Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé - Chương 08

Tác giả: Noãn Đường

Ôm một chai sữa tươi, Lan Sơ vô cùng ủy khuất ngồi một mình ở trong phòng làm việc của Hoàng Oanh, ngây ngốc nhìn Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã đặc biệt tìm cho cô cái gọi là chương trình dưỡng thai. Một ngụm nhỏ một ngụm nhỏ, sữa tươi trong bình chảy vào họng.
Sau khi từ trong nhà chạy ra ngoài, cô lập tức tìm được sàn nhảy COOLKOU của Hoàng Oanh. Bởi vì sản nhảy cũng có cổ phần Bạch Nhã, cho nên cô không hề bất ngờ khi có thể ở chỗ này trực tiếp tìm được hai người bọn họ. Chỉ là bất đắc dĩ, sàn nhảy bây giờ đã tiến vào giai đoạn sắp khai trương đếm ngược thời gian còn 48giờ. Cho dù cô tìm được Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã, họ cũng không có thời gian quan tâm cô. Hồng Quyên cũng có chuyện của mình nên cũng rất bận rộn. Kết quả là, tạo ra tình cảnh như bây giờ.
Trong lúc đó, Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã cũng chia ra đến xem qua cô một cái, nhưng đều là đưa cho đồ ăn vặt hoặc thuốc bổ rồi lại biến mất.
Đáng thương cho Lan Sơ một người ở trong phòng làm việc nói có bao nhiêu nhàm chán thì có bấy nhiêu nhàm chán, đợi đến lúc cô lấy tốc độ ốc sên uống xong toàn bộ bình sữa tươi, cô định nằm xuống ghế sa lon. Kết quả cô vừa nằm xuống liền ngủ mất rồi. Hơn nữa, vẫn còn có người ngủ thời lâu như trời đất, điệu bộ không thể bỏ qua.
Hoàng Oanh cùng Bạch Nhã gần như làm việc suốt cả ngày, mới miễn cưỡng làm xong chuyện cuối cùng trước thời điểm khai trương. Lúc này, hai người mới nhớ tới, Lan Sơ còn bị họ ném ở trong phòng làm việc thời gian thật lâu cũng không có bất kỳ động tĩnh. Hai người gấp gáp, vội vàng chạy đến phòng làm việc tra xét. Lại thấy Lan Sơ chữ đại nằm trên ghế sa lon, ngủ giống như con lợn ૮ɦếƭ.
Hai người thật sự không đành lòng đánh thức Lan Sơ đang trong ngủ mê, liền gọi điện thoại kéo Hồng Quyên tới đây.
Nào có thể đoán được, ba người vây tại một chỗ, ăn xong cơm tối rồi, lại uống R*ợ*u thật lâu, Lan Sơ vẫn như cũ vẫn không có chút dấu hiệu muốn tỉnh lại.
"Cậu ấy là muốn ngủ tới lúc nào đây?" Bạch Nhã có chút không thể nhịn được nữa, nói xong liền muốn tiến lên đánh thức Lan Sơ, lại bị Hoàng Oanh cản lại.
Hoàng Oanh mặt dịu dàng nhìn Lan Sơ trên ghế sa lon, trấn an nói: "Phụ nữ có thai là cái bộ dáng này ."
"Cậu ấy lúc này mới vừa mang thai." Bạch Nhã liếc mắt, cô cảm thấy Lan Sơ thế nào cũng đều không giống như phụ nữ có thai. Người này, thậm chí ngay cả lúc ngủ đều muốn mang bộ mắt kiếng màu đen thô kia của mình.
Hoàng Oanh nghiêm trang vỗ nhẹ mu bàn tay Bạch Nhã, cười cười. "Vậy cũng như thế."
Bất đắc dĩ thở dài một cái, Bạch Nhã lấy ra một *** định châm, lại bị Hồng Quyên một đập rơi trên đất. Hồng Quyên mặt nghiêm túc nhìn Bạch Nhã, dặn dò: "Sau này khi trước mặt Lan Sơ không thể *** lá nữa, sẽ làm thai nhi dị dạng."
"Cậu là nghe ai nói?" Bạch Nhã hết ý kiến, thế nào đột nhiên Hoàng Oanh cùng Hồng Quyên cũng thay đổi có kinh nghiệm như vậy?
"Dù sao không thể trước mặt cậu ấy *** lá là được." Hồng Quyên dị thường nghiêm túc, không thể ở trước mặt phụ nữ có thai *** lá đây là thông thường. Nếu không, tại sao nhiều người trước khi muốn có con, phải cai thuốc kiêng R*ợ*u?
Bạch Nhã hơi có chút nhức đầu vỗ vỗ trán, chấp nhận đem thuốc bỏ trở về. Sau đó, dùng một loại ánh mắt laser, dùng sức nhìn chằm chằm Lan Sơ, giống như là cô muốn trừng tỉnh như vậy.
Lan Sơ mơ mơ màng màng cảm thấy giống như có người một mực trừng mình nhưng cô lại rất buồn ngủ, không muốn tỉnh lại. Chỉ là bất đắc dĩ, mấy đạo ánh mắt kia thật sự là quá mức mãnh liệt, lại thêm bụng cô cũng đã đói. Vì vậy, cô chỉ có thể không tình nguyện mở hai mắt ra. Quả nhiên, cô nhìn thấy sáu con mắt màu đen của ba người, trực tiếp nhìn mình. Sự phát hiện này, làm cho cô lúc này toàn thân nổi da gà. Mặc dù lòng có oán niệm, nhưng cô mở miệng nói. "Có ăn sao? Mình đói bụng."
Hoàng Oanh chỉ chỉ trên khay trà cháo thịt đặc biệt cho chuẩn bị Lan Sơ, nói: "A, đó là đặc biệt cho cậu ăn."
Nghe vậy, Lan Sơ nhanh chóng ngồi thẳng người, mở nắp lên hộp cơm, hít một hơi thật sâu. Tiếp theo, cô cầm cái muỗng, không chút khách khí bắt đầu ăn như hổ đói.
Hồng Quyên nhìn một chút Lan Sơ đang toàn tâm vội vàng tiêu diệt cháo thịt, cầm ly R*ợ*u đi tới bên cạnh cô ngồi xuống, hỏi: "Cậu hôm nay về nhà như thế nào?"
"Bị mẹ dạ xoa mắng một trận." Nói xong, Lan Sơ hung hăng hướng miệng nhét một miệng lớn cháo.
"Bình thường." Hồng đẹp liếc Lan Sơ một cái, lại hỏi: "Trong lòng cậu nghĩ như thế nào?"
"Này còn cần phải nghĩ sao? Đương nhiên là đem con sinh ra là được?" Bạch Nhã trả lời thay, nếu như Lan Sơ không có ý định sinh con, các cô ban đầu tại sao phải khổ cực như vậy giúp đỡ cậu ấy đi mượn giống?
"Ừ, không sai." Lan Sơ tán đồng gật đầu một cái, để xuống cái muỗng, trực tiếp ôm hộp cơm rót cháo vào miệng.
Hoàng Oanh cười mị mị nhìn Lan Sơ khẩu vị hiển nhiên tốt tới cực điểm, không nhịn được có chút H**g phấn. "Đây dĩ nhiên là tốt, Lan Sơ sinh đứa nhỏ, chính là đứa nhỏ của bốn người chúng ta, vậy chúng ta về sau có kết hôn hay không cũng không quan hệ."
"Lan Sơ nếu một thai có thể sinh bốn là tốt, một người một, không cần tranh đoạt." Bạch Nhã phụ họa đôi câu, Lan Sơ lần này thật đúng là giải quyết cho họ không ít buồn phiền ở nhà.
"Mình không phải lợn." Lan Sơ tức giận véo Bạch Nhã một cái, người này cho cô là cái gì? Sinh một cũng đã rất tốt, lại vẫn muốn cho cô sinh bốn, cô sau này vẫn còn muốn làm thí nghiệm khoa học của cô?
Hồng Quyên liếc xéo Lan Sơ, vẻ mặt không tốt uy hiếp nói: "Cậu đã muốn đem đứa nhỏ sinh ra, như vậy bắt đầu từ bây giờ, cậu tuyệt đối không thể làm tiếp bất kỳ thí nghiệm, nếu làm ảnh hưởng đến thân thể khỏe mạnh con gái của mình, mình liền liều mạng với cậu." Hết sức rõ ràng , cô đã sảng khoái chuẩn bị tâm lý làm mẹ nuôi tốt. Nếu là mẹ nuôi, thì đó là lý do cô dùng hết năng lực của mình bảo vệ con gái nuôi.
"Có thể có ảnh hưởng gì? Hơn nữa, đứa con gái này là từ trong bụng mình mà ra ngoài." Lan Sơ tức giận, người này cũng quá thiên vị thôi. Cô lúc này mới mới vừa mang thai, đến tương lai con gái cô sau khi sinh, cô không chừng còn có thể có nhiều địa vị.
Hoàng Oanh chợt nghĩ đến một vấn đề hết sức nghiêm trọng, không nhịn được chen miệng hỏi: "Ngộ nhỡ là con trai a?"
"Không được, phải là con gái, chúng ta cùng nhau đem nó ăn mặc thành tiểu công chúa, rồi mang đi ra ngoài, có nhiều mặt mũi." Bạch Nhã mặt tràn đầy kiên định, giống như Lan Sơ nhất định có thể sinh con gái.
Hồng Quyên cũng không nhịn được bắt đầu kích động. "Đúng vậy, con gái mặc cái gì đều dễ nhìn, về sau mình ngày ngày mua cho con gái của mình một bộ váy nhỏ, để cho nó ngày ngày mặc quần áo mới." Cô càng nghĩ càng cảm thấy xinh đẹp trong lòng rất gấp gáp, thật tốt quá, bọn họ sẽ lập tức có một đứa con gái đáng yêu tới cực điểm.
Lan Sơ hơi có chút im lặng nhìn ba vị bạn tốt của mình, mặc dù ngoài mặt có một chút buồn bực, nhưng cảm xúc trong lòng bởi vì chịu ảnh hưởng của mẹ cô lại từ từ khôi phục lại. Có ba vị bạn tốt giúp đỡ, cô cảm giác mình có chỗ dựa vững chắc. Cô có thể khẳng định, bất luận cô gặp phải cái khó khăn gì, ba vị bạn tốt cũng sẽ triệt để trợ giúp cô tất cả, càng đem hết toàn lực bảo vệ con gái của cô. Tóm lại dựa trên phân tích, cô hoàn toàn có thể yên tâm 1000% sinh đứa con của cô. Về phần mẹ cô bên kia, cô vẫn là ít tiếp xúc thì tốt hơn, tránh cho con gái bảo bối của mình bị lây bệnh chiếm hữu của mẹ dạ xoa.
Ba người bạn tốt của Lan Sơ tuyệt đối đều là tài liệu giảng dạy tốt, kể từ xác định cô muốn đem đứa nhỏ sinh ra, ba người chính là dù bận rộn thế nào đầu óc choáng váng, cũng nhất định sẽ mỗi ngày chia ra rút ra một khoảng thời gian đến nhà trọ Lan Sơ chiếu cố bà mẹ này. Mà cuộc sống Lan Sơ, lại giống như bà lớn, vô cùng yên tâm thoải mái hơn cơm tới há mồm, quần áo đến lười biếng vươn tay.
Nhưng mà, duy nhất làm cho cô cảm giác không thông chính là cô tìm không ra cơ hội giày vò thí nghiệm khoa học của mình.
Đối với chuyện này, Hồng Quyên quyết tâm là không chịu nhường nửa bước. Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể mượn cơ hội về nhà thăm lão mẹ cô, len lén ở nhà giày vò một chút công cụ thí nghiệm của mình, làm cho đỡ nghiện.
Thái độ mẹ Lan Sơ đối với Lan Sơ cũng thay đổi 180°.
bà cũng không có nói câu nào lớn tiếng đối với Lan Sơ nữa, cho dù Lan Sơ đem trong nhà làm cho không khí ngột ngạt, bà cũng chỉ là nhắc nhở một câu, để cho cô cẩn thận chớ thương tổn đứa trẻ.
Trừ lần đó ra, phàm là thời điểm Lan Sơ ở nhà, mẹ cô đối với cô chăm sóc đều là cẩn thận. Bất luận cô muốn ăn cái gì, nghĩ muốn cái gì, muốn làm cái gì, mẹ cô cũng tuyệt đối sẽ không nói với cô một chữ ‘ không ’.
Hơn nữa, mẹ cô còn mua được một đống lớn len sợi. Lan Sơ không ở nhà thì bà liền ở nhà làm rất nhiều bộ quần áo nho nhỏ. Mỗi lần Lan Sơ về nhà, bà đều sẽ mặt kiêu ngạo lấy ra thành quả của mình đem cho cô thưởng thức.
Cuộc sống gia đình của Lan Sơ tạm ổn một trăm phần trăm chính là trôi qua càng thoải mái, vượt qua càng sảng khoái, nhưng cuộc sống của Đông Lý Lê Hân đáng thương bị cô mê gian lặng lẽ mượn mầm mống, lại hoàn toàn khác biệt trời vực.
Đông Lý Lê Hân kể từ đêm hôm bị một nhân vật thần bí không giải thích được mê gian, tựu như là bị ôn thần quấn lên thân, chuyện xui xẻo liên tiếp đánh về phía hắn.
Đầu tiên là Uông Tĩnh Phong mỗi ngày đều sử dụng hết tất cả hơi sức đi điều tra, nhưng thủy chung điều tra không ra bất kỳ vật hữu dụng gì. Bị dày vò gầy đi một vòng lớn, Uông Tĩnh Phong quả quyết sẽ không sẽ tiếp tục điều tra. Mặc kệ Đông Lý Lê Hân phát giận uy hiếp như thế nào, hoặc là chính cậu ta đi gây sức ép, dù thế nào đi nữa hắn cũng không lãng phí thời gian đi điều tra chuyện này nữa rồi.
Tốn thời gian dài như vậy đều tìm không ra chút đầu mối nào, hắn hoài nghi hoặc là Đông Lý Lê Hân lầm đem ác mộng xem như sự thật, hoặc là chính là hắn mộng xuân.
Tiếp theo, nếu không phải là Đông Lý Lê Hân phát hiện kịp thời, ba người bạn tốt không chừng sẽ tặng hắn một phần đại lễ a. Ba người bạn vô lương, bí mật thương lượng phải giúp hắn tìm kiếm chân tướng sự tình thì cũng thôi đi. Nhưng mà, biện pháp bọn họ tìm kiếm, lại là dự định hướng toàn thế giới tuyên truyền sự kiện bí mật không thể nói, Đông Lý Lê Hân trong một buổi tối bị một nhân vật thần bí mê gian.
Sự phát hiện này, khiến Đông Lý Lê Hân hoàn toàn nổi bão tố. May mắn hắn kịp thời phát hiện cũng ngăn lại, nếu không hắn chính là treo cổ tự tử cũng không kịp tránh né chuyện này cuối cùng trở thành nỗi sỉ nhục to lớn với hắn.
Nhưng cũng không phải ba người bạn tốt của Đông Lý Lê Hân muốn làm như vậy vừa làm trò khôi hài vừa mang đến cho hắn K**h th**h lớn lao như vậy, đến nước này, hắn chợt bắt đầu gặp ác mộng. Hắn thường ở lúc nửa đêm từ trong mộng thức tỉnh, mỗi lần lúc thức tỉnh, đầu cũng đổ đầy mồ hôi lạnh. Hơn nữa, hắn cơ hồ đều không thể ngủ tiếp nữa.
Này, liên tiếp nhiều sự việc tuyệt đối là sự việc chuyển biến ngày càng xấu.
Đông Lý Lê Hân thiếu ngủ nghiêm trọng, tính khí càng ngày càng ác liệt, tinh thần cũng càng ngày càng uể oải. Thường là một chút xíu việc vặt vãnh, là có thể làm cho hắn giận dữ. Nhưng điều này cũng không tính vào đâu, dù sao sẽ không uy hiếp được an toàn tính mạng của hắn.
Chân chính nguy hiểm là trong vòng một tháng, Đông Lý Lê Hân thế nhưng xảy ra ba tai nạn xe cộ.
May mắn hắn bỏ ra số tiền lớn mua xe hơi đều không phải là vô ích, cho dù sườn xe bị ***ng thê thảm không nỡ nhìn, nhưng hắn lại may mắn không có bị tổn thương gì, chỉ là đáng tiếc mấy chiếc xe tốt.
Cứ như vậy bị giày vò thời gian gần ba tháng, sau đó Đông Lý Lê Hân rốt cuộc quyết định buông tha ý tưởng hắn muốn báo thù. Bất luận đêm hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu hắn không có bất kỳ tổn thất, vậy thì hắn tại sao không thể quên, để cho mình tốt hơn một chút đây?
Sau khi đưa ra cái quyết định này, Đông Lý Lê Hân thần kinh một mực căng thẳng cuối cùng cũng từ từ buông lỏng xuống. Từ đó, những sự kiện xui xẻo làm cho người ta buồn bực, cũng dần dần cách xa hắn.
Nhưng kỳ quái là, hắn bắt đầu thỉnh thoảng sẽ ở trong mộng, mê mang nhìn thấy một người mang một bộ mắt kiếng to ở vành mắt. Ở trong mộng, hắn từ đầu đến cuối đều nhìn không rõ mặt cùng thân hình của đối phương. Chỉ có thể miễn cưỡng phân biệt ra được, giống như có một mắt kính lớn gọng kính vô cùng to. Mà mỗi lần tỉnh mộng, hắn cũng đều sẽ quên không còn một mống.
Từ từ, chuyện ban đêm ngày đó, tựa hồ lại thật sự gió êm sóng lặng xuống. Cuộc sống Đông Lý Lê Hân một lần nữa trở lại trên quỹ đạo vốn có của hắn, giống như mọi không vui đều chưa từng xảy ra qua.
Có lẽ là báo ứng, cuộc sống tốt đẹp của Lan Sơ lại từ từ thay đổi không thể nào tốt đẹp rồi.
Xưa nay không kén ăn Lan Sơ có thai phản ứng dị thường nghiêm trọng, ăn một chút gì chung quy lại đem mình ói gần ૮ɦếƭ, có lúc uống nước cũng sẽ ghê tởm thật lâu, bị dày vò cả người cũng gầy đi một vòng lớn.
Mặc dù theo thời gian từ từ trôi qua, Lan Sơ gian nan chịu đựng phản ứng nghiêm trọng nhất trong quãng thời gian ba tháng, nhưng cô cũng mệt lả không sai biệt lắm.
Nhưng mà, tình trạng nôn nghén của cô mới vừa vặn có chút chuyển biến tốt, Hồng Quyên, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh giống như là ước định tốt vậy, đột nhiên, tất cả đều bận rộn cơ hồ không có thời gian rảnh nửa ngày để chạy đến nhà trọ phục vụ chăm sóc cô.
Đáng thương cô cả ngày lẫn đêm buồn bực ở trong nhà trọ không một người nói chuyện thì cũng thôi đi, thỉnh thoảng phản ứng có thai vừa xảy ra, ngay cả người bưng chén nước cho cô cũng không có. Càng thê lương chính là, cô thường ói ngay cả eo cũng không đứng thẳng dậy, thật vất vả cho mình cầm ăn chút gì, uống đủ, đôi tay lại run rẩy làm cho cô ăn không vô cũng uống chẳng được.
Nhìn Lan Sơ đáng thương, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh nhiều lần đều không nhẫn tâm nghĩ lặng lẽ đem Lan Sơ mang tới sàn nhảy COOLKOU đi buông lỏng tâm tình một chút. Kết quả, cũng bị Hồng Quyên mạnh mẽ ngăn cản kéo về.
Bất đắc dĩ bị buộc chạy về nhà đi, cuộc sống cũng không dễ chịu. Mẹ Lan Sơ chỉ cần gặp Lan Sơ một cái, sẽ không ngừng truyền thụ tựa như niệm kinh kinh nghiệm bí quyết khi bà có thai bồi dưỡng, làm cho Lan Sơ thiếu chút nữa mắc chứng uất ức trước khi sinh. Nghĩ tới làm thí nghiệm, tâm tình đổi một cái, nhưng cô bên này còn chưa có động thủ, bên kia cũng đã ói ra.
Nhưng Lan Sơ tuyệt đối một trăm phân là mẹ tốt, bất luận cô bị giày vò thành cái dạng gì, cô thủy chung cắn răng kiên quyết. Sau đó một lần lại một lần bản thân cùng bảo bối trong bụng thỏa hiệp, cầu xin nó để cho mình tốt hơn một chút. Chỉ là rất dễ nhận thấy, cô ăn nói khép nép thỏa hiệp không có lần nào là thành công.
Mắt thấy bụng từng chút từ từ lớn lên, Lan Sơ lại có một chút an ủi trong lòng. Nhất là bộ *** của cô, cũng rõ ràng lớn hơn rồi.
Dần dần, cuộc sống Lan Sơ không hề khó khăn như vậy nữa, Hồng Quyên cấm lệnh đối với cô không cho phép đi sàn nhày COOLKOU cũng bắt đầu buông lỏng. Mặc dù tạm thời cô vẫn chỉ là được phép vây xem ở ngoài cửa, không thể vào sàn nhảy, nhưng đối với cảm xúc Lan Sơ, lại có ảnh hưởng vô cùng tích cực.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc