Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 93

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Từ Dung bị Lương Thần rống liền trợn tròn mắt.
Lương Thần ngồi ở đối diện anh ta, đỉnh đầu ngọn đèn chiếu vào trên mặt anh, cằm kéo căng chặt chẽ, rõ ràng thoạt nhìn không có biểu tình gì, lại có hơi thở tức giận trần ngập ra từ trên người của anh.
Từ Dung và Lương Thần cùng nhau lớn lên từ nhỏ, lúc nhỏ đánh nhau không ít, càng đừng nói đến cãi nhau, nhưng đây thật là lần đầu tiên, Lương Thần thoạt nhìn, như là thật sự động thật......
Từ Dung sững sờ nhìn Lương Thần rất lâu, mới ngây ngốc xoay qua, chỉ chỉ Lương Thần, nói với Cảnh Hảo Hảo: “Anh ta đây là đang vì cô, cảnh cáo tôi?”
Cảnh Hảo Hảo vốn nghĩ đến vừa rồi Lương Thần là muốn phát hỏa với mình, nhưng lại không nghĩ tới, lại có thể là hướng về phía Từ Dung, cả người cô cũng có chút ngây ngốc, nghe được lời nói của Từ Dung, cô trước sững sờ lắc lắc đầu với Từ Dung, sau đó vẫn có chút đáy lòng nhút nhát liếc mắt nhìn Lương Thần một cái.
Cảnh Hảo Hảo chỉ dùng dư quang khóe mắt vụng trộm ngắm nhìn, bị Lương Thần bắt quả tang, cô liền bối rối chuyển tầm mắt đi, để lại một cái ót lông xù cho anh, như là sợ giây tiếp theo, ngọn lửa của người đàn ông này sẽ lan tràn đến trên thân thể của cô.
Anh không phải hung với cô, cô sợ cái gì chứ?
Lương Thần chỉ chỉ ngoài cửa, thả ngữ điệu ôn nhu với Cảnh Hảo Hảo rất nhiều, nói: “Hảo Hảo, em trước đi ra ngoài chờ.”
Cảnh Hảo Hảo như là nhận được thánh chỉ gì, giây tiếp theo lập tức nhảy ra khỏi phòng bao.
Lương Thần nhìn đến bộ dáng ngốc hồ hồ chạy trốn của Cảnh Hảo Hảo, có chút dở khóc dở cười, nhưng mặt vẫn băng bó, chuyển đầu, nhìn chăm chú về phía Từ Dung.
Từ Dung nâng tay lên, sờ sờ đầu, khẩn cấp nói: “Dựa vào, tôi không có nghe sai đi, cậu đây là vì một phụ nữ, hung dữ với tôi? Hơn nữa còn là vì một người phụ nữ đã dây dưa không rõ với hai người bạn của tôi?”
“Tìm đánh à! Từ Dung, may mắn hiện tại Cảnh Hảo Hảo không ở đây, nếu cô ấy ở đây, có tin tôi tát cậu hai bạt tai không!” Lương Thần có chút không kiên nhẫn rống lên một câu với Từ Dung, thuận tay đốt một ***, không hề nhìn Từ Dung.
Từ Dung nhìn thấy Lương Thần phát hỏa, cả người lập tức liền ủ rũ xuống, qua một lúc, anh mới nhỏ giọng nói thầm một câu: “Thật sự là hồng nhan họa thủy!”
Ánh mắt Lương Thần lạnh như băng, liền bắn về phía Từ Dung.
Từ Dung xoay đầu, làm bộ như không thấy được, qua hồi lâu, anh ta vẫn không nhịn được lên tiếng, nói:“A Thần, tuy rằng Lương Niên quen chúng ta không lâu, nhưng tốt xấu mấy nay này mọi người lêu lổng lâu như vậy, cậu làm vậy, thật sự không chân chính lắm. Cậu biết rõ cô ta là phụ nữ của Lương Niên, cho dù là cô ta tìm tới cậu, chủ động nhảy vào, cậu cũng không thể muốn nha!”
Lương Thần như là không có nghe được lời của Từ Dung, thần thái trên mặt thản nhiên, chỉ hơi hơi nhích lại gần về phía trên ghế dựa sau lưng, không có lên tiếng.
“Cậu nói, đây là nháo chuyện gì, về sau cậu và Lương Niên còn có bạn bè hay không?” Không phải là chưa thấy qua chuyện hai người anh em vì một phụ nữ mà trở mặt thành thù, nhưng Từ Dung thật thật không ngờ, loại chuyện cẩu huyết này sẽ phát sinh ở trên người anh ta.
“A Thần, bình thường cậu là một người rất khôn khéo, sao hiện tại liền làm ra chuyện hồ đồ như vậy, họa thủy kia có cái gì tốt, sao cậu lại coi trọng cô ta? Trên thế giới nhiều phụ nữ như vậy......”
Lương Thần chậm rãi quay đầu, chống lại ánh mắt Từ Dung, đáy mắt xinh đẹp của anh sâu thẳm tựa như biển sâu, bình tĩnh nhìn Từ Dung, lập tức khiến cho lời nói lải nhải trong miệng Từ Dung nghẹn ở trong cổ họng.
Lương Thần nhìn Từ Dung rất lâu, mới nâng tay lên, bưng ly R*ợ*u mạnh trên bàn lên, chợt tưới vào trong bụng, sau đó nhìn chằm chằm *** trong tay một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, nói: “Từ Dung, cậu rõ ràng không biết tên nhóc Thẩm Lương Niên kia đã làm gì Cảnh Hảo Hảo, cậu còn ở chỗ này biểu dương chính nghĩ thay Thẩm Lương Niên?”
Từ Dung nhíu nhíu mày, không cho là đúng hỏi: “Thẩm Lương Niên có thể làm cái gì với cô ta? Tôi thấy Thẩm Lương Niên rất thích cô ta.”
Mặt Lương Thần không chút thay đổi nâng tay lên, đặt tàn thuốc ở trong gạt tàn, chậm rãi xoay một lúc rất lâu, mới ngẩng đầu, nhìn Từ Dung, nói: “Từ Dung, cậu thật sự gặp qua Kiều Ôn Noãn? Thẩm Lương Niên thật sự đã mang theo Kiều Ôn Noãn gặp mặt với cậu?”
“Cũng không xem như gặp mặt, chính là lúc tôi và Lương Niên cùng nhau uống R*ợ*u, vừa vặn gặp phải Kiều Ôn Noãn.” Từ Dung nói xong, liền hoài nghi hỏi: “Cậu hỏi cái này có quan hệ gì với Lương Niên thực có lỗi với Cảnh Hảo Hảo?”
Lương Thần cũng không có trả lời vấn đề của Từ Dung, chỉ mím môi cười cười, chán đến ૮ɦếƭ cầm đầu *** chuyển một vòng ở trong gạt tàn, mới ngẩng đầu lên, bỗng nhiên mở miệng, nói: “Từ Dung, là tôi ép cô ấy.”
Từ Dung sửng sốt một chút.
Lương Thần tiếp tục nói: “Từ Dung, là tôi cường bức cô ấy ở lại bên cạnh tôi.”
Từ Dung đang uống nước nghe câu này, đột nhiên bị sặc chính mình.
Anh cúi thân, ho khan nửa ngày, ngẩng đầu ngẩn ngơ nhìn Lương Thần hồi lâu, mới khó khăn lên tiếng nói:“Cậu ép cô ta? Nói cách khác cô ta không muốn đi theo cậu? Là chính cậu muốn cô ta ở lại bên cạnh cậu?”
Lương Thần không có chần chờ gật gật đầu.
Từ Dung lập tức liền im lặng, anh cảm thấy tin tức hôm nay đến quá lớn, có chút không chịu nổi.
Nhưng mà, còn chưa đến năm phút đồng hồ, Lương Thần liền vứt cho anh một tin tức nổ mạnh hơn nữa: “Tôi thừa nhận, cách làm của tôi không ổn, nhưng tình huống lúc ấy, tôi không làm như vậy, cô ấy gả cho Thẩm Lương Niên, cậu hoàn toàn không biết, Thẩm Lương Niên anh ta......”
Lương Thần cười nhạo “A” một tiếng, mới tiếp tục nói: “Với Kiều Ôn Noãn trong miệng cậu, đã lén phóng túng sau lưng Cảnh Hảo Hảo hai năm!”
Trong nháy mắt Từ Dung thay đổi vài loại thần thái, cuối cùng biến thành cứng ngắc.
“Cậu và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, cậu có biết, lúc trước anh ta mở công ty kia, đều là dùng tiền của Cảnh Hảo Hảo không.” Lương Thần trầm mặc một lát,“Tôi từng điều tra qua khứ của Cảnh Hảo Hảo, một cô gái nhỏ mười lăm mươi sáu tuổi, đóng vai phụ, vì mấy trăm đồng tiền đóng vai phụ đáng thương, ở trong mùa đông lớn, chỉ mặc một cái áo mỏng, quỳ cả đêm.”
Từ Dung kéo kéo miệng, nói không ra lời, những R*ợ*u vừa mới uống kia, có chút buồn nôn.
Anh lấy một *** ra, đưa cho Lương Thần, sau đó tự mình ngậm một điếu.
Hai người không có nói chuyện gì với nhau nữa, chỉ tự *** như thế.
Qua hồi lâu, Từ Dung mới đánh vỡ im lặng: “A Thần, việc này tôi thật không biết, Lương Niên cũng chưa từng nói với tôi.”
Từ Dung dừng một chút, vừa ngoan ngoan hút một hơi thuốc, mới có chút thổn thức nói: “Nói thật, tôi biết trên thế giới này, rất nhiều đàn ông ăn trong bát nhìn trong nồi, hơn nữa tôi cũng thừa nhận, đây là bản tính của đàn ông, cũng đủ tiện, lão Khương chọc người ngại, mới khương vui ngất trời, nhưng tôi thật sự cảm thấy dựa vào quá khứ của Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo, tôi vẫn cho rằng là cùng khổ đi tới. Chuyện này, tuyệt đối sẽ không phát sinh ở trên người Thẩm Lương Niên...... Nói thật, tôi cũng không nghĩ tới Lương Niên sẽ làm ra chuyện như vậy......”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc