Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 328

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cô nghĩ, đối với Lương Thần mà nói, kinh hỉ lớn nhất, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.
Sau khi Cảnh Hảo Hảo ở trên mạng lấy số xong, nhanh chóng tắm rửa một cái, thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, cầm túi xách trực tiếp đi xuống lầu.
Cô ngồi xe buýt đi tới bệnh viện nhân dân thành phố Giang Sơn, trước khi đi vào, đột nhiên nghĩ đến trong ví tiền của mình không có tiền, liền đi về phía máy rút tiền tự động ở đối diện.
Máy rút tiền đối diện bệnh viện, vĩnh viễn đều là đội ngũ thật dài.
Cảnh Hảo Hảo đợi khoảng hơn mười phút, mới đến phiên cô, cô rút tấm thẻ của Lương Thần từ trong túi ra, nhét vào máy rút tiền, sau đó nhập mật mã vào.
Đây là một tấm thẻ ít tiền nhất của Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo nhịn không được có chút tò mò muốn biết đến tột cùng có bao nhiêu tiền, cho nên liền thuận tay nhấn kiểm tra một chút.
Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy một chuỗi con số trước mặt, quáng mắt một trận, sau đó nâng tay lên, một, mười, trăm, ngàn, vạn...... Đếm đơn vị mỗi con số.
Đứng ở phía sau Cảnh Hảo Hảo là một phụ nữ trung niên mặc thời trang, có thể sốt ruột lấy tiền, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo đứng ở trước mặt cô ta đếm thầm, không có chút hành động muốn rút tiền, nhịn không được liên tiếng thúc giục: “Này, tiểu thư, phiền toái cô nhanh lên.”
Cảnh Hảo Hảo quay đầu, gật gật đầu, lúc quay đầu quên mình đếm tới chỗ nào, vì thế lại bắt đầu đếm lần nữa.
Người phụ nữ trung niên phía sau trở nên rất không kiên nhẫn, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo chuyên chú nghiêm túc bẻ Ng'n t, thấp giọng mắng một câu “Có bệnh”, liền trực tiếp đi tới xếp hàng ở máy rút tiền bên cạnh.
Cảnh Hảo Hảo dùng mười Ng'n t, lặp lại đầu Ng'n t ba lần, rốt cục đếm xong số tiền trong thẻ của Lương Thần, sau đó cô liền nhấn rút tiền, thật cẩn thận nhấn con ôố 1000 đồng trong thẻ ngân hàng mười tỷ này.
Vào lúc Cảnh Hảo Hảo không biết trong thẻ này có bao nhiêu tiền, cô cũng không cảm thấy áp lực tâm lý quá lớn, nhưng hiện tại cô đột nhiên biết trong túi xách của mình, đựng một tấm thẻ ngân hàng mười tỷ, tinh thần cả người Cảnh Hảo Hảo mạc danh kỳ diệu trở nên đề phòng, thế cho nên cô ở trong bệnh viện kiểm tra, đi đến chỗ nào, động tác đầu tiên đều là kiểm tra túi xách của mình trước.
Kết quả kiểm tra chứng tỏ thân thể của cô đặc biệt khỏe mạnh, bác sĩ sắp xếp phẫu thuật tháo vòng của cô là vào ba ngày sau.
Cảnh Hảo Hảo tính thời gian một chút, trong bảy ngày sau khi tháo vòng không thể cùng phòng với Lương Thần, Lương Thần trở về cần ít nhất mười lăm ngày, thời gian dư dả, liền không hề suy nghĩ đi xuống lầu trả tiền.
Dọc đường rời khỏi bệnh viện, Cảnh Hảo Hảo đều là gắt gao cầm lấy túi xách của mình, cô sợ gặp phải chuyện xe máy giật túi xách, cố ý quấn dây túi xách ở trên cổ tay mình ba vòng.
Lúc Cảnh Hảo Hảo đứng ở trạm xe buýt chờ xe buýt, lại nhận được một cái tin nhắn.
......
Chuyến bay Lương Thần đến trễ một tiếng, cho nên lúc đến sân bay phía đông thành phố Thượng Hải, đã là một giờ hai mươi phút chiều.
Đi ra sân bay, liền thấy được xe tới đón, đường xe từ sân bay phía đông Thượng Hải đến trung tâm thành phố cần ít nhất một tiếng, trên đường hơi có chút kẹt xe, thế cho nên lúc tới khách sạn, đã là ba giờ chiều.
Lương Thần và trợ lý xuống xe, lúc vừa mới chuẩn bị tiến vào khách sạn thuê phòng, di động cuộc sống riêng trong túi lại truyền đến một âm thanh nhắc nhở.
Lương Thần tiện tay lấy điện thoại di động ra, là tin nhắn ngân hàng gửi đến, nhắc nhở anh rút 1000 đồng.
Lương Thần nhìn đuổi số thẻ ngân hàng, biết là tấm thẻ Cảnh Hảo Hảo lấy vào tối hôm qua, nhất thời khóe môi nhịn không được dương lên.
Hóa ra, được người phụ nữ mình yêu tiêu tiền, lại có thể là một loại hưởng thụ cao nhất.
Trợ lý nhìn thấy Lương Thần dừng bước chân, cũng ngừng lại theo, trông thấy khuôn mặt lạnh lùng trong ngày thường của đại BOSS, khóe môi lại có thể mang theo nụ cười, nhịn không được lá gan cũng lớn hơn theo một chút, nhịn không được thốt ra một câu hỏi Lương Thần: “Lương tổng, là Cảnh tiểu thư gửi tin nhắn đến sao?”
Lương Thần ngẩng đầu, nhìn thoáng qua trong tay của mình, không nói gì, chủ bỏ điện thoại vào túi của mình, sau đó mới nhẹ nhàng gật gật đầu, nói: “Xem như vậy đi.”
Nói xong, liền đi qua cửa xoay tròn của khách sạn.
Trợ lý lôi kéo va ly hành lý đi theo phía sau Lương Thần, không hiểu ra sao nghĩ, cái gì gọi là xem như vậy đi?
......
Phòng khách sạn, đã đặt tốt trước, chỉ là chưa có trả tiền.
Nhân viên khách sạn nhìn thấy Lương Thần, lập tức tiến lên đón, dẫn Lương Thần tới quầy lễ tân.
Tiểu thư lễ tân mỉm cười thân thiện mở miệng nói với Lương Thần: “Xin hỏi hai vị tiên sinh có đặt trước chưa?”
Vẻ mặt Lương Thần lãnh đạm đứng ở nơi đó, không có chút ý tứ muốn mở miệng nói chuyện.
Trợ lý đứng ở bên cạnh anh, lập tức mở miệng nói: “Rồi.”, sau đó báo tên của mình: “Lâm Nam.”
Lương Thần vốn là soái khí mê người, khiến cho tiểu thư lễ tân nhìn nhiều hai mắt, mới cúi đầu, nhập vào hai cái, sau đó báo một chuỗi số điện thoại di động, làm thẩm tra đối chiếu: “Ngài đặt là hai gian phòng tổng thống, tổng cộng mười tám ngày, có thắc mắc gì không?”
Trợ lý:“Không có.”
“Vậy mời hai vị tiên sinh đưa chứng minh nhân dân của các người ra.”
Lương Thần mặt không chút thay đổi lấy ví tiền từ trong túi ra, rút thẻ chứng minh của mình ra, đặt ở trên quầy
Lúc tiểu thư lễ tân lấy đi thẻ chứng minh của Lương Thần và trợ lý, cố ý nhìn thẻ chứng minh của Lương Thần hai lần, sau đó lúc đi tới trước máy in, chỉ vào thẻ chứng minh Lương Thần, vẻ mặt kinh diễm thấp giọng nghị luận gì đó với đồng nghiệp của mình.
Tiểu thư lễ tân cầm thẻ chứng minh quay lại lần nữa, nhấn ở trên máy tính hai cái, mặt mang mỉm cười ngẩng đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt Lương Thần, ngữ khí dịu dàng nói: “Tổng cộng 46 vạn 7000, xin hỏi tiên sinh, quét thẻ sao?”
Lương Thần hơi hơi gật đầu, mở ví tiền ra, lúc theo thói quen chuẩn bị đi rút thẻ ngân hàng của mình, đột nhiên thấy được tấm thẻ của Cảnh Hảo Hảo.
Tuy rằng chỉ là một trò chơi, nhưng có thể xài tiền của Cảnh Hảo Hảo...... Tựa hồ cảm giác cũng không tệ......
Lương Thần cũng không có quá hiểu rõ tiền quay phim của diễn viên, anh chỉ biết Duyên Hoa quay một tập phim là mấy chục vạn, cho nên nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo cũng là nhiều tiền như vậy.
Cho nên, Ng'n t Lương Thần đặt ở trên tấm thẻ của mình hơi dừng một chút, sau đó liền rút tấm thẻ của Cảnh Hảo Hảo ra, đưa cho tiểu thư lễ tân.
Tiểu thư lễ tân tươi cười chân thành tiếp nhận tấm thẻ, cà ở trên máy cà thẻ một chút, sau đó đưa bàn phím cho Lương Thần nói: “Tiên sinh, mời ngài nhập mật mã vào.”
Lúc Lương Thần hạ tay theo thói quen nhập mật mã của mình vào, mới nhớ tới đến đây là thẻ của Cảnh Hảo Hảo, sau đó liền xin lỗi nói một câu “Chờ” với tiểu thư lễ tân, liền rút tờ giấy Cảnh Hảo Hảo nhét vào trong ví tiền mình kia, nhìn thấy mật mã phía trên lại là:“123456”, khóe môi Lương Thần hơi giật giật, liền bất động thanh sắc ấn sáu con số này ở trên bàn phím.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc