Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 139

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, đáy lòng yên lặng hiện lên một ít ý kiến, sao nháo đến cuối cùng, cô lại giống như là một người không thể nói lý, cố tình gây sự chứ? Hơn nữa, đạo diễn thật đúng là người gió chiều nào liền theo chiều ấy, rõ ràng đều gọi cô là Cảnh Hảo Hảo Cảnh Hảo Hảo, hiện tại sao lại biến thành Cảnh tiểu thư...... Giống như có vẻ ông ta rất tôn trọng cô......
Ý kiến thì ý kiến, Cảnh Hảo Hảo cũng không có lên tiếng phản bác, cũng không phải bởi vì cô trời sinh chính là người nén giận, dù sao Chu Nam cũng không chiếm được chỗ tốt gì ở chỗ của cô, hai người đều đã trúng một cái tát, huống chi, từ khi cô tiến vào tổ phim cho đến bây giờ, vẫn đều bị vây ở trạng thái không chớp mắt, hiện tại nếu còn phản bác lại, ngược lại có vẻ có chút ỷ thế Hi*p người, cô ít nhiều có chút không quen.
Nhưng sau khi Lương Thần nghe được lời nói của đạo diễn, xoay qua, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, quan sát cẩn thận trong chốc lát, tuy rằng anh không biết rốt cuộc đáy lòng của cô suy nghĩ cái gì, nhưng anh lại rõ ràng nhìn thấy, khi Cảnh Hảo Hảo nghe được lời nói của đạo diễn, khóe môi nhẹ nhàng hếch lên, như là có chút bất mãn.
Rốt cuộc vẫn là một cô gái nhỏ 20 tuổi, tuy rằng đi vào xã hội sớm, nhưng đôi khi vẫn không giấu được một ít tâm sự.
Chỉ là, nếu anh thấy được, sẽ không thể bỏ qua như vậy, cho nên Lương Thần lạnh nhạt nhìn về phía đạo diễn, trong giọng nói nghe không ra cảm xúc gì hỏi: “Kịch bản ở chỗ nào?”
“Kịch bản? Lương tổng, ngài chờ.” Sau đó, đạo diễn xoay người, nói với nhân viên công tác ở một bên: “Nhanh lên, lấy kịch bản cho Lương tổng xem qua.”
Rất nhanh, liền có người dâng một phần kịch bản.
Lương Thần tùy ý lật lật, nâng tay lên, hỏi đạo diễn đang tiếp đón một chút: “Hôm nay quay đoạn nào?”
Đạo diễn nhanh nhẹn lật vài tờ, nói: “Chỗ này.”
Lương Thần không nói gì, nhìn chằm chằm kịch bản trong chốc lát, sau đó khép kịch bản lại, khóe môi giống như hơi có một chút ý cười: “Trên kịch bản, không phải nói là Hảo Hảo đánh Chu Nam ư? Sao lại biến thành Chu Nam đánh Hảo Hảo?”
Đạo diễn chỉ hơi tạm dừng một lát, cũng rất tự nhiên nói tiếp, nói: “Chu Nam có thể là nhớ lầm nội dung, đôi khi, quay phim gấp, khó tránh khỏi sẽ nhớ lầm.”
Lương Thần bỗng nhiên nâng mí mắt lên, nhìn đạo diễn vừa lập tức trả lời mình, nói, “Lâm Đạo.”
“Vâng, Lương tổng.”
“Đạo diễn như ông, thật sự rất nắm chắc thấu triệt tâm lý nữ chính, ngay cả cô ta nhớ lầm nội dung, không cẩn thận đánh nhầm người, cũng có thể biết được?”
Đạo diễn nháy mắt nghẹn lời.
Câu hỏi này của Lương Thần, nói nặng cũng không nặng, nói nhẹ cũng không nhẹ, chính là bởi vì như thế, có vẻ có chút làm cho người ta khó có thể nắm lấy rốt cuộc đáy lòng anh đang nghĩ cái gì, cũng làm cho người ta không xác định, rốt cuộc anh tin tưởng bao nhiêu.
Đạo diễn là người thông minh, tuy rằng cực lực muốn bảo trụ bộ phim của mình có thể thuận lợi quay chụp mới nói chuyện giúp Chu Nam, nhưng điều kiện tiên quyết là không thể đắc tội Lương Thần.
Dù sao, muốn lăn lộn kiếm cơm ở thành phố Giang Sơn, ghi nhớ hàng đầu là không thể là địch của Lương Thần.
Cho nên sau khi Lương Thần nói ra những lời này, đạo diễn không chút suy nghĩ liền lập tức gật đầu cười làm lành nói: “Lương tổng, không phải, là Chu Nam tự mình nói.”
Cảnh Hảo Hảo nhịn không được nhìn về phía đạo diễn, không chỉ là gió chiều nào theo chiều nấy, còn có thể bo bo giữ mình nha...... khiến cho cô - người ngày thường xuất hiện chuyện gì, trước tiên liền cực lực bảo toàn chính mình, liền có vẻ mặc cảm!
Lương Thần nghe nói như thế, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Chu Nam ngồi ở một bên, âm điệu nghe có chút nhẹ nhàng chậm chạp: “Cô không phải cố ý?”
Chu Nam ngẩng đầu trong một mảnh chấn động, nhìn về phía Lương Thần.
Mới vừa rồi đã bị tướng mạo của người đàn ông xuất hiện làm chấn động, giờ phút này đối mặt, cô ta mới phát hiện, anh lại có thể đẹp kinh người đến như thế!
Lương Thần không có đợi được Chu Nam lên tiếng, nhưng cũng không giận, chỉ kéo kéo môi, tiếp tục hỏi:“Làm nghề diễn này bao nhiêu năm rồi?”
Vừa rồi Lương Thần, chính là ở chỗ này rửa chân cho Cảnh Hảo Hảo, hình ảnh như vậy, thoạt nhìn làm cho người ta có cảm giác cô gái kia chính là bảo bối trong lòng bàn tay của anh.
Thậm chí Chu Nam còn đang suy nghĩ, lần này khẳng định mình đã gây ra đại họa, nhưng hiện tại anh biết rõ chính mình đánh Cảnh Hảo Hảo, lại còn một mảnh ôn hòa hỏi mình vấn đề.
Thái độ như vậy của Lương Thần, làm cho Chu Nam có chút khủng bố, cũng có chút nghi hoặc.
Chu Nam do dự trong chốc lát, mới ấp a ấp úng mở miệng, trả lời: “Sáu, sáu năm.”
“Sáu năm.” Lương Thần lặp lại thời gian này một chút, nghĩ đến Cảnh Hảo Hảo cũng ngây người ở trong vòng luẩn này sáu năm, anh hoảng hốt một chút, mới chậm rãi gật gật đầu, giọng nói vẫn ôn hoà như trước, nói: “Sáu năm, thời gian không ngắn, có thể đảm nhiệm vai nữ chính, nói vậy cũng diễn không quá tệ đi?”
Hoàn toàn giống như là tư thế nói chuyện phiếm, khiến cho tâm nhấc lên của Chu Nam chậm rãi rơi xuống.
Ở trong đáy lòng Lương Thần, Cảnh Hảo Hảo cũng chỉ như thế thôi, nói không chừng, hiện tại Lương Thần đang có ý tứ với cô ta đấy? Huống chi, cô ta là một nhân vật lớn trong vòng luẩn quẩn này, Cảnh Hảo Hảo cũng chỉ là một nữ ngôi sao hạng ba tầm thường.
Nghĩ đến đây, Chu Nam liền khôi phục khí chất như trước, khẽ gật đầu với Lương Thần, nói chính mình từng đảm nhiệm qua nữ chính mấy bộ phim nổi tiếng.
Chu Nam cố ý thả giọng thật nhu hòa chậm rãi, nghe như một người được rèn luyện, hoàn toàn không có cao ngạo tự đại và khí thế bức người bình thường.
Lương Thần cũng không có cắt đứt lời Chu Nam, chỉ là sau khi cô ta nói xong, mới khẽ gật đầu, nói: “Tốt, tốt lắm!”
Thoạt nhìn như là khen từ đáy lòng.
Khóe môi Chu Nam nhịn không được gợi lên một chút nụ cười tự tin, vừa định mở miệng, chậm rãi nói một câu, cám ơn lời khen của Lương tổng.
Nhưng giây tiếp theo, Lương Thần đột nhiên cầm kịch bản trong tay hung hăng ném về phía cô ta, không sai không lệch quăng lên trên mặt của cô ta..
Một giây trước Lương Thần còn bộ dáng thanh nhàn nói chuyện phiếm, giây tiếp theo liền trở mặt vô tình, biến hóa như vậy, làm cho người ở đây, đều không hiểu ra sao.
“Tốt, tốt lắm, lá gan đủ lớn, dám động vào người phụ nữ của tôi.” Giọng nói Lương Thần nghe có chút mỏng lạnh, mang theo mười phần uy Hi*p.
Người chung quanh đã sớm nhìn thấy vừa rồi đạo diễn trốn tránh trách nhiệm, hiện tại lại càng không dám liều lĩnh nói chuyện thay Chu Nam.
Chu Nam bị chuyển biến bất thình như vậy của Lương Thần làm cho sửng sốt, sau đó cô liền thấy Lương Thần khẽ mở môi mỏng, giọng nói trầm thấp mở miệng: “Người tiếp nhận mấy bộ phim, đều là đảm nhiệm nữ số một, lại có thể nhớ lầm kịch bản? Cô xác định, cô không phải xem tôi thành kẻ ngốc mà lừa bịp chứ?”
“Ở trong vòng luẩn quẩn này, cô đấu tranh như thế nào, tôi mặc kệ, nhưng ở trước mặt của tôi, mấy trò xiếc nhỏ kia của cô, tốt nhất vẫn là thu hồi hết cho tôi!”
Cả người Chu Nam trở nên có chút đứng ngồi không yên, giờ phút này, cô ta mới hiểu được, vừa rồi Lương Thần nhìn như tao nhã có lễ, thật ra chỉ là đang tìm hiểu chi tiết của cô ta, từ đó tìm ra sơ hở, chọc thủng ngụy trang của cô ta!
Trán Chu Nam có từng giọt từng giọt mồ hôi xuống dưới, cô thấp thỏm lo âu nhìn Lương Thần, thốt ra: “Lương tổng, tôi không phải cố ý, tôi thật sự không phải cố ý.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc