Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 336

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Tầm mắt Lương Thần vẫn dừng lại ở ngoài cửa sổ, qua thật lâu sau, anh mới lên tiếng hỏi: “Hôm nay là ngày mấy?”
“Ngày 23, còn mười phút nữa, chính là ngày 24.”
Lương Thần nhẹ nhàng nhíu nhíu mày, nghĩ đến tin nhắn Cảnh Hảo Hảo gửi đến “Đừng quên lễ Giáng Sinh của chúng ta”.
Chúng ta...... Đây là lễ giáng sinh đầu tiên của Cảnh Hảo Hảo và anh, hơn nữa còn là “Chúng ta”......
Lương Thần nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi kéo tầm mắt từ ngoài cửa sổ về, gật gật đầu: “Đặt đi.”
Trợ lý gật đầu, thật cẩn thận quan sát Lương Thần một chút, hỏi: “Muốn thông báo cho Cảnh tiểu thư không?”
Lương Thần sửng sốt một chút, sau đó trợ lý liền nói: “Vẫn là không cần thông báo, Lương tổng có thể sau khi trở về liền cho Cảnh tiểu thư một kinh hỉ.”
......
Một tiếng trước, Cảnh Hảo Hảo lại hỏi Lương Thần khi nào anh trở về một lần nữa.
Lương Thần trả lời lại cho cô, là còn chưa có xác định.
Đêm bình an và lễ Giáng Sinh vừa vặn là thứ bảy và chủ nhật.
Cảnh Hảo Hảo nằm ở trên giường lăn qua lộn lại có chút ngủ không được, không biết có phải cô nghĩ quá nhiều hay không, cô luôn cảm thấy quan hệ giữa mình và Lương Thần, tựa hồ bởi vì lần đi công tác này, càng kéo càng xa.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, vốn không có bao nhiêu tin tưởng với tương lai của mình và Lương Thần, cảm giác khiến cho cô lo được lo mất như bây giờ, khiến cho đáy lòng cô càng thêm có chút khủng hoảng.
Mãi cho đến hai giờ rạng sáng, Cảnh Hảo Hảo vẫn không có buồn ngủ như trước, cô bò dậy từ trên giường, khoác một món áo khoác dày, đi tới trước cửa sổ, nhìn bên ngoài vì nghênh đón lễ Giáng Sinh, rất nhiều nơi treo lên ngọn đèn nhiều màu, không ngừng lóe lên, nhịn không được liền nghĩ đến quà giáng sinh mình tỉ mỉ chuẩn bị cho Lương Thần.Anh trai anh điều tra ra được cô từng làm giải phẫu đặt vòng, cô có đơn phẫu thuật trong bệnh viện, chỉ sợ Lương Thần cũng đã biết được.
Có một lần lúc anh nói chuyện phiếm với cô, từng nói một câu, anh rất muốn một đứa con gái giống như cô, nhưng sau khi nói xong, sắc mặt anh hơi trở nên có chút phiền muộn.
Tuy rằng lúc ấy anh không nói gì, nhưng giây tiếp theo liền cười cười với cô, nhìn như lơ đãng dời đi đề tài, nhưng Cảnh Hảo Hảo rõ ràng đọc hiểu khổ sở nơi đáy mắt anh.
Lúc ấy cô theo bản năng liền đè bụng của mình, nghĩ có phải anh biết trong bụng mình có vòng hạn chế sinh đẻ, mới trở nên thương cảm như vậy hay không.
Cho nên, cô mới nghĩ đến, vào ngày lễ giáng sinh đó, nói cho anh biết, chính mình đã lấy vòng hạn chế sinh đẻ trong cơ thể mình ra..... Anh thông minh như vậy, nhất định hiểu được hàm nghĩa của cô, hàm nghĩa cô muốn sinh đứa bé cho anh.
Chỉ là...... Ngày mai là đêm giáng sinh rồi, anh lại chưa định ngày về.
Cảnh Hảo Hảo rũ rũ mi mắt, lặng im đứng trong chốc lát, sau đó âm thầm hạ quyết tâm, xoay người đi đến trước máy tính, bật máy tính lên, trực tiếp đặt vé máy bay ngày mai bay đi Thượng Hải.
Anh công việc bận rộn, không về thành phố Giang Sơn được, cô có thể đi Thượng Hải tìm anh, sau đó cùng anh vượt qua lễ giáng sinh ở nơi đó.
......
Vé máy bay của Cảnh Hảo Hảo, đặt mười giờ sáng theo bay đi thành phố Thượng Hải từ thành phố Giang Sơn.
Vé máy bay của Lương Thần, đặt là mười giờ sáng rưỡi bay từ thành phố Thượng Hải trở về thành phố Giang Sơn.
......
Bảy giờ sáng, Cảnh Hảo Hảo rời giường, tắm rửa, sau đó chọn quần áo ở trong ngăn kéo nửa ngày, cuối cùng chọn lựa hai bộ mình thích nhét vào trong va ly, cô và Lương Thần ở trước khi anh đi công tác, đã từng lên giường, tự nhiên lúc này đi, vẫn là thế, cho nên cô còn cầm hai bộ nội y xinh đẹp nhét vào trong va ly.
Tám giờ, Cảnh Hảo Hảo mang theo va ly xuống lầu, đón một chiếc xe taxi đi sân bay thành phố Giang Sơn.
Chín giờ rưỡi, Cảnh Hảo Hảo kiểm tra vé, đăng ký, mười giờ, máy bay cất cánh đúng giờ.
......
Bảy giờ sáng, Lương Thần rời giường, tắm rửa, tùy ý cầm một bộ tây trang mặc chỉnh tề, cầm lấy di động nhìn nhìn thời gian, nghĩ hôm nay thứ bảy, Cảnh Hảo Hảo khẳng định còn đang ngủ, đợi cho cô tỉnh lại, ăn cơm xong, phỏng chừng anh đã đến thành phố Giang Sơn, đúng lúc gõ vang cửa phòng của cô, cho nên Lương Thần nghĩ nghĩ, liền không có gửi tin nhắn cho Cảnh Hảo Hảo, trực tiếp nhét điện thoại di động trong trong túi, cùng trợ lý tính tiền, rời khỏi khách sạn.
Chín giờ rưỡi, Lương Thần đến sân bay Thượng Hải, mười giờ, Lương Thần thông qua đường VIP đăng ký, mười giờ rưỡi, máy bay cất cánh đúng giờ.
......
Thời gian hành trình chuyến bay từ thành phố Giang Sơn đến Thượng Hải là hai tiếng mười lăm phút.
Lúc Cảnh Hảo Hảo đến sân bay phía đông thành phố Thượng Hải, đã là mười hai giờ mười lăm phút, cô lĩnh hành lý của mình, đi ra từ sân bay, vừa đúng mười hai giờ rưỡi.
Nhiệt độ mùa đông Thượng Hải ấm áp hơn thành phố Giang Sơn rất nhiều, Cảnh Hảo Hảo kéo mũ và khăn quàng cổ xuống dưới, đứng ở cửa ra sân bay, liền mím môi, bắt đầu gọi điện thoại cho Lương Thần.
Kết quả, nhắc nhở cho Cảnh Hảo Hảo, lại là số điện thoại cô gọi đã tắt máy
Cảnh Hảo Hảo chu chu miệng, nghĩ đến hiện tại Lương Thần đang bận rộn, không có khởi động máy, chỉ là Lương Thần từng nói cho cô biết địa chỉ khách sạn, Cảnh Hảo Hảo nghĩ rằng, chính mình đã ngàn dặm xa xôi chạy đến Thượng Hải tìm anh, dù sao cũng là kinh hỉ, không bằng đến khách sạn đột nhiên nhảy đến trước mặt của anh, cho anh một kinh hỉ lớn hơn nữa.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, liền kéo hành lý của mình, chạy đến trước chỗ taxi đổ, đợi một chiếc xe taxi, báo tên khách sạn Lương Thần.......
Một tiếng sau, Cảnh Hảo Hảo kéo va ly hành lý, đi vào khách sạn, cô không có thẻ, không lên lầu được.
Đáy lòng cô muốn cho Lương Thần kinh hỉ, đứng ở trong đại sảnh khách sạn chớp mắt suy nghĩ trong chốc lát, chạy đến trước quầy lễ tân, nói với tiểu thư lễ tân: “Chào cô, tôi muốn tìm một người, phiền toái hiện tại cô có thể gọi điện thoại lên phòng cho anh ấy không?”
“Tiểu thư, mời cô nói.”
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến sau khi Lương Thần nhận được điện thoại, xuống lầu đi ra thang máy, bộ dáng kinh ngạc khi nhìn thấy cô, nhịn không được khóe môi nâng lên, sau đó ngữ khí rõ ràng phun ra tên Lương Thần: “Lương Thần.”
“Tiểu thư, xin cô chờ một chút.”
Tiểu thư lễ tân tươi cười nghiên nghiên cúi đầu, cầm chuột nhấn hai cái, sau đó khách khí nói với Cảnh Hảo Hảo: “Thực xin lỗi tiểu thư, hiện tại khách sạn chúng tôi không có người cô muốn tìm.”
“Sao có thể?” Cảnh Hảo Hảo nhíu nhíu mày, lấy di động của mình ra, kiểm tra tên khách sạn một chút, giống nhau như đúc, Lương Thần sẽ không lừa cô, Cảnh Hảo Hảo bất giác cảm thấy tiểu thư lễ tân đánh nhầm tên rồi, sau đó nhập tên Lương Thần vào trong điện thoại một chút, đưa điện thoại di động đến trước mặt tiểu thư lễ tân, sau đó nói: “Anh ấy sẽ không gạt tôi, phiền toái cô lại giúp tôi tra một chút, anh ấy đã ở khách sạn của các người hơn hai mươi ngày rồi.”
Tiểu thư lễ tân nghe được ở hơn hai mươi ngày, liền thuận tay tra xét ghi chép vào ở một chút, sau đó ngẩng đầu, tươi cười chân thành nói với Cảnh Hảo Hảo: “Tiểu thư, vị tiên sinh cô muốn tìm, sáng hôm nay đã làm thủ tục trả phòng, đã rời khỏi khách sạn.”
Mắt Cảnh Hảo Hảo, chợt mở đến lớn nhất.
Lương Thần lại có thể...... đã rời khỏi khách sạn, vậy hiện tại anh đi nơi nào? Trở về thành phố Giang Sơn sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc