Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi - Chương 29

Tác giả: Mạc Ngôn Biệt Trí

Trình Mộ Thanh mới từ ngoài trở về, liền thấy cái thân ảnh cao lớn trong phòng, chỉ cần nhìn thấy hắn, cô nhịn không được những ẩn khuất trong lòng, tiến lên, ánh mắt căm thù nhìn hắn ” Anh tới đây làm cái gì?”
“Anh đến để thăm Tiểu Trạch” Hách Liên Tuyệt nói, trong tay còn cầm rất nhiều đồ ăn ngon
“Không cần, nơi này không hoan nghên ngài đâu, xin mời ngài đi cho” Trình Mộ Thanh trực tiếp đuổi khách, đối với Hách Liên Tuyệt cô đã không còn muốn nói thêm gì
Ngôn Dục, Tiểu TRạch, cả Kiều Tây Tây ba người nhìn thấy, ai cũng không dám xen vào..
Hách Liên Tuyệt đảo qua ba người bọn họ ” Anh nghĩ anh và em nên nói chuyện với nhau”
“Nói chuyện gì? Là nói về Chu Lâm Na hay Tiểu Trạch? Nếu là chuyện của Tiểu Trạch thì tôi cũng nói rõ cho anh hiểu và cũng khẳng định rằng không phải! Cho nên đừng tự mình đa tình rồi tới đây để tỏ vẻ nịnh bợ, thằng bé không phải con anh, anh không cần phí thời gian mà đến đây nữa”
Con ngươi lục mầu của hắn nhìn chằm chằm vào cô, Trình Mộ Thanh cũng nhìn lại, bốn mắt nhìn nhau, khôg ai chịu nhận thua, hiện tại TRình Mộ Thanh cảm thấy cái chuyện cô đã từng muốn nói ra sự thật với hắn thật là ngu xuẩn, rất ngu xuẩn!
Xoay người, Hách Liên Tuyệt bước đi
“Hách Liên Tuyệt” Vừa đi, Trình Mộ Thanh đã kêu lại ” Tôi biết thế lực tài lực của anh rất lớn nhưng cũng khẳng định rằng tôi không sợ anh, mặc kệ anh giúp Chu Lâm Na giữ gìn như thế nào, tôi nhất định sẽ tố cáo cô ta” Trình Mộ Thanh gằn từng chữ
Hách Liên Tuyệt không nói gì trực tiếp rời đi
Hắn không nói lời nào? Là biểu thị ý gì? Trình Mộ Thanh cảm thấy trong lòng bế tắc
Ngôn Dục bước qua ” Thôi thôi, không cần giận giữ, nhiều đồ ăn ngon như vậy, cô chắc vẫn chưa ăn gì, ăn một chút trước đi” Ngôn Dục giảng hoà nói
“Không ăn, ném đi” Trình Mộ Thanh nhìn thấy những thứ đó cảm thấy phiền lòng
Ngôn Dục cùng Kiều Tây Tây
nhìn về hướng cô
“Mẹ, cho dù là mẹ tức giận cũng không thể lãng phí lương thực nga” Tiểu Trạch mở miệng
Trình Mộ Thanh nhìn thằng bé không nói gì nhưng trong lòng rất nghẹn khuất
“Di? Di động của ai?” Ngôn Dục bỗng nhiên cầm lấy di động trên bàn hỏi
“Không phải của tôi” Kiều Tây Tây lắc đầu
Tiểu Trạch cũng lắc đầu ” Con cũng chưa từng thấy qua”
Lúc này, Trình Mộ Thanh quay đầu lại nhìn di động trong tay Ngôn Dục
“Thiệt là cái nhãn hiệu rẻ tiền, không biết ai loạn xạ quăng cái loại rác rưởi này ở đây” Nói xong, Ngôn Dục định vứt bỏ
“Chờ một chút” Trình Mộ Thanh đi qua, cầm lấy di động mở ra, bên trong liền truyền phát ra một đoạn nói chuyện
Đây chính là bản ghi chép của Chu Lâm Na và bọn ςướק, cũng là chứng cớ quan trọng nhất hiện tại, chính là di động này không phải trong tay Hách Liên Tuyệt sao? Chẵng lẽ hắn không cẩn thận để quên lại? Hay là……Hắn cố ý? Trình Mộ Thanh càng thêm rối rắm..
Ban đêm, Trình Mộ Thanh ngồi bên cạnh giường ngủ của Tiểu Trạch, nửa đêm bỗng nhiên nhận được một cuộc điện thoại, gọi cô xuống lầu lấy đồ vì có người chuyển giao
Nhưng mà sau khi cô bước ra ngoài, liền có hai người mặc áo màu trắng bước vào phòng Tiểu trạch, chỉ chốc lái sáu liền mang thằng bé ra, nhìn nhìn xung quanh rồi hướng đến cầu thang …
Bọn họ vừa đi, Trình Mộ Thanh trong thang máy bước ra, cầm trong tay một cái hộp, ai mang đến bệnh viện a?
Đang nghĩ nghĩ, Trình Mộ Thanh đẩy cửa ra, trong phòng không còn ai, cô sửng sốt nhìn xung quanh không thấy Tiểu Trạch, cô thật lo lắng, cho dù thằng bé có đi Wc cũng đã quay lại rồi chứ? Mấy phút sau cô đi tìm y tá, bác sĩ, mọi người ai cũng hổ trợ đi tìm, chính là Tiểu Trạch như bốc hơi khỏi bệnh viện, tìm khắp nơi mà không ai thấy, Ngôn Dục và Tây Tây nhận được tin cũng liền tới bệnh viện
“Thanh Thanh, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tiểu Trạch đang yên đang lành như thế nào lại mất tích?” Kiều Tây Tây chạy tới lo lắng hỏi
“Mình…Mình cũng không biết, vừa rồi mình xuống lầu lấy ít đồ thì lúc lên đã không thấy Tiểu Trạch đâu nữa, mình và y tá đều tìm khắp nơi nhưng cũng không ai thấy thằng bé đâu, Tiểu Trạch chưa bao giờ làm mình lo lắng đến vậy” Trình Mộ Thanh không bình tĩnh nói..
Nhìn đến bộ dạng phát hoảng của TRình Mộ Thanh, Ngôn Dục có điểm đau lòng, nâng mâu con ngươi hẹp dài nhìn đến camera ở hành lang
Sau đó gọi một người y tá lại ” Xin hõi camera ở đây đều mở 24/24 sao?”
Y tá vừa thấy Ngôn Dục, khuôn mặt hoàn mĩ của hắn xém tí đánh mê cô ngất xỉu rồi ” Đúng….. Đúng…Vậy”
“Phiền cô đem camera ra đây, tôi muốn xem” Ngôn dục nói
“Được”
Nghe được Ngôn Dục nói vậy, Trình Mộ Thanh cảm thấy có chút hi vọng, nhất thời hỗn loạn, căn bản là không ngờ…
Lúc này, bên trong đoạn ghi hình của cameraa, vào thời gian nửa đêm trên hành lang tựa như có hai người mặc áo màu trắng mang Tiểu Trạch đi
Trình Mộ Thanh, Ngôn Dục, Kiều Tây Tây, ba người nhìn chằm chằm vào trong màn hình, hai người mang Tiểu Trạch đi cơ bản là họ chưa từng gặp qua, mà bệnh viện người ta cũng nói, đây không phải người trong bệnh viện, cho hiện hiện tại, Tiểu Trạch lại bị bắt cốc!
“Có phải lại là Chu Lâm Na? Nhất định là cô ta, nhất định là cô ta đã mang Tiểu Trạch đi” Trình Mộ Thanh kích động nói
“Thanh Thanh, cậu bình tĩnh một chút, nếu là cô ta, chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua” Kiều Tây Tây an ủi nói
“Tôi cảm thấy không phải là cô ấy” Ngôn Dục thật sự nói
“Nếu không phải là cô ta thì còn ai vào đây? Còn ai muốn mang bất lợi đến cho Tiểu Trạch? Nhất định là cô ta” Trình Mộ Thanh hô
“Hiện Tại chuyện của cô ấy đã nổi lên rồi, cô ấy sẽ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, tôi khẳng định chuyện này là do một người khác” Ngôn dục kết luận nói, sau đó thúc hắn đến một suy nghĩ ” Nửa đêm cô xuống dưới làm gì?”
“Có người gọi cho tôi, nói có thứ chuyển giao cho tôi muốn tôi xuống lấy nhưng tôi cũng không biết là ai mang đến. Nếu tôi không xuống, thì Tiểu Trạch đã không xảy ra chuyện rồi” Trình Mộ Thanh tự oán trách mình
“Chuyển giao? Cái gì chuyển giao?” Ngôn Dục phát hiện ra có gì đó không đúng ” Có thể đưa cho tôi xem được không?”
“Ở trong phòng bệnh của Tiểu TRạch”
Trong hộp chính là một cây Pu't ghi âm, trình Mộ Thanh không nghĩ tới người bắt cóc Tiểu Trạch chính là Hách Liên Hùng, là ông nội của Tiểu trạch!
Và mục đích của ông ấy chính là trả thù cô. Ngôn Dục cũng không ngờ, Hách Liên Tuyệt phái hắn đi bảo vệ Trình Mộ Thanh, hắn lại vô ý xem nhẹ Tiểu Trạch
Đáng ૮ɦếƭ, thật sự là đáng ૮ɦếƭ!
“Không được, tôi sẽ đi tìm ông ta ” trình Mộ Thanh một giây cũng không chờ được, nói xong định ra ngoài tìm Hách Liên Hùng
“Thanh Thanh, mình đi cùng cậu” Kiều Tây Tây nói
“Không được” Ngôn Dục ngăn cản ” Hai người không ai được đi! Mục đích của ông ta chính là nhắm vào cô đó Trình Mộ Thanh, nếu cô đi chính là tự đâm đầu vào chỗ ૮ɦếƭ”
“Nhưng Tiểu Trạch đang trong tay của ông ta” Trình Mộ Thanh lo lắng nói
“Nhưng mà a… Tôi không tin ông ta sẽ giết chúng ta ” Kiều Tây Tây nói
Kết quả Ngôn Dục nhìn cô, một đôi ánh mắt yêu nghiệt nghiêm túc “Sẽ có thể”
Kiều Tây Tây sửng sốt
“Hai năm trước, có một người phụ nữ đến gặp ông ta nói rằng đứa con trong bụng là của Hách Liên Tuyệt, muốn tiến vào Hách Liên Gia, kết quả ông ta đem nữ nhân đó đi Pa' thai, hơn nữa đứa bé đó đã sáu tháng, đã hình thành rồi..” Ngôn Dục nói
“A?” Kiều Tây Tây trừng to mắt, sau đó một trận làm ghê tởm ” Này cũng quá tàn nhẫn”
“Ở trong thế giới của Hách Liên Hùng, ông ta muốn mọi người đều chịu sự khống chế của ông ta, mà Hách Liên Tuyệt chính là quân cờ tốt nhất của ông ta, cho nên vì có thể khống chế Hách Liên Tuyệt, hắn không tiết gì cả thế giới này” Ngôn Dục nói, nhớ tới Hách Liên Tuyệt, con ngươi hắn hiện lên một tia sát ý, người như vậy, căn bản không xứng làm ba
Trình Mộ Thanh cứng đờ nơi đó, nghe hắn nói, bỗng nhiên cảm thấy rét lạnh ” Ý của anh là? Ông ta sẽ mang bất lợi cho Tiểu Trạch đúng không?”
“Đúng … cả cô ông ta cũng sẽ giết, cô không đi, tạm thời thằng bé sẽ không có nguy hiểm, bởi vì ông ấy chính mà muốn mẹ con cô đều ૮ɦếƭ”
“Thế giới này không còn pháp luật sao? Ông ta hẳn phải bị pháp luật trừng trị chứ” Kiều Tây Tây phẫn nộ nói, trên thế giới làm sao có người như vậy
“Nếu như pháp luật có thể trừng trị tất cả mọi người hiện tại cũng sẽ không có hắc đạo như lời nói, ông ta cũng sẽ không tồn tại ” Ngôn dục nói
“Kia..kia làm thế nào bây giờ?” Kiều Tây Tây khẩn trương
“Mặc kệ thế nào, tôi phải đi cứu Tiểu TRạch! Nếu thằng bé xảy ra chuyện gì tôi cũng không muốn sống nữa” Trình Mộ Thanh nói từng chữ
“Trình Mộ Thanh, cô bình tĩnh một chút, sự xúc động của cô sẽ hại ૮ɦếƭ Tiểu TRạch, hiện tại lúc này tất cả mọi thứ cô nên làm chính là phải bình tĩnh lại” Ngôn Dục nhắc nhở
“Vậy anh nói xem tôi làm gì bây giờ? trình Mộ Thanh hô ” Nếu Hách Liên Hùng là người tàn nhẫn như vậy, Tiểu Trạch nhất định sẽ bị ông ta Tra t** đến ૮ɦếƭ” Trình Mộ Thanh nói, nước mắt từng giọt rơi xuống
Ngôn dục thầm nghĩ, nhìn cô ” Hiện Tại biện pháp tốt nhất chính là để cho Hách Liên Tuyệt đi cứu Tiểu trạch, chỉ có Tuyệt mới có thể cứu thằng bé”
Trình Mộ Thanh ngẩng đầu nhìn Ngôn Dục, con ngươi trong suốt chứa đầy nước mắt..
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc