Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 136

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Lấy đạo của người trả lại cho người!
Người chung quanh thật không ngờ Cảnh Hảo Hảo ngoại trừ lúc diễn còn những lúc khác rất ít nói chuyện, lại có thể sẽ đột nhiên đánh trả lại càng chấn động hơn như vậy!
“Mày lại dám đánh tao?” Chu Nam nâng tay lên che kín mặt mình, không thể tin nhìn Cảnh Hảo Hảo.
So với Chu Nam kinh ngạc, Cảnh Hảo Hảo có vẻ có chút trầm tĩnh, ánh mắt cô nhìn Chu Nam, âm điệu khinh trầm nói: “Vừa rồi cô nhân cơ hội đánh tôi như thế nào, hiện tại tôi liền nhân cơ hội trả lại cho cô như thế đó!” Nói xong, Cảnh Hảo Hảo hơi ngẩng cằm: “Một cái vừa rồi, là trả lại cho cô toàn bộ sỉ nhục cô đã cho tôi!”
*** Chu Nam, trong nháy mắt phập phồng lên xuống, cô ta chưa từng có bị đánh ở trước mặt nhiều người như vậy, cô ta theo bản năng liền hét lên một câu: “Mày đánh tao! Mày đánh tao!”
Sau đó cả người liền nhào về phía Cảnh Hảo Hảo.
Tốc độ của cô ta rất nhanh, hai người cách rất gần, Cảnh Hảo Hảo hoàn toàn không kịp phản ứng, đã bị Chu Nam lập tức đẩy vào trong vũng bùn phía sau.
Cũng may vũng bùn cũng không cao, Cảnh Hảo Hảo chỉ dẫm hai chân ở bên trong, nhưng cô vẫn nghe thấy thấy mùi tanh tưởi của nước bùn, mùi đó chui vào trong mũi cô, khiến cô muốn ói.
Cảnh Hảo Hảo chịu đựng ghê tởm, không rên một tiếng nâng tay lên, hung hăng kéo cánh tay Chu Nam, dùng hết toàn lực cùng kéo cô ta vào trong nước bùn.
Chu Nam chỉ cảm thấy dưới chân mềm nhũn, sau đó liền ngửi thấy mùi tanh tưởi, cô ta theo bản năng nâng tay lên, che kín cái mũi của mình: “Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc mày muốn như thế nào?”
“Chu Nam, tôi nghĩ, những lời này hẳn là tôi hỏi cô mới đúng?” Cảnh Hảo Hảo nhìn chằm chằm Chu Nam, nhẹ nhàng nói một câu, sau đó cũng không muốn để ý tới Chu Nam nữa, xoay người muốn leo ra khỏi hồ nước.
“Không cho mày đi!” Chu Nam nghĩ cũng không nghĩ liền kéo Cảnh Hảo Hảo lên, đây là thời khắc dọa người nhất cả đời cô ta, cô ta tiến vào giới diễn xuất, đã làm không ít chuyện đạp người leo lên này, trong vòng luẩn quẩn này có không ít ngôi sao, có lúc có thể sẽ nối lên, đều bị cô ta chèn ép xuống, cho tới bây giờ cô ta đều chưa từng chịu thua thiệt, Cảnh Hảo Hảo là người đầu tiên, cô ta tuyệt đối sẽ không chịu để yên!
Vào lúc Chu Nam kéo cánh tay của mình, Cảnh Hảo Hảo nâng tay kia lên, hung hăng đánh tay cô ta ra.
Nước bùn vốn trắng mịn, Chu Nam dùng toàn bộ khí lực đi kéo Cảnh Hảo Hảo, hiện tại kéo vô ích, thân thể liền trợt về phía trước, cả người có chút đứng không vững, lập tức liền té lăn quay trong vũng bùn.
Cùng với một tiếng “Thét chói tai” của Chu Nam, người có lẽ xem kịch vui, có lẽ bị chấn động ở một bên, nháy mắt đều hoàn hồn, mọi người nhanh chóng vọt tới bên cạnh hồ, kéo Cảnh Hảo Hảo và Chu Nam ra từ bên trong.
Cảnh Hảo Hảo chỉ ướt hai chân, cũng không đáng ngại, mà Chu Nam tương đối có chút thảm, trên tóc trên mặt đều là nước bùn, mọi người luống cuống tay chân lấy nước đến, rửa sạch giúp Chu Nam.
Toàn bộ hiện trường quay chụp, nhất thời loạn thành một đoàn.
Chu Nam cởi một tầng quần áo bẩn bên ngoài, quấn một cái mền, tùy ý trợ lý rửa sạch tóc của mình, nhìn đạo diễn, nói: “Đạo diễn, buổi tối diễn hôm nay, không phải là tôi cho Cảnh Hảo Hảo một cái tát ư? Tôi diễn không đúng chỗ nào? Cảnh Hảo Hảo lại động thủ đánh lại tôi, còn kéo tôi vào trong hồ, ông cho tôi một lời giải thích đi!”
Cảnh Hảo Hảo đứng ở một bên, nghe lời nói như thế, suýt nữa cười ra tiếng, Chu Nam thật sự là trình bày chân chân thật thật nhất cái gì gọi là trợn tròn mắt nói dối!
Đang lúc Cảnh Hảo Hảo muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên phía sau thân thể của cô lại truyền đến một tiếng nói quen thuộc: “Cảnh Hảo Hảo thế nào?
Đang lúc Cảnh Hảo Hảo muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên phía sau thân thể của cô lại truyền đến một tiếng nói quen thuộc: “Cảnh Hảo Hảo thế nào?”
Cảnh Hảo Hảo theo bản năng xoay lại, nhìn thấy Lương Thần mặc một kiện áo gió màu đỏ, càng làm nổi bật làn da trắng nõn.
Cảnh Hảo Hảo nhẹ nhàng nhíu mày thanh tú, sao anh lại đến đây?
Chu Nam hoàn toàn không có ngẩng đầu, chỉ là lúc nghe được câu này, liền thốt ra nói tiếp: “Cảnh Hảo Hảo không diễn dựa theo kịch bản, ra tay đánh người. Bộ phim này, tôi khẳng định là không quay nữa, hôm nay tôi muốn nhận được mời lời giải thích khiến tôi vừa lòng!”
“Giải thích? Giải thích cái gì?” Lương Thần tiếp tục nói, giọng nói của anh cũng không quá vang, nhưng lại khiến cho mọi người lại đều quay đầu, nhìn về phía anh.
Ngọn đèn tổ phim, kéo dài thân ảnh của anh, trên mặt tuấn mỹ bức người không có nhiều cảm xúc lắm, ở dưới cái nhìn chăm chú của nhiều người như vậy, anh lại không có chút không được tự nhiên nào, giống như những người đó đều không tồn tại, trong tay nắm chìa khóa xe, ung dung tiêu sái đi tới.
Cho dù trong vòng giải trí, cả ngày xoay quanh tuấn nam mỹ nhân, nhưng sự xuất hiện của Lương Thần vẫn khiến mọi người kinh diễm một trận.
Người ở đây, đều biết được Lương Thần, nhưng lại chưa từng gặp trong hiện thực, cho nên trong một lúc, mọi người cũng không có nhận ra được.
Nhưng thật ra đạo diễn, từng tiếp xúc với Lương Thần trong hiện thực hai lần, cả người sợ run trong nháy mắt nhanh chóng hồi thần, bước chân cũng có chút không vững đi về phía Lương Thần nghênh đón: “Lương tổng, sao ngài lại tới đây?”
Lương tổng?
Mọi người trong tổ phim, trong nháy mắt đều ngây ngẩn cả người, qua một lúc lâu, mới chậm rãi liên lạc người đàn ông khuynh thành trước mặt mọi người với CEO tập đoàn Giang Sơn trên tạp chí, thỉnh thoảng còn bộc lộ quan điểm trên ti vi lại cùng một chỗ.
Hóa ra...... Đây là “Thiếu niên thiên tử” của thành phố Giang Sơn trong truyền thuyết!
Nếu so với hình ảnh đơn điện bọn họ thường nghe thấy nhìn thấy kia, người thật càng làm cho người ta thần hồn điên đảo, kinh tâm động phách không biết bao nhiêu lần!
Nhất thời, tất cả mọi người ổn định hô hấp, nhìn Lương Thần, suy nghĩ vấn đề đạo diễn vừa nói ra miệng kia: Đường đường là thiên tử thành phố Giang Sơn, đêm khuya đến tổ phim của bọn họ làm cái gì?
Lương Thần như là không có nghe thấy lời nói của đạo diễn, chỉ mở bước chân nhàn nhã, chậm rãi tiêu sái đi về phía Cảnh Hảo Hảo.
Toàn bộ studio cực kỳ im lặng, tầm mắt mọi người đều dừng ở trên người Lương Thần, sau đó theo bước chân của anh, di động đến trước người Cảnh Hảo Hảo.
Bởi vì do nhu cầu quay phim, Cảnh Hảo Hảo mặc một đôi giày rộng rãi đế bằng, lập tức thấp hơn Lương Thần rất nhiều, cho nên lúc Lương Thần đứng ở trước mặt cô, cả người hơi hơi cúi xuống một chút.
Anh còn chưa có mở miệng nói chuyện, khi ánh mắt nhìn chằm chằm hai chân phủ kín nước bùn của Cảnh Hảo Hảo, nháy mắt mi tâm liền gắt gao nhíu lại, dùng cằm chỉ chỉ hai chân Cảnh Hảo Hảo, âm điệu lơ đãng trong lúc đó liền nặng nề lên: “Sao lại thế này?”
Đám người vây xem, trong khoảnh khắc liền hóa thạch tại chỗ.
Lương Thần...... Vừa đến studio, người đầu tiên nói chuyện, lại có thể là Cảnh Hảo Hảo?
Chẳng lẽ, chẳng lẽ, núi dựa sau lưng Cảnh Hảo Hảo, là Lương Thần?
Đáy lòng mọi người, không tự chủ được hiện lên suy nghĩ giống nhau, sau đó tập thể nhịn không được lặng yên không một tiếng động hai mặt nhìn nhau, sau đó, tầm mắt liền đi dừng ở trên người Chu Nam một chút, ngay sau đó soạt soạt lại trở về trên người Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo.
Đồng dạng k*** sợ, còn có đạo diễn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc