Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 194

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lương Thần về nhà trước, làm cho rất nhiều việc trong công ty không thể tiến hành, ăn xong cơm chiều, Lương Thần liền nhận được điện thoại công ty gọi tới, Lương Thần phân phó thím Lâm và Cảnh Hảo Hảo đi bên ngoài tản bộ, chính mình trực tiếp đi phòng sách lầu hai bận chuyện công việc.
Tuần cuối tháng ba ở thành phố Giang Sơn, nhiệt độ đã muốn tiết trời ấm lại, không khí trên giữa sườn núi, bốn mùa hàng năm đều cực kỳ tươi mát.
Thím Lâm và Cảnh Hảo Hảo chậm rãi đi dọc theo con đường đá trong sân.
Trong thời gian hơn nửa năm Cảnh Hảo Hảo ở trong biệt thự này, vẫn đều là thím Lâm cẩn thận chiếu cố cô.
Cảnh Hảo Hảo mơ hồ cũng hiểu được, thím Lâm góa chồng không có con cái, được người quen giới thiệu, liền hầu hạ Lương Thần, ở trong biệt thự này ngây người cũng đã năm sáu năm, bởi vì thím Lâm không nhà để về, cho nên liền xem biệt thự trở thành nhà của mình, dần dà lâu ngày, cũng liền xem Lương Thần thành con của mình, dốc lòng chiếu cố.
Mỗi ngày Lương Thần bận công việc, có đôi khi thật lâu cũng không về nhà, sau đó Cảnh Hảo Hảo vào biệt thự ở, thím Lâm trở nên không còn thanh nhàn, rất nhiều khi, đều là quay chuyển chung quanh Cảnh Hảo Hảo.
Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần thường xuyên cãi nhau, mỗi một lần chịu thiệt đều là Cảnh Hảo Hảo, thím Lâm và Cảnh Hảo Hảo tiếp xúc lâu, biết cô gái là người tâm thiện lương, chỉ là tính tình quật cường, trong tâm bà rất thích Cảnh Hảo Hảo, đối Cảnh Hảo Hảo rất tốt, sau đó không chỉ đơn giản là vì Lương Thần phân phó bà đi làm, ngược lại là phát ra từ nội tâm.
Cảnh Hảo Hảo ở trong biệt thự, không có quen biết ai, đại đa số đều là giao tiếp với thím Lâm, ở đáy lòng của cô, từ lâu đã xem thím Lâm trở thành một trưởng bối để đối đãi.
Thím Lâm nghĩ đến sáng sớm Lương Thần phân phó mình trông chừng tốt Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được liền lên tiếng hỏi: “Cảnh tiểu thư, gần đây cô và Thần thiếu gia lại náo loạn chuyện gì không thoải mái sao?”
“Không có.” Cảnh Hảo Hảo có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn thím Lâm lắc lắc đầu: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Đáy lòng thím Lâm lại mờ mịt, không nói nữa, sao Thần thiếu gia lại nói Cảnh tiểu thư sẽ luẩn quẩn trong lòng?
Đáy lòng thím Lâm, là thật hy vọng Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần sống qua ngày thật tốt, cho nên liền cười nói: “Cảnh tiểu thư, cô đừng cảm thấy tôi bận rộn, thật ra Thần thiếu gia này, tính tình không tốt, thoạt nhìn không dễ dàng thân cận, nhưng lại rất tốt với người khác.”
“Lúc trước chồng tôi sinh bệnh, thiếu rất nhiều tiền, kết quả ૮ɦếƭ đi, tôi là một bà già, làm sao có thể có tiền chứ, bị người ta làm cho ngay cả chỗ dung thân cũng không có, cuối cùng là Thần thiếu gia giúp tôi trả hết nợ, để cho tôi tới nơi này chiếu cố ngài ấy.”
“Nói là chiếu cố ngài ấy, thật ra cô cũng nhìn ra được đi, trong biệt thự này nhiều người hầu như vậy, tôi chỉ cần phân phó một chút là được, hoàn toàn không cần làm chuyện gì.”
“Thật ra, trước kia Thần thiếu gia cũng không về nơi này ở, sau khi Cảnh tiểu thư vào ở, Thần thiếu gia ngược lại mỗi ngày đều sẽ trở lại.”
“Cảnh tiểu thư, cô đừng luôn cãi nhau với Thần thiếu gia nữa, tôi có thể nhìn ra được, Thần thiếu gia rất quan tâm cô.”
Cảnh Hảo Hảo nghe đến đó, cong môi cười cười nhàn nhạt, xoay qua nhìn thím Lâm: “Thím Lâm, đường máu của thím có chút cao, về sau ít ăn những đồ ngọt kia đi, chocolate và nước trái cây linh tinh cũng đừng uống, như vậy mới có lợi cho thân thể.”
“Đã nhiều năm như vậy, không có người quan tâm đến những chuyện này của tôi. Cảnh tiểu thư, cũng là cô săn sóc.”
Cảnh Hảo Hảo lại cười dịu dàng với thím Lâm, rũ mí mắt, âm điệu nhẹ nhàng nói: “Thật ra đó cũng không phải là vấn đề gì lớn, chỉ cần khống chế tốt ăn uống, ăn ít bữa ăn, thím khẳng định sẽ kiện khỏe an khang.”
Dừng một chút, Cảnh Hảo Hảo liền nói: “Thím nói đầu bếp, để ông ấy tận lực chuẩn bị ít mỡ và hàm chứa nhiều lượng tinh bột trong thức ăn của thím, ăn nhiều hoa quả và rau dưa một chút, để tránh không chú ý những thứ này, mắc bệnh tiểu đường thì tiêu.”
Cảnh Hảo Hảo kéo cánh tay thím Lâm, vừa đi trở về biệt thự, vừa nói: “Thím đừng chỉ chiếu cố Lương Thần, thím cũng phải chiếu cố kỹ lưỡng cho mình.”
“Cảnh tiểu thư, cô yên tâm, những chuyện cô nói tôi đều nhớ kỹ, tôi còn hi vọng chiếu cố cho cô và Thần thiếu gia thêm 20 năm đấy, không chừng tương lai, tôi còn có thể trông đứa nhỏ thay cô và Thần thiếu gia.”
Cảnh Hảo Hảo nghe nói như thế, biểu tình hơi hoảng hốt một chút, sau đó lại cong môi với thím Lâm, cười cười, nói: “Mấy ngày này, cháu khẳng định gây thêm cho thím không ít phiền toái, cháu vẫn chưa nói tiếng cám ơn với thím.”
“Thím Lâm, thật sự cám ơn thím.” Cảnh Hảo Hảo nói những lời này, liền cảm thấy trong cổ họng nghẹn ngào, cô cố gắng giơ khóe môi của mình lên.
“Cảnh tiểu thư, nói ngốc cái gì đó, cái gì phiền toái với không phiền toái.” Nói xong, thím Lâm liền kéo cửa nhà ra.
Cảnh Hảo Hảo đi vào, nói: “Thời gian không còn sớm, cháu lên lầu trước.”
Cảnh Hảo Hảo đi hai bước, như là nhớ tới đến cái gì, xoay qua, nhìn thím Lâm nói: “Thín cũng nghỉ ngơi sớm một chút, buổi tối đừng luôn xem ti vi đến khuya.”
Lúc này thím Lâm mới mơ hồ cảm thấy Cảnh Hảo Hảo có chút không thích hợp, bà nhíu nhíu mày, nhìn Cảnh Hảo Hảo cẩn thận hai lần, nói: “Cảnh tiểu thư, có phải cô có tâm sự gì không?”
“Không có, cháu làm sao có tâm sự gì được.” Cảnh Hảo Hảo dùng tiếng cười che giấu yết hầu có chút nghẹn ngào của mình, sau đó hít sâu một hơi, mới nói: “Cháu chỉ là thấy món ăn đêm nay rất ngon, cho nên nhắc nhở thím một chút.”
......
Cảnh Hảo Hảo trở lại phòng ngủ, ngồi ở bên giường phát ngốc trong chốc lát, sau đó cầm lấy di động, mở quét mua đồ ra, nhập vào hai chữ “Thuốc ngủ” ở trong khung tìm kiếm.
Theo sát sau đó, liền nhảy ra ngoài rất nhiều chủng loại thuốc ngủ.
Cảnh Hảo Hảo tìm lần lượt một lúc, cuối cùng chọn một loại thuốc ngủ mạnh nhất, ấn hóa đơn, trực tiếp gửi đến địa chỉ nhà trọ trước kia của mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc