Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 325

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Thật ra Cảnh Hảo Hảo cũng không biết bắt đầu từ khi nào, sợ hãi Lương Thần lưu giữ ở đáy lòng cô đã biến mất không còn một mảnh.
Lúc ban đầu khi anh nói anh muốn theo đuổi cô, thật ra đáy lòng cô vẫn có chút khiếp đảm, nhưng tiếp xúc nhiều, cô phát hiện, tính tình anh và Lương Thần cô biết trước kia hoàn toàn giống như là hai người, có một ngày, cô và anh cùng nhau ăn xong cơm tối xem một bộ phim điện ảnh, bộ phim rất phấn khích, cô xem đến tâm tình có chút kích động, lúc đi ra cùng anh vai sóng vai. còn lải nhải thảo luận tình tiết phim với anh, cô thích nam chính bên trong, anh lại chê bộ dáng nam chính kia rất phụ nữ, sau đó nói ánh mắt của cô không tốt, cô tranh cãi không lại anh, liền căm tức nâng tay lên, hung hăng vỗ một cái lên bả vai của anh.
Tuy rằng lúc ấy là cô đùa giỡn, vung tay tới, nhưng sau khi cô đánh xong, liền sợ hãi.
Cho dù chuyện kia đã qua rất nhiều ngày, nhưng cô vẫn nhớ rõ như trước, ngay lúc đó tay chân mình đều lạnh lẽo, ngừng thở, sợ hãi nhìn anh, cô sợ anh trở mặt với mình trong rạp phim người đến người đi.
Nhưng anh chẳng những không có, ngược lại trên mặt lộ ra ý cười, mở miệng dỗ cô.
Lúc ấy cô thật sự bị một màn như vậy dọa choáng váng, cô đứng sững sờ tại chỗ, đầu óc không có suy nghĩ.
Anh lại không biết ngay lúc đó cô là bị dọa sợ, vẻ mặt khẩn trương nhìn cô, xin lỗi với cô, kéo tất cả sai lầm lên trên người của mình.
Thật ra anh đâu có phạm sai lầm gì với cô?
Chỉ là cô không hiểu chuyện, nói không lại anh, liền động thủ.
Anh là một người đàn ông, đứng ở trước mặt cô, khen ngợi đủ loại nhân vật nam chính kia thật tốt chọc cô bật cười, lập tức làm cho đáy lòng của cô ấm áp.
Mỗi người đều nói, một phụ nữ không hiểu chuyện, nhất định là có một người đàn ông tốt nuông chiều.
Thẩm Lương Niên từng rất tốt với cô, nhưng ở trong tình yêu kia, có lẽ là cô yêu nhiều và sâu đậm hơn, luôn không dám như những cô bạn gái khác, kiêu căng, phát hỏa, đùa giỡn tiểu tính tình.
Nhưng ở trong tình yêu, chuyện mỗi cô gái có quyền hưởng thụ, Lương Thần đều cho cô.
Làm cho cô cảm thấy, hết thảy này cứ như một giấc mộng không chân thật.
Anh đối với cô rất tốt, tốt đến không thể bới móc, đồng nghiệp trong văn phòng nói nếu cô đánh mất anh, tuyệt đối là tiếc nuối lớn nhất cả đời của cô.
Nhưng đáy lòng cô không có rõ ràng, anh đối với cô càng tốt, lòng của cô luân hãm lại càng sâu, nhưng cô càng run sợ trong lòng, cô luôn cảm thấy không có chuyện tốt như vậy rơi đến trên người cô, luôn cảm thấy đây là do mình ý nghĩ kỳ lạ mơ thấy.
Cho nên, cô liền trở nên càng thêm tùy hứng, kiêu căng, đùa giỡn tiểu tính tình trước mặt Lương Thần.
Thật ra đáy lòng cô sợ hãi, sợ anh sẽ không nhân nhượng cô.
Nhưng hết lần này tới lần khác anh càng nhân nhượng cô, cô lại càng muốn thử, cô muốn nhìn xem, đây có phải là anh đang giả vờ hay không.
Nhưng mà, ngày anh theo đuổi của cô, một ngày lại một ngày trôi qua, bao dung của anh với cô càng lúc càng lớn, dung túng càng ngày càng sâu.
Anh khiến cho cô cảm thấy, nơi có anh, cô không phải là một Cảnh Hảo Hảo bình thường, mà là một công chúa được nguoif nâng ở trong lòng bàn tay quan tâm.
Từ khi ba mẹ qua đời, cưng chiều mất mác suốt mười năm của cô, bởi vì có anh, đều bổi thường trở lại.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, đáy mắt trở nên hơi có chút ấm ướt, ở trên lưng Lương Thần, thay đổi một tư thế thoải mái một chút, ghé vào đầu vai Lương Thần, qua một lát, hỏi: “Lương Thần, gần đây em, có phải rất quá đáng với anh không?”
Lương Thần nghe câu này, động tác cõng Cảnh Hảo Hảo đi đường hơi dừng một chút, đứng ở tại chỗ, anh quay đầu, nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, hỏi: “Vì sao lại hỏi như vậy?”
Cảnh Hảo Hảo chôn hai gò má trên vai Lương Thần, ấp a ấp úng hồi lâu, mới giọng nói rầu rĩ nói ra biểu hiện tựa hồ luôn cố tình gây sự trong mấy ngày nay một lần, sau đó bổ sung một câu: “Lúc em đùa giỡn tính tình như vậy, có phải anh cảm thấy đặc biệt ủy khuất, đáy lòng đặc biệt khổ sở không?”
Hóa ra cô gái nhỏ là vì chuyện này, mới đột nhiên liền cảm xúc nặng nề như vậy, Lương Thần nhịn không được cúi đầu cười hai tiếng, tiếp tục kéo Cảnh Hảo Hảo lên trên lưng, mở bước chân thong thả, tiếp tục đi về phía trước: “Hảo Hảo, em theo anh cùng một chỗ, không cần giống như người kia, mình vui vẻ như thế nào, liền làm như thé đó.”
Cô nhìn thấy thần thái không rõ ràng của anh, lại nghe được một chút nghiêm túc trong lời nói của anh.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo ấm áp, qua một lát, vẫn mang theo vài phần không xác định mở miệng lần nữa, hỏi: “Lương Thần, anh thật sự không cảm thấy em như vậy rất quá đáng à?”
“Không cảm tâấy.” Lương Thần không có chần chờ gì trả lời, trong giọng nói mang theo mười phần dung túng.
Cảnh Hảo Hảo cong môi cười cười, ôm cánh tay Lương Thần lại nắm thật chặt, sau đó nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát, vẫn mang theo vài phần bất an thuần túy mở miệng, giọng nói tinh tế nói: “Nhưng chính em cảm thấy em như vậy có chút cố tình gây sự, không đủ rộng lượng, không đủ hiền lành, không biết chăm sóc người, còn không có tri thức hiểu lễ nghĩa......”
“Hảo Hảo.” Lương Thần mở miệng cắt đứt lời nói Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo ngậm miệng, đợi trong chốc lát, anh nghe được giọng nói Lương Thần, mang theo vài phần nghiêm túc truyền đến: “Anh tìm là một người yêu, anh muốn dùng tâm đi yêu một người, không phải là một bảo mẫu.”
Cảnh Hảo Hảo bị anh chận đến trong khoảng thời gian ngắn có chút nói không nên lời, tay ôm cổ anh của cô hơi giật giật, sau đó có chút lo lắng không đủ nói: “Anh không cần, nhưng người khác sẽ nói......”
“Phụ nữ của anh, làm sao đến phiên bọn họ khoa tay múa chân.” Lương Thần hừ một tiếng, trong giọng nói mang theo mười phần cao ngạo.
Lời nói tràn ngập khí phách như vậy, còn hơn trăm ngàn ngôn ngữ lời ngon tiếng ngọt, làm cho đáy lòng Cảnh Hảo Hảo, như là đổ mật, ngọt ngào chán ngấy.
Cảnh Hảo Hảo không có lên tiếng, Lương Thần cũng không nói chuyện, hai người cứ im lặng đi trong chốc lát như vậy, giọng Lương Thần, ở ánh đèn tuyết trắng ban đêm, chậm rãi chậm rãi truyền đến: “Hảo Hảo, em là người phụ nữ đầu tiên anh muốn cưng chiều như vậy, cũng là một người duy nhất.”
Trong cổ họng Cảnh Hảo Hảo như là chận cái gì đó, không lên không xuống.
Cô có thể tin tưởng anh sao? Cô có thể xem tình yêu thất bại của Thẩm Lương Niên và cô kia là một lần ngoài ý muốn, tin tưởng mình còn có tốt đẹp mới ư?
Cảnh Hảo Hảo dùng sức nuốt nuốt nước miếng, mới cong môi, cười nói an nhàn nói: “Lương Thần, anh như vậy sẽ chiều hư em.”
“Vậy chiều hư đi, dù sao cả đời này, chỉ có một lần cơ hội nuông chiều không ranh giới như vậy, cho nên Hảo Hảo, em nhất định phải để cho anh có cơ hội tiêu hao vô cùng nhuần nhuyễn này.”
Nhìn một chút, đây là một người đàn ông như thế nào.
Lúc khí phách, giống như toàn thế giới đều bị anh dẫm nát dưới lòng bàn chân.
Lúc nhu tình, giống như người toàn thế giới đều vì anh mà trở nên ấm áp.
Lúc Cảnh Hảo Hảo mười tuổi, gặp Thẩm Lương Niên, cô nghĩ rằng đã gặp hạnh phúc tốt đẹp nhất bên trong cả đời mình.
Nhưng mười năm sau, cái gọi là hạnh phúc tốt đẹp đó lại cho cô một tai họa trí mạng nhất.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc