Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 377

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Mười điểm rưỡi, đúng giờ tan học.
Cảnh Hảo Hảo trước tiên thu dọn xong đồ đạc, ngồi ở trên chỗ ngồi của mình, chờ Hà Nam Nam.
Mười điểm ba mươi phút lẻ ba mươi giây, Lương Thần gọi điện thoại tới, Cảnh Hảo Hảo tiếp nghe, còn cẩn thận nói cho anh biết, chính mình có chút việc cần xử lý, có thể sẽ muộn vài phút.
Chặt đứt điện thoại, lúc này Cảnh Hảo Hảo mới phát hiện, Hà Nam Nam đã không còn ở trong phòng học .
Cô vội vàng đeo túi lên lưng của mình, đuổi theo.
Phòng học của cô ở tầng bốn, chỉ có một cầu thang, Cảnh Hảo Hảo vội vàng đuổi xuống theo, kết quả lúc mới vừa đi đến tầng một, di động trong tay cô liền vang lên.
Cảnh Hảo Hảo dừng bước chân, cúi đầu, nhìn thấy tin nhắn Hà Nam Nam gửi đến.
À, không.
Là hai tấm ảnh, cộng thêm một tin nhắn.
Tấm ảnh là ảnh chụp của cô và một nam sinh mặt đối mặt nói chuyện với nhau.
Nam sinh kia, Cảnh Hảo Hảo quen biết, là một nam sinh cùng lớp, cô thật sự nói chuyện nhiều với cậu ta, chỉ là, ngày học lúc ấy Pu't của cô vô duyên vô cớ mất đi, vì ghi bài, cho nên cô liền tạm thời mượn một cây Pu't với một nam sinh mà mình hoàn toàn không biết.
Thật sự là rất không ngờ, Hà Nam Nam lại có thể chụp ảnh của cô và người nam sinh kia!
Ng'n t Cảnh Hảo Hảo lướt xuống một chút, nhìn thấy tin nhắn Hà Nam Nam gửi tới: “Anh thật sự cho là Cảnh Hảo Hảo thích anh ư? Cô ta ở trong phòng học, quan hệ với nam sinh này đặc biệt tốt, hai người thường xuyên ngồi chung một chỗ, thường xuyên đùa giỡn, quan hệ thoạt nhìn rất thân mật. Anh cho là bạn gái anh thủ thân như ngọc, kết quả, anh không biết rằng, thật ra bạn gái của anh, đã sớm cõng anh, lêu lổng một chỗ với người đàn ông khác!”
Mắt Cảnh Hảo Hảo, bỗng dưng mở đến lớn nhất.
Hà Nam Nam lại có thể vô sỉ như vậy, cô ta ngậm máu phun người!
Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn quanh bốn phía một chút, kết quả nhìn thấy ngoài cửa lầu dạy học, Hà Nam Nam đang mặt đối mặt nói chuyện với một người đàn ông.
Cảnh Hảo Hảo căm tức chạy vội qua, cách một khoảng cách, cô tức giận đến cực điểm hô một tiếng: “Hà Nam Nam!”
Không phát hỏa còn may, vừa phát hỏa, Cảnh Hảo Hảo liền cảm thấy phẫn nộ nơi đáy lòng không thể đè nén, cô cũng không để ý chung quanh có rất nhiều học sinh qua lại, trực tiếp cầm túi xách trong tay, ném về phía Hà Nam Nam.
Túi xách nện ở trên vai Hà Nam Nam, sau đó rơi ở trên đất.
Hà Nam Nam ăn đau lui ra sau hai bước, ôm cánh tay, vừa mới quay đầu, Cảnh Hảo Hảo liền đứng ở trước mặt của cô ta, thiên ngôn vạn ngữ phẫn nộ, cuối cùng liền hóa thành một câu: “Hà Nam Nam, cô quá phận!”
Cảnh Hảo Hảo bởi vì chạy nhanh, mệt đến *** phập phồng lên xuống, cô nhìn chằm chằm Hà Nam Nam, thở dốc hai hơi, sau đó nghiến răng nghiến lợi mở miệng, nói: “Không phải tôi bảo cô tan học chờ tôi ư? Vì sao không chờ tôi!”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo liền xoay qua, khẽ cười một tiếng với nam sinh đứng ở trước mặt Hà Nam Nam: “Ngượng ngùng, vị bạn học này, tối nay tôi và Hà Nam Nam có chuyện quan trọng muốn nói, hy vọng cậu có thể tránh đi một chút.”
Nam sinh kia nhìn nhìn Cảnh Hảo Hảo, lại nhìn nhìn Hà Nam Nam, sau đó mở miệng nói: “Vậy khi nào em có thời gian thì gọi điện thoại cho anh......”
“Hà Nam Nam cô ta không rảnh!” Cảnh Hảo Hảo có chút không kiên nhẫn vươn tay, bắt lấy cánh tay Hà Nam Nam, đi về phía vườn hoa nhỏ tương đối ít người trước mặt một tầng dạy học.
Hà Nam Nam nhìn sườn mặt Cảnh Hảo Hảo, nghĩ đến cô thường xuyên nhìn chằm chằm chính mình, lại nghĩ đến lúc trước cô ta hỏi chính mình uống sữa chua không, còn có, cô vẫn luôn thích ***ng vào ghế ngồi của mình......
Còn có, buổi tối hôm nay, Cảnh Hảo Hảo viết cho mình một tờ giấy, nói buổi tối nói chuyện với mình một chút, bản thân cô không có chờ cô ta, cô ta lại lo lắng đuổi theo tới như vậy, còn dùng vẻ mặt ủy khuất, nhìn chằm chằm cô, nói cô quá phận, vì sao không đợi cô ta!
Nam sinh kia hẹn cô ăn cơm, cô ta lại trực tiếp thay cô cự tuyệt nam sinh kia......
Nếu chuyện cô gửi tin nhắn với bạn trai cô ta bị cô ta biết, bạn trai cô ta hẳn là đã sớm không gửi tin nhắn với mình rồi.
Đây là nói rõ, cô ta không biết, chuyện mình gửi tin nhắn với bạn trai cô ta, cô ta tìm mình như vậy, rốt cuộc là muốn nói chuyện gì với mình
Hà Nam Nam nghĩ đến đây, đột nhiên đáy lòng dâng lên một tia dự cảm không tốt.
Sẽ không phải là...... Cảnh Hảo Hảo có ý tứ với cô...... Cho nên, mới muốn dùng hết biện pháp xem cô ngồi ở nơi nào, cô ta cũng sẽ ngồi ở đó theo. Sau đó mỗi lần chạm mặt cô, ánh mắt đều như là dính ở trên người cô, làm sao cũng không chịu rời đi......
Cho nên, đêm nay, Cảnh Hảo Hảo là muốn thổ lộ với cô?
Hà Nam Nam nghĩ đến đây, đáy lòng hiện lên một tia sợ hãi, cô có thể nhận thổ lộ của tất cả nam sinh, nhưng là một phụ nữ......
Hà Nam Nam chợt hất cổ tay Cảnh Hảo Hảo ra, nghĩ cũng không có nghĩ liền xoay người, bước nhanh chạy về phía cửa trường học
Cảnh Hảo Hảo bị Hà Nam Nam hất ra, đầu tiên là sửng sốt, sau đó liền xác định Hà Nam Nam khẳng định là chột dạ, không dám đối mặt với mình!
Cảnh Hảo Hảo nghĩ cũng không nghĩ, liền đuổi theo phía sau Hà Nam Nam.
Tối hôm nay, cô phải nói rõ ràng với cô ta!
Hà Nam Nam nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo lại có thể đuổi theo mình không rời, cô ta càng thêm tin tưởng suy đoán vửa rồi của mình.
Tốc độ dưới chân Hà Nam Nam càng nhanh hơn, thế cho nên Cảnh Hảo Hảo thật đúng là kéo ra một khoảng cách với cô ta.
......
Hà Nam Nam chạy ra cửa học trường đại học, lúc đang chuẩn bị chặn xe taxi lại, nhìn thấy Lương Thần đứng ở một bên, cô ta mấp máy môi, suy nghĩ một chút, liền đi về phía Lương Thần.
Hà Nam Nam đứng ở trước mặt Lương Thần, chào hỏi với anh một tiếng: “Hi.”
Lương Thần thấy Cảnh Hảo Hảo qua nửa ngày vẫn chưa đi ra, đang chuẩn bị lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên nghe được tiếng chào hỏi, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Hà Nam Nam.
Hà Nam Nam bình ổn trái tim nhảy lên do chạy nhanh một chút, nuốt hai ngụm nước miếng, mở miệng, nói: “Anh đang đợi Cảnh Hảo Hảo?”
Đây không phải là vô nghĩa sao! Đáy lòng Lương Thần âm thầm phun ra một câu.
Hà Nam Nam hiểu được Lương Thần ngâm thừa nhận, cô ta do dự một chút, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Người Cảnh Hảo Hảo thích, không phải anh.”
Lương Thần nhẹ nhàng nhíu mi tâm lại, sắc mặt hơi chút trở nên có chút lạnh, tính toán vào bên trong trường học tìm Cảnh Hảo Hảo.
Hà Nam Nam kéo cánh tay Lương Thần lại, hít sâu một hơi, nói: “Em cảm thấy, Cảnh Hảo Hảo thích là phụ nữ!”
Lương Thần nghe câu này, bước chân hơi lảo đảo một chút, chính mình suýt nữa tự té trật chân.
......
Lúc này, Cảnh Hảo Hảo đã chạy ra từ trong trường học, nhìn thấy Hà Nam Nam lại đang lôi kéo Lương Thần.
Lửa toàn thân cô đều thiêu đốt lên.
Người phụ nữ này, lại có thể kéo bạn trai cô trước mặt công chúng!
Cảnh Hảo Hảo rất nhanh xông về phía Lương Thần.
......
Lương Thần ổn định tinh thần bị câu “Cảnh Hảo Hảo thích phụ nữ” đánh rách tả tơi một chút, lúc vừa định cảnh cáo Hà Nam Nam đừng bịa đặt lung tung, đột nhiên một đạo thân ảnh, bổ nhào vào trong lòng mình, sau đó dang hai cánh tay ôm cổ mình, tiếp đó, cánh môi mềm mại mà lại quen thuộc, ngăn chận miệng của mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc