Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 395

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Ba giỡ rưỡi chiều, Lương Thần xử lý một công việc quan trọng mình phải thực hiện vào ngày mai trước.
Năm giờ rưỡi chiều, Lương Thần mới có thời gian rỗi. Tô Tiểu Tả đi theo phía sau Lương Thần, về tới trong văn phòng, chờ Lương Thần xử lý xong một phần văn kiện cuối cùng, Tô Tiểu Tả mới lấy một lọ thuốc từ trong túi ra: "Lương tổng, thứ ngài muốn, tôi đã mua được rồi."
Lương Thần vươn tay, nhận lấy.
Tô Tiểu Tả theo bản năng nắm chặt một chút: "Lương tổng, tôi cố ý hỏi qua, lớn hơn mười bốn viên, sẽ xuất hiện tính nguy hiểm nhất định, mười giờ sáng ngày mai, tôi sẽ đúng giờ xuất hiện ở văn phòng của anh, vì lý do an toàn, Lương tổng, ngài tốt nhất chín giờ rưỡi hãy dùng."
So sánh với khẩn trương và bất an của Tô Tiểu Tả, Lương Thần lại có vẻ tao nhã ung dung rút lọ thuốc từ trong lòng bàn tay của Tô Tiểu Tả, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Tôi đã biết."
......
Đợi sau khi Tô Tiểu Tả rời khỏi văn phòng, Lương Thần cầm lọ thuốc chậm rãi chuyển hai vòng trong lòng bàn tay, cuối cùng liền kéo ngăn kéo bàn làm việc ra, ném lọ thuốc vào bên trong, cầm chìa khóa xe, tan tầm đi đón Cảnh Hảo Hảo.
......
Sau khi kỳ thi kết thúc, buổi tối Cảnh Hảo Hảo không có tiết học, buổi tối có nhiều thời gian ở chung với Lương Thần, hai người ăn xong bữa tối, tay trong tay đi dạo ở lầu dưới tiểu khu, sau đó về nhà, gắn bó cùng ngồi tựa ở trên sô pha, xem một bộ phim.
Lúc phim sắp kết thúc, bên trong xuất hiện một hồi diễn giường nhiệt liệt giữa nhân vật chính với nhân vật chính.
Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo, tay cũng không thành thật chui vào trong quần áo Cảnh Hảo Hảo theo, cánh môi cắn vành tai Cảnh Hảo Hảo.
Trong TV nữ chủ rên ngâm nam chủ thở dốc giao nhau, khiến cho giác quan của Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo kích thích rất lớn, khiến cho Cảnh Hảo Hảo cũng chưa xem xong kết thúc bộ phim, liền bị Lương Thần đặt ở trên sô pha, tử hình ngay tại chỗ...... Hôm sau, chỉ mới năm giờ rạng sáng, Lương Thần liền nhận được điện thoại của Tô Tiểu Tả, thông báo công ty chi nhánh Thượng Hải xuất hiện sự cố, cần anh đi chuyến bay sớm để công tác.
Cảnh Hảo Hảo bị tiếng Lương Thần mặc quần áo đánh thức, cô mơ mơ màng màng ôm lấy chăn, ngồi dậy, nhìn thấy Lương Thần đang đeo caravat, giọng nói có chút hàm hồ hỏi: "Lúc này mới mấy giờ?"
Lương Thần đeo cà vạt xong, cúi đầu, hôn lên thái dương của Cảnh Hảo Hảo, nói: "Chi nhánh công ty Thượng Hải xuất hiện chút chuyện, anh tạm thời phải đi công tác, em nghỉ ngơi cho tốt, trong mấy ngày anh không có ở đây, có chuyện gì có thể trực tiếp tìm Tô Tiểu Tả, cô ấy sẽ giúp em xử lý."
Cảnh Hảo Hảo nghe được Lương Thần muốn đi công tác, lập tức lên tinh thần, cô xốc chăn lên, cầm lấy áo ngủ mặc vào, tự mình đưa Lương Thần ra cửa, sau đó đứng ở trước cửa sổ, nhìn anh lái xe rời đi từ dưới lầu, mới quay trở lại trên giường, tiếp tục ngủ.
Chỉ mới năm giờ, Lương Thần liền đến công ty.
Anh trực tiếp đi thang máy ngầm dưới bãi đậu xe, đến tầng chót văn phòng.
Trong công ty rất yên tĩnh, chỉ có ánh đèn hơi yếu trong phòng làm việc.
Lương Thần nhấn vân tay một chút, mở cửa văn phòng của mình ra, đi vào, ngồi ở trước bàn công tác, xử lý công việc.
Bảy giờ rưỡi sáng, trong công ty lục tục có một ít tiếng vang, Lương Thần mở ngăn kéo kéo, lấy lọ thuốc Tô Tiểu Tả đưa cho mình ra, vào phòng ngủ phía sau văn phòng.
Lương Thần đứng ở trước cửa sổ sát đất trong phòng ngủ, không nhúc nhích.
Thời gian tích tắc chảy xuôi qua, lúc di động đặt ở một bên đột nhiên vang lên, Lương Thần liền không chút do dự vặn mở lọ thuốc trong tay ra, đổ thuốc từ bên trong ra, đếm đơn giản một chút, bộ dáng khoảng mười bảy mười tám viên, sau đó Lương Thần không chút do dự nhét vào miệng, rót một ly nước, đều nuốt xuống.
Lương Thần đặt lọ thuốc ở trước tủ đầu giường, lúc chuẩn bị nằm lên giường chờ dược hiệu phát tác, đột nhiên gian như là nhớ tới cái gì, sau đó đổ từ lọ thuốc kia ra mười mấy viên nữa, sau đó mặt mày lóe lóe, liền xốc chăn lên, đi vào WC, ném thuốc vào trong bồn cầu, trực tiếp xả vào trong cống thoát nước.
Lương Thần nằm về lên giường, liền suy nghĩ, ba mươi mấy viên thuốc, đủ hù ૮ɦếƭ những người nhà họ Lương đó đi!
Anh muốn chế tạo ra hiện trường tự sát giả.
Lương Viễn và ba anh, nếu có thể dùng Cảnh Hảo Hảo anh để ý nhất đến uy Hi*p anh, vậy anh chỉ có thể dùng thứ bọn họ để ý nhất đến uy Hi*p bọn họ.
Tuy rằng, đều nói, người không biết thương xót bản thân, là đáng xấu hổ nhất.
Không đáng đồng tình, không đáng đáng thương, đáng hận mà lại yếu đuối.
Nhưng đó chỉ là phát biểu của những người đứng xem, khi người nhà của bạn thật sự tự sát, bạn trừ bỏ phẫn nộ, có càng nhiều là sợ hãi, là lo lắng, là đau lòng.
Cho nên, đôi khi, thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ phụ nữ có thể dùng, thường thường là hữu hiệu nhất, dùng được nhất.
Lương Thần nghĩ đến đây, liền cảm thấy buồn ngủ đột kích, anh biết, lúc mình tỉnh lại lần nữa, chính là lúc anh thật sự đối kháng với người nhà họ Lương.
Cho nên hiện tại anh, cái gì cũng không muốn nghỉ, chỉ cần mượn dược tính thuốc ngủ, an tâm ngủ một giấc thật tốt, để cho người nhà họ Lương, nháo tâm lo lắng đề phòng thật tốt đi!
......
Thành phố Giang Sơn, ánh nắng mùa hè nóng mà lại chói mắt.
Thời tiết hôm nay, tốt đến rối tinh rối mù.
Chín giờ, mẹ Lương Thần đưa ba Lương Thần ra cửa đi làm, theo sát sau đó, Lương Viễn cũng ra cửa, mẹ và chị dâu Lương Thần đứng ở cửa, ôm đứa nhỏ, tạm biệt Lương Viễn, trước khi Lương Viễn lên xe, còn hôn hai gò má con trai của mình.
Bởi vì thời tiết nóng bức, đám phụ nữ ở lại trong nhà, cũng không có ra cửa, mẹ Lương Thần, chị dâu cả và chị dâu hai của Lương Thần ngồi ở trong phòng khách, vừa xem ti vi, vừa đan áo len đứa nhỏ mặc vào mùa thu.
Đám người hầu bận rộn quét tước phòng, chuẩn bị cơm trưa.
Trẻ con trong nhà, vòng quanh cầu thang biệt thự chạy lên chạy xuống, bà ✓ú theo ở phía sau, chiếu cố thật cẩn thận.
Toàn bộ không khí trong nhà, thoạt nhìn hài hòa mà lại an nhàn.
Chỉ là, vào lúc mười giờ, điện thoại vang lên một trận, trong nháy mắt liền đánh vỡ tốt đẹp và yên tĩnh này.
Tiếp điện thoại, là chị dâu cả Lương Thần - người cách điện thoại riêng của nhà cũ gần nhất.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc