Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 19

Tác giả: Diệp Phi Dạ

"Tôi không thể không có Lương Niên...."
"a..."Lương Thần cũng không biết cụ thể phải làm sao, nghe được những lời này của Cảnh Hảo Hảo, cả người chỉ cảm thấy lòng *** có một ngọn lữa, thiêu đốt cực nhanh cơ thể, đốt lục phủ ngũ tạng thành hơi nước.
"Em không thể không có Lương Niên?"
"Vậy em có nghĩ tới hay không, cơ bản Trầm Lương Niên, không cần em?"
"Không có khả năng, Lương Niên là yêu tôi." ánh mắt của Cảnh Hảo Hảo lộ ra một sự thật: "Chúng tôi yêu nhau."
Yêu nhau?
Yêu nhau cái rắm!
Cả người Lương Thần lập tức từ trên ghế đứng lên, anh nâng chân lên, hung hăng đạp về phía cái bàng, cái bàn bị anh đá trược một khoảng lớn, ly trà ấm trà bùm bùm ngã xuống,anh quay đầu, một bên nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, giọng nói có chút ác liết: "Cảnh Hảo Hảo, Trầm Lương Niên..."
Lương Thần khi nói đến, tầm mắt vừa chống lại ánh mắt của Cảnh Hảo Hảo.
Sắc mặt người côn gái trắng bệch, thoạt nhìn điềm đạm đáng yêu, nhưng là ánh mắt của cô, lại lộ ra vài phần kiên định.
Đên trắng rõ ràng nơi đáy mắt, lóe ra một cỗ quật cường.
Giống như vô cũng tín nhiệm Trầm Lương Niên.
Lương Thần lập tức trầm mặc đi xuống.
Kỳ Thật anh muốn nói với cô, Trầm Lương Niên yêu em, mà cặp kè với người khác?
Anh rất muốn nhìn người phụ nữ này, nghe được tin tức này, cuốc cuộc vẻ mặt sẽ như thế nào.
Nhưng mà, câu nói vờn quanh miệng anh "Trầm Lương Niên ở bên ngoài bao dưỡng một tiểu minh tinh hai năm." Nhưng lời này, không biết sao lại thế, chính là không nói ra được, ngược lại cuối cùng một chút một chút, bị anh cắt nuốt nuốt vào bụng.
Anh cảm thấy bản thân nhất định điên rồi.
Từ nhỏ đến lớn, anh cho tới bây giờ không có để người khác làm mình khó chịu.
Nhưng mà hiện tại, anh lại vì một đêm ấy của bản thân, cũng không biết xảy ra chuyện gì, liện động kinh với người phụ nữ này, ủy khuất chính mình.
Lương Thần chậm rãi thở ra ngoài một hơi, quay đầu, suy nghĩ về chuyện khác.
Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ, Lương Thần thế nhưng dừng lại, cô đợi một trận tử hình, không đợi anh lên tiếng liền ngẩng đầu nhìn về phái anh.
Lại nhìn đến người đàn ông lắt đầu kia, mi mắt hơi hơi cuối xuống, che lấp đi vẻ mặt, vốn dĩ trên mặt là sự nổi giận thâm tình, vào lúc này lại trở nên lạnh nhạt, làm người ta không biết đáy lòng anh, rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Lương Thần giống như ý thức được Cảnh Hảo hảo đang nhìn mình, sau một lúc lâu, anh chậm rãi xoay người, chống lại ánh mắt của cô, trầm mặt mím môi, lại đổi đề tài chính mình nói qua, tiếp tục trở về đề tài ban đầu với Cảnh Hảo Hảo: "Không có có ý khiên chiến cực của của tôi, nếu như không muốn trơ mắt nhìn tôi một chút một chút đùa ૮ɦếƭ Trầm Lương Niên, tôi cho em thời gian một ngày, buổi tối ngày mai. tôi muốn em tự gọi điện thoại cho tôi."
Cảnh Hảo Hảo biết, không thể cứng đối cứng với Lương Thần, Lương Thần khẳng định là sẽ không bỏ qua chính mình.
Vả lại cứ quấn rít tranh chấp với nhau, nháo đến cuối cùng, cô và Trầm Lương Niên cũng không có kết cục tốt, không bằng cô nhanh nghĩ biện pháp, tạm thời biến mất trước mặt anh, sau đó suy nghĩ bàn bạc kĩ hơn một chút, làm thế nào thoát khỏi anh.
Nghĩ đến đây, Cảnh Hảo Hảo làm như bị LƯơng Thần dọa, nhẹ giọng nói: "Có thể cho tôi thời gian vài ngày được không?"
Lương Thần câu môi, cúi đầu nở nụ cười:“Hảo Hảo, có phải em lại muốn chơi tâm nhãn gì với tôi rồi không?”
“Không...... Không có.” Rất nhiều người đều gọi cô “Hảo Hảo”, nhưng Cảnh Hảo Hảo không biết chuyện gì xảy ra, nghe được hai chữ này từ trong miệng Lương Thần, rõ ràng ngữ điệu anh trầm thấp triền miên, dễ nghe như là tiếng trời nhân gian, nhưng cô nghe lại phát lạnh từng trận từng trận sau lưng, cô nhìn Lương Thần, lắc đầu, nói:“Thật không có.”
Ánh mắt Lương Thần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo một hồi lâu, nói: “Cũng đúng, em và Thẩm Lương Niên ở cùng một chỗ mười năm, nói chia liền chia, thật sự có chút khó khăn, vậy em nói đi, cho em thời gian vài ngày?”
“Một tháng......” Cảnh Hảo Hảo nói hai chữ, liền nhìn thấy sắc mặt Lương Thần suy sụp xuống trong nháy mắt, cô liền cắn cắn môi, tiếp tục sửa miệng nói:“...... Nửa tháng......”
“Hảo Hảo, em thật đúng là biết nói chuyện cười, nửa tháng...... em cảm thấy anh chờ kịp ư? Đừng thấy tôi nhường em một bước, em liền được voi đòi tiên, thật sự không được, chúng ta liền theo ý tôi, một ngày......”
“Anh Lương Thần, anh đáp ứng cho tôi thời gian, anh đáp ứng làm anh trai Lương Thần tốt của tôi” Cảnh Hảo Hảo sợ Lương Thần đổi ý, dưới tình thế cấp bách, liền gọi xưng hô yêu thích “Anh Lương Niên” khi làm nũng với Thẩm Lương Niên.
Cô không xác định, người đàn ông này có chịu bộ dáng này không, nhưng hiện tại, cô đã sắp cùng đường, có thể làm cũng chỉ là tử chiến đến cùng.
Sự thật chứng minh, Cảnh Hảo Hảo tử chiến đến cùng, xác thực đã rất thành công, Lương Thần thật đúng là bị hai tiếng “Anh Lương Thần” nhu thuận trong miệng cô gọi đến cực kỳ hưởng thụ, anh biết rõ, cô là vì làm cho anh thỏa hiệp mới gọi như vậy, nhưng thần thái cả người, vẫn lập tức trở nên giãn ra rất nhiều, thoạt nhìn tâm tình giống như rất tốt nhìn Cảnh Hảo Hảo, nói:“Tôi cho em thời gian bốn ngày, buổi tối trước khi sinh nhật em, phải xử lý sạch sẽ chuyện giữa em và Thẩm Lương Niên, đây là cực hạn lớn nhất của tôi, tôi cũng không thích xài chung một phụ nữ với đàn ông khác.”
Cảnh Hảo Hảo biết, có thể làm cho Lương Thần cho cô thêm ba ngày, đã là nhượng bộ rất lớn của anh, nếu chính mình không thuận theo không buông tha tiếp tục tranh cãi, sợ là Lương Thần sẽ muốn trở mặt, vì thế liền thật cẩn thận nói:“Tôi đây có thể về nhà trước không? Đến buổi tối sinh nhật tôi, tôi gọi điện thoại cho anh, được không” Dừng một chút, Cảnh Hảo Hảo lại thêm một câu:“Anh Lương Thần”
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo đánh chủ ý nhỏ gì, sao Lương Thần lại có thể nhìn không thấy đoán không ra, nhưng cô chỉ là không muốn đêm nay ở cùng một chỗ với anh, sợ anh ăn cô. Chỉ là thẳng thắn mà nói, mấy ngày hôm trước thật đúng là lần đầu tiên anh khai trai trong đời, tư vị kia thật là ý vị sâu xa, hiện tại đêm khuya vắng người, cô liền đứng ở trước mặt anh, trên người mang theo hương khí nhẹ sạch sẽ đặc biệt, vẫn luôn chui vào trong lỗ mũi của anh, chui đến cả người anh ngứa ngáy, chỉ tâm nhột khó nhịn thì tâm nhột khó nhịn, anh cũng không phải cái loại đàn ông *** lên não, dù sao sớm muộn gì cô gái này cũng là của anh, cho nên anh một bộ dáng dễ thương lượng gật gật đầu với Cảnh Hảo Hảo, như là đế vương khai ân, nói: “Được.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc