Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 110

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Những người bị anh mang tới nhìn thấy anh đi vào, có ăn ý lui ra, chỉ còn lại có một mình Lương Thần đứng ở trong hoàn cảnh lộn xộn như vậy.
Sàn nhảy nơi xa, cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, vẫn nhiệt tình nhảy múa rất high, như là làm đẹp phối nhạc cho tất cả phát sinh lúc này ở nơi nay.
Bộ dạng Lương Thần vốn tuấn mỹ, cả người thoạt nhìn có chút thanh thản, tư thái tao nhã như là thưởng thức phong cảnh gì đẹp mắt, vòng quanh nhìn những người nằm trên mặt đất này một vòng, cuối cùng liền dừng bước chân đứng ở trước một giá R*ợ*u đặt đầy các chai R*ợ*u đủ mọi kiểu dáng.
Dáng người anh đứng thong dong ở nơi đó, nâng tay lên, mở nút cổ tay áo của mình, hơi hơi cuốn cuốn tay áo sơ mi màu trắng lên
Tất cả động tác ngồi xuống, giống như là cử động thả lỏng sau một ngày làm việc về đến trong nhà.
Nhưng mà, chỉ trong nháy mắt.
Thật sự chỉ trong nháy mắt, chỉ mới thời gian nửa giây, chai R*ợ*u trong tay người đàn ông nâng lên, hướng hung hăng nện lên trên thân người nằm trên đất.
Tốc độ anh rất nhanh, lực đạo rất lớn, mọi người chỉ nghe được một tiếng hét thảm, giây tiếp theo tay Lương Thần lại rút một chai R*ợ*u tiếp tục ném về một người khác.
Lương Thần hoàn toàn không nhìn những người trên đất, anh chỉ không ngừng rút chai ra, ném xuống mặt đấy, nhưng mà mỗi một chai rơi xuống, đều có thể đập trúng những người khác nhau.
Vừa rồi anh đâu phải đi quanh một vòng, rõ ràng là nhớ kỹ vị trí bọn họ ở trong đầu.
Âm thanh chai R*ợ*u vỡ vụn liên tiếp vang lên, vang đến cuối cùng, anh rốt cục ngừng lại, sau đó ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, vẫy vẫy tay với cô, giọng nói nghe nhẹ và không khác gì bình thường: “Hảo Hảo, lại đây.”
Cảnh Hảo Hảo vẫn nghĩ, chính mình gặp Lương Thần *** mà lại hung ác đã là cực hạn, cho tới bây giờ, cô mới phát hiện, phát hỏa Lương Thần từng đối với mình hoàn toàn không xem là hỏa.
Hiện tại toàn thân anh đều tràn đầy hơi thở hủy diệt, cả người tựa như Tu La đến từ trong địa ngục, có thể nghiền xương những người trên đất thành tro vào bất cứ lúc nào.
Ngay vừa rồi, cô còn ỷ vào men R*ợ*u cãi lại anh đây, hiện tại, toàn thân cô đều đã run rẩy lên, cô nhìn thấy Lương Thần tiếp đón chính mình, đứng ở tại chỗ, hơn nửa ngày cũng không có động.
“Lại đây.” Trên mặt Lương Thần không có tức giận, cũng không có không kiên nhẫn, ngược lại là nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo, tiếp tục lên tiếng lập lại câu nói vừa rồi lần nữa.
Cảnh Hảo Hảo giống như là đột nhiên bị đánh thức, không hề do dự bước đi về phía Lương Thần.
Dưới chân của cô đều là mảnh vụn thủy tinh, cô vẫn đi tới trước mặt Lương Thần, còn chưa lên tiếng, Lương Thần liền vươn tay, kéo cô xuống bên cạnh mình, chỉ vào người trên đất, nói: “Nói, vừa rồi là ai đánh em!”
Những người trên đất vừa mới bị người Lương Thần mang đến đánh mặt mũi bầm dập, hiện tại lại trải qua một phen oanh tạc của Lương Thần, trên người trên mặt từng người đều che kín vết máu, trên mặt còn lộ ra nước mũi và nước mắt, có mắt bầm đen một khối lớn, vừa rồi Cảnh Hảo Hảo uống R*ợ*u, vốn sẽ không thấy rõ ràng ai là ai, hiện tại lại càng không nhận thức được.
Huống chi, hình ảnh như vậy, cũng có chút khủng pố, bị mảnh thủy tinh đập rách ***, đều là máu, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy có chút dọa người khó coi, theo bản năng liền lắc lắc đầu.
Lương Thần lôi kéo Cảnh Hảo Hảo đi lên phía trước hai bước, chia ra lôi kéo cô dừng ở trước mặt mỗi người, “Nhận ra không?”
Cảnh Hảo Hảo lắc lắc đầu.
Lương Thần lập tức liền hỏa lớn lên: “Cảnh Hảo Hảo, em có phải là óc heo hay không, ai đánh em, em cũng không nhận ra được?”
Hiện tại Cảnh Hảo Hảo không có can đảm dám cãi lại, chỉ mím môi, không hé răng, đáy lòng yên lặng nghĩ, những người này phỏng chừng cha mẹ ruột bọn họ đến đây cũng không nhận ra được con của chính mình, huống chi là cô?
Giây tiếp theo Lương Thần liền phất phất tay, chỉ chỉ một bên, ngữ khí hung hăng nói:“Đứng một bên cho tôi.”
Cảnh Hảo Hảo nghe nói như thế, không nói hai lời liền nhanh chân chạy ra ngoài.
Không đợi Cảnh Hảo Hảo dừng lại, Lương Thần liền mở miệng nói với người nằm trên đất: “Ai đánh cô ấy, đứng ra cho tôi, nếu không lát nữa tôi để cho các người dựng thẳng đi vào nằm ngang đi ra!”
Tuy rằng nhóm người này không làm việc đàng hoàng, mỗi ngày lăn lộn buông thả như vậy, nhưng lại thật sự coi trọng vài phần nghĩa khí giang hồ, rất ăn ý không có lên tiếng.
“Tốt, đều không hé răng, có phải hay không?” Lương Thần lăn lộn giới thương nghiệp nhiều năm như vậy, có sóng to gió lớn gì mà chưa trải qua, cả ngày chơi chính là đấu trí so dũng khí đấu tâm kế, cho nên đối với những người trên đất này, anh liếc mắt một cái liền có thể xuyên qua suy nghĩ nơi đáy lòng bọn họ, đương nhiên trong nháy mắt liền nghĩ đến biện pháp trị bọn họ, đối phó người như thế, sẽ so với ngoan độc, lập tức, Lương Thần liền cười lạnh mở miệng nói: “Các người đều đã không nói, vậy được, mọi người liền cùng nhau chịu tội đi, hôm nay các người đánh phụ nữ tôi một cái tát, tôi sẽ phế tay phải của các người hai tháng!”
Lương Thần nói xong, liền nhấc chai R*ợ*u một bên lên, hung hăng đập về phía trên tủ R*ợ*u, sau đó mang theo nửa chai R*ợ*u gãy lìa còn lại, liền đâm về phía trên cổ tay người đàn ông dưới chân.
“Đừng......” Vào lúc tay Lương Thần sắp đâm lên cổ tay người đó, người đó mang theo một chút khóc nức nở nói: “Không phải tôi, không phải tôi, tôi nói là ai, tôi nói là ai!”
Lúc này Lương Thần mới dừng động tác lại, nhấc cổ áo người nọ lên, chỉ vào người trên đất, hỏi: “Là ai?”
Người nọ nhìn chằm chằm mấy người bị đánh thành đầu heo kia hơn nửa ngày, sau đó mới chỉ vào một người trong đó nói: “Là anh ta.”
“Tay trái hay là tay phải?” Lương Thần
“Tôi không nhớ được.” Người nọ sợ tới mức lắc đầu mãnh liệt, sau đó như là sắp khóc, nói: “Tôi thật sự không nhớ rõ.”
Lúc này Lương Thần mới hung hăng buông tay ra, đẩy ngã người nọ sang một bên, đi đến trước mặt người đàn ông đánh Cảnh Hảo Hảo kia, nâng chân lên, dẫm nát trên mặt anh, hỏi: “Tay nào đánh?”
Người nọ nhìn chằm chằm Lương Thần dừng một chút, nói: “Tay trái.”
Giây tiếp theo Lương Thần liền giơ nửa chai R*ợ*u trong tay lên, hung hăng đâm về phía người nọ: “Nói dối với tôi? Mày còn non lắm! Hôm nay xem như mệnh tốt, không thực động đến cô ấy, tôi khiến cho tay mày dừng chức năng mấy tháng, nếu mày thực động đến cô ấy, hôm nay phế sẽ không là tay, mà là nơi này......”
Lương Thần nói xong, nâng mũi chân lên đá đá bộ phận đũng quần của người đàn ông kia, “Phế tay đi, còn có thể trị liệu, phế đi nơi này, cả đời này của mày liền thật sự là phế nhân!”
Lương Thần nói xong, liền chậm rãi thẳng đứng dậy, sửa sang lại quần áo một chút, nói với những người nằm trên mặt đất: "Còn không cút cho tôi!”
Những người đó nghe được câu này, như là nghe được tiếng trời, lập tức lảo đảo bò dậy từ trên đất, lăn một vòng vọt ra khỏi quán bar.
Lương Thần đạp mảnh thủy tinh đầy đất, đi đến một bên, đứng ở bên người Cảnh Hảo Hảo, nói với người mình mang theo: “Phá hủy nơi này cả đêm, buổi sáng ngày mai tôi không muốn nhìn thấy sự tồn tại của quán bar này!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc