Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 63

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cửa phòng ngủ chính tầng hai cũng không có đóng, thím Lâm đứng ở cửa, liền nhìn thấy Lương Thần từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, quỳ gối bên giường, thật cẩn thận nắm tay Cảnh Hảo Hảo, chậm rãi bôi thuốc cho cô, rõ ràng cô gái đang ngủ say, không có cảm giác gì, nhưng anh lại thả lực đạo rất nhẹ, như là sợ không cẩn thần liền làm đau đánh thức cô gái.
Đáy mắt thím Lâm, đầu tiên là xẹt qua một tầng kinh ngạc, sau đó bước chân lập tức dừng ở cửa.
Bà không biết rốt cuộc giờ phút này Thần thiếu gia có hiểu tâm của mình hay không, nhưng là bà từng đi theo ông cụ của Thần thiếu gia rất nhiều năm, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được, Thần thiếu gia là thật động tâm với Cảnh tiểu thư.
Hơn nữa là thật tâm.
Nếu không anh sẽ không mang Cảnh tiểu thư về căn biệt thự này.
Cũng sẽ không vào lúc Cảnh Hảo Hảo xảy tai nạn xe cộ hôn mê, mỗi đêm đều đến thăm cô một chuyến.
Lại càng sẽ không nhìn thấy cô bị phơi nắng ở “Lưu Kim Tuế Nguyệt”, trút giận cho cô như vậy.
Còn có sẽ không giống như bây giờ, cẩn thận chuyên chú bôi thuốc cho cô như thế......
Thím Lâm đứng ở cửa nhìn trong chốc lát, cuối cùng không có quấy nhiễu người trong phòng ngủ, chỉ lặng yên không một tiếng động lui ra sau hai bước, sau đó xoay người rời đi.
......
Lương Thần cẩn thận bôi thuốc cho Cảnh Hảo Hảo xong, sợ cô không cẩn thận đem chà thuốc mỡ ở trên đệm, ảnh hưởng hấp thu, nhẫn nại tính tình vẫn duy trì tư thế nửa quỳ ở bên giường, tay nắm cổ tay cô, đợi khoảng hơn hai mươi phút, nhìn thấy thuốc mỡ hấp thu không sai biệt lắm, lúc này mới đứng dậy, xốc chăn lên, đắp kín cho cô, sau đó cầm cái hộp thuốc im lặng đi ra từ trong phòng ngủ.
Lương Thần trực tiếp mang theo cái hộp thuốc vào phòng sách cuối hành lang tầng hai, anh đẩy cửa ra, tùy ý ném hộp thuốc lên trên bàn bên cạnh, rất nhanh lấy di động ra, trực tiếp gọi một cú điện thoại ra ngoài: “Giúp tôi tra một chút, tiền Thẩm Lương Niên trả cho ngân hàng vào chiều hôm nay, là đến từ đâu?”
Lương Thần cũng không có cắt đứt điện thoại, chỉ nắm di động, đứng ở trước cửa sổ sát đất trong phòng sách, im lặng đợi trong chốc lát, anh liền nghe được đầu kia điện thoại truyền đến kết quả anh muốn: “Lương tổng, tiền Thẩm tổng trả ngân hàng, là trực tiếp từ thẻ tiền mặt của anh ta, chỉ là ghi chép chuyển khoản của anh ta là đổi lấy từ chi phiếu của một người tên là Kiều Ôn Noãn, có mấy chỗ bất động sản và tài sản dưới danh nghĩa Kiều Ôn Noãn kia đều lục tục bán đi vào lúc trước, tôi nghĩ tiền của Thẩm tổng, hẳn là đến như vậy.”
Sắc mặt Lương Thần không có dao động gì nghe xong những lời này, chỉ nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, nói một câu “Không có việc gì ”, liền chặt đứt điện thoại.
Lương Thần vẫn duy trì tư thái vừa rồi, đứng ở trước cửa sổ sát đất, xuyên qua cửa sổ, anh liền có thể nhìn thấy bể bơi tràn đầy gợn sóng dưới lầu.
Thật sự không ngờ, Kiều Ôn Noãn lại sẽ giúp Thẩm Lương Niên...... Anh nghĩ, Thẩm Lương Niên cầm khoản tiền này, nói vậy cả đời đều sẽ không kéo rõ được quan hệ với Kiều Ôn Noãn......
Ở đáy lòng anh, thật sự rất hy vọng Thẩm Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo càng chạy càng xa, không biết vì sao, hiện tại anh đột nhiên vì cô gái cố chấp mà lại kiên cường mềm mại kia mà cảm thấy cực kỳ không đáng giá!
Lương Thần đứng ở phía trước cửa sổ, không động một lúc lâu, lại không mệt mỏi chút nào.
Đêm ngoài cửa sổ, càng gần nửa đêm, trở nên càng sâu.
......
Cùng dưới bầu trời đêm trong một tòa nhà khác, Thẩm Lương Niên cũng không ngủ.
Thẩm Lương Niên ngồi ở trên sô pha, mở ti vi trước mặt lên, phía trên đang phát một bộ phim.
Âm lượng ti vi bị Thẩm Lương Niên tắt đi, trên màn hình chính là lặp đi lặp lại một đoạn ngắn, là hình ảnh Cảnh Hảo Hảo chậm rãi đến gần từ một nơi xa xôi.
Trong phòng, chỉ có một mình Thẩm Lương Niên, yên tĩnh đến gần như kinh khủng, chỉ có đồng hồ kiểu Âu trên vách tường thỉnh thoảng phát ra tiếng vang tí tách.
Ánh mắt Thẩm Lương Niên nhìn chằm chằm thẳng tắp màn hình ti vi, thật lâu sau, anh mới chậm rãi nâng tay lên, tắt ti vi đi, dựa vào sô pha nhắm hai mắt lại, qua một lát, anh vươn tay, sờ soạng di động ở bên người, lấy đến trước mặt mình, mở to mắt tìm được dãy số của Kiều Ôn Noãn, gọi một cú điện thoại ra ngoài, Kiều Ôn Noãn đầu kia điện thoại như là đang chờ đợi điện thoại của anh, chỉ vang lên một tiếng, liền bị tiếp nghe.
Thẩm Lương Niên dừng một chút, nói: “Tiểu Noãn, cám ơn hỗ trợ của em.”
“Nên mà, Lương Niên.” Đầu kia điện thoại truyền đến giọng nói ôn nhu của Kiều Ôn Noãn.
Thẩm Lương Niên không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng ấn tắt điện thoại.
Anh đứng lên, đi tới ban công, châm một ***, cũng không có nhìn ánh trăng và ngôi sao trên bầu trời đêm, chỉ yên tĩnh thất thần.
Sao chuyện lại vô duyên vô cớ phát triển đến tình trạng này?
Anh vốn là muốn phủi sạch quan hệ với Kiều Ôn Noãn...... Nhưng đến cuối cùng, anh lại dùng tiền của cô, cứu vớt công ty của mình.
Cả đời này, khó trả nhất, không có gì hơn trả nợ tình cảm và nợ nhân tình.
Hiện tại, anh lập tức thiếu Kiều Ôn Noãn hai món nợ nặng nhất, anh và cô...... còn có cơ hội phủi sạch quan hệ sao?
......
Theo sau đêm Lương Thần liên tục muốn Cảnh Hảo Hảo hai lần kia, dù Lương Thần trở về biệt thự giữa sườn núi, cũng không có qua đêm ở phòng sách nữa.
Lương Thần vẫn có đôi khi trở về sớm, có đôi khi trở về trễ, nhưng tuyệt đại đa số, lúc anh trở về, Cảnh Hảo Hảo đều còn chưa có đi vào giấc ngủ.
Lương Thần trở lại phòng ngủ chính, dưới tình huống bình thường chính là đi tắm rửa trước, sau khi đi ra, có thể sẽ đi phòng sách làm những công chuyện ban ngày chưa làm xong ở công ty cho tới khi nào xong thôi, cũng có thể sẽ ngồi ở trên sô pha phòng ngủ xem ti vi một lát, anh và Cảnh Hảo Hảo cũng không trao đổi nhiều, chỉ là anh trở về, Cảnh Hảo Hảo sẽ liền cảm thấy không khí trong phòng ngủ chính trở nên có chút áp lực, đại đa số không phải nằm ở trên giường giả vờ ngủ, chính là đi ban công ngồi ngẩn người.
Thái độ Lương Thần vơi Cảnh Hảo Hảo không thể tính tốt, cũng không thể tính kém, buổi tối hai người đều lên giường, cũng chỉ là mỗi người chiếm một bên, ai cũng không để ý tới ai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc