Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 314

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Hôn lễ?
Hôn lễ của Lương Thần và Duyên Hoa?
Cảnh Hảo Hảo từ nghị luận của đồng nghiệp, trong đầu cũng vòng quanh hình ảnh kết hôn của bọn họ.
Nhưng mà, cô vừa mới nghĩ đến cảnh tượng Lương Thần mặc vào lễ phục chú rể đứng chung một chỗ với Duyên Hoa, cô nháy mắt liền phát hiện trái tim đau không thể hô hấp.
Cô cảm thấy nghị luận của đồng nghiệp chung quanh, hình ảnh trong máy tính trước mặt, là chói mắt như vậy, khiến cho cô chợt đứng lên, đi ra khỏi cửa phòng làm ịiệc.
“Hảo Hảo, cô làm sao vậy? Sắc mặt thoạt nhìn rất khó coi.”
Có đồng nghiệp đã nhận ra khác thường của Cảnh Hảo Hảo, lên tiếng gọi cô một câu.
Cảnh Hảo Hảo không có dừng bước chân lại, dùng tốc độ nhanh nhất trốn ra văn phòng, trực tiếp chạy đi công ty.
Trên đường phố có rất nhiều xe, Cảnh Hảo Hảo không có phân rõ phương hướng, chỉ lung tung xoay người một cái, liền không có mục đích đi về phía trước.
Cô đi ra gấp, không có mang áo khoác, gió mùa đông, thổi toàn thân cô lạnh như băng, cô không chút nào cố kỵ, trong đầu đều là hình ảnh Lương Thần và Duyên Hoa cùng ăn bữa tối ở Thượng Hải, cùng đi khách sạn.
Cô nhớ tới, vào đêm sinh nhật Duyên Hoa đó, chính mình nghe lén được Duyên Hoa tỏ tình.
Anh Lương Thần, em thích anh......
Lúc ấy cô hoàn toàn không có can đảm nghe tiếp, liền vội vàng chạy trốn.
Lúc đó, cô không rõ vì sao mình lại sợ hãi, vì sao lại trốn tránh, nhưng hiện tại, cô tựa hồ mơ hồ hiểu được.
Có phải Lương Thần tiếp nhận lời tỏ tình của Duyên Hoa rồi không?
Đúng vậy...... Cô gái kia, xuất thân tốt, diện mạo tốt, giữ mình trong sạch ở trong vòng diễn viên, còn có thành tựu cao như vậy, thế nào cũng là một cô gái hoàn mỹ không thể bới móc, bất kỳ một người đàn ông nào cũng đều sẽ thích đi?
Lúc trước khi Lương Thần ở phòng ăn xoay tròn cao nhất ăn cơm với mình, nói cho mình biết, anh có người thích, người thích đó rời khỏi anh......
Anh chỉ là ai?
Duyên Hoa sao?
Cô nhớ rõ, có một thời gian, Duyên Hoa là đi nước Mĩ từ thành phố Giang Sơn......
Cảnh Hảo Hảo nghĩ nghĩ, phát hiện tất cả hết thảy, tựa hồ cũng có thể tự bào chữa hoàn mỹ, giống như Lương Thần và Duyên Hoa thật sự chính là một đôi yêu nhau, hiện tại, rốt cục ở cùng với nhau.
Cô vẫn luôn đang tự nói với mình, cô chỉ là chơi thân với Lương Thần, bọn họ là bạn bè, nhưng hiện tại, cô không chút nào vì bạn bè tìm được hạnh phúc, mà có được một chút ý tứ cao hứng, thậm chí đáy lòng của cô, đều là mất mát thật sâu, giống như là mất đi, thứ gì đó quan trọng......
Từ lúc ban đầu cô bị Lương Thần bức bách ở lại bên người anh, liền nói với chính mình, cô nhất định không thể yêu thượng người đàn ông này. Sau đó cô rốt cục được như nguyện rời khỏi anh, cô lại càng không nghĩ mình có yêu anh hay không. Sau đó nữa, cô và anh gặp lại, cô ở dưới đáy lòng nói với chính mình, Lương Thần giúp mình, anh và cô chính là bạn bè.
Cô vẫn kiên định như vậy, thực kiên định nghĩ rằng chính mình sẽ không yêu Lương Thần, thực kiên định cảm thấy giữa bọn họ chính là tình bạn, nhưng hiện tại, cô nhìn thấy anh và một phụ nữ khác đi cùng nhau, đáy lòng hiện lên đau lòng thật sự rõ ràng, giống như là mất đi tình cảm chân thành của mình.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, bước chân chợt ngừng lại.
Cô đứng ở trên đường cái người đến người đi, bên tai không ngừng vang lên tiếng còi, sau đó, cô lại hậu tri hậu giác phát hiện, ở đáy lòng của cô, từ đầu đến cuối, đều không có đặt Lương Thần ở trên vị trí một người bạn.
Lòng của cô, sớm đã không biết lặng yên không một tiếng động mất đi ở trên người anh từ khi nào.
p/s: bắt đầu từ chương sau mình sẽ đổi xưng hô vì nữ 9 đã nhận ra tình cảm của bản thân.
Lòng của cô, sớm đã không biết lặng yên không một tiếng động mất đi ở trên người anh từ khi nào.
Chỉ là, cho tới nay, cô đều không có ý thức được, hoặc nói đúng hơn là không dám đi tìm hiểu, vì thế trong đáy lòng liền liều mạng nói với chính mình, anh và cô ly hôn liền không thể có tương lai, anh và cô chênh lệch lớn như vậy, sẽ không có tương lai, giữa anh và cô chỉ có tình bạn thuần túy...... Đến hiện tại, cô mới biết được, thật ra những thứ kia đều chỉ là cái cớ cô lừa mình dối người, tự mình thôi miên dùng để tê dại chính mình.
Cô đã sớm yêu Lương Thần, nhưng bởi vì cô không dám đối mặt, cho nên luôn đang trốn tránh.
Nhưng mà, giờ này khắc này, người đàn ông kia, rất có thể cùng một chỗ với người phụ nữ khác...... Đáy lòng cô đau đớn, khổ sở, áp lực, làm cho cô rốt cuộc không thể lừa gạt chính mình, cô chỉ có thể đối mặt với thực tế cô sợ đi đối mặt.
Cô yêu Lương Thần, vào lúc cô hồn nhiên không biết, liền đã yêu thương anh.
Nhưng, anh đã có người thích......
......
Bảy giờ Thượng Hải, Lương Thần mở một cuộc họp sớm, lúc chấm dứt đã là chín giờ rưỡi sáng, anh có chút mệt mỏi trở lại khách sạn, vừa đi vào, còn chưa có *** khoác tây trang, di động trong túi liền vang lên.
Lương Thần tiện tay cởi bỏ cà vạt, lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy là nhà cũ gọi điện thoại tới, liền không nhanh không chậm tiếp nghe.
“A Thần, hiện tại con và Duyên Hoa cùng một chỗ?”
Lương Thần bị vấn đề này hỏi không hiểu ra sao, nhíu nhíu mày: “Mẹ đang nói gì vậy?”
“Có phải bây giờ Duyên Hoa đang ở Thượng Hải không? Tối hôm qua cùng con đi phòng ăn xoay tròn Đông Phương Minh Châu ăn cơm tối? Sau đó, hai đứa còn cùng nhau trở về khách sạn, con có làm chút chuyện khác người gì với Duyên Hoa không? Mẹ nói cho con biết, chị Duyên Hoa chính là chị dâu cả của con, con cũng không thể dính vào, nếu con thật sự làm, phải kết hôn với Duyên Hoa......”
Lương Thần càng nghe càng hồ đồ, anh vội vàng mở miệng, cắt đứt lời nói của mẹ: “Mẹ, có phải mẹ hiểu lầm gì rồi không? Con và Duyên Hoa làm sao có khả năng được, chúng con đã rất lâu không gặp mặt.”
“A Thần, đến lúc này, con còn muốn lừa mẹ, chính mẹ đã xem tin tức......”
Tin tức?
Đáy lòng Lương Thần lại dâng lên một tầng dự cảm cực kỳ không tốt, anh không nói một tiếng trực tiếp chặt đứt điện thoại của mẹ, sau đó rất nhanh tiến vào phòng ngủ tổng thống, cầm lấy ipad, mở trang web lên, trong nháy mắt liền thấy được xì căng đan của mình và Duyên Hoa.
Sắc mặt Lương Thần, nháy mắt trở nên trầm thấp xuống, nâng tay lên, trực tiếp nhấn đường điện thoại nội bộ của khách sạn, qua chưa đến nửa phút, cửa khách sạn liền bị người đẩy ra, trợ lý vội vàng tiến vào: “Lương tổng, xin hỏi có phân phó gì?”
Âm trong lời nói của trợ lý còn chưa rơi xuống, Lương Thần liền cầm ipad trong tay trực tiếp hung hăng ném về phía đầu trợ ký kia: “Không phải tôi đã nói, tôi không muốn thấy bất kỳ xì căng đan nào của tôi ở trong vòng giải trí, các người là chông chừng như thế nào, không muốn làm thì có thể lập tức lăn khỏi công ty cho tôi!”
Trợ lý theo bản năng cúi thấp đầu một chút, né tránh ipad, cúi đầu không dám hé răng.
Lương Thần cuốn cuốn ống tay áo, vẫn có chút căm tức chỉ vào trợ lý lớn tiếng quát: “Anh sửng sờ ở nơi này làm cái gì, còn không mau xử lý cho tôi, tôi nói cho anh biết, trong vòng nửa tiếng xử lý không xong, anh liền cuốn gói chạy lấy người cho tôi!”
“Vâng, Lương tổng.” Trợ lý cúi người xuống, nhặt ipad lên, xám xịt chạy ra phòng khách sạn của Lương Thần.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc