Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 80

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Thím Lâm vừa dứt lời, liền mắt sắc nhìn thấy sắc mặt Lương Thần đặc biệt âm trầm, cả người sợ tới mức vội vàng né sang bên cạnh hai bước.
Lương Thần nhìn không chớp mắt vòng qua bên cạnh thân thể bà, trực tiếp đi vào nhà.
Thím Lâm đợi sau khi cửa đóng lại, mới đi đến trước xe, thay Cảnh Hảo Hảo kéo cửa xe ra: “Cảnh tiểu thư.”
Cảnh Hảo Hảo giống như là không có nghe thấy, vẫn ngồi ngốc lăng ở chỗ kia, không có phản ứng gì.
Thím Lâm đợi trong chốc lát, nhịn không được vươn tay, nhẹ nhàng đẩy Cảnh Hảo Hảo một cái.
Cảnh Hảo Hảo như là đã chịu kinh hách rất lớn, trong nháy mắt đôi mắt mở thật lớn, cô quay đầu, nhìn thím Lâm hồi lâu, sau đó mới nhẹ nhàng lên tiếng hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Lúc này thím Lâm mới thấy rõ sắc mặt Cảnh Hảo Hảo tái nhợt có chút dọa người, bà vươn tay, lôi kéo tay Cảnh Hảo Hảo phát hiện lạnh lẽo đến có chút khủng pố, thím Lâm lập tức lo lắng hỏi: “Cảnh tiểu thư, cô đây là làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không thoải mái không? Bây giờ tôi đi gọi bác sĩ ngay cho cô.”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu: “Tôi không sao.”
Giọng nói của cô không khác gì bình thường, ôn nhu mềm nhũn rất bình tĩnh, nhưng thím Lâm lại nhìn thấy một tia bi thương từ trong bình tĩnh của Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo nói xong, nhìn nhìn trái phải, ý thức được đã đến nhà, liền nhẹ giọng nói một câu: “Đến rồi ư?”.
Sau đó liền vươn chân, xuống xe.
Khung xe rất cao, Cảnh Hảo Hảo lại như là không có nhìn thấy, trực tiếp liền bước ra ngoài, may mắn tay mắt thím Lâm lanh lẹ, đỡ Cảnh Hảo Hảo, mới giúp Cảnh Hảo Hảo không có té ngã trên đất.
“Cám ơn thím.” Cảnh Hảo Hảo nói một tiếng cảm ơn với thím Lâm, liền đi vào trong phòng.
Thím Lâm nhìn thấy bộ dáng hoảng hốt mờ mịt như vậy của Cảnh Hảo Hảo, có chút không đành lòng, vội vàng đóng cửa xe, đi theo phía sau Cảnh Hảo Hảo, thật cẩn thận cùng lên lầu với cô.
Thím Lâm thay Cảnh Hảo Hảo mở cửa, Lương Thần vừa mới mặc áo choàng tắm đi ra từ trong phòng tắm.
Thím Lâm nhìn thấy Lương Thần, quy củ hô một tiếng: “Thần thiếu gia.”
Lương Thần không để ý đến thím Lâm, ánh mắt trực tiếp dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo.
Thím Lâm thấy thế, vội vàng lui ra sau hai bước, nhẹ nhàng đóng cửa lại, rời đi.
Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, xoay người, trực tiếp đi tới trước quầy R*ợ*u, rót cho mình một ly R*ợ*u đỏ, chậm rãi uống.
Cảnh Hảo Hảo đứng ở cửa trong chốc lát, mới cũng đi vào theo, cô ngồi ở trên sô pha, nhìn bóng đêm tối như mực ngoài cửa sổ, trầm mặc không nói tiếng nào.
Lương Thần uống một hơi R*ợ*u trong ly, mới nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên cười hai tiếng, hỏi: “Sao hôm nay không nghịch di động?”
Cảnh Hảo Hảo giống như là không có nghe thấy lời nói của Lương Thần, không có một chút phản ứng, thậm chí nhìn cũng không có liếc nhìn anh một cái.
Lương Thần nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo không chú ý mình, trong đầu cũng không có ý tứ nào, chỉ chậm rãi đạp bước chân, đi tới trước mặt Cảnh Hảo Hảo, cười vươn tay dài, cầm lấy túi từ bên người Cảnh Hảo Hảo, lấy di động từ bên trong ra, nhét vào trong tay Cảnh Hảo Hảo, nói: “Không phải tối hai ngày trước đều chơi di động chơi rất cao hứng ư? Sao đêm nay trở về nhà lại không chơi?”
Cảnh Hảo Hảo vung tay ra, né tránh di động Lương Thần đưa.
Lương Thần vươn tay khác ra, bắt lấy tay Cảnh Hảo Hảo, đặt di động ở trong lòng bàn tay cô, còn mở màn hình thay cô, nhấn mở Weibo, nói: “Nhanh nhập tài khoản và mật mã vào, đăng nhập vào đi, nói không chừng bây giờ Thẩm Lương Niên đang ở đối diện nóng lòng chờ tin nhắn của em đó!”
Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, cả người giống như là bị điện giật, cả người soạt một cái lập tức đứng lên từ trên sô pha.
Thậm chí còn chưa nghĩ qua, liền ném di động Lương Thần nhét vào trong tay mình xuống đất.
Sao anh ta biết mình và Thẩm Lương Niên nói chuyện phiếm?
“Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?” Lương Thần nhìn Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cười, nhưng mà đáy mắt của anh, một mảnh tối đen, nhìn không ra cảm xúc gì, anh hơi cúi người, nhặt điện thoại di động lên, lại nhét vào trong lòng bàn tay Cảnh Hảo Hảo lần nữa: “Em nói, nếu hiện tại Thẩm Lương Niên gửi tin nhắn cho em, anh ta sẽ nói cái gì?”
“Hỏi tại sao em lại ở cùng một chỗ với tôi? Hay chỉ trích em thủy tính dương hoa? Hoặc là nói, anh ta làm như cái gì cũng không thấy, tiếp tục tán gẫu với em kết hôn đi nơi nào hưởng tuần trăng mật?”
“A......” Lương Thần nói tới đây, còn bày ra một biểu tình bừng tỉnh đại ngộ: “Tôi vừa mới nhớ tới, bây giờ các người còn do dự đi nơi nào hưởng tuần trăng mật đấy? Lựa chọn rất nhiều nơi, không biết đi nơi nào, có Aegean Sea, Maldives, Paris nước Pháp gì đó...... Bằng không tôi làm chủ thay các người, chọn Paris đi? Nơi đó rất lãng mạn, các người không những được ngồi xe ngựa dạo năm con đường lớn, ban đêm còn có thể du sông Seine...... Chậc chậc chậc...... Thật tốt đẹp, có phải hay không, Hảo Hảo?”
Cảnh Hảo Hảo càng nghe Lương Thần nói, đáy lòng càng khẩn trương.
Ghi chép nói chuyện phiếm giữa cô và Thẩm Lương Niên, sao anh ta lại biết nhiều như vậy?
Người đàn ông trước mặt này, thoạt nhìn không phát một chút ý giận nào, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại đã ngửi thấy được mùi thuốc S***g quen thuộc.
Cô rõ ràng biết ở phía sau Lương Thần chính là một *** oanh tạc, nhưng không biết xảy ra chuyện gì, cô lại cố tình nhìn chằm chằm ánh mắt Lương Thần, hỏi: “Sao anh biết được những chuyện này?”
“Tôi biết không chỉ là những chuyện này, Hảo Hảo, tôi còn biết rất nhiều đấy.” Lương Thần đứng nhàn nhã ở trước mặt Cảnh Hảo Hảo, thoạt nhìn vẻ mặt vô hại cau mày trầm tư một chút, tiếp tục nói: “Hảo Hảo, em là muốn nghe một đoạn Thẩm Lương Niên nói chỉ cưới một mình em? Hay là muốn nghe một đoạn Thẩm Lương Niên nói yêu em đây?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc