Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 103

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Bóng đêm thật sâu, Thẩm Lương Niên mặc đồng phục bệnh nhân, mặc một kiện áo khoác ở cửa bệnh viện đón một chiếc xe taxi, trực tiếp đi biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần.
Lúc anh đến, cũng chỉ mới bốn giờ rạng sáng, toàn bộ thế giới còn bị vây bên trong một mảnh tối đen, nhiệt độ giữa sườn núi có chút thấp, Thẩm Lương Niên lạnh lùng đứng ở cửa biệt thự, thường dậm chân một cái.
Toàn bộ thế giới cực kỳ yên tĩnh, Thẩm Lương Niên lấy hộp TL từ trong túi ra, đốt một điếu, cách khói mù lượn lờ, anh bất tri bất giác liền nghĩ đến ngày sinh nhật năm đó của mình, Cảnh Hảo Hảo gấp trở về từ đoàn phim tổ chức sinh nhật cho mình, lúc ấy là mùa đông, công ty anh đang họp, di động đặt ở văn phòng, cuộc họp mở khoảng bốn tiếng mới chấm dứt, lúc đi ra, anh mới nhìn thấy di động của mình có mười mấy cuộc gọi nhỡ, vừa tiếp nghe, liền nghe thấy giọng nói ủy khuất của Cảnh Hảo Hảo truyền đến: “Lương Niên, em đợi ở dưới lầu nhà anh đã rất lâu, em không có thể cửa, không vào tòa nhà được.”
Anh vội vàng lái xe qua, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo bị đông cứng tay và mặt lạnh đến đỏ hồng, anh đau lòng một trận, vươn tay liền kéo cô vào trong lòng mình.
Lúc đó, người bị đông lạnh không phải anh, người đứng bốn tiếng cũng không phải anh, anh không biết là tư vị gì.
Thời gian trôi cảnh vật đổi, đến hôm nay, đổi là anh đến chờ cô, lúc này không phải mùa đông, mặc dù không đến mức đông lạnh, điều kiện ác liệt kém hơn Cảnh Hảo Hảo lúc trước, đáy lòng anh mới biết, thật ra Cảnh Hảo Hảo từng vì yêu anh, thật sự ủy khuất chính mình nhiều như vậy.
......
Bảy giờ rưỡi sáng, Cảnh Hảo Hảo từ từ tỉnh lại từ trên giường, Lương Thần bên người đã không ở đây, trong phòng tắm mơ hồ truyền đến tiếng nước ào ào.
Cảnh Hảo Hảo ôm lấy chăn, duỗi người hai cái, lúc đang chuẩn bị xuống giường, lại nghe thấy di động của mình đột nhiên vang lên.
Di động vẫn là chiếc Lương Thần mua cho cô lần trước, tuy rằng từng bị anh dùng lực ném đi, nhưng cũng không đáng ngại.
Gọi tới là một chuỗi dãy số, Cảnh Hảo Hảo chỉ nhìn thoáng qua, liền biết là ai, cô sợ tới mức lập tức nâng tay lên, cắt đứt điện thoại.
Sao Thẩm Lương Niên biết số điện thoại của cô?
Đang lúc Cảnh Hảo Hảo miên man suy nghĩ, Thẩm Lương Niên lại gọi điện thoại tới lần nữa, Cảnh Hảo Hảo tiếp tục cúp, Thẩm Lương Niên tiếp tục gọi, lặp đi lặp lại dày vò hồi lâu, thẳng đến tiếng nước trong phòng tắm ngừng một chút, truyền đến giọng nói của Lương Thần: “Hảo Hảo, có phải di động đang kêu không?”
“Không, không có.” Cảnh Hảo Hảo lên tiếng, di động trong lòng bàn tay lại vang lên, cô kích động ấn, kết quả không cẩn thận tiếp nghe.
Lương Thần nghe được tiếng trả lời của cô, tiếng nước lại vang lên theo, Cảnh Hảo Hảo do dự một trận, mới đặt di động tới bên tai.
“Hảo Hảo.” Giọng nói của Thẩm Lương Niên, nghe có chút vô lực, như là cách muôn sông nghìn núi, truyền đến từ nơi xa xôi.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, hô hấp cũng dừng lại theo, sau khi cô làm dịu một lúc lâu, mới khiến cho chính mình bảo trì bình tĩnh, đầu bên kia điện thoại cũng im lặng.
Hai người cứ yên lặng không nói gì ngây người như vậy trong chốc lát, Thẩm Lương Niên liền mở miệng:“Hảo Hảo, anh biết là em, bởi vì đây là số điện thoại anh xin từ Phương Lộ.”
Cảnh Hảo Hảo vẫn không nói gì, hôm qua lúc cô nhìn thấy anh, anh hôn mê bất tỉnh, cô có thể bảo trì cảm xúc ổn định của mình, nhưng hiện tại, nghe giọng nói của anh, cô phát hiện, cả người của mình đều đi run rẩy lên theo.
“Hảo Hảo, em không muốn nói chuyện cũng không sao, em đi ra, chúng ta gặp mặt trò chuyện.”
Giọng nói của Thẩm Lương Niên trở nên có chút suy yếu.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo không tự chủ bắt đầu lo lắng lên, anh xuất huyết dạ dày, không phải đang nằm viện ư? Sao vừa tỉnh lại, liền chạy đến nơi này?
“Hảo Hảo, anh chờ em, nếu em không ra anh vẫn chờ em.”
Cảnh Hảo Hảo cảm giác tim của mình, truyền đến một đạo lo lắng đau đớn, cô sợ Thẩm Lương Niên thật sự cứ chờ đợi như vậy, cho nên nhẹ nhàng nói: “Lương Niên, bây giờ anh trở về bệnh viện đi, thân thể không tốt, đừng ra ngoài đi loạn.”
“Hảo Hảo, anh muốn gặp em.” Thẩm Lương Niên chỉ kiên trì với ý nghĩ của mình.
“Lương Niên, em không ở nhà, em ở bên ngoài, em có việc, qua một thời gian rồi nói sau, được không......”
“Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc em muốn gạt anh tới khi nào?” Thẩm Lương Niên đột nhiên liền lớn tiếng hô một câu, cắt đứt lời nói của Cảnh Hảo Hảo. Anh tức giận, thở hổn hển, nói: “Hảo Hảo, trước đó em nói với anh, nói tâm tình em không tốt, em đi ra ngoài, thật ra lúc đó em đã gạt anh, hiện tại em còn gạt anh.”
Thẩm Lương Niên dừng một chút, cách điện thoại, Cảnh Hảo Hảo nghe được anh hít sâu một hơi: “Hảo Hảo, anh ở ngoài cửa biệt thự Lương Thần.”
Cảnh Hảo Hảo nghe thế, sợ tới mức suýt nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Cô biết, Lương Niên biết cô theo Lương Thần, nhưng khi anh cứ như vậy đi tới cửa nhà Lương Thần, chuẩn bị chính mắt thấy cô đi ra từ bên trong, đáy lòng của cô, vẫn nhẹ nhàng phát run lên theo.
Cảnh Hảo Hảo cực lực khống chế chính mình, cô giật giật môi, sau một lúc lâu mới thốt ra một câu: “Lương Niên, em sẽ không đi ra ngoài, em cũng sẽ không gặp anh, anh đi đi.”
“Có ý tứ gì? Sẽ không gặp anh? Là muốn chia tay với anh ư? Cho nên em trả lại nhẫn lại cho anh, có đúng không?”
Cho tới bây giờ Cảnh Hảo Hảo cũng không biết, hóa ra Thẩm Lương Niên ôn nhuận như ngọc kia, lúc bị buộc nóng tính, cũng có khí thế bức người như vậy.
Cô thậm chí còn có thể tưởng tượng ra bộ dáng đang hổn hển của Thẩm Lương Niên.
Cả đời Cảnh Hảo Hảo cũng không biết chính mình lại có thể có một ngày sẽ tàn nhẫn với Thẩm Lương Niên như thế.
Cô sững sờ không rên một tiếng đối mặt với lời ép hỏi của Thẩm Lương Niên, thẳng đến cuối cùng, ngữ khí Thẩm Lương Niên quyết tuyệt nói: “Hảo Hảo, cho dù em muốn chia tay với anh, anh cũng muốn nghe em giáp mặt nói với anh, em không ra, anh sẽ không đi!”
Đang lúc Cảnh Hảo Hảo chuẩn bị đáp lời, di động trong tay cô đột nhiên bị người dùng lực rút đi.
Cảnh Hảo Hảo cả kinh, quay đầu liền nhìn thấy Lương Thần sắc mặt khó coi giơ di động, đặt tới bên tai của mình, không có chút cảm tình, âm điệu lạnh đến có chút dọa người nói với Thẩm Lương Niên trong điện thoại: “Cô ấy sẽ không đi xuống, thừa dịp hiện tại tôi chưa tức giận, từ đâu tới đây thì trở về đó cho tôi!”
Nói xong, Lương Thần hoàn toàn không cho Thẩm Lương Niên một chút đường sống nói chuyện, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại, anh như là cảm thấy không đủ, trực tiếp tắt máy, sau đó ngẩng đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo nói: “Vừa rồi thím Lâm đã tới, nói bữa sáng đã chuẩn bị tốt, nhanh đi rửa mặt, xuống lầu ăn bữa sáng.”
Lương Thần nói xong, liền ném điện thoại di động tới trên sô pha bên cạnh, xoay người đi ra phòng ngủ.
......
Lúc Cảnh Hảo Hảo đi vào phòng ăn, Lương Thần còn chưa có động đũa.
Anh nhìn thấy cô tiến vào, trực tiếp dùng cằm chỉ chỉ ghế dựa bên người của mình, nói: “Ngồi xuống ăn cơm.”
Thím Lâm vội vàng kéo ghế dựa ra cho Cảnh Hảo Hảo, chờ sau khi Cảnh Hảo Hảo ngồi xuống, hỏi: “Cảnh tiểu thư, cô muốn ăn cái gì?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc