Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 372

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Hơi thở ấm áp nhàn nhạt của Cảnh Hảo Hảo phun ở bên tai Lương Thần, làm cho anh có chút thần hồn điên đảo.
Nhưng mà, khi anh nghe được những lời này của Cảnh Hảo Hảo, toàn thân anh trong nháy mắt cứng ngắc lại.
Anh xoay qua, ánh mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo mang theo một chút hoảng sợ: “Cảnh, Cảnh, Hảo Hảo, em, em đang nói cái gì?”
Cảnh Hảo Hảo ôm lấy cánh tay anh, cười đến vẻ mặt ngọt ngào, mặt càng thêm gần sát hai gò má của anh một chút: “Anh thật sự không biết em đang nói cái gì?”
Trán Lương Thần, phủ kín một tầng mồ hôi.
Cảnh Hảo Hảo chợt đẩy cổ Lương Thần ra, xốc chăn lên xuống giường, chạy vội tới trước sô pha, lấy di động của Lương Thần từ trong túi xách mình ra, sau đó bò lại lên giường, lắc lắc với Lương Thần, liền trực tiếp nhấn mở file ghi âm tức thì của anh, lập tức truyền đến giọng nói “Thẩm Lương Niên” sao chép từ Lương Thần.
Những lời này, lúc trước khi Lương Thần ghi âm, bởi vì ngượng ngùng, đều là trốn ở trong toilet, khóa trái cửa để ghi chép.
Trong khoảnh khắc đó, Lương Thần như là bí mật nhỏ của mình bị người biết, toàn thân tràn ngập xấu hổ, không được tự nhiên.
Lúc trước anh nên hoàn toàn xóa sạch nữưng bản ghi âm này, sao anh không có chuyện gì lại lưu giữ ở trong điện thoại của mình, vẫn lưu trữ thì thôi đi, hiện tại lại bị phát hiện!
Mặt Lương Thần, hiện lên một chút đỏ sậm, ảo não vươn tay, ςướק đi di động trong tay Cảnh Hảo Hảo, nhanh chóng hủy thi diệt tích.
Cảnh Hảo Hảo lại khí định thần nhàn ngồi ở trước mặt Lương Thần, nhìn ngón tay anh run run xóa đoạn ghi âm, sau đó, chờ lúc Lương Thần âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, mới không nhanh không chậm mở miệng, học ngữ khí nói chuyện khi anh bức bách cô năm đó, mở miệng nói: “Sao lại xóa đi? Vừa rồi anh còn chưa có nghe xong đâu, trong di động và USB của em, đều còn có bản sao đấy, muốn bây giờ em lấy ra, phát lại lần nữa cho anh không!”
Lương Thần sợ tới mức cả người vội vàng né ra sau một chút, nhìn Cảnh Hảo Hảo, giật mình nói: “Em lại có thể còn lưu lại?”
“Ừ.” Cảnh Hảo Hảo đặc biệt nghiêm túc gật gật đầu, sau đó liền tiến đến trước mặt Lương Thần, cười ấm áp với anh, nói: “Lương Thần, em nói cho anh biết, nếu anh còn dám khi dễ em, ném sắc mặt cho em xem, phát giận với em, em liền trực tiếp mang những đoạn ghi âm kia ra ngoài ánh sáng, em sẽ để cho mọi người toàn thế giới biết, tổng tài tập đoàn Giang Sơn đại danh đỉnh đỉnh, bắt chước giọng nói của một người đàn ông khác là bộ dạng gì!”
Ngữ khí Cảnh Hảo Hảo rõ ràng ôn nhu êm tai, Lương Thần lại nghe đến sau lưng toát mồ hôi.
Cảnh Hảo Hảo nhìn người đàn ông vừa mới bày sắc mặt thờ ơ cho mình xem, đang có vẻ mặt thất kinh, nhất thời mặt mày hớn hở nâng cánh tay lên, treo trên cổ của anh, lắc đầu, dùng ngữ khí chỉ huy cấp dưới, nói: “Lương Thần, hiện tại em ra lệnh cho anh, bắt đầu từ ngày mai, mười giờ rưỡi tối mỗi ngày, đúng giờ ở cửa đại học Giang Sơn đón em tan học, đưa em về nhà!”
“Nếu anh dám muộn, không đến, em liền tung đoạn ghi âm kia lên mạng!” Nói xong, Cảnh Hảo Hảo liền lôi kéo Lương Thần nằm song song ở trên giường bệnh, còn vươn tay, ôn nhu sờ sờ hai gò má Lương Thần, ngữ khí cũng là nhu tình như nước: “Có nghe thấy chưa?”
Lương Thần gật gật đầu, đáy lòng yên lặng nghĩ, anh đây là bị Cảnh Hảo Hảo dùng ghi âm của anh, học tác phong năm đó của anh, uy hiếp?
Chỉ là, sao anh cảm thấy, chính mình bị uy hiếp, nhưng lại rất cam tâm tình nguyện, tâm hoa nộ phóng chứ?
Mấy ngày nay anh lo lắng sau khi mình xuất viện, sẽ trở lại trạng thái chia tay với cô
Kết quả cô lại nói, để cho anh mỗi ngày đưa cô tan học về nhà.
Thật sự là...... cầu còn không được!
Giống như là phe phẩy đuôi với Cảnh Hảo Hảo, nói, uy hiếp uy hiếp thêm anh đi, phải làm sao bây giờ?
Lương Thần không khống chế được câu môi, ngây ngốc cười ra tiếng.
Cảnh Hảo Hảo nằm ở một bên, nhìn chằm chằm Lương Thần cười ngây ngô kia, nhất thời bĩu môi, có chút không hài lòng.
Năm đó, lúc cô bị uy hiếp, thống khổ như vậy, anh không phải cũng là nên thống khổ sao? Sao nhìn thế nào cũng thấy rất sung sướng?
Chẳng lẽ là mình uy hiếp quá nhẹ?
Cảnh Hảo Hảo cắn ngón tay, yên lặng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó bắt đầu gia tăng điều kiện kèm theo: “Lương Thần, anh đón em tan học, em là có điều kiện .”
“Ừ, em nói.” Lương Thần là một bộ dáng rất dễ thương lượng.
“Không được lái xe sang trọng đón em tan học về nhà.” Cảnh Hảo Hảo vốn là muốn sửa trị Lương Thần, phải biết rằng trong nhà anh, tùy tiện một chiếc xe, đều rất đắt tiền, hơn nữa người quen lái xe sang trọng, sao có thể chịu được một chiếc xe tầm thường?
Nhưng khi cô nói xong câu đó, đột nhiên cảm thấy ý nghĩ này của mình rất sáng suốt, dù sao cô là đang đến trường, những bạn học cùng lớp, đều là giai tầng tiền lương, nếu cô bị người biết, có có một bạn trai có tiền như vậy, chẳng may những người đó cảm thấy chênh lệch lớn với cô, xa cách cô thì làm sao bây giờ?
Cảnh Hảo Hảo yên lặng vỗ tay cho chính mình dưới đáy lòng, sau đó liền trông mong nhìn về phía Lương Thần, chờ nhìn bộ dáng khó xử của anh.
Kết quả, Lương Thần lại vẻ mặt thoải mái, giống như đây cũng không là chuyện gì, gật gật đầu với Cảnh Hảo Hảo, nói: “Ngày mai anh bảo trợ lý chọn thêm một chiếc xe.”
Thật ra suy nghĩ của Lương Thần cũng giống Cảnh Hảo Hảo một chút, cô học lớp học ban đêm, đại đa số đều là người làm công, người đến từ khắp các miền, khó tránh khỏi sẽ không gặp phải vài người lộn xộn, nếu bị người biết, cô có người có tiền như vậy đón cô tan học về nhà, sau đó mưu đồ gây rối, bắt cóc Cảnh Hảo Hảo, vơ vét tài sản tiền tài thì làm sao bây giờ? Tiền tài là chuyện nhỏ, an toàn của Cảnh Hảo Hảo mới là chuyện lớn.
......
......
Ngày hôm sau xuất viện, trợ lý Lương Thần lái xe tự mình tới đây đón.
Cảnh Hảo Hảo đã rất nhiều ngày không có đi cửa hàng bán hoa của mình, trực tiếp bảo trợ lý Lương Thần đưa mình đi cửa hàng bán hoa.
Cửa hàng bán hoa được Tiên nhi xử lý gọn gàng ngăn nắp, sau khi Cảnh Hảo Hảo đi vào, liền trực tiếp bận rộn lên.
Cô trước chọn lựa hoa hồng và hoa bách hợp ra, cắt rễ chỉnh tề, sau đó bắt đầu đóng gói, chưa đến chốc lát, liền nhanh nhẹn đóng gói ra một bó hoa tươi xinh đẹp.
Cảnh Hảo Hảo đặt ở cửa, rót một ít dịch dinh dưỡng, xoay người tiếp tục đi bận rộn.
......
Lương Thần vốn là muốn trực tiếp về công ty.
Nhưng xe vừa mới khởi động, anh để cho trợ lý dừng xe, chính mình lại đi trở về cửa hàng bán hoa của Cảnh Hảo Hảo lần nữa.
Ngày cửa hàng bán hoa của cô khai trương, anh còn giấu tên bảongười ta đưa tới một lẵng hoa, rất nhiều lần anh đều bồi hồi ở cửa hàng bán hoa của cô, nhưng luôn không có đi vào.
Lương Thần cách cửa thủy tinh, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ở bên trong đang sửa sang lại hoa, khóe môi nhịn không được kéo một cái, liền đẩy cửa đi vào.
“Hoan nghênh quang lâm.” Cảnh Hảo Hảo nghe được tiếng đẩy cửa, theo thói quen chào hỏi.
Lương Thần không nói gì, chỉ ôm lấy hoa tươi Cảnh Hảo Hảo vừa mới đóng gói tốt để ở cửa, đi tới bên người Cảnh Hảo Hảo bận rộn hỏi: “Bao nhiêu tiền?”
Cảnh Hảo Hảo nghiêng đầu, nhìn thoáng qua Lương Thần, thật là...... sao người đàn ông này còn có thể giả bộ như vậy?
Cảnh Hảo Hảo cũng dứt khoát giả bộ một chút với Lương Thần, dùng ngữ khí đối đãi với khách hàng nói: “599.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc