Tổng Tài Đưa Cục Cưng Cho Tôi - Chương 28

Tác giả: Mạc Ngôn Biệt Trí

Bên trong cục cảnh sát, Chu Lâm Na che kính mít, nhìn nam nhân trước mặt, có đôi phần phẫn nộ “Anh muốn thế nào? Tôi kêu anh mang đứa nhỏ kia đến, anh như thế nào lại làm sự tình trở nên nghiệm trọng như vậy?”
Nam nhân nhìn Chu Lâm Na ” Tôi cũng muốn nhưng có ai biết được đứa nhỏ đó tinh ranh như vậy, tôi cũng không cố tình gây thương tích cho thằng bé, hiện tại cô đừng nói gì hết, mau nộp tiền bảo lãnh tôi ra ngoài, tôi không muốn ngồi tù” Nam nhân lo lắng nói
Chu Lâm Na suyễn khẩu khí ” Cảnh sát nói hiện tại không thể nộp tiền bảo lãnh, phải xác định đứa nhỏ kia không có việc gì với lại để xem bọn hắn có khởi tố anh hay không nữa”
“Cô đang đùa gì vậy? Bọn họ tất nhiên khởi tố tôi rồi, mau dùng biện pháp của cô bảo lãnh tôi ra ngoài” Người nam nhân lo lắng hô to
“Anh hô cái gì mà hô, nhỏ giọng thôi” Chu Lâm Na khó thở, nhìn nhìn xun
g quanh sợ người khác sẽ nghe được
“Nhỏ giọng cái gì mà nhỏ, Chu Lâm Na tôi nói cho cô biết nếu cô không cứu tôi ra tôi sẽ đi khai báo là cô chỉ thị cho tôi làm thì dù có ngồi tù chúng ta cũng sẽ ngồi cùng nhau” Nam nhân tức giận hô to
“Anh nói xem, nếu anh nói ra lời đó có người nào sẽ tin anh không” Chu Lâm Na cũng hung hăng nói
“Hừ tôi nói cho cô biết, điện thoại của tôi đã lưu lại cuộc trò chuyện của chúng ta, nếu cô không cứu tôi, tôi trực tiếp giao cho cảnh sát nói cô chỉ thị tôi làm vậy” Nam nhân giọng điệu tức giận, cười nói
“Anh–”
Chu Lâm Na thiếu chút nữa đã lên cơn suyễn đi, căm tức hắn, không nghỉ đến lần này lại chuốc hoạ vào thân như thế..
“Yên tâm, người sẽ không được ra” Lúc này, một cái giọng nói từ tính lạnh lùng truyền tới
Nghe đến âm thanh này, Chu Lâm Na cả người bay ở nơi nào rồi? Sau đó sợ tới mức xoay mặt chạy nhanh, tránh né hắn
Hách Liên Tuyệt bước đến, một thân ảnh 1m8 mại vững vàng nện bước, trời sinh ra hắn đã tao nhã, thần bí lại còn mang theo hàn khí đến doạ người, nhìn chằm chằm vào nữ nhân đang bó kín
Chu Lâm Na đưa lưng về phía hắn, nhưng cũng có thể cảm giác được ánh mắt đáng sợ đang đến gần, sợ tới mức cô gắt gao nắm chặt mũ, miệng không dám nói lời nào..
Con ngươi lục mầu nhìn chằm chằm vào cái bóng dáng gầy yếu, ánh mắt biến hoá một chút, cũng không có vạch trần Chu Lâm Na, ngược lại nhìn nam nhân kia ” Cả đời cũng đừng mong ra ngoài được”
“Anh là–” Nam nhân tuy rằng không biết Hách Liên Tuyệt, nhưng trên người hắn phát ra cái khí thế uy quyền này, làm cho người nam nhân không khỏi sợ hãi
Khí thế của hắn đã giải thích rõ ràng năng lực của hắn!
“Đừng quan tâm tôi là ai, hãy đem bản ghi chép trò chuyện cho tôi, tôi có thể suy xét lại việc thả anh ra” Hách Liên Tuyệt nói
Nhất thời, bóng dáng đưa lưng về phía hắn run lên một trận
“Thật vậy chăng?” Nam nhân hỏi, nhìn Hách Liên Tuyệt nhưng sau đó nghĩ nghĩ ” Tôi tại sao phải tin anh?”
“Hiện tại chỉ có thể lựa chọn một là tin tưởng tôi, hai là không tin, chỉ cần một câu dứt khoát, vĩnh viễn anh sẽ không ra được” Hách Liên Tuyệt nói từng chữ
“Tôi có thể cho anh” Nam nhân gật đầu
Lấy qua cơ, Hách Liên Tuyệt liền rời đi, Chu Lâm Na sửng sốt không nghĩ tới Hách Liên Tuyệt tại sao phải làm vậy
Ngẩng đầu, Chu Lâm Na căm tức liếc người đàn ông một cái sau đóliền xoay người bước ra ngoài
“Tuyệt” Chu Lâm Na hô từ phía ssau
Hách Liên Tuyệt có chút sửng sốt nhưng không có dừng lại tiếp tục đi
“Tuyệt” Chu Lâm Na chạy tới, lấy cánh tay ngăn hắn lại
Hách Liên Tuyệt dừng cước bộ, con ngươi không chút để ý cô, Chu Lâm Na tháo mắt kính ra, ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng vào hắn ” Anh biết là em đúng không?”
Hách Liên Tuyệt như cô đoán,trên mặt không có chút biểu tình gì
Chu Lâm Na không cam lòng, ngăn hắn lại ” Anh chẵng lẽ thật muốn em ngồi tù sao?”
“Tôi không nghĩ rằng, cô nhẫn tâm như vậy ” Hách Liên Tuyệt ánh mắt tàn nhẫn đảo qua cô ” Làm tổn thương ai cũng được nhưng không nên tổn thương thằng bé”
Chu Lâm Na hốt hoảng, nhìn Hách Liên Tuyệt ” Em không có muốn đả thương thằng bé, chỉ vì em muốn xem thằng bé có phải con trai của anh không, em cũng không ngờ sự tình lại nghiêm trọng như vậy. Tuyệt chẳng lẽ anh không phát hihện ra, anh thay đổi sao?” Đột nhiên, Chu Lâm Na hướng đến phía hắn hô lên, nhìn thấy ánh mắt của hắn như bị thương vậy
Hách Liên Tuyệt dừng lại ” Thằng bé chỉ là một đứa nhỏ, cô cũng nhẫn tâm ra tay! Cô khi nào thì trở nên tàn nhẫn như vậy?”
Vừa vặn, phía sau, Trình Mộ Thanh vội vàng tới đồn cảnh sát, vừa mới xoay người chợt nghe đến cuộc đối thoại giữa bọn họ, giống như có liên quan đến Tiểu TRạch vậy, theo bản năng, cô tránh né không tới
“Tàn nhẫn?” Chu Lâm Na nói lên hai chữ, khoé miệng xẹt qua một tia cười lạnh ” Em có tàn nhẫn bằng anh không? anh nói sẽ không rời em đi, sẽ không buông tay em nhưng hiện tại thì anh đang đối xử với em như thế nào? Vì anh em tình nguyện từ bỏ giới showbiz, chính là anh vẫn lãnh đạm đối với em, em có tàn nhẫn bằng anh không?” Chu Lâm Na tức giận hô, đem những điều nghẹn khuất trong lòng nói ra
“Nhưng vấn đề thằng bé chỉ là một đứa nhỏ, cô không cần đem sự tình liên luỵ đến thằng bé, chuyện này Trình Mộ Thanh mà biết, chắc chắn sẽ không buông tha cho cô” Hách Liên Tuyệt nói từng chữ
“Trình Mộ Thanh” Nhắc tới ba chữ này, Chu Lâm Na giống như bị kích thích ” Nếu như anh không nói làm sao cô ấy biết? Lần trước khi biễu diễn trang sức, cái đèn bị nới lỏng chính là em làm, anh cũng đâu có nói với cô ấy? Vì cái gì lúc này anh lại không tiếp tục giúp em? Nếu anh nói ra ngoài thì tất cả mọi việc của em đều bị phá huỷ…” Chu Lâm Na hô to, nước mắt cũng theo hốc mà tràn ra
Mà Trình Mộ Thanh đứng bên gốc nghe hết được, cả người giật mình, thì ra chuyện kia chính là cô ta làm, mà Hách Liên Tuyệt đến bệnh viện chăm sóc cô còn nói rằng do sân khấu có vấn đề? Thì ra chỉ muốn giúp con ả đó giấu diếm mà thôi! Còn có lần Chu Lâm Na đem chính cô ra làm bia đỡ…
“Tuyệt, em cầu anh, đừng nói ra được không? Nếu anh nói thì mọi thứ hiện tại và cả tương lai của em đều bị phá huỷ…” Nói xong, Chu Lâm Na đi qua, lay lay cánh tay của Hách Liên Tuyệt khẩn cầu nói
Trình Mộ Thanh rốt cuộc không nhịn được nữa, trực tiếp xông ra ngoài, đi đến trước mặt Chu Lâm Na ” Bốp” một tiếng chuẩn không cần chỉnh, liền tát lên mặt Chu Lâm Na, âm thanh thanh thuý vang dội..
“Tiện nhân, chuyện này, tôi sẽ không để yên”
Chu Lâm Na thế nào cũng không nghĩ Trình Mộ Thanh sẽ nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, cũng không nghĩ đến cô ta sẽ ình một bạt tai
Ngay cả Hách Liên Tuyệt cũng ngỡ ngàng, Trình Mộ Thanh không phải đang ở bệnh viện sao? Lời nói lúc nãy, cô đều nghe hết?
Trình Mộ Thanh đầy oán giận nhìn Chu Lâm Na, ngữ khí tràn ngập cảnh cáo ” Cô thương tổn tôi như thế nào cũng được nhưng tốt nhất đừng ᴆụng đến con trai tôi. Chu Lâm Na, tôi nhất định sẽ cho cô vào tù mà bốc lịch” Nói xong, hận không thể cho Chu Lâm Na thêm một cái bạt tai nữa, mới vừa giơ tay lên, Chu Lâm Na liền chạy nhanh núp sau lưng Hách Liên Tuyệt
Hách Liên Tuyệt một phen cầm trụ tay cô, mặt không thay đổi ” Chuyện này chúng ta cần nói chuyện”
Trình Mộ Thanh phẫn nộ nhìn hắn “Không có gì để nói cả, Hách Liên Tuyệt, từ nay về sau anh hãy cút khỏi thế giới của tôi và Tiểu Trạch, tôi nói rồi thằng bé không phải con anh, anh không việc gì phải lo lắng, nếu như anh muốn thay cô ta để nói chuyện với tôi thì tôi cũng nói cho anh biết là không cần, chuyện này cộng thêm chuyện lần trước, tôi nhất định sẽ tố cáo cô ta, cho đến khi cô ta vào tù mới thôi ” Nói xong, Trình Mộ Thanh xoay người vào trong
Hách Liên Tuyệt đứng tại chỗ nhìn bóng dáng của cô, vừa rồi phanh lại, hắn thấy cô rơi nước mắt …Mà Chu Lâm Na cũng nhìn bóng dáng của Trình Mộ Thanh, trên mặt lại hiện lên một tia cười tàn nhẫn
******
Gặp qua bọn bắt cốc, Trình Mộ Thanh trực tiếp quay về bệnh viện, tức nhất chính là chứng cớ bị Hách Liên Tuyệt lấy đi
Con mẹ nó, ૮ɦếƭ tiệt!
Hiện tại muốn tố cáo Chu Lâm Na thì chỉ có cuộc ghi chép trò chuyện trong tay Hách Liên Tuyệt, còn về chuyện cái đèn lần trước đã qua lâu rồi bây giờ muốn tìm bằng chhứng rất khó!
Trình Mộ Thanh trong bệnh viện phát hoả, Ngôn Dục nói mấy câu liền bị cô gào thét vài lần liền trở về, sợ tới mức cũng không nói thêm gì nữa
Kiều Tây Tây tan ca, nghe được tin tức liền chạy tới, thiệt là nghe lời nói của Trình Mộ Thanh kể lại, cô cũng nổi giận
“Không nghĩ tới Chu Lâm Na, con ả đó thoạt nhìn thì thiện ý nhưng tâm lại tà ác như vậy. Nha, thật là tiện nhân, ngya cả đứa bé cũng không buông tha, thực tmd không phải là người, như vậy cả đời không xứng làm mẹ, sinh ra đứa con chắc chắn sẽ giống ả đó, chua ngoa, đê tiện như vậy, căn bản là không sinh được cho rồi” Kiều Tây Tây lần đầu tiên tuôn ra lời thô tục, Ngôn dục và Tiểu Trạch một bên nhìn thấy líu lưỡi
Trình Mộ Thanh cũng không ngờ, xoay người nhìn nhìn cô ” Không nghĩ là cậu mắng chửi người lại lợi hại như vậy”
Kiều tây Tây bước qua ôm Tiểu Trạch ” Hừ, chỉ cần ai dám đả thương con nuôi của mình, mình sẽ liều mạng”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc