Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 92

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Kiều Ôn Noãn bị cô nói đến vẻ mặt xấu hổ, thậm chí nhìn cũng không có dám liếc nhìn cô một cái, liền mang theo mất mác không thôi gật gật đầu, xoay người chạy đi như chạy trốn.
Cảnh Hảo Hảo trở lại lều trại, chờ sau khi Thẩm Lương Niên tỉnh R*ợ*u, thầm oán với anh hồi lâu.
Thẩm Lương Niên nghe được tiền căn hậu quả, cười ha ha ôm cô vào trong lòng, nói: “Hảo Hảo, đây chỉ có thể nói rõ ánh mắt em tốt.”
Thật ra Cảnh Hảo Hảo đã muốn tiêu khí, nhưng đáy lòng vẫn có chút bất an: “Lương Niên, anh có thể có một ngày, chạy cùng những người phụ nữ khác không?”
“Sẽ không.” Thẩm Lương Niên không hề do dự nói những lời này, anh hung hăng ấn cô vào trong lòng anh, như là muốn dụi cô vào trong cốt nhục, nói: “Hảo Hảo, Thẩm Lương Niên tôi lấy sinh mệnh thề, nếu tương lai có một ngày, anh cô phụ em, ắt gặp trời phạt.”
Một đêm kia, vùng rừng núi hoang vắng, ánh sao rực rỡ, trong ánh mắt Thẩm Lương Niên nhìn cô, lóe ra trang trọng nghiêm túc.
Giọng nói anh dễ nghe mà lại trầm thấp, mang theo một loại sức lực mê hoặc lòng người, một chút một chút, trực tiếp khắc vào chỗ sâu nhất trong lòng của Cảnh Hảo Hảo.
Chuyện tới nay, Cảnh Hảo Hảo vẫn có thể rõ ràng nhớ kỹ bộ dáng Thẩm Lương Niên nghiêm túc thề với cô vào một đêm kia.
Hiện nay, Từ Dung ở chỗ này, lải nhải nói: “Thật ra tôi cảm thấy dáng dấp Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn rất xưng đôi, hai người bọn họ đứng chung một chỗ, thoạt nhìn rất có tướng vợ chồng...... Nếu Thẩm Lương Niên kết hôn với Kiều Ôn Noãn, tôi nhất định tặng đại lễ.”
Cảnh Hảo Hảo nghe đến đó, rốt cục có chút ngồi không yên.
Cô biết, hiện tại cô không có tư cách yêu cầu Thẩm Lương Niên vì cô thủ thân như ngọc, vì cô si tình chờ đợi, nhưng cô cũng không làm được, cứ như vậy thờ ơ nghe lời nói anh và những người phụ nữ khác thân mật như thế nào, xưng đôi như thế nào.
Ngón tay Cảnh Hảo Hảo run run buông đũa xuống, đứng lên, nói: “Tôi ăn no, đi xuống lầu trước chờ anh.”
Lương Thần nhìn thoáng qua cơm không động, không có chút dầu trơn và thức ăn trên bàn trong bát của Cảnh Hảo Hảo, giọng nói không lớn lên tiếng nói: “Ngồi xuống, ăn cơm!”
Cảnh Hảo Hảo đứng ở nơi đó, không hề động: “Tôi thật sự ăn no.”
“Tôi nói ngồi xuống!” Âm điệu Lương Thần, không tự chủ được tăng lên thêm.
Có một số việc, chính anh không muốn nói cho Cảnh Hảo Hảo biết, tỷ như Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn đã lêu lổng hai năm.
Từ trước tính tình anh hướng đến mình cao hứng đều có thể, sao sẽ bận tâm đến người khác?
Nhưng hiện tại, anh nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo, biết rõ ràng có hai lần cãi nhau với cô, suýt nữa thốt ra chuyện kia, kích thích Cảnh Hảo Hảo, nhưng mỗi khi đến cuối cùng, anh đều gắt gao nuốt lời kia trở về trong bụng.
Chuyện kia, liền thành bí mật của một mình anh, ngoại trừ người trong cuộc.
Anh vẫn nghĩ, Cảnh Hảo Hảo yêu Thẩm Lương Niên như vậy, nếu biết người cô yêu kia, đã sớm phản bội cô, cô có thể điên mất hay không?
Anh biết, có vài giấc mơ, sớm hay muộn đều sẽ phá tách.
Nhưng anh vừa nghĩ đến, bộ dáng lúc Cảnh Hảo Hảo tỉnh mộng khóc rống hỏng mất, anh liền bắt đầu tâm không đành lòng, không đành lòng nói ra.
Cho nên, khi Từ Dung nhắc tới Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn nay càng chạy càng gần, anh muốn thử xem Cảnh Hảo Hảo sẽ phản ứng như thế nào.
Chỉ là anh không nghĩ tới, Từ Dung chỉ cần nói Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn đi lại thân mật, cô liền đã có chút không chịu nổi!
Thậm chí vì người đàn ông kia, ngay cả cơm cũng không ăn một miếng!
Lương Thần cũng không biết đến tột cùng chính mình là làm sao vậy, vừa ***ng tới chuyện Cảnh Hảo Hảo để ý Thẩm Lương Niên, anh liền mạc danh kỳ diệu bực bội!
Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo đứng ở nơi đó, thần thái vẫn không nhúc nhích, tay cầm đũa nhịn không được bắt đầu dùng sức, cuối cùng khớp xương đều nổi lên một tầng trắng: “Hảo Hảo, đừng để tôi lặp lại lần thứ ba!”
Cảnh Hảo Hảo biết, lúc này Lương Thần đã sắp tức giận đến cực hạn, nếu chính mình cố ý cãi lời, chỉ sợ không biết sẽ khiến cho người đàn ông sẽ phát hỏa như thế nào nữa.
Nhưng nếu thật sự để cho cô tiếp tục nghe Từ Dung cố ý nói với cô về chuyện của Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn, vậy so với Lương Thần tức giận tra tấn cô, còn muốn lăng trì hơn gấp mấy ngàn lần!
Cảnh Hảo Hảo mím môi, cũng không có chút ý tứ muốn đi trở về.
Lương Thần hít sâu một ngụm đi, chậm rãi nhắm hai mắt lại, dưới đáy lòng cố gắng ổn định chính mình cảm xúc, muốn đem chính mình hận không thể lập tức xông lên tiền trảo cô trở về xúc động cùng sắp phát ra tính tình đè ép trở về.
Từ đầu đến cuối Từ Dung cũng không biết chuyện Thẩm Lương Niên và Kiều Ôn Noãn lêu lổng hai năm, hơn nữa ngày hôm qua Thẩm Lương Niên đi chỗ anh ta uống R*ợ*u say mềm vẫn la hét “Hảo Hảo không cần anh”, cho nên ở dưới cái nhìn của anh ta, anh ta luôn cảm thấy là Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy Lương Thần lợi hại hơn Thẩm Lương Niên liền phấn đấu quên mình tới đây tìm nơi nương tựa.
Hơn nữa, nếu không phải Cảnh Hảo Hảo, anh ta nghĩ lúc ấy Thẩm Lương Niên gặp chuyện không may, Lương Thần khẳng định sẽ giúp!
Lúc ban đầu anh ta nói chuyện, vẫn rất chú ý, dù sao đây cũng là người phụ nữ đầu tiên của Lương Thần, hiện tại xem ra, anh cảm thấy Lương Thần tựa hồ cũng không phải tốt với Cảnh Hảo Hảo như vậy.
Lương Thần biết rõ những lời này của mình là cố ý nói cho Cảnh Hảo Hảo nghe để kích thích cô, anh chẳng những không có giúp cô nói chuyện, còn tự mình lên tiếng hỏi, bây giờ còn buộc cô ngồi xuống, tiếp tục chịu tội.
Từ Dung lập tức hạ quyết tâm, nhịn không được hơi cười nhạo cười cười, nói: “Lương Thần, phụ nữ cũng không thể nuông chiều, cậu xem ngay cả lời nói của cậu cũng không nghe, Lương Niên người ta bảo Kiều Ôn Noãn làm gì, Kiều Ôn Noãn đều sẽ ý cam tình nguyện đi làm nha!”
Cảnh Hảo Hảo nhắm mắt, cũng không quản Lương Thần không cho phép, bước đi về phía cửa.
“Ai ai ai, cậu xem, đây quả thực trong mắt cũng không có cậu nha, xoay người bước đi, so với Kiều Ôn Noãn, thật sự là kém cỏi hơn......”
Lương Thần lập tức "ầm" hung hăng ném đũa lên trên bàn.
Từ Dung nghĩ đến Lương Thần đây là sẽ phát hỏa với Cảnh Hảo Hảo, là ung dung nhìn, đáy lòng không có một chút thương hương tiếc ngọc, anh ta cảm thấy, đây là Cảnh Hảo Hảo nên có!
Ai ngờ giây tiếp theo, Lương Thần liền lạnh lùng nhìn anh ta, mở miệng nói: “Từ Dung, cậu thật cảm thấy Kiều Ôn Noãn tốt, ngày mai tôi đây trực tiếp bái phỏng cha cậu, để ông ấy ưng thuận hôn sự của cậu và Kiều Ôn Noãn, cậu dứt khoát lấy cô ta về nhà là được!”
“Không phải, Kiều Ôn Noãn có quan hệ gì với tôi?” Từ Dung nói một nửa, sau đó liền lập tức mở to hai mắt, chỉ chỉ chính mình, có chút không thể tin nhìn Lương Thần hỏi: “Cậu đây là đang vì cô ta, hung dữ với tôi? Không phải, tôi...... vừa rồi tôi như vậy, còn không phải là vì Thẩm Lương Niên......”
“Đầu bị lừa đá hả, cậu vì Thẩm Lương Niên? Cái rắm cũng không hiểu, còn ở nơi này biểu dương chính nghĩa! Tôi nói cho cậu biết, Từ Dung, hiện tại Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên không có một xu quan hệ, về sau cũng sẽ không có!” Lương Thần bình tĩnh ngồi ở chỗ kia, toàn thân tràn đầy khí phách vương giả, tràn ngập sức lực mở miệng nói: “Nếu tôi tham dự vào hiện tại của cô ấy, tôi sẽ không vắng mặt ở tương lai của cô ấy. Từ Dung, tôi cảnh cáo cậu, tốt nhất về sau gặp cô ấy, khách khí một chút cho tôi, nếu cậu dám như là hôm nay không che đậy miệng trước mặt cô ấy như vậy, có tin tôi xé nát miệng của cậu không!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc