Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 20

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cảnh Hảo Hảo nghe thấy chữ “được”, mới thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng cô không biết kế tiếp, rốt cuộc sẽ có cuộc đời như thế nào đang chờ đợi chính mình, cô chỉ biết là, tối thiểu ngắn ngủi hiện tại, cô bảo toàn chính mình.
Cuối cùng, vẫn là Lương Thần lái xe đưa Cảnh Hảo Hảo trở về như trước.
Tuy rằng Lương Thần chỉ đến tiểu khu Cảnh Hảo Hảo hai lần, nhưng lại có vài phần tư thế ngựa quen đường cũ, lúc này đây ngay cả hướng dẫn cũng không dùng, liền lưu loát lái xe chạy đến cửa tiểu khu Cảnh Hảo Hảo.
Xe dừng lại vững vàng, Cảnh Hảo Hảo liền cởi dây an toàn, lúc cô đang chuẩn bị đẩy cửa xe ra xuống xe, Lương Thần dọc theo đường đi vẫn trầm mặc không nói gì đột nhiên mở miệng, nói: “Hảo Hảo, tôi đã đáp ứng cho em thư thả vài ngày, cho em mấy ngày chia tay với Thẩm Lương Niên, em có phải cũng nên bày tỏ một chút, biểu lộ rõ thành ý của em không?”
Cảnh Hảo Hảo quay đầu liếc mắt nhìn Lương Thần ung dung chờ cô bày tỏ thành ý, mấy máy môi, liền hai tay gắt gao cầm lấy túi xách của mình, hơi ngẩng đầu lên, hôn thật nhanh ở trên mặt của anh.
Giống như là chuồn chuồn lướt nước.
Vừa chạm liền rời đi.
“Thành ý như vậy cũng không thể thỏa mãn tôi, tôi muốn là như vậy......” Lương Thần nói xong, liền nâng tay lên, nắm cằm Cảnh Hảo Hảo, hơi hơi nâng lên, sau đó không hề có dấu hiệu liền ngăn chận môi của cô......
Lúc Lương Thần buông Cảnh Hảo Hảo ra, cả người còn có chút thỏa mãn ước nguyện, toàn thân như là ẩn dấu một ngọn lửa, hanh khô khó an, yết hầu anh hung hăng chuyển động hai cái, nhìn chằm chằm môi của cô, giọng nói có chút ám ách nói:“Hảo Hảo, đêm sinh nhật em, tôi chờ điện thoại của em.”
Dừng một chút, Lương Thần lại hỏi:“Số điện thoại của tôi, em biết đúng không?”
“Biết.” Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, lại nhỏ giọng nói:“Vậy tôi có thể đi rồi chứ?”
Lương Thần gật gật đầu, không nói gì.
Một tay Cảnh Hảo Hảo liều mạng nắm túi xách của mình, một tay đẩy cửa xe ra, cũng không quay đầu lại liền xuống xe, sau đó giống như là chạy trối ૮ɦếƭ, vội vội vàng vàng chạy vào trong tiểu khu.
......
Về nhà, Cảnh Hảo Hảo theo thói quen lại trực tiếp chạy vội tới trong phòng tắm, cô cầm lấy cốc đánh răng, rót một ly nước lạnh, liều mạng đổ vào trong miệng mình, sau đó liều mạng xúc miệng, muốn xua tan sạch sẽ hương vị Lương Thần ở trong miệng mình.
Trước kia lúc cô hôn môi với Thẩm Lương Niên, cảm thấy đó là một loại hạnh phúc.
Thẩm Lương Niên đối với cô rất ôn nhu, cho cô cảm giác thật thoải mái.
Nhưng Lương Thần không giống, nụ hôn của anh, giống như là người của anh, tràn ngập bá đạo, như là hận không thể cắn nuốt cô.
Cảnh Hảo Hảo nghĩ đến đây, nhịn không được nâng tay lên, dùng sức lau cánh môi bị Lương Thần hôn có chút sưng đỏ của mình
Cảnh Hảo Hảo đi ra từ toilet, mở túi của mình ra trước, theo bên trong lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy hai cuộc gọi nhỡ của Thẩm Lương Niên ở trên đó, liền hít sâu một hơi, đi đến cửa sổ trước ban công, gọi lại một cuộc điện thoại cho Thẩm Lương Niên.
Thẩm Lương Niên tiếp điện thoại rất nhanh, bên kia có chút loạn, có thể nghe được mơ hồ vài tiếng nói chuyện đánh bài của đàn ông: “Hảo Hảo?”
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nghe âm điệu của Thẩm Lương Niên, không khỏi có chút ủy khuất, cô dùng sức hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, mới mở miệng nói:“Lương Niên, anh mới vừa gọi điện thoại cho em nha?”
“Ừ...... sao hiện tại mới trả lời điện thoại? Lúc ấy đang nghỉ ngơi à?”
“Vâng.” Cảnh Hảo Hảo lên tiếng, liền cảm thấy yết hầu như là bị cái gì ngăn chận, đặc biệt khó chịu, cô dừng một hồi lâu, mới nói:“Cực kỳ mệt, trở về nằm ở trên giường liền ngủ thiếp đi, vừa mới tỉnh lại nhìn thấy cuộc gọi của anh, cho nên liền gọi điện thoại lại cho anh, sau đó sẽ chuẩn bị đi tắm rửa.”
“Hảo Hảo, em thật đúng là một chú mèo lười, tắm cũng không tắm liền trực tiếp leo lên giường, qua vài nữa ở cùng với anh, anh sẽ ghét bỏ em bẩn đó!”
Cách điện thoại, Cảnh Hảo Hảo có thể nghe thấy tiếng cười giống như tâm tình Thẩm Lương Niên đang rất tốt.
Đổi lại trước đây, cô sẽ đỏ mặt, sẽ thẹn thùng, sẽ ngây thơ đáng yêu mắng Thẩm Lương Niên không đứng đắn, nhưng hiện tại, cô cũng không biết rốt cuộc chính mình có thể trốn thoát từ trong tay Lương Thần hay không, cô không thể nào bày ra được vẻ tự nhiên ngây thơ của cô gái nhỏ, thậm chí lòng của cô đã bắt đầu đau thương nghĩ, có thể qua một chút nữa, sẽ không còn có một người, như là Thẩm Lương Niên vậy, sủng nịch trêu chọc cô vui vẻ nữa?
Cảnh Hảo Hảo rất muốn liền khóc lớn với điện thoại, nói cho Thẩm Lương Niên chính mình sắp bị bạn bè tốt của anh, bạn hợp tác trên công việc đoạt đi rồi, nhưng cô lại không thể.
Cô nói như thế nào đây?
Thẩm Lương Niên lấy cái gì đối kháng với Lương Thần?
Giống như là Lương Thần nói vậy, có lẽ Thẩm Lương Niên sẽ bị anh P0'p ૮ɦếƭ từng chút từng chút.
Cảnh Hảo Hảo dùng sức nuốt nuốt nước miếng, ép khổ sở chận ở trong cổ họng xuống, nhẹ giọng nói với di động:“Lương Niên, không nói giỡn với anh nữa, anh đừng chơi quá lâu, sớm trở về nghỉ ngơi một chút, ngủ trễ không tốt cho thân thể, cũng đừng luôn hút nhiều thuốc như vậy, đừng vì xã giao mà uống nhiều R*ợ*u như thế.”
“Đã biết, Hảo Hảo em đều còn chưa có gả cho anh đâu, hiện tại đã làm bà quản gia rồi.”
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, nhìn bóng đêm ௱ôЛƓ lung ngoài cửa sổ, cảm thấy chính mình nói thêm gì nữa, nhất định sẽ khóc lên, cho nên liền vội vàng nhẹ giọng nói:“Lương Niên, em cúp đây, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
......
Sau khi Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại, cũng không có đi tắm rửa, cô đứng ở ban công thêm một lát, liền xoay người cầm lấy túi xách của mình, đi bãi đỗ xe dưới lầu, lái xe của mình, trực tiếp chạy đi một bệnh viện gần đây.
Bệnh viện ban đêm, rất ít người, Cảnh Hảo Hảo đặt khám gấp phụ khoa, cũng không có xếp hàng liền gặp bác sĩ.
Cảnh Hảo Hảo nhìn thấy bác sĩ, cũng chưa chờ bác sĩ hỏi bệnh trạng của cô, cô liền trực tiếp mở miệng nói: “Kinh nguyệt của tôi đã có hơn một tháng chưa tới, tôi không có mang thai, có thể là nội tiết mất cân đối làm cho thời gian hành kinh hỗn loạn, cho nên có thể kê cho tôi progesterone không?”
“Trước kia từng uống qua chưa?”
“Từng uống rồi.”
Bác sĩ không có hỏi nữa, trực tiếp kê một đơn thuốc ở trên bệnh án, Cảnh Hảo Hảo nói một tiếng “Cám ơn”, cầm đơn thuốc xuống lầu trả tiền lấy thuốc.
Progesterone là một loại K**h th**h, Cảnh Hảo Hảo tiếp xúc với thuốc này, vẫn là trong một lần cơ hội vô tình vào hai năm trước, lần đó cô đi nơi khác quay phim, có thể là do không hợp khí hậu, hơn hai tháng đều không có nguyệt sự, cho nên rút thời gian đi bệnh viện kiểm tra, cuối cùng bác sĩ kê thuốc này cho cô, chỉ uống ba ngày, nguyệt sự liền đến.
Cô giữ lại tên thuốc, lên mạng tra xét, mới biết được, thuốc này là một loại thuốc có thể thúc giục nguyệt sự của phụ nữ đến, cách nhiều như vậy năm, cô thật không ngờ, thuốc này còn có thể giúp mình ở trong lần mấu chốt này.
Cô không thể lên giường với Lương Thần, cách sinh nhật của cô còn có bốn ngày...... Nhưng nguyệt sự của cô còn phải mười ngày nữa mới đến, đây là biện pháp duy nhất cô có thể nghĩ đến, chính là uống progesterone để thúc giục nguyệt sự của mình đến, sau đó để cho chính mình tạm thời an toàn vào đêm sinh nhật kia......
*Progesterone là một hormone nữ quan trọng đối với sự rụng trứng và chu kỳ kinh nguyệt.
Progesterone được sử dụng để tạo ra chu kỳ kinh nguyệt ở phụ nữ chưa đến tuổi mãn kinh nhưng không có kinh nguyệt do thiếu progesterone trong cơ thể. Loại progesterone cũng được sử dụng để ngăn chặn phát triển quá mức trong niêm mạc *** ở phụ nữ hậu mãn kinh đang được điều trị thay thế hormone estrogen.
Progesterone cũng có thể được sử dụng cho các mục đích khác không được liệt kê trong hướng dẫn thuốc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc