Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 95

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Đây là lần đầu tiên Cảnh Hảo Hảo nói ra muốn thứ gì đó với Lương Thần.
Giọng nói của cô, nhẹ nhàng ôn nhu, tuy rằng không mang ý tứ vui mừng gì, nhưng lại làm cho đáy lòng Lương Thần trong nháy mắt liền thoải mái một chút.
Sắc mặt anh, cũng dịu đi rất nhiều, biểu hiện như là đặc biệt hưởng thụ Cảnh Hảo Hảo lúc này, nhất thời dùng một ngữ khí thương lượng nói với Cảnh Hảo Hảo: “Em nói sớm một chút đi, không thích những thứ này, chúng ta liền không mua, chúng ta đi mua khối đá.”
......
Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo đi ra cửa hàng độc quyền của Chanel, liền tính toán đi đến bảng hướng dẫn nhìn một chút tầng nào có bán khối đá, kết quả Cảnh Hảo Hảo lại kéo tay anh, đứng ở tại chỗ nói:“Nơi này không có bán khối đá, tôi biết nơi nào có.”
Lương Thần được lực đạo chủ động nắm tay của Cảnh Hảo Hảo làm cho đáy lòng cực kỳ vui sướng, không nói hai lời gật gật đầu, nói: “Được, chúng ta liền đi nơi em nói.”
Cảnh Hảo Hảo mang Lương Thần đi là Thạch Đầu Ký.
Bên trong bán là đồ trang sức đá hình thù kỳ quái.
Thành phố Giang Sơn có vài cửa hàng mặt tiền, giá cả không mắc, Cảnh Hảo Hảo tùy ý chọn một tiệm gần đó.
Thật ra ý định ban đầu của cô, cũng không phải là đi mua khối đá.
Cô chỉ bởi vì, hiện tại Lương Thần mua đồ cho cô, cô không cần, chọc anh mất hứng, chính mình cũng chịu tội theo. Mà cô cần, đáy lòng lại không thoải mái. Cho nên, mới linh quang vừa động, liền nghĩ đến Thạch Đầu Ký.
Là vì có đồn đãi nói, hai người cùng một chỗ, chỉ cần tặng đồ thạch đầu ký, cuối cùng sẽ phải chia tay.
Chính mình không muốn chọc giận anh, lại không thể không nhận lễ vật, cho nên đây thật là một biện pháp tốt.
Cô hy vọng, đồ thạch đầu ký thật sự linh nghiệm, thật sự có thể để cho cô và Lương Thần nhanh chóng tách ra!
......
Lương Thần bước vào Thạch Đầu Ký nhìn thấy giá đồ bên trong, mày lập tức liền nhíu lại, anh theo bản năng muốn nắm Cảnh Hảo Hảo xoay người chạy lấy người.
Toàn bộ đồ tiệm nơi này, tăng giá lên cũng không bằng một cái túi quý trong trung tâm thương mại vừa mới đi!
Lần đầu tiên anh tự mình mang cô đi ra ngoài mua đồ, lại có thể mua keo kiệt như vậy!
Nếu nói ra, khẳng định sẽ bị người cười đến rụng răng!
Ai ngờ Cảnh Hảo Hảo lại biểu hiện bộ dáng như là rất thích, đi vào, ở trước quầy, nhìn trái nhìn phải, một thần thái chuyên chú chọn lựa.
Lương Thần đành phải cường ngạnh áp chế xúc động nơi đáy lòng mình, đi theo bên người Cảnh Hảo Hảo, nhìn cô chọn.
Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng không dụng tâm, chỉ là giả bộ tương đối dụng tâm mà thôi, cô ở trong những khối đá đó chọn lựa nửa ngày, cuối cùng chọn ba cái, nghiêng đầu, hỏi Lương Thần: “Cái nào đẹp mắt?”
Lương Thần nhìn lần lượt từng cái, phát hiện giá tăng thêm còn chưa đến 1000, nhịn không được bộc phát buồn bực, phiền muộn lên tiếng nói: “Nếu thích, đều cầm đi.”
Nghe nói như thế, đáy lòng Cảnh Hảo Hảo liền hiện lên một tia cao hứng.
Nếu một khối thạch đầu ký không thể để bọn họ tách ra, như vậy ba khối, sẽ luôn có một khối linh nghiệm đi!
Càng hoặc là nói, một khối thạch đầu ký sẽ làm bọn họ rất lâu mới tách ra, ba khối thạch đầu ký, có lẽ sẽ làm tốc độ bọn họ tách ra nhanh hơn gấp ba đi!
Nếu anh sảng khoái như thế, vậy cô cũng không cần làm kiêu!
Cho nên, Cảnh Hảo Hảo không có dị nghị gì gật gật đầu, cùng đưa mấy khối đá cho người bán hàng, cười yếu ớt nói với người bán hàng: “Phiền toái cô giúp tôi gói lại.”
Lương Thần nhìn ý cười trên mặt Cảnh Hảo Hảo, vốn bởi vì giá thấp mà sinh ra hậm hực cũng tiêu tán theo không còn một mảnh, thậm chí khóe môi anh, cũng không tự chủ được nâng lên theo.
Trở lại trên xe, Lương Thần nhìn thoáng qua ba cái túi nhỏ mang trong tay, liền nói: “Tôi đeo lên cho em?”
“Được.” Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, không có chần chờ gì gật gật đầu.
Hiếm khi Cảnh Hảo Hảo thuận theo như vậy, Lương Thần càng cảm thấy đêm nay mọi chuyện rất vừa ý, mặt mày hớn hở lấy ba khối đá từ trong hộp ra, lần lượt đeo lên cho Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo quơ quơ ba khối đá trên cổ tay với Lương Thần, cười khéo léo thản nhiên hỏi: “Xinh đẹp không?”
Lương Thần nhìn bộ dáng cười của cô, trong nháy mắt liền thất thần.
Anh chưa bao giờ nghĩ tới, có một ngày, Cảnh Hảo Hảo cũng có thể nở rộ ra nụ cười tuyệt mỹ chỉ có với Thẩm Lương Niên ở trước mặt anh.
Lương Thần chính là cảm thấy đáy lòng mình mênh ௱o^ЛƓ thành một mảnh, thậm chí tốc độ tim đập cũng nhanh lên theo.
Ánh mắt anh trở nên tối đen mà lại thâm thúy, trực tiếp nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo bị anh nhìn đến ý cười trên mặt dần dần nhạt đi, đáy lòng cô theo bản năng muốn dịch chuyển ánh mắt đi, nhưng không biết vì sao, cô lại cảm thấy lúc này người đàn ông trước mắt này thu liễm tất cả khí phách và quyết đoán, trên mặt lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, ánh đèn mờ nhạt ngoài cửa sổ xe chiếu vào trên mặt anh, nổi bật ngũ quan tinh xảo thoát tục của anh, khiến cho cô trong nháy mắt liền nhìn đến thất thần, ánh mắt không thể nào chuyển đi.
Hai người cứ ở một chỗ nhìn nhau như vậy hồi lâu.
Ánh mắt của cô, trong suốt mà lại sạch sẽ, không mang theo tạp chất gì, nhưng lại như là hội tụ mê hoặc toàn thế giới, Lương Thần nhìn đến kìm lòng không đậu liền miệng đắng lưỡi khô lên theo, anh nuốt nuốt nước miếng, nhịn không được vươn tay, liền nắm bả vai Cảnh Hảo Hảo, kéo cô đến trước mặt mình, sau đó tiến lên, ngăn chận môi của cô.
Hương vị ngọt ngào mềm mại, trong nháy mắt tan ra giữa môi của anh.
Anh thân bất do kỷ liền làm sâu nụ hôn này hơn.
Ngoài cửa sổ, ngựa xe như nước, người đến người đi.
Bên trong xe, trong nháy mắt âm thanh ồn ào này liền cách xa, chỉ có cánh môi giao nhau, bỏ sót âm thanh ái muội kiều diễm.
Qua hồi lâu, Lương Thần mới buông Cảnh Hảo Hảo ra, cô gái bị anh hôn môi có chút ngây ngốc, Lương Thần nhìn nhất thời không kiềm chế được, lại cúi đầu, hôn cô thật sâu.
Nụ hôn này, kéo dài hơn vừa rồi, càng sâu hơn, mãi cho đến cuối cùng, Cảnh Hảo Hảo phục hồi tinh thần lại, vươn tay đẩy anh, Lương Thần mới lưu luyến không rời rời khỏi Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt anh nhìn của cô, giọng nói nhàn nhạt trả lời vấn đề vừa rồi của cô: “Xinh đẹp.”
Cô hỏi là khối đá nhỏ cô đeo trên cổ tay.
Anh đáp là cô gái bị anh hôn môi sắc mặt đỏ hồng.
......
Trở lại biệt thự giữa sườn núi, Lương Thần vừa dừng vững xe, Cảnh Hảo Hảo liền đẩy cửa xe ra, từ từ chạy vào nhà, lưu lại thím Lâm đứng ở cửa, đang hô “Cảnh tiểu thư” một nửa kinh ngạc một trận.
Lương Thần xuống xe ngay sau đó, thím Lâm vừa định hô “Thần thiếu gia”, kết quả liền nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của Lương Thần, bà nháy mắt liền cứng ngắc ngay tại chỗ.
Thần thiếu gia...... lại mặt mang mỉm cười về nhà...... Đây vẫn là lần đầu tiên nha...... Phải biết rằng cho dù tâm tình Thần thiếu gia vô cùng tốt, cũng rất ít khi biểu hiện ra ngoài như vậy!
Lương Thần không thèm để ý thím Lâm không lên tiếng chào hỏi chính mình chút nào, chỉ chậm rãi từ từ đi theo Cảnh Hảo Hảo vào nhà, vừa mới nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo liên tục không ngừng chạy vào phòng ngủ, còn đóng cửa vang lên một tiếng kinh thiên động địa, khóe môi Lương Thần nhịn không được liền nâng lên
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc