Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 65

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Sau đó, tài xế liền cung kính đi ra phòng ngủ, nhân tiện đóng cửa lại.
Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm tất cả mười mấy túi lớn nhỏ trên mặt đất kia, nghi hoặc trong chốc lát, bước tiến lên, lần lượt xé mở ra.
Mở cái thứ nhất ra, là một chiếc laptop Apple mới nhất, cái thứ hai vẫn là sản phẩm quả táo, nhưng là một cái ipad.
Những gói còn lại, bên trong không phải quần áo, thì chính là trang sức, cuối cùng trong một cái hộp, lại có thể là một di động mới tinh.
Phía dưới di động, đè một tờ giấy, phía trên viết rồng bay phượng múa mười một con số, chắc là số điện thoại của di động này.
Đã mở máy, cũng không có thiết lập khóa mật mã, Cảnh Hảo Hảo nhấn mở, tùy ý lật xem, liền nhìn thấy Lương Thần đã lưu toàn bộ danh bạ di động của mình vào đây, duy nhất thiếu là số điện thoại của Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo biết, cách làm như vậy của Lương Thần là ám chỉ cho cô, có thể liên lạc với bất kỳ ai, nhưng chỉ không thể có bất kỳ giao tiếp nào với Thẩm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo không có hứng thú với những thứ đó, chỉ cầm di động, đứng lên ngồi ở bên giường.
Cô theo bản năng nhấn số điện thoại của Thẩm Lương Niên ở trên điện thoại di động, ngay tại lúc chuẩn bị gọi đi, tay cô chỉ dừng một chút, vẫn là xóa dãy số đi.
Đây là điện thoại Lương Thần cho cô, nếu cô gọi điện thoại cho Thẩm Lương Niên, nói không chừng anh có thể tra được.
Nếu bị anh biết cô dùng di động liên lạc với Thẩm Lương Niên, chỉ sợ Thẩm Lương Niên sẽ lại gặp phải tai ương đi.
Cảnh Hảo Hảo mỉa mai để điện thoại di động xuống dưới, nhàm chán phát ngốc trong chốc lát, tiếp tục cầm lấy điện thoại di động.
Có thêm những sản phẩm điện tử di động máy tính và ipad này, một buổi sáng của Cảnh Hảo Hảo, xác thực trôi qua nhanh hơn trước rất nhiều.
Cảnh Hảo Hảo trước tìm hiểu tin tức công ty Thiên Vinh, biết công ty Thẩm Lương Niên đã đi vào chính quy, lúc này mới giải quyết xong tâm sự gần đây nhất, sau đó liền quét một ít tin tức giải trí khác, cuối cùng liền đăng nhập Weibo.
Cô đã rất lâu không có đăng nhập vào Weibo của mình, hiện tại vừa bước lên, liền nhìn thấy có hơn một ngàn điều nhắc nhở, Cảnh Hảo Hảo nhấn vào, phát hiện một phần trong đó là hồi đáp Weibo mình đã gửi đi vào lúc trước, còn lại là một ít tin nhắn Weibo.
Trong đó, có một cái là Phương Lộ gửi cho cô, Cảnh Hảo Hảo tính toán thời gian một chút, đã có hơn một tháng, cũng đến lúc phim truyền hình của Phương Lộ quảng bá rồi, hiện tại đã bắt đầu tăng nhiệt ở Weibo.
Tuy rằng cô chỉ diễn vai nhỏ ở trong bộ phim này một nửa, nhưng Phương Lộ vẫn săn sóc đánh dấu cô, bất quá chỉ là vì nâng cao danh tiếng của cô một chút, Cảnh Hảo Hảo ôm tâm tình cảm tạ, gửi tin nhắn Weibo cho Phương Lộ.
Vừa mới gửi tin nhắn Weibo, người hầu liền gọi Cảnh Hảo Hảo đi xuống lầu ăn cơm trưa, Cảnh Hảo Hảo trực tiếp ném điện thoại di động lên trên giường, đi xuống lầu.
Ăn xong cơm trưa, lúc trở về, Cảnh Hảo Hảo cầm lấy di động, lướt lướt, lại nhìn thấy Weibo có vài tin nhắc nhở, Cảnh Hảo Hảo tùy ý nhấn vào, nhìn không chút để ý từng cái từng cái, cuối cùng lúc nhìn thấy tin nhắn, ngón tay Cảnh Hảo Hảo nháy mắt liền cứng ngắc ở nơi đó, cả người giống như là bị sét đánh, qua hồi lâu, cô mới lấy lại tinh thần, sau đó hai mắt mở trừng trừng, nghiêm túc nhìn từng chữ từng chữ tin nhắn kia.
[ Hảo Hảo, anh là Lương Niên.]
[ Hảo Hảo, em đã đi đâu, sao lại biến mất lâu như vậy, cũng không liên lạc với anh? Gọi điện thoại cho em, cũng không có tiếp thông.]
[ Hảo Hảo, nhìn thấy tin nhắn, nhất định phải trả lời anh, em có biết không, anh tìm em tìm đến sắp nổi điên rồi!]
Ba câu ngắn ngủi, còn chưa tới một trăm chữ, Cảnh Hảo Hảo lại nhìn khoảng chừng năm phút đồng hồ.
Đợi khi cô lấy lại tinh thần, cô mới phát hiện, đáy mắt mình đã nổi lên chua xót ẩm ướt.
Cô không nhớ rõ chính mình đã bao lâu không liên lạc với Thẩm Lương Niên, cô chỉ biết là, từ khi mình và Thẩm Lương Niên quen biết đến bây giờ, chưa bao giờ không nói chuyện lâu như vậy.
Cảnh Hảo Hảo nói không nên lời tâm tình của mình, rốt cuộc nói như thế nào, cô nhìn tin nhắn kia hết lần này tới lần khác, sau đó mới nhấn bàn gõ viết tay, chuyên chú viết ở phía trên một câu: Lương Niên, em rất nhớ anh......
Sau khi cô đánh xong mấy chữ này, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi xóa bỏ từng chữ này, một lần nữa viết hai chữ, gửi qua: [ Lương Niên.]
Sau khi Cảnh Hảo Hảo gửi tin nhắn này đi, liền vẫn không ngừng chú ý di động của mình, nhưng đợi nửa tiếng, Thẩm Lương Niên cũng không có trả lời cô.
Thật vất vả di động vang lên một tiếng, Cảnh Hảo Hảo vội vàng cầm lấy di động, lại nhìn thấy là tin nhắn Lương Thần gửi đến: [ Có thích những thứ đó không?]
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo có chút mất mát, những vẫn trả lời một chữ lại cho Lương Thần: [ Thích.]
Sau đó, Lương Thần không có gửi tin nhắn tới nữa.
Cảnh Hảo Hảo lười biếng nằm ở trên ghế quý phi, tiếp tục chờ tin nhắn của Thẩm Lương Niên, vẫn đợi đến khi cơn buồn ngủ của đột kích, giống như ngủ lại không phải ngủ.
Cảnh Hảo Hảo cũng chưa ngủ đặc biệt say, liền nghe được ngoài cửa truyền đến một trận tiếng động lớn ồn ào, cô ngồi dậy, mang dép vào liền đi ra ngoài, nhìn thấy có mấy người khiêng một ít đồ, đi tới một gian phòng ngủ chính ở phía tây.
Cảnh Hảo Hảo có chút hoài nghi nhìn thoáng qua thím Lâm, thím Lâm cũng lắc lắc đầu theo, nói: “Thím cũng không biết đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, Thần thiếu gia phân phó bọn họ tới.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc