Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 402

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện, nghe mẹ Lương Thần cẩn thận và nghiêm túc nói xong hôn lễ phải làm như thế nào, mới có thể có vẻ khí phái mười phần, còn nói, nhất định phải mời toàn bộ người có uy tín danh dự ở thành phố Giang Sơn tới đây.
Thật sự giống như là Lương Thần từng hứa hẹn với cô, anh nhất định sẽ làm cô phong phong quang quang gả cho anh.
Hóa ra, chân chân chính chính kết hôn, lại là cảm giác như vậy.
Vừa thấp thỏm, lại cảm động, còn mang theo từng đợt từng đợt chờ mong và mong đợi nhè nhẹ.
......
Sau khi Cảnh Hảo Hảo và mẹ Lương Thần tách ra, liền lập tức gọi một cú điện thoại cho Lương Thần.
Lương Thần vừa nhận được điện thoại, Cảnh Hảo Hảo liền vội vàng hỏi: “Lương Thần, đến tột cùng anh ãẫ làm như thế nào, khiến cho người nhà anh đồng ý em qua cửa?”
Lương Thần tự nhiên sẽ không nói cho Cảnh Hảo Hảo biết, chuyện mình nháo tự sát: “Còn không phải bởi vì bộ dạng em khiến người thích sao?”
Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không biết rốt cuộc Lương Thần làm được như thế nào, nhưng Cảnh Hảo Hảo vẫn nói chính sự trước khi cúp điện thoại: “Lương Thần, anh đi công tác trở về, mang em đi gặp ba và anh cả anh, mặc kệ bọn họ từng có vấn đề gì với anh, nhưng đó đều đã là quá khứ, tương lai chúng ta vẫn phải đối mặt với bọn họ.”
Lương Thần ngẩn người ở đầu kia điện thoại, sau đó mới biết được, lời này của Cảnh Hảo Hảo là ý tứ gì, giọng nói của anh, trở nên hơi có chút trầm thấp: “Được, Hảo Hảo, em thật sự là vợ tốt của anh.
......
Thân thể Lương Thần cũng không đáng ngại, ngày hôm sau xuất viện, vào lúc ban đêm, mang theo Cảnh Hảo Hảo trở về nhà cũ nhà họ Lương.
Không giống với lần đầu tiên, lễ vật lần này, không phải Lương Thần chuẩn bị, mà là Cảnh Hảo Hảo tự tỉ mỉ đi trung tâm thương mại chọn lựa.
Những món đồ này liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được, không phải là đắt tiền nhất, cũng là tính chất tốt nhất.
Thực phù hợp với trình độ tiêu phí của Cảnh Hảo Hảo.
Lương Chu Thiên liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được, đồ đó, không phải con mình mua.
Thật ra, thường thường một chút chuyện nhỏ, là có thể thay đổi cái nhìn của một người đối một người khác.
Đáy lòng Lương Chu Thiên hài lòng, trên mặt cũng không động thanh sắc, nhưng lúc bữa cơm kết thúc, Lương Chu Thiên mở miệng đầu tiên sau khi mở bữa ăn này: “Hôn lễ là tháng năm tháng sau?”
Lương Thần gật đầu.
Lương Chu Thiên nói với Lương Viễn ngồi ở một bên: “Mấy ngày sau đầu tháng sau năm trước là lúc dọn ra.”
Tuy rằng chỉ là hai câu ngắn ngủi, nhưng vẫn làm cho Cảnh Hảo Hảo thông minh, hiểu được ông đây là đang gián tiếp tiêu tan hiềm khích lúc trước của mình.
Dù sao, con ruột của mình muốn kết hôn, sao có thể sẽ không nhớ rõ ngày này?
Đơn giản đây là đang nói cho mình biết, ông đây là chấp thuận chính mình qua cửa.
Có một số việc, luôn cần mọi người ăn ý không hề không đề cập tới.
Liền ví dụ như, cô từng bị điều tra, buộc rời đi.
......
Mẹ Lương Thần chờ đợi Lương Thần kết hôn đã lâu, hiện tại rốt cục bụi bậm rơi xuống, thiết bản boong boong, lại là hôn sự của người cuối cùng trong đám con cháu dưới gối của mình, cho nên mọi chuyện đều là bà tự mình làm việc.
Thế cho nên, khiến cho lần kết hôn này của Cảnh Hảo Hảo, tuy rằng không có thai, nhưng giống như là Cảnh Hảo Hảo kết hôn lần trước, vẫn là chuyện gì cũng không cần cô quản.
Chỉ là, tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không cần quản cái gì, nhưng dù sao kết hôn là Cảnh Hảo Hảo, mẹ Lương Thần vẫn là chuyện lớn việc nhỏ đều sẽ hỏi ý kiến của Cảnh Hảo Hảo như trước, lớn như cảnh tượng bố trí hôn lễ, thấp như hình thức màu sắc thiệp mời.
Lần trước là vì Cảnh Hảo Hảo mang thai, mới chọn hiện trường làm hôn lễ ở biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần.
Hôn lễ lần này, chọn địa điểm tiệc R*ợ*u là khách sạn lớn nhất thành phố Giang Sơn, khách sạn Tứ Quý.
Vốn mẹ Lương Thần nghĩ là tổ chức hôn lễ ở trong tòa thành vùng ngoại ô thành phố Giang Sơn, phong cảnh khí phái.
Nhưng lúc Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo nghe được đề nghị của bà, đồng thời đều lắc đầu phủ quyết.
Mẹ Lương Thần hỏi ý kiến bọn họ, hai người ai cũng không có đi nhìn ai, nhưng đáp án trong miệng, đều là nhất trí.
Lương Thần nói: “Khách sạn Tứ Quý.”
Cảnh Hảo Hảo nói: “Con cảm thấy khách sạn Tứ Quý là được.”
Mẹ Lương Thần một năm tham gia qua không ít hôn lễ của bạn bè, lúc trước, mọi người đều là tìm khách sạn Tứ Quý quý nhất thành phố Giang Sơn để tổ chức, mấy năm nay, ngược lại chơi nổi lên lãng mạn, đều bắt đầu chạy đến trang viên, tòa thành, giáo đường vùng ngoại thành, cho nên mẹ Lương Thần nhịn không được lên tiếng hỏi một câu: “Khách sạn Tứ Quý có thể có chút rất tục không.”
Lúc này đây, vẫn là Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo trăm miệng một lời lắc đầu, nói: “Không tầm thường. Mặc dù mẹ Lương Thần có chút tiếc nuối, nhưng vẫn tuân theo tôn trọng ý kiến của chú rể và cô dâu, đặt hôn lễ ở khách sạn Tứ Quý.
Thật ra bà đâu biết được, khách sạn Tứ Quý...... Là nơi Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo lần đầu tiên quen biết.
Lần gặp đầu tiên trong đời, mặc kệ từng là khó chịu cỡ nào, bắt đầu bi thống, nhưng chung quy cuối cùng lại vẽ lên một kết quả hoàn chỉnh tốt đẹp.
......
Hôn sự lần trước, Lương Thần cố ý giấu diếm, cho nên mới khiến cho chỉ có bạn tốt người thân của nhà họ Lương biết, bên ngoài hoàn toàn không biết điểm mấu chốt.
Nhưng hôn sự lần này, lại vô ý để lộ dưới một tình huống cơ duyên xảo hợp.
Đó là lúc Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo bay đi Aegean Sea quay chụp ảnh cưới, đúng lúc bị một phóng viên giải trí của thành phố Giang Sơn chụp ảnh, gửi đến trên Weibo của mình.
Thời đại này, internet vĩnh viễn đều là trình độ truyền bá khắp nơi tính bằng giây.
Lương Thần là truyền kỳ của thành phố Giang Sơn, cũng là kim cương vương lão ngũ độc thân mà mọi người cả nước đều biết, tướng mạo tài sản hạng nhất, tuy rằng anh không có Weibo, nhưng ở trên Weibo, không ít người đều giống như ôm khát khao và vui đùa, gọi Lương Thần là chồng mình.
Cho nên đám ảnh chụp áo cưới của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo đăng lên internet liền nhanh chóng được hoan nghênh.
Lương Thần cũng không có cố ý đi chèn ép, ở đáy lòng anh, anh là hận không thể để cho toàn thế giới đều biết anh cưới Cảnh Hảo Hảo làm vợ.
Vì thế, anh ngồi yên không để ý đến như vậy, ngược lại khiến cho phóng viên truyền thông điên cuồng đào móc.
Ở trong thế giới phóng viên, người có tiếng tăm vĩnh viễn đều sẽ không có bí mật, còn chưa đến nửa ngày, thời gian, hiện trường hôn lễ của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo đều bị lộ ra, tự nhiên, liên quan đến Cảnh Hảo Hảo cũng nháy mắt nhảy vào trong ánh mắt đại chúng một lần nữa.
Vì thế, khi Cảnh Hảo Hảo nhận được điện thoại của Tiên nhi, đăng nhập vào Weibo, nhìn thấy fan của mình lại có thể tăng lên mấy trăm vạn chỉ trong vài tiếng ngắn ngủn, so với trình độ lửa nóng của tin tức nổ mạnh mà ngôi sao trong làng giải trí cố ý chế tạo ra, chỉ có hơn chứ không kém.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhịn không được có chút hậm hực lên, cầm di động gọi một cuộc điện thoại cho chú rể tương lai, nói: “Lúc em ở trong vòng giải trí, cũng không có nổi tiếng, hiện tại em rời khỏi vòng giải trí, mở một tiệm hoa, lại có thể trong khoảng thời gian ngắn, nổ tiếng đại giang nam bắc, thật sự là quá phận!”
Nhưng mà, lời nói của chú rể tương lai càng quá phận: “Nếu không có anh, em cảm thấy em có thể nổi tiếng đại giang nam bắc?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc