Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu - Chương 05

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Sau đó, bên tai cô truyện đến một chữ kia của Trầm Lương Niên: "Thần..."
Giọng nói của Trầm Lương Niên, bình thường vừng vàng, không nhanh không chậm, chính là hôm nay giống như một cái loa lớn, ở bên tai Cảnh Hảo Hảo nổ vang, tại tai cô vù vù một mảnh, còn một đêm lẫn lộn kia, nhưng lời Lương Thần nói với cô:
_Người phụ nữ kia, cô làm thế nào vào được phòng của tôi?"
_"Yêu thương nhung nhớ sao? Ha ha.... Thật là nhàm chán..."
_"Đừng nói với tôi cô đi nhầm phòng, cô không biết lấy lí do này, thật ngu ngốc sao?"
_"Vậy dùng thân thể này bồi thường đi...."
Tay chân Cảnh Hảo Hảo lạnh ngặt một mảnh.
Lương Thần…Lương Thần, bóng dáng cô vừa mới nhìn thấy, cảm thấy đó là một người đàn ông có khuôn mặt như tranh vẽ, thì ra là Lương Thần!
Đêm hôm đó, ở khách sạn Tứ Qu‎y, người nói cô dùng thân thể bồi thường, sau đó liền ςướק đi trong sạch của cô là người đàn ông này.
Mỗi người ở thành phố Giang Sơn đều gọi anh là “Con của trời” Lương Thần.
Toàn thân Cảnh Hảo Hảo không nhịn được rung rẩy, cô sợ bị phát hiện, chính là cố gắng kiềm chế áp lực chính mình, mọi chuyện đều đã quá khứ, cô chỉ cần thẳng thắng thành khẩn với Lương Niên, Lương Niên tiếp thu được, cô vẫn cùng với Lương Niên ở cùng một chỗ như năm xưa.
Về đêm đó, chỉ hiểu như một vớt nhơ bẩn bình thường, chìm vào trí nhớ như dòng sông dài.
Thế nhưng...Vì cái gì chỉ có ba ngày ngắn ngủi, cô cùng anh...lại gặp nhau?
Hơn nữa...Anh vậy mà là bạn bè của Trầm Lương Niên!
Cảnh Hảo Hảo cảm thấy toàn bộ thế giới của mình đều rối loạn, cả người cô cứng ngắc đứng tại chỗ, chậm chạp nhìn người kia chào hỏi.
"Hảo Hảo... Phát ngốc cái gì đó, nhanh chào hỏi Lương tổng đi!" Tâm tình Trầm Lương Niên vẫn rất tốt như bình thường, ôm lấy thắt lưng của Cảnh Hảo Hảo, nói với Lương Thần.
Cảnh Hảo Hảo bình tĩnh lại, lúc này mới phát hiện thiếu chút nữa thất lễ, cô nuốt nuốt nước miếng, theo bản năng nhìn về đôi mắt kia của Lương Thần, lông mi khẽ hạ, đôi môi động động hồi lâu, mói nhỏ giọng mở miệng nói: "Lương tổng, ngài khỏe."
Giọng nói của cô, rất nhỏ rất nhẹ, hiện trường bữa tiệc có rất nhiều người, lộn xộn một mảnh, làm cho thanh âm của Cảnh Hảo Hảo, che lấp hơn phân nữa.
Người kia không nói gì, vẫn duy trì tư thế ngẩng đầu nhìn Cảnh Hảo Hảo không nhúc nhích, tầm mắt của anh, vẫn lạnh nhạt, thật ra là không biến sắc quan sát người phụ nữ trước mặt này.
Cô mặc một chiếc váy liền áo dài trung bình, loáng thoáng có thể nhìn thấy màu da của dây lưng nội y, tóc của cô cũng đơn giản vén lên, cổ và tay không mang trang sức gì, phía dưới là một đôi giày cao gót phản ra ánh sáng của ngọc trai, được coi là chỗ tốt nhất trên người cô.
Khuôn mặt của cô, trừ bỏ đôi mắt kia, một đêm kia anh đã sớm cẩn thận đánh giá qua.
Cho nên, anh trực tiếp nhìn vào đôi mắt kia, một đêm ấy, dưới đáy lòng anh không phải không nghĩ ánh mắt của cô sẽ có hình dáng gì, chính là lúc này chân chính nhìn thấy, anh vẫn phải kinh diễm một phen.
Mặt người phụ nữ này rất nhỏ, ánh mắt lại rất lớn, bên trong đôi mắt ấy ngập tràn màu sắc, bên trong trong suốt có thể nhìn thấy hết mọi thứ.
Nhất là một cái nháy mắt đang nhìn anh kia, ánh mắt đen trắng rõ ràng, nhất thời lại xuất hiện một vết nức, bối rối, hoảng sợ hợp lại làm một, đúng là mê hoặc lòng người.
Quan trọng hơn là, ở cô có khí chất sạch sẽ, kết hợp với một đôi mắt như vậy, có vẻ tinh khiết hơn.
Cảnh Hảo Hảo cuối xuống mi mắt, đợt một lát, không nghe Lương Thần nói chuyện, theo bản năng ngẩng đầu lên, lại cùng tầm mắt Lương Thần, va chạm kết hợp cùng nhau.
Thần kinh Trần Hảo Hảo run lên một cái, liền né tránh bên người Trầm Lương Niên.
Lương Thần nhìn đến cảnh này, lúc này mới sờ môi nở nụ cười nhạt, anh cười lên rất đẹp, tựa như một bông hoa mê hoặc, mê mẫn ánh mắt người, nhìn Cảnh Hảo Hảo, nhưng lời nói lại nói với Trầm Lương Niên: "Trầm tổng, ngồi đi, đừng đứng."
Trầm Lương Niên gật đầu, ôm Cảnh Hảo Hảo ngồi ở ghế mềm.
Cảnh Hảo Hảo ngồi gần Lương Thần, bên trong hơi thể của cô, đều là hương vị dễ ngửi của người đàn ông, cũng là đêm đó, khi anh nằm trên người cô, cô cũng từng ngửi được hương vị ấy, cô hít thở, đáy lòng liền hung hăng run run.
Tòng Dung nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo một trận, khen ngợi: "Được đó, Lương Niên, khó trách cậu lại cất dấu như vậy, thì ra ra dấu một người đẹp."
"Bản thân tôi cảm thấy rằng bạn gái của Trầm tổng có chút quen mắt, hình như là gặp ở nơi nào rồi."Người đạo diễn kia nói tiếp.
"Đúng không?" Tòng Dung trừng mắt nhìn, tròng mắt chuyển động vòng quanh người Cảnh Hảo Hảo, sau đó mới bống nhiên tỉnh ngộ nói: "A a a, nhà của tôi có một đứa cháu gái có xem phim của cô đóng, cô không phải là người mấy ngày hôm trước trong phim quảng bá rậm rộ, diễn vai nữ chính sao?"
"Khó trách lúc tôi nghe được cái tên Cảnh Hảo Hảo. cảm thấy quen tai, thì ra là một ngôi sao...."Đạo diễn kia hiểu ra nói.
"Trầm tổng, anh thật không phúc hậu, anh để bạn gái đi làm, còn làm diễn viên, anh gắng làm việc kiếm tiền, cũng làm cho bạn gái anh trở thành người giàu có, còn dốc toàn lực nâng để, để cho cô ấy thành danh nha." Tòng Dung vừa nói, vừa hỏi: "Cảnh tiểu thư, cô là người của công ty nào?"
Cảnh Hảo Hảo nghe được tên mình, theo bản năng ngẩng đầu, còn chưa nói, một bên Trầm Lương Niên liền trả lời: "Công ty giải trí TS, nếu không thì hôm nay làm sao tham gia được bữa tiệc sinh nhật này."
"Việc này, muốn tìm người, phải tìm Lương Thần, công ty giải trí TS là thế giới của tên đó, cậu ấy chỉ cần nói một câu, bảo đảm Cảnh Tiểu thư có thế đi đến lên Bắc xuống Nam." Tòng Dung lắc đầu, nhìn về phía Lương Thần.
Lương Thần nghiêng người dựa vào gối mềm, nghe nói như thế, cười nhạo một tiếng, nói: "Chuyện của Trầm tổng nhờ, sao tôi lại không nể mặt được?"
Nói xong, Lương Thần chỉ chỉ chai R*ợ*u bên tay Cảnh Hảo Hảo, nói: "Cảnh tiểu thư, làm phiền một chút."
Cảnh Hảo Hảo vừa nghe Lương Thần gọi tên mình, liền ngẩng đầu mạnh lên, dừng một chút, liền cầm chai R*ợ*u trên bàn kia, đưa cho Lương Thần.
Lương Thần không có nhận, Trầm Lương Niên liền sờ sờ tóc cô, nói: "Đứa ngốc, còn không rót R*ợ*u cho Lương tổng, Lương Tổng là muốn ở công ty giải trí TS nâng đỡ em, còn không mau cảm ơn."
Thấy thế Cảnh Hảo Hảo mới đổi lại hai tay cầm chai R*ợ*u, rót cho Lương Thần ly R*ợ*u.
Tầm mắt của Lương Thần, vần nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc