Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong - Chương 08

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

Khải chỉ là cần một người làm bạn, cô lại làm sao không biết được chứ?
Dù sao cô cũng một người tịch mịch đã thật lâu thật lâu. . . . . .
Lý Áo là một thân cao 200 cm, lưng hùm vai gấu to con, gương mặt lưu lại bộ râu quai nón, thoạt nhìn liền không giống như là người tốt.
Nhưng anh vẫn là một trong số bạn tốt của Lane, hai người cởi mở, tình so tay chân.
Lý Áo đã từng là nhân viên tình báo CIA, thân thủ rất cao, nhưng kể từ anh rời khỏi đó liền chu du khắp các nước, làm một công việc có chút mạo hiểm kích thích "Phục vụ khách hàng".
Tỷ như thăm dò tình báo quân sự nước nào đó, ám sát chính khách quan chức cấp cao, hoặc là tham dự chiến sự, vô luận như thế nào chỉ cần xuất ra được bảng giá, anh ta đều sẽ vì đối phương vượt lửa quá sông không chối từ.
Mà Lane là "Bạn bè" duy nhất của Lý Áo mà không cần chi bất kỳ giá nào là có thể lấy được sự hiệp trợ từ anh ta, bởi vì bọn họ đã từng là cộng tác ăn ý mười phần. Mà từ khi có Khải sau, Lane liền không tham dự những việc nguy hiểm kích thích kia nữa.
Khi Lý Áo nhận được điện thoại cầu cứu của Lane thì anh ta vừa mới đến Newyork, hoàn thành một cái Case với bảng giá làm người vừa lòng, đang định nghỉ ngơi thật tốt ngủ bù một phen, không nghĩ tới đầu anh ta cũng còn chưa có dính vào gối đầu, liền bị Lane call gấp tới đây.
"Đã xảy ra chuyện gì khiến cho cậu gấp như vậy đem mình tìm đến?" Lý Áo xách theo hành lý, phong trần mệt mỏi chạy tới, thân thể tựa như gấu lớn ngồi vào trên sô pha, thoải mái thở dài.
Thật không hổ là phòng Tôn tước của khách sạn Ciel, liền ghế sa lon ngồi cũng so nơi khác thoải mái hơn.
"Khải không thấy." Lane hơi nhếch môi, lãnh ngạnh nói cho anh ta biết.
Lý Áo nghe vậy nhíu mày."Là rời nhà trốn đi đi!"
Lane hung dữ nhìn chằm chằm anh ta."Mình không tâm tình đùa giỡn với cậu!"
"Ha ha ha ——" Anh ta cất tiếng cười to, tiếng cười hùng hậu tràn ngập cả căn phòng.
Xem ra anh ta đã đoán đúng, đã sớm khuyên qua Lane, đối với Khải giáo dục đừng như vậy nghiêm khắc, vậy sẽ tạo thành phản hiệu quả, nhưng là cái người cha tay mới này lại hoàn toàn không để ý tới ý kiến của anh ta, đáng đời hiện tại Khải chạy trốn không thấy bóng dáng, làm cho hắn lo lắng sợ hãi.
Phải thử để cho đứa bé tự do bay lượn, nhốt nó có thể đủ bảo đảm chút gì đâu?
"Lý Áo!" Hắn vò vò tóc, nóng lòng rống, "Đừng làm rộn!"
"Được được được, đừng khẩn trương, trước tiên đem chuyện đã xảy ra nói cho mình biết, dĩ nhiên, cũng bao gồm tranh chấp giữa cậu và Khải."
"Lý Áo, cậu có thuật đọc tâm sao?" Hắn không khỏi hỏi, thế nào anh ta sẽ biết hắn và Khải nổi lên tranh chấp vậy?
"Lane, Khải vẫn cố gắng đạt tới yêu cầu của cậu, luôn là nghe lời làm cậu con trai ngoan, nó chưa từng làm trái lại mệnh lệnh của cậu một mình rời đi khách sạn, mình vẫn tin tưởng nó cũng như cậu có tinh thần mạo hiểm khó khăn, chỉ là nó sợ chọc giận cậu không vui, cho nên vẫn không đem phản nghịch một mặt hiển hiện ra, hôm nay nó cái gì cũng không quản chạy ra khách sạn, tìm tòi nghiên cứu nguyên nhân, trừ với cậu gây gổ ra thì còn có lý do gì đây?"
Lane trầm mặc không nói, bởi vì anh ta nói đúng.
"Đừng lo lắng, Khải là con trai cậu, cậu nhóc đó như thế khôn khéo nhất định không có chuyện gì, nhưng là nếu không nhanh lên một chút tìm nó về, cá tính của nó tựa y như cậu rất cố chấp, sợ rằng không có hết giận chắc là sẽ không tự mình trở về, đến đây đi, nói cho mình biết cha con hai người tại sao gây gổ?" Anh ta hứng thú dồi dào hỏi.
"Vì một người phụ nữ, " Lane tức giận nói."Katy • Ngôn."
Cha con họ vì một người phụ nữ gây gổ? Lý Áo nhíu mày, này có thể có thú vị rồi!
***************************************
Công viên Trung ương Newyork, được xưng "Hậu hoa viên" tại Newyork, diện tích rộng đạt 843 mẫu Anh(*), là một tòa công viên cảnh quan tự nhiên hoàn toàn nhân tạo, mỗi ngày đều có lấy hàng nghìn thị dân cùng du khách ở chỗ này làm các hạng hoạt động.
(*: 1 mẫu Anh = 4046.86 m2)
Năm 1875, người ở thành phố New York quyết định đem tòa thành thị này dự giữ lại cho công chúng thành phố sử dụng, vì cuộc sống bận rộn tấp nập cung cấp một nơi nhàn nhã.
Công viên Trung ương có được thực vật xanh phong phú, bốn mùa đều đẹp, đến mùa xuân, cây cối đâm chồi nảy lộc, đỏ tươi xanh nhạt đẹp đến không sao tả xiết.
Katy mang theo Khải, tới hưởng thụ khí trời mùa xuân tại công viên Trung ương.
Vé vào cửa là 3.5 Đô-la, mua hai tờ vé vào cửa, một lớn một nhỏ hai người đi theo nhóm du khách, tiến vào công viên Trung ương bắt đầu một ngày lữ trình của bọn họ.
"Có vườn bách thú cùng Sư tử biển biểu diễn a….." Cô nghiên cứu cùng ngắm nhìn sau đối với Khải nói.
"Thật? !" Khải thực hứng phấn."Cháu muốn xem Sư tử biển biểu diễn!"
"Tốt, chúng ta đi xem." Cô cười nói tốt.
Tới sớm không bằng tới đúng dịp, bọn họ tới lúc đó vừa đúng thời gian gặp được nhân viên đang làm nhiệm vụ cho ăn, người nhân viên đó xách theo từng thùng cá một, cho những chú Sư tử biển ăn.
Một bầy Sư tử biển bóng loáng trơn truột phi thân lên đớp lấy con cá, đưa tới Khải thét chói tai liên tiếp.
"A a a —— đó chính Sư tử biển sao? Oa ——"
Cậu hưng phấn tiếng cười lây Katy, cô ôm lấy Khải, cùng nhau hướng về phía bầy Sư tử biển thét chói tai.
Đáng tiếc không có máy chụp hình, cô thật sự rất muốn đem nụ cười sung sướng như vậy của Khải chụp được!
"Katy, Sư tử biển thật đáng yêu, thật đáng yêu a!" Cậu hưng phấn đến cơ hồ lời nói không có mạch lạc.
"Cô biết, cô biết!" Katy nhìn thấy một bên vừa đúng có gánh bán hàng rong bán thú nhồi bông, dắt tay Khải đi tới, chọn một con thú Sư tử biển nhỏ nhắn đáng yêu đưa cho cậu.
"Tặng cho cháu sao?" Ánh mắt cậu tỏa sáng lấp lánh, chói mắt giống như sao trên trời.
"Ừ, tặng cho cháu đó." Cô sờ sờ đầu cậu, cười nói.
"Cám ơn cô, Katy." Cậu nhận lấy con thú nhồi bông Sư tử biển, vui vẻ ôm lấy cô làm nũng một phen.
"Ha ha ha, không khách khí."
Con thú nhồi bông Sư tử biển đó cũng không hề đắt, là một vật phẩm giá rẻ, nhưng là cậu lại coi như bảo bối vô cùng quý giá mà ôm vào trong иgự¢, nói gì cũng không buông ra.
"Cháu chưa từng có được qua một món đồ chơi, Katy, cháu sẽ thật tốt quý trọng con thú này nha!" Cậu cười đến thật ngây thơ, thật vui vẻ.
Không biết vì sao, nhìn thấy Khải như vậy, hốc mắt cô đều đỏ hết lên, cảm thấy lòng thật chua xót, rất đau lòng.
"Trở lại chúng ta đi khu vòng tròn cực, " Nước mắt trong mắt cô nháy mắt rớt xuống, dắt Khải hướng một mục tiêu đi tới."Có chim cánh cụt a."
"Có thật không? ! Có thật không? ! Oa ——" Cậu hưng phấn với giọng nói ngạc nhiên, như thế nào cũng không giống đứa bé là lớn lên ở Newyork.
Khu vòng tròn cực ở công viên Trung ương, là một khuôn mẫu vòng tròn, xuyên qua tấm thủy tinh nhìn thấy thân thể nặng nề của những chú chim cánh cụt đang lắc lư, nghiêng trái nghiêng phải đi tới đi lui trong tuyết, giống như con lật đật một dạng nhảy vào trong nước, ở trong nước không ngừng phách động cái chân ngắn nhỏ bé của nó, thậm chí còn có thể nghe tiếng nước chảy tanh tách tanh tách.
Khải gần như mê muội đến "Dính" ở trên mặt kính, nhìn những chú chim cánh cụt đáng yêu, con mắt xanh xinh đẹp thẳng chăm chú nhìn, mà không chớp mắt.
"Cháu lại thấy mê muội á!" Cô giễu cợt ."Hoàn hồn, Khải, hoàn hồn nào!"
"Katy không nên nháo cháu a!" Cậu nhăn cái mũi oán trách.
"Ha ha ——"
Hai người chơi đùa đưa tới không ít ánh nhìn chăm chú từ du khách, tại Newyork người Hoa không ít, nhưng hiếm có một cô gái xinh đẹp đến làm cho người ta cảm thấy như ánh mặt trời vậy, còn có đứa trẻ con lai xinh đẹp như vậy, cho nên không ít người tại suy đoán bọn họ có phải hay không là mẹ con với nhau.
"Cái cậu bé này thật là xinh đẹp nha! Là con cô sao?" Một người phụ nữ ôm trẻ nít hỏi Katy.
Cô ngẩn người, đang muốn giải thích bọn họ không phải mẹ con thì Khải lại trả lời, "Đúng vậy! Cô ấy là mẹ cháu, cháu năm nay 8 tuổi."
Người phụ nữ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, "Oa, thật sự là con trai cô! Cô xem thật trẻ tuổi, tuyệt không giống bộ dạng có con trai lớn như này."
"Vâng, cha cháu đều nói mẹ hẳn không già đi." Khải nói được rất giống có như thế một sự việc."Cháu yêu mẹ nhất."
Tiểu quỷ này đang nói chuyện hoang đường gì đây? Này, cái này căn bản là đang phá hư thanh danh của cô nha!
"Cháu thức sự là đứa bé ngoan." Người phụ nữ cười nói khen hết lời sau liền đi theo người nhà rời đi.
"Khải!" Katy trừng cậu."Tại sao nói lung tung ?"
"Ai yêu, không theo lời nói của người ta nói, thì muốn như thế nào giải thích quan hệ của chúng ta?" Khải đứa trẻ tiểu quỷ này, lập tức bày ra một lý do."Chẳng lẽ cô lại nói, cháu là con trai của ông chủ cô sao?"
Cô theo bản năng cự tuyệt loại cách nói này, không tại sao, chính là cảm thấy nghe qua rất chói tai không quen.
"Nói chúng ta là bạn bè, người nào sẽ tin tưởng cô sẽ cùng một đứa trẻ 8 tuổi kết giao bạn bè đây? Nói chị em nha, chúng ta lại không giống nhau." Hơn nữa cháu cũng không muốn đem cô làm thành chị gái. Cậu ở trong lòng bồi thêm một câu.
"Để tránh cho người khác cứ truy hỏi đến cùng, nói cháu là con của cô như vậy bớt phiền nhất rồi." Khải tự nhiên nói.
"Nghe cháu nói như vậy, giống như lại có chút đạo lý." Nhưng vẫn là cảm thấy chỗ nào đó kỳ quặc.
Ah? Tại sao có thể như vậy chứ?
"Vốn là rất có đạo lý." Cậu trách móc.
Mới vừa rồi bị du khách ngộ nhận là mẹ con khiến cho cậu rất vui vẻ, nụ cười cũng càng thấy rực rỡ.
Cậu nghĩ muốn có người mẹ, tốt nhất giống như Katy một dạng, có thể đối với cậu như vậy tốt, như vậy dịu dàng.
"Po¬lar Bear!"
Đột nhiên, tiếng thét chói tai kinh sợ của người bạn nhỏ hấp dẫn sự chú ý của Khải.
"Gấu Bắc Cực sao? Cháu muốn xem, cháu muốn xem!" Lập tức quên chuyện vừa mới xảy ra, vội vàng quấn lấy cô muốn đi xem Gấu Bắc Cực.
"Được được được, cô dẫn cháu đi."
Nơi này điểm hấp dẫn nhất chính là Gấu Bắc cực, Gấu Bắc cực toàn thân trắng như tuyết tại khe dòng chảy ở thung lũng đi tới đi lui, được ngăn cách bởi tấm kính an toàn hướng bên trong nhìn vào, dã thú hung mãnh to lớn kia cực kỳ giống món đồ chơi cồng kềnh thật đáng yêu.
Khải bắt chước những người bạn nhỏ khác dùng giọng nói trẻ thơ hô to "Po¬lar Bear", đem Gấu Bắc cực lông lá xù xì cùng hung ác vô cùng này trở thành món đồ chơi.
Rời đi công viên Trung ương thì trừ con thú bông Sư tử biển trong иgự¢ Khải ra, trong tay còn có một con thú bông Chim cánh cụt cùng một con thú bông Gấu Bắc cực.
Lòng cậu thỏa mãn không thôi ôm vào trong иgự¢, tại cùng Katy ăn xong bữa tối sau mới bước trên đường trở về.
Tối hôm nay, cậu muốn cùng Katy cùng nhau ngủ, hi hi!
Nhất định sẽ thật ấm áp, thật ấm áp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc