Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 313

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Ngày thành phố Giang Sơn lập đông đó, Lương Thần bởi vì công việc cần đi Thượng Hải công tác, thời gian khoảng một tuần.
Ngày đầu tiên anh đi, đúng lúc là ngày 10 tháng 11, lễ độc thân.
Ngày đó là thứ sáu.
Lúc ban đầu ngày này là rộ lên từ trên web, là lễ của người độc thân, mấy năm này người trôi qua lễ này càng ngày càng nhiều, đến ngay cả người có người yêu, cũng đều gia nhập đội ngũ trôi qua lễ độc thân này.
Đồng nghiệp trong văn phòng Cảnh Hảo Hảo, tổng cộng tám người, trong đó sáu người đều có bạn trai hoặc là đã kết hôn.
Ở một ngày lễ độc thân này, Cảnh Hảo Hảo và một đồng nghiệp độc thân còn chưa chơi qua lễ này, mấy người đồng nghiệp khác đã muốn nhận được lễ vật và hoa tươi bạn trai hoặc là chồng tặng.
Cảnh Hảo Hảo nghe mùi hoa đầy văn phòng, buổi chiều lúc gửi tin nhắn cho Lương Thần, nhịn không được ai oán vài câu: “Thói đời này thật sự không có thiên lý, người kết hôn và có bạn trai, lại nhận được hoa tươi ở ngày lễ độc thân này, đây quả thực là không cho người độc thân chúng ta đường sống, chẳng lẽ bọn họ không có nghe đến một câu, gọi là hạnh phúc phơi bày, sẽ bị ૮ɦếƭ mau ư?”
Tin nhắn của Lương Thần, rất nhanh hồi phục lại đây: “Đều là hoa gì?”
“Hoa hồng, hoa bách hợp, bluelover, hoa hồng bảy màu......” Cảnh Hảo Hảo nhất nhất báo tên hoa trong văn phòng, gửi qua cho Lương Thần, sau đó cô lại đánh lạch cạch một chuỗi: “Tình nhân toàn thế giới, chẳng những chiếm lấy tết âm lịch, tết trung thu, lễ tình nhân phương tây, lễ tình nhân phương đông, hiện tại ngay cả lễ độc thân cũng chiếm lấy, quả thực là hơi quá đáng!”
Bởi vì ngày hôm sau cần đi công tác, buổi chiều hôm đó, công việc của Lương Thần đặc biệt bận rộn, tuy rằng trước tiên đều hồi đáp tin nhắn của Cảnh Hảo Hảo, nhưng câu chữ cũng rất ngắn gọn, sau khi anh nhìn thấy một chuỗi tin nhắn Cảnh Hảo Hảo gửi đi, nhưng không có hồi đáp, ngược lại trực tiếp tìm Tô Tiểu Tả đến đây, thấp giọng phân phó bên tai cô ấy vài câu, sau đó đưa địa chỉ đã viết xuống cho Tô Tiểu Tả.
Cảnh Hảo Hảo ở văn phòng đợi rất lâu nhưng cũng không có đợi được tin nhắn của Lương Thần, nghĩ đến anh bận rộn, liền chán đến ૮ɦếƭ xem trang web, kết quả qua chưa đến nửa tiếng, có một nhân viên chuyển phát nhanh đi vào văn phòng, hỏi ai tên Cảnh Hảo Hảo?
Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, giơ tay một chút, sau đó nhân viên chuyển phát nhanh kia đưa một bó bluelover lên.
Cảnh Hảo Hảo không hiểu ra sao ký tên, sau đó ở dưới ánh mắt hâm mộ ghen tị của đồng nghiệp trong phòng làm việc, nhận lấy bó bluelover kia.
Cảnh Hảo Hảo vừa tìm được nơi đặt tốt hoa, lại một nhân viên chuyển phát nhanh tới cửa, vẫn là tìm cô như trước, lúc này đây bưng là một bó hoa bách hợp lớn.
Cảnh Hảo Hảo ký tên, nhận, còn chưa có xoay người, lại liên tục đến vài nhân viên chuyển phát nhanh, trong tay ôm đến đều là đủ loại hoa tươi, vẫn đều là đưa cho cô như trước.
Đợi cho Cảnh Hảo Hảo ký nhận xong toàn bộ, bàn công tác của cô và ghế làm việc bên cạnh, toàn bộ đều chất đầy hoa tươi, sau đó di động đặt ở trên bàn, đột nhiên vang lên.
Cảnh Hảo Hảo cầm lấy, là Lương Thần gửi tin nhắn đến: “Hiện tại có cảm thấy, em so với người khác càng quá mức hơn không?”
Lúc Cảnh Hảo Hảo mới nhất thời hiểu được, hóa ra những hoa này đều là Lương Thần đưa.
Cô quét qua từng bó hoa tươi chung quanh, lúc này mới phát hiện, đủ loại hoa tươi đồng nghiệp trong văn phòng mình nhận được, chỗ cô đều có toàn bộ.
Cô chỉ vô tâm tùy tiện oán trách người khác “Quá mức” một chút, anh lại làm cho cô trở nên càng “Quá mức” hơn.
Lễ độc thân một năm này, Cảnh Hảo Hảo độc thân, so với phụ nữ có bạn trai có chồng, trôi qua càng náo nhiệt hơn.
Buổi tối tan tầm, Lương Thần còn hẹn Cảnh Hảo Hảo cùng nhau ăn một chút cơm chiều, mười giờ đưa cô về chỗ của cô, vẫn nhìn cô lên lầu, ngọn đèn trong phong sáng lên, anh mới lái xe rời đi.
......
Ngày hôm sau, Lương Thần bước trên máy bay bay đi Thượng Hải.
Hành trình đi công tác an bài có chút chặt chẽ, Lương Thần gần như không có thời gian gửi tin nhắn với Cảnh Hảo Hảo.
Đại đa số đợi khi anh rãnh rỗi, đã là hơn nửa đêm, Cảnh Hảo Hảo hoặc là đã ngủ, hoặc là chuẩn bị đi vào giấc ngủ, hai người không phải chỉ có thể tán gẫu hai câu đơn giản, chính là dứt khoát trực tiếp vào sáng hôm sau Cảnh Hảo Hảo mới có thể trả lời tin nhắn của Lương Thần.
Ở ngày thứ tư Lương Thần đi công tác, thành phố Giang Sơn tuôn ra một tin tức.
Là chuyện xấu về Lương Thần.
Cảnh Hảo Hảo biết được chuyện xấu kia, vẫn là nghe được từ miệng đồng nghiệp trong văn phòng.
Buổi tối ngày đó, cô bởi vì chờ tin nhắn Lương Thần, ngủ có chút muộn, ngày hôm sau đến công ty, bởi vì giấc ngủ không đủ, cả người có chút vô tình, ngồi ở trên vị trí, bật máy tính, liền mệt mỏi ghé vào trên bàn.
“Trời ạ, các người mau đến xem, tổng tài tập đoàn Giang Sơn, lại có thể cũng có chuyện xấu!”
“Thiệt hay giả? Không phải nói từ trước đến nay anh ta không có tin tức bên lề gì ư?”
“Ở nơi nào, ở nơi nào, để cho tôi tới nhìn xem!”
......
Đồng nghiệp ngồi ở đối diện Cảnh Hảo Hảo chỉ vào màn hình máy tính, kinh ngạc gọi một câu, dẫn tới những nữ đồng nghiệp trong văn phòng này chợt vọt qua, vây quanh máy tính kia, khe khẽ nói nhỏ lên.
......
“Hai người cùng ăn buổi tối ở phòng ăn Đồng Phương Minh Châu của thành phố Thượng Hải.”
“Sau khi ăn cơm xong, Lương Thần lái xe đưa Duyên Hoa trở về khách sạn......”
“Có ảnh là có chân tướng, rõ ràng chính là hai người Lương Thần và Duyên Hoa, trong nửa năm nay, không phải có phóng viên từng đăng xì căn dan của bọn họ sao?”
“Hai người bọn họ thoạt nhìn rất xứng đôi, hơn nữa xuất thân Duyên Hoa lại tốt, cùng Lương Thần thật là ông trời tác hợp cho.”
“Thật không nghĩ tới, nam thần trong lòng tôi, cứ như vậy thành hoa có chủ rồi......”
......
Cảnh Hảo Hảo vốn ghé vào trên bàn, chờ khởi động máy, nghe được lời nghị luận của đồng nghiệp, đầu óc vốn mệt mỏi, nháy mắt liền thanh tỉnh lại.
Cô ngẩng đầu lên, cầm con chuột, trực tiếp nhấn mở trang web, sau đó liền thấy được về tin tức đầu đề về Lương Thần và Duyên Hoa kia.
Thật sự giống như lời đồng nghiệp nói vậy, Lương Thần và Duyên Hoa ở trong phòng ăn xoay tròn Đông Phương Minh Châu, mặt đối mặt ăn cơm tối, sau đó hai người vào mười hai giờ đêm, cùng nhau đi ra Đông Phương Minh Châu, Lương Thần lái xe chở Duyên Hoa cùng đi Hotel&Resorts Luxury của Thượng Hải.
Nhìn ra được, kỹ thuật chụp ảnh tương đối cao, thần thái Lương Thần và Duyên Hoa, đều chụp rất rõ ràng.
Cảnh Hảo Hảo chỉ cảm thấy đầu óc như là bị sét đánh, trống rỗng, nhìn chằm chằm những ảnh chụp trong máy tính, ngón tay cô dần dần trở nên lạnh lẽo.
Đồng nghiệp còn đang líu ríu nghị luận về xì căng đan giữa Lương Thần và Duyên Hoa, tuy rằng ngẫu nhiên có ngữ khí thổn thức, nhưng lại đều đang khen bọn họ là Kim Đồng Ngọc Nữ, xứng đôi mười phần.
Cảnh Hảo Hảo nghe những lời này, chỉ cảm thấy đáy lòng của mình, như là bị lưỡi dao bén nhọn nào đó, xẹt qua từng chút, cô đau, đến toàn thân phát run.
“Cô nói, hôn lễ bọn họ tổ chức, sẽ là dạng gì?”
“Gia tộc hai bên đều rất lợi hại, hôn lễ kia, tuyệt đối là vô cùng náo nhiệt!”
“Không biết chừng sẽ là hôn lễ thế kỷ đó, không biết hôn lễ bọn họ có thể hiện trường trực tiếp hay không, thật sự rất muốn nhìn xem......”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc