Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 235

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Nhưng trải qua mấy ngày nay, anh và cô vẫn luôn bị vây ở trạng thái nửa tách rời, chưa từng có im lặng ngốc cùng một chỗ như vậy, tư tâm của anh, khiến cho anh làm thế nào cũng không mở miệng được, thẳng đến Cảnh Hảo Hảo nặng nề ngủ say, Lương Thần mới xoay người, lấy một cái mền từ chỗ ngồi phía sau, đắp ở trên người Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo dựa vào lưng xe ngủ, nằm kém thoải mái hơn trên giường, cả người cô thỉnh thoảng liền vặn vẹo cổ một chút, đến cuối cùng, đầu từng chút từng chút tiền đến gần Lương Thần, lúc đầu của cô sắp thoát khỏi lưng ghế dựa, Lương Thần vươn tay, đỡ đầu của cô
Cảnh Hảo Hảo mê mê hoặc hoặc lặng lẽ mở mắt một chút, có lẽ là ngủ đến lợi hại, cả người mờ mịt liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó đầu gối lên tay Lương Thần, lại ngủ thiếp đi.
Lương Thần không dám rút tay của mình ra, sợ đánh thức Cảnh Hảo Hảo, nhưng anh giơ tay lên giữ đầu Cảnh Hảo Hảo trong chốc lát, cánh tay liền tê không còn tri giác, anh sợ lúc mình chống đỡ không được, làm ngã đầu của cô, nhìn nhìn chung quanh, liền bắt đầu chậm rãi chống đầu Cảnh Hảo Hảo xuống dưới, sau đó, đặt đầu của cô ở trên hai chân của mình.
Cảnh Hảo Hảo đang bên trong ngủ mơ, thay đổi một tư thế thoải mái, gối lên hai chân Lương Thần, tiếp tục ngủ say.
Lương Thần nhìn chằm chằm đầu, nhìn dung nhan yên tĩnh của Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt trở nên có chút nhu hòa, anh chậm rãi vươn tay, mang theo vài phần tham luyến vuốt ve hai gò má của cô, cuối cùng ngón tay dừng lại ở bên môi của cô.
Cô vô thức mấp máy môi, đúng lúc kẹp lấy ngón tay của anh, có một cỗ dòng điện K**h th**h không thể nói nên lời, trong nháy mắt truyền từ đầu ngón tay đến khắp toàn thân của anh, khiến cho cả người anh như là bắt lửa, khô nóng lên.
Lương Thần dùng sức nuốt hai ngụm nước miếng, muốn ngăn chận *** quay trong cơ thể mình, nhưng hết lần này tới lần khác anh lại phát hiện, áp chế như vậy, chẳng những không có nâng lên được một chút tác dụng, ngược lại khiến cho chính mình càng thêm H*m mu*n.
Ánh mắt Lương Thần trở nên có chút cực nóng, anh kìm lòng không đậu liền chậm rãi cúi đầu, ***ng vào mi tâm Cảnh Hảo Hảo một chút, tiếp xúc như vậy, giống như là một chốt mở, khiến cho anh lưu luyến chậm rãi dừng cánh môi ở chóp mũi, mí mắt, hai gò má của cô, cuối cùng liền dán sát vào môi của cô.
Mùi thơm ngát của cô như là cây thuốc phiện, mê hoặc ý thức đầu óc của anh đều biến mất, anh chỉ dựa vào bản năng và đòi lấy của chính mình, mở môi của cô từng chút từng chút, làm sâu nụ hôn này.
......
Có một số việc, một khi bắt đầu, sẽ phát triển càng không thể vãn hồi.
Ngọt ngào của Cảnh Hảo Hảo, Lương Thần vẫn đều biết đến, sau khi anh tìm Cảnh Hảo Hảo trở về, ngoại trừ một đêm trước khi cô đến tổ phim, anh bởi vì uống R*ợ*u chạm vào cô, ngược lại còn bị cô trào phúng, mãi cho đến hiện tại anh đều không có ***ng vào cô.
Hiện tại, cô ở bên trong ngủ mơ, cả người mơ mơ màng màng, không có kháng cự, ý thức không rõ, giống như là nhận lời, làm cho Lương Thần thuận lý thành chương, từng chút từng chút làm chuyện kia đến cuối cùng.
......
Ngoài xe, thời tiết ác liệt, vẫn kéo dài như trước.
Gió lớn, mưa to, tiếng sấm lớn, thỉnh thoảng xẹt qua tia chớp, xé rách bầu trời đêm, phát ra ánh sáng mạnh mẽ chiếu đêm tối thành ban ngày.
Bên trong xe, chuyện tình kiều diễm, càng ngày càng đậm.
Lương Thần đặt Cảnh Hảo Hảo ở Dưới ***, tiếng thở tinh tế trong miệng cô và tiếng hít thở dày đặc trong miệng anh, quấn quanh cùng một chỗ, giống như lấn át hết thảy ngoài xe
Thẩm Lương Niên là nhận được điện thoại bệnh viện gọi tới vào chín giờ sáng, thông báo đơn xét nghiệm của anh đã có, bảo anh tìm một thời gian qua lấy.
Từ sau khi bán công ty đi, nghiệp vụ anh phụ trách ở trong công ty cũng không nhiều, càng thêm muốn đi liền đi, không muốn đi thì không đi, cho nên ăn xong trưa cơm, liền lái xe đi bệnh viện.
Người trong bệnh viện rất nhiều, đều đang xếp hàng chờ lấy đơn xét nghiệm, Thẩm Lương Niên ngồi ở trên vị trí, nhìn người chung quanh có người nhà đi cùng, người người khẩn trương đứng ngồi không yên, anh ngược lại cảm thấy tâm tình càng trở nên bình tĩnh.
Số anh lĩnh, là số 37, có chút lâu, cho nên ước chừng đợi một tiếng, mới đến phiên anh.
Người xếp hạng phía trước anh, có may mắn sợ bóng sợ gió một hồi, cũng có luống cuống và hỏng mất sau khi nhận điều trị.
Đợi khi một nữ y tá xinh đẹp, hô số “37”, Thẩm Lương Niên đứng lên, khiến cho vô số người chung quanh nghiêng đầu, nhìn về phía anh.
Anh biết, những người này có thể cho rằng anh hoặc là thân thể xảy ra vấn đề, bọn họ chỉ muốn nhìn ra một chút an ủi tương tự từ trên thân người đồng loại.
Sắc mặt Thẩm Lương Niên trấn định đi theo nữ y tá đi vào phòng chẩn đoán, vẫn là bác sĩ cũ nhìn báo cáo kiểm tra sức khỏe anh lần trước: “Thẩm tiên sinh, mời ngài ngồi xuống trước.”
Thẩm Lương Niên lễ phép gật gật đầu, ngồi xuống.
Bác sĩ già cầm đơn kết quả xét nghiệm nhìn lặp lại liên tục nhiều lần, sau đó đẩy kính lão viễn thị ở trên sống mũi một cái, quay đầu, nói với Thẩm Lương Niên: “Thẩm tiên sinh, ngài vẫn luôn viêm dạ dày suy sụp, nhưng hẳn là vẫn không có chú ý ăn uống, hiện tại đã muốn biến thành ung thư, nhưng biến thành ung thư cũng không phải đặc biệt gay gắt.”
Biến thành ung thư...... Hai ngày trước anh còn nghĩ đến chính mình đáp ứng lời hứa kia với Cảnh Hảo Hảo, anh còn nghĩ, hẳn là sau khi làm trái lời hứa, báo ứng liền muốn tới đi, kết quả hôm nay liền thật sự đến đây.
Bác sĩ gìa nhìn Thẩm Lương Niên không nói gì, chỉ nghĩ cả người anh bị tin tức này đả kích, tiếp tục nói: “Chỉ là Thẩm tiên sinh, đây cũng không phải không thể trị liệu, hiện tại ung thư dạ dày của ngài thuộc kỳ giữa, nếu ngài phối hợp trị liệu của bệnh viện, tôi không dám cam đoan nhất định có thể chữa khỏi, nhưng tối thiểu có thể kéo dài sinh mệnh của ngài rất nhiều năm.”
Thẩm Lương Niên hoàn hồn, thu liễm suy nghĩ miên man nơi đáy lòng lại, nhìn bác sĩ, mở hai mắt nhìn, thần thái bình tĩnh giống như người bị ung thư hoàn toàn không phải anh, mở miệng nói: “Để cho tôi suy nghĩ một chút.”
“Thẩm tiên sinh, loại chuyện này không thể kéo dài, tôi khuyên ngài tốt nhất sớm một chút đến bệnh viện trị liệu, càng kéo dài, thật sự đến kỳ cuối, đừng nói sống lâu mười mấy năm, có thể năm năm cũng rất khó cam đoan.”
Hóa ra, anh hiện tại, là phải giành sinh mệnh từ trong tay diêm vương gia.
Thẩm Lương Niên cười cười, gật gật đầu, cầm đơn kết quả xét nghiệm của mình, đi ra bệnh viện.
Mặt trời bên ngoài vẫn lửa nóng như cũ, anh giống như mấy ngày hôm trước, mơ hồ cảm giác được trong lòng khó chịu một trận, anh vẫn biết dạ dày của mình không tốt, cũng không để ý, nhưng không nghĩ tới, những khó chịu kia, cuối cùng lại có thể biến thành tay quái tử đoạt đi sinh mạng.
Thẩm Lương Niên leo lên xe, ngồi xong, khởi động xe, lái loạn chung quanh, cuối cùng, anh cũng không biết xảy ra chuyện gì, lái ra thành phố Giang Sơn, lái về phía Ảnh Thị Thành.
Anh đột nhiên rất muốn gặp Cảnh Hảo Hảo một lần.
Không cần cô nói chuyện với mình, cũng không cần để cho cô nhìn thấy chính mình, chỉ khi biết được tin dữ như vậy, trong đầu anh hiện lên đầu tiên là Cảnh Hảo Hảo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc