Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 386

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lương Thần nhẹ nhàng nhắn mi tâm lại, theo bản năng đứng lên, muốn đi vào siêu thị tìm kiếm Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên có một chiếc xe, liền dừng ở bên người anh, trong cửa xe vốn hạ xuống, truyền đến âm điệu Lương Thần quen thuộc: "A Thần?"
Lương Thần nghiêng đầu, nhìn thấy mẹ ngồi trong xe, dừng một chút, mở miệng: "Mẹ."
Mẹ Lương Thần thò đầu ra khỏi cửa kính xe, quan sát trên dưới xe đạp Lương Thần một chút: "Sao con lại cưỡi một chiếc xe đạp?"
Lương Thần trực tiếp nhảy vọt qua vấn đề của mẹ, tự mình hỏi: "Sao mẹ lại ở chỗ này?"
"Buổi chiều mẹ đi hội sở của dì Phương con, hiện tại chuẩn bị về nhà."
Lương Thần khẽ gật đầu, trầm mặc một lát, nói: "Vậy trên đường về nhà mẹ chậm một chút."
"Có thời gian, nhớ trở về nhà cũ chơi."
Lương Thần "dạ" một tiếng, tỏ vẻ đã biết, sau đó nói với tài xế: "Lái xe chú ý an toàn."
......
Lương Thần đứng ở ven đường, vẫn nhìn xe của mẹ rời đi, sau đó nghiêng đầu, mới nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo lén lút thò đầu ra từ trong siêu thị dò xét một chút, sau khi xác định xe đi xa, cô mới mở bước chân, vội vàng chạy tới, đưa kem đã mua cho anh.
Lương Thần nhìn kem, không có nhận lấy.
Vừa rồi anh còn đang buồn bực, sao cô lại đột nhiên trốn trở về, hóa ra là thấy được mẹ của anh.
Cảnh Hảo Hảo trừng mắt nhìn, lột vỏ kem ra, đưa cho Lương Thần một lần nữa.
Mặt mày Lương Thần lóe lên hai cái, lúc này mới nâng tay lên, nhận lấy.
......
Trên đường trở về, hai người không nói chuyện nhiều với nhau.
Ăn xong cơm tối, Lương Thần vẫn giống như trước, liều ૮ɦếƭ triền miên với Cảnh Hảo Hảo, chỉ là đêm nay anh làm có chút gấp, cũng có chút dùng sức, ép buộc hồi lâu, vẫn bị vây trong trạng thái H**g phấn như trước.
Cảnh Hảo Hảo mệt thở hồng hộc, ngữ khí yếu ớt trằn trọc cầu xin tha thứ, Lương Thần nhìn nước mắt nơi khóe mắt của Cảnh Hảo Hảo, lúc này mới tốc độ nhanh hơn, để cho chính mình chấm dứt.
Cảnh Hảo Hảo mệt ngồi phịch ở trong lòng anh, chưa đến một phút đồng hồ, liền nặng nề ngủ thiếp đi.
Lương Thần ôm Cảnh Hảo Hảo, nhưng không có một chút buồn ngủ, trong đầu anh vẫn hiện lên Cảnh Hảo Hảo đi ra từ trong siêu thị, khi nhìn thấy xe của mẹ anh, biểu tình liền kinh ngạc và thất kinh tránh né đi.
......
Ngày hôm sau là hôn lễ của nữ minh tinh của công ty giải trí TS.
Địa điểm tổ chức hôn lễ, ở trong một trang viên tư nhân vùng ngoại thành của thành phố Giang Sơn, thời gian là tám giờ tối.
Nữ minh tinh kia gả cho phú nhị đại danh môn quý tộc của thành phố Giang Sơn, trước khi Cảnh Hảo Hảo xuất phát, cố ý hỏi Lương Thần một câu, người nhà họ Lương, ngoại trừ anh còn có người nào nhận được thiệp cưới hay không?
Lúc ấy Lương Thần đang đứng ở trong toilet đánh răng, nghe được vấn đề này của Cảnh Hảo Hảo, động tác của anh hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục không nhanh không chậm chà răng, đợi khi anh súc miệng xong, đặt bàn chải đánh răng ở trong ly súc miệng, mới mở miệng nói với Cảnh Hảo Hảo đứng ở cửa toilet, vẫn chưa rời khỏi: "Anh cả chị dâu hẳn là sẽ đi qua đó."
Lương Viễn?
Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, trong nháy mắt nghĩ đến người đàn ông lãnh khốc từng điều tra rõ ràng chính mình, đến bức mình rời đi, theo bản năng sợ run cả người.
"Làm sao vậy?" Lương Thần cầm khăn mặt, lau lau khóe môi, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo chưa bao giờ nói cho Lương Thần biết chuyện lúc trước Lương Viễn buộc chính mình rời đi, bởi vì, cô không muốn châm ngòi quan hệ anh em của bọn họ, hiện tại cô càng không thể nói cho Lương Thần biết.
Cảnh Hảo Hảo dừng trong chốc lát, khuôn mặt cười yếu ớt lắc lắc đầu với Lương Thần, nói: "Không có việc gì."
Sau đó, Cảnh Hảo Hảo vừa cười cười, thoạt nhìn rất là thoải mái nói: "Bữa sáng nấu xong rồi, đến ăn cơm đi."
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo liền xoay người, dẫn đầu rời khỏi toilet.
Lương Thần chậm rãi cầm khăn mặt lau mặt của mình, nhìn chằm chằm bóng dáng Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt hơi lóe lên, thật lâu sau, mới đưa khăn mặt treo ở trên cái giá, đi ra toilet.
Ăn xong bữa sáng, Lương Thần vẫn Cảnh Hảo Hảo đi cửa hàng bán hoa của cô, anh mua hoa, trả tiền, sau khi đưa cho Cảnh Hảo Hảo, cũng như thường ngày, cáo biệt với Cảnh Hảo Hảo, nhưng Cảnh Hảo Hảo lại mở miệng, nói: "Lương Thần, hiện trường hôn lễ buổi chiều hôm nay, anh đừng tới đón em."
Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm lại.
Cảnh Hảo Hảo hơi rũ mi mắt một chút, ngẩng đầu, nhìn Lương Thần nói: "Tiểu Lộ an bài xe đón chúng ta đi qua, đến lúc đó em ngồi xe cô ấy an bài là được rồi."
Tiểu Lộ, chính là cô dâu đêm nay.
Sau đó anh tinh tường nhìn thấy, thần thái Cảnh Hảo Hảo thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lương Thần bất động thanh sắc nói một tiếng "Gặp sau" với Cảnh Hảo Hảo, rời đi.
......
Cô dâu đêm nay, tên Cao Lộ.
Thật không hổ ứng với lời lưu truyền kia, phụ nữ lăn lộn tốt, không bằng gả thật tốt.
Trang viên hiện trường hôn lễ, bố trí đặc biệt ấm áp lãng mạn, trên sân cỏ cắt bằng phẳng, rắc đầy cánh hoa, gió lạnh vùng ngoại thành, hơi thổi một chút, đóa hoa xoay tròn, rơi khắp chung quanh.Cột đèn chung quanh, chiếu toàn bộ hiện trường sáng ngời giống như ban ngày.
Sau khi chú rể và cô dâu nghênh đón khách, sẽ đi chiêu đãi khách mời.
Cảnh Hảo Hảo ở nơi này, tự nhiên là tụ cùng một chỗ với những người bạn trong làng giải trí của mình.
Cô đã rất lâu không nhận vai diễn, Cảnh Hảo Hảo và các cô tụ cùng một chỗ một lần nữa, mới biết được, bạn diễn từng vào ngành cùng lúc với mình, bởi vì sau khi Kiều Ôn Noãn thất thế, đã thay thế vị trí của cô ta, đảm nhiệm nữ chính, hiện tại một pháo gặp may, rất có tư thế trực tiếp trở thành một trong bốn tiểu hoa đán của công ty giải trí TS.
Bóng đêm dần dần tiến đến, ánh đèn bảy màu lóng lánh không ngừng, tám giờ tối, hôn lễ bắt đầu đúng giờ.
Một đôi bích nhân như vậy, đứng dưới bầu trời đêm ánh trăng đầy sao và sáng tỏ, ánh đèn bảy màu lúc sáng lúc tối chung quanh, hứa hẹn lời thề chung thân với nhau, khiến cho toàn trường lâm vào vỗ tay nóng bỏng.
Cảnh Hảo Hảo vừa vào hiện trường, liền tìm kiếm Lương Thần, nhìn thấy anh và người chú rể mời tới, cùng một chỗ khách khí hàn huyên, từ đầu đến cuối, trên mặt anh đều lộ ra một chút cười nhợt nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác không xa lánh cũng không quá thân cận.
Cảnh Hảo Hảo ở trong nháy mắt chú rể và cô dâu hôn môi, chậm rãi nghiêng đầu, nhìn về phía chỗ ngồi của Lương Thần, Lương Thần đúng lúc cũng quay đầu, nhìn về phía cô, hai người bốn mắt giao nhau, rất nhanh liền tách ra lần nữa.
Hôn lễ qua đi, đó là tiệc tối.
Chung quanh hiện trường hôn lễ, chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, còn có tự mình nướng thịt.
Người trong vòng giải trí, mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, vội vàng giành thông cáo, vội vàng được hoan nghênh, vội vàng tổ chức hoạt động lộ diện ở các tạp chí lớn, vội vàng lộ ra ngoài ánh sáng, hiện tại rốt cục bởi vì cùng dự một hôn lễ, tụ cùng một chỗ, tán gẫu cũng là bát quái trong giới.
Cảnh Hảo Hảo đã rất lâu không có chú ý tới tin tức trong vòng giải trí, nhưng từ trong miệng bọn họ, cô cũng biết, cho nên ngẫu nhiên cũng thổn thức theo vài câu. Trên đường, chú rể cô dâu đến kính R*ợ*u, mọi người đều cười cười nói nói lời chúc phúc tràn ngập chân thành.
Chờ sau khi cô dâu kéo cánh tay chú rể, cười khéo kéo rời khỏi, đề tài trong lời nói của những người này, liền kéo từ bát quái trong vòng giải trí, đến trên người cô dâu.
"Cao Lộ thật đúng là vận khí tốt, lại có thể gả cho phú nhị đại."
"Không thể nói người ta vận khí tốt, là bụng người ta không chịu thua kém, mang thai, lại còn là song bào thai, một nam một nữ, chuyện tốt bực này, thật sự là khó gặp được nhất, nhà ai không nghĩ muốn một đôi thai long phượng chứ, khẳng định liền gả vào cửa."
"Nói trắng ra là, vì muốn đứa nhỏ trong bụng cô ta."
"Nếu trong bụng cô ta không có một đôi song bào thai kia, cô ta nhiều nhất chính là bị người chơi đùa một chút rồi bỏ rơi thôi."
"Cũng không biết có phải cô ta động tay chân, mới mang thai một đôi long phượng này không."
"Hiện tại không có gì đáng giá hâm mộ, đừng nhìn hiện tại cô ta phong cảnh vô hạn, làm không tốt qua vài ngày, liền xuất hiện chuyện xấu của chồng cô ta với phụ nữ khác, nói không chừng, đứa nhỏ vừa sinh ra, sẽ nháo ly hôn......" Cảnh Hảo Hảo cười yếu ớt, giơ ly R*ợ*u, vẫn luôn không có nói tiếp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc