngôn Dục nhìn bọn họ, có chút kinh hãi, một bên đổi giày, một bên nhìn bọn họ ” Hơn nửa đêm rồi, hai người không ngủ còn đứng đây làm gì? Mộng du a” Nói xong, định lướt qua bọn họ để trở về phòng
Lúc này, Trình Mộ Thanh cùng Tiểu Trạch xoay người, trực tiếp kéo Ngôn Dục đến sofa, ấn hạ ” Nói, hơn nửa đêm anh đi đâu?”
“Chính là, đợi chú thật lâu, mau khai báo thành thật sẽ được khoan hồng, nếu kháng cự gian dối sẽ trực tiếp đuổi đi” Tiểu trạch hai tay để sau lưng nói, trong lòng kì thực là trả thù, cái người này đi ra ngoài còn không mang mình theo? đường tưởng rằng không biết Ngôn Dục ra ngoài làm gì nha, chỉ cần kéo tay hắn là có thể biết
“Tôi…Các ngươi..” Ngôn Dục nhìn bọn họ, vẻ mặt khôg nói gì
Trình Mộ Thanh cùng Tiểu trạch hai người làm điệu bộ ” Ngươi mà không nói đừng hòng được ngủ ngon”
Ngôn dục lại tưởng tượng, nhất thời chọn mi ” Tôi đi giúp cô tìm người a”
“Tìm người?” Trình Mộ Thanh nhíu mày, nhất thời buông mặt, khẩn trương nhìn hắn ” Thế nào? Có tìm được không?”
Nhìn thấy cánh tay trước ***, Ngôn Dục dùng sức đẩy ra, sau đó vén vén mái tóc dài ” Tôi biết tôi rất là tuấn tú, nói như thế nào tôi cũng là một người đàn ông bình thường nha, tôi……”
“Hãy bớt sàm ngôn đi, rốt cuộc tìm được hay là không” Trình Mộ Thanh gắt gao cầm tay hắn hỏi
Bị đánh gảy lời nói, Ngôn Dục trừng mắt liếc cô một cái ” Thật thô lỗ! Làm ơn, tôi đã nhờ bằng hữu của tôi hết sức đi tìm, nhưng dù có tìm được thì người đó cũng có nguyện ý gặp cô không thì tôi cũng không biết” Nói xong, liền xoay người chạy nhanh về phòng
Trình Mộ Thanh sững sờ đứng tại chỗ
Tiểu Trạch còn lại hướng đến Trình Mộ Thanh cười hắc hắc ” Con đi xem hắn” Nói xong, vào phòng Ngôn Dục tìm kiếm chân tướng
Ban đêm, Trình Mộ Thanh lúc ngủ tổng cảm giác như có cái thân ảnh lúc ẩn lúc hiện trước mặt, cô trau mày, chậm rãi mở mắt, lúc này hé ra mặt nạ màu đen quỷ dị, cô cả kinh, thẻo bản năng nắm chặt ra giường hô ” Ngươi–”
“Xuỵt” Âm Thanh trầm thấp vang lên, một tay che miệng của cô lại
Trình Mộ Thanh chớp chớp mắt, bởi vì là ban đêm, căn bản không thấy rõ khuôn mặt, nhưng dựa vào trực giác, thì cái mùi hương nam tính này, chính là hắn!
Nghĩ đến đây,lòng cô mới thở phào nhẹ nhõm ” Anh … anh vào bằng cách nào?”
Hách Liên Tuyệt câu thần, ánh mắt mềm mại ” Cô không phải tìm tôi sao? Tôi đã tới rồi”
Nhớ tới chuyện của Ngôn Dục, Trình Mộ Thanh bật dậy, mới định mở đèn đã bị hắn ngăn cản
Đôi mi thanh tú ninh khởi, Trình Mộ Thanh hiểu ý hắn, vì thế vươn tay sờ sờ ” Anh thế nào? Vết thương sao rồi?”
Chiếc mặt nạ đen trong đêm nhìn càng thêm quỷ dị, cô không nhìn rõ hắn lắm, nhưng hắn có thể nhìn rõ cô ” Chỉ là vết thương nhỏ”
Trình Mộ Thanh vươn tay, cầm tay hắn ” Thật sự không có việc gì sao?”
“Không có việc gì”
Nghe được lời này, cô mới yên lòng,nhất thời không nói gì nên không khí trở nên quái dị
“Đúng rồi, anh rốt cuộc là ai?
Chúng ta có quen biết nhau sao?” Trình Mộ Thanh hỏi, cô không rõ vì sao hắn lại đeo mặt nạ
Người đeo mặt nạ đen nhìn cô, vươn tay sờ mái tóc của cô, động tạc nhẹ nhàng thương tiếc ” Tốt lắm, đến giờ rồi, tôi phải đi”
“Nhưng mà…”
“Xuỵt…Ngủ đi” Âm thanh của hắn như có ma lực làm cho cô bất tri bất giác nghe theo, cô chậm rãi nằm xuống, tay hắn bao trùm ánh mắt của cô, dần dần, nhắm mặt lại, không đến vài giây sau liền vào giấc ngủ
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc