Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 147

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lương Thần nói xong, liền nhịn không được tăng thêm khí lực lên chân đạp trên *** Thẩm Lương Niên, bởi vì anh phẫn nộ, không khí chung quanh đều bị bách nhiễm lên hơi thở giương cung bạt kiếm.
Đúng vậy, dọc trên đường ngồi máy bay, đáy lòng anh cũng đã giận đến cực hạn, hiện tại nhìn thấy Thẩm Lương Niên, phẫn nộ trong cơ thể anh trong nháy mắt liền bạo phát.
Nếu không có người đàn ông này, sao hôm nay Cảnh Hảo Hảo lại sẽ trải qua chuyện như vậy?
“Thẩm Lương Niên, lần trước anh nói với tôi, anh là thật tình thích Cảnh Hảo Hảo, đây là thứ anh gọi là thích ư? Để phụ nữ anh ăn vụng, không ngừng khi dễ cô ấy?” Đáy mắt Lương Thần, mang theo châm chọc nồng đậm, mím môi, cười lạnh nói: “Thẩm Lương Niên, lúc anh và Cảnh Hảo Hảo cùng một chỗ, cô ấy đi theo anh chịu nhiều khổ như vậy, hiện tại, anh và cô ấy tách ra, sao anh còn liên tục không ngừng mang đến phiền toái cho cô ấy?”
Từng chữ Lương Thần nói, giống như là một con dao bén nhọn, hung hăng đâm vào trong tim Thẩm Lương Niên.
Đâm đến sắc mặt Thẩm Lương Niên càng thêm trắng bệch, đáy lòng cũng truyền đến đau đớn theo, anh muốn nói, nhưng lại không thể nào mở miệng được.
“Thẩm Lương Niên, anh ngay cả bảo hộ cơ bản nhất cho cô ấy cũng không làm được, vậy anh có tư cách gì nói thích?”
Ngữ điệu Lương Thần, lập tức trở nên bình tĩnh một chút, anh nói xong câu đó, liền thu hồi chân của mình, đứng ngay ngắn tại chỗ, nâng tay lên giũ cổ ảo của mình, sửa sang lại quần áo của mình, thu liễm lệ khí một thân lại, mở bước chân, đi vào trong cục cảnh sát.
Trợ lý nhìn thấy Lương Thần rời đi, lúc này mới cất bước đi tới phía trước, đưa cho Thẩm Lương Niên một cái khăn tay:“Thẩm tiên sinh, bây giờ ngài vẫn ổn chứ? Có cần đi bệnh viện không?”
Thẩm Lương Niên như là không có nghe được lời nói của trợ lý, chỉ nhìn chằm chằm nơi hư vô, trầm mặc, qua một hồi lâu, anh mới xoay qua, nhìn thoáng qua trợ lý, phất phất tay, muốn mở miệng nói một câu “Không cần, cám ơn”, nhưng làm sao cũng không phát ra được âm thanh, cuối cùng chỉ chịu đựng đau đớn không kêu rên ra tiếng, kéo cửa xe ra, giãy dụa lên xe, ngồi ở trên ghế lái, đóng cửa lại, nâng tất cả cửa kính xe lên, giam giữ gắt gao chính ở trong không gian nhỏ hẹp kia, nhưng vẫn cảm thấy đáy lòng đau đớn không thôi.
Ngón tay anh run rẩy sờ soạng nửa ngày, ***ng đến một ***, đốt lên, chậm rãi hút một hơi, trong lỗ mũi chảy ra máu, lây dính ở trên ***, tiến vào trong miệng của anh, có mùi máu tươi lan tràn chung quanh, anh lại như là hoàn toàn không biết.
Bệnh viện gọiđiện thoại cho anh, chỉ nói là một cô gái trẻ tuổi bị xe ***ng phải, cô gái anh nhận thức cũng không nhiều, anh không phải không nghĩ có thể là Kiều Ôn Noãn, nhưng là anh cũng sợ là Cảnh Hảo Hảo, cho nên anh liền vội vàng tới đó.
Trong nháy mắt nhìn thấy là Kiều Ôn Noãn, không phải không tiếc nuối, tuy rằng cô dùng thủ đoạn cực đoan phá hủy anh và Cảnh Hảo Hảo lúc trước thiếu chút nữa là có thể cao bay xa chạy với nhau, nhưng rốt cuộc Kiều Ôn Noãn cũng đã theo anh hai năm.
Anh không phải động vật lãnh huyết, anh và Kiều Ôn Noãn có thể ở cùng một chỗ, không phải là do một mình cô ôm ấp yêu thương dẫn đến.
Cho nên lúc đó anh không để ý gì khác và cũng không đành lòng ở lại bệnh viện.
Khi anh nghe được ***ng Kiều Ôn Noãn là Cảnh Hảo Hảo, ý niệm thứ nhất trong đầu anh chính là Kiều Ôn Noãn đã làm gì đó với Cảnh Hảo Hảo, cho nên, anh vội vàng đi tới cục cảnh sát, muốn nhìn thử Cảnh Hảo Hảo có ổn hay không.
Nhưng hiện tại, anh còn có tư cách gì đến nhìn thử Cảnh Hảo Hảo có ổn hay không?
Lương Thần nói rất đúng, từ đầu đến cuối, người thật sự có lỗi với Cảnh Hảo Hảo, chính là anh.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không bỏ học vào lúc sơ trung, buông tha cuộc sống đơn giản mà cô gái mười bốn tuổi phải trôi qua, đi vào chảo nhuộm lớn xã hội này.
Nếu không có anh, bộ dạng Cảnh Hảo Hảo xinh đẹp như vậy, có lẽ ở vòng giải trí lý, chắc chắn chắn được người có tiền có nhà nâng ở trong lòng bàn tay nuông chiều.
Nếu không có anh, Cảnh Hảo Hảo sẽ không gặp phải nhiều phiền toái và thương tổn như vậy, chính anh trong khoảng thời gian ngắn, không có giữ chặt thân thể của chính mình, giống như vạn vạn đàn ông trong thế giới, làm ra chuyện thân thể chệch quỹ đạo, sau đó để cho người khác có cơ hội có thể thương tổn cô.
Rõ ràng Lương Thần là người đoạt đi vị hôn thê của anh, anh ta và anh đối diện nhau, người đúng lý hợp tình hẳn là anh.
Cố tình, cuối cùng, người không nên đúng lý hợp tình lại khí thế mười phần, người nên đúng lý hợp tình lại không đủ khí thế.
Có đôi khi, đời người chính là châm chọc và buồn cười như vậy.
Thẩm Lương Niên cảm thấy chính mình nên khóc, nhưng anh lại *** nở nụ cười, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, anh có thể tinh tường nhìn thấy, trên mặt máu ứ đọng phủ đầy máu tươi của mình, mơ hồ lộ ra một tầng ý khóc.
......
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, liền nhìn thấy hai người mặc cảnh phục, khách khách khí khí mang theo Lương Thần đi đến.
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng đứng lên từ chỗ ngồi.
“Lương tổng, Cảnh tiểu thư ở nơi này.”
Lương Thần vừa bước vào phòng, tầm mắt liền trực tiếp dừng ở trên người Cảnh Hảo Hảo, đánh giá cô từ trên xuống dưới một lần, xác định cô cũng không có bị thương tổn gì, mới quay đầu, mặt mang ý cười nói với người nói chuyện với chính mình: “Trương cục, lúc này thật đúng là phiền toái ông, hiện tại tôi có thể mang cô ấy rời đi chưa?”
Từ trước đến nay pháp luật luôn bảo vệ kẻ yếu, Cảnh Hảo Hảo ***ng người trước, hiện nay áp lực dư luận rất lớn, cho nên Lương Thần luôn không cam lòng cúi đầu khách sáo với người, đặc biệt vì Cảnh Hảo Hảo, thả thấp dáng người.
Người nơi này, tất cả đều là người tinh, từ lúc nhận được Lương Thần gọi điện thoại tới, khách khí hy vọng bọn họ chiếu cố Cảnh Hảo Hảo nhiều hơn một chút, mọi người đều hết sức chiếu cố Cảnh Hảo Hảo, thậm chí còn bưng cho cô trà bánh, hiện tại nhìn thấy Lương Thần cho bọn họ bậc thang như vậy, liền thụ sủng nhược kinh.
“Có thể, có thể, Lương tổng, ngài ký ở chỗ này một chữ, là có thể mang Cảnh tiểu thư rời đi.” Người được gọi là Trương cục tươi cười đầy mặt đưa một phần văn kiện tới.
Lương Thần nhận lấy, đại khái lật lật, liền cầm Pu't lên, ký tên rồng bay phượng múa của mình ở chỗ ký tên, sau đó đứng lên, bắt tay với người trước mặt: “Trương cục, tôi mang người đi trước, chuyện sau đó, tôi sẽ bàn bạc giải quyết với người bị ***ng, lúc này đây thật đúng là đa tạ ông chiếu cố.”
“Nên mà, nên mà, Lương tổng quá khách khí.”
“Vậy tôi mang Hảo Hảo đi trước, tương lai có thời gian, nhất định sẽ mời ông ăn một bữa cơm.” Lương Thần nói tới đây, đột nhiên dừng một chút, sau đó nói: “Vậy án giao thông này thỏa thuận tốt thì hồ sơ......”
Trương cục vừa thấy Lương Thần nhắc tới này đó, lập tức liền hiểu được ý tứ Lương Thần, không tạm dừng chút nào liền nói: “Lương tổng, chuyện này thì ngài yên tâm, lần này là Cảnh tiểu thư vi phạm lần đầu, hơn nữa lúc Cảnh tiểu thư khai khẩu cung, thái độ rất tốt, khẳng định sẽ xử lý nhẹ.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc