Tổng Giám Đốc Cặn Bã Xin Anh Đừng Yêu Tôi - Chương 22

Tác giả: Cơ Thủy Linh

"Nhuyễn chân tôm (sợ vãi hà~~), tên tồi bại như vậy chúng ta không cần. Không có Từ Nhất Minh, cậu nhất định sẽ gặp được người tốt hơn. Từ Nhất Minh thật đáng ghét!" Kha Văn khuyên bạn, sau đó níu tay Như Y: "Đừng nóng giận, tớ đã mua bữa ăn sáng, có món bánh bao cậu thích nè!”
Nhan Như Y đề phòng nhìn bạn: "Vô sự mà ân cần, không phải quân gian xảo cũng phường đạo chích. Nói đi, hôm nay thế nào đối với tớ tốt như vậy?”
Kha Văn dùng sức vỗ xuống tay bạn, oán trách."Cậu thật đáng ghét á.... Hôm nay người ta nghỉ, mua cho cậu điểm tâm không phải rất bình thường sao?"
"Hừ hừ, có thể khiến con quỷ lười nhà cậu đứng lên mua bữa ăn sáng, nếu như không có việc, tớ mới không tin !" Làm bạn cũng không phải là ngày một ngày hai, Kha Văn như thế nào, cô hiểu rõ quá mà.
"Ha ha —— ha ha ——" Kha Văn giả bộ cười cười, sau đó thành thật nói."Cái gì kia, hôm nay tớ được nghỉ, đặc biệt nhớ bếp nhà cậu mà ——"
"A —— cậu lấy tớ làm bếp miễn phí à?" Nhan Như Y đập tay xuống đùi bạn.
"Đồ ăn cậu nấu ngon hơn ở ngoài mà. Bọn tớ cũng đâu còn cách nào khác? Ai bảo tay nghề cậu tốt như vậy!" Kha Văn tiếp tục vuốt ௱ôЛƓ ngựa, hết lời ngon ngọt, cũng không sợ tụt lưỡi!
"Ha ha ——" Nhan Như Y cười quái dị: "Cậu tưởng tớ là đồ ngốc à, căn bản hai người các cậu muốn tiết kiệm tiền!"
"Thật không phải như vậy mà..., thật không phải như vậy mà!" Kha Văn phủ nhận , sau đó lôi kéo ‘đầu bếp miễn phí”: "Tới đây, chúng ta ăn điểm tâm đi, nếu không, bánh bao bị lạnh đó!"
"Hừ ——" Nhan Như Y hung hăng đứng dậy: "Nói cho cậu biết, hôm nay muốn ăn cái cậu đi mua đi, ——"
"Đồng ý ——" Kha Văn dùng sức cam kết, ngay sau đó lại bổ sung một câu."Này, cậu đừng mua đồ đắt tiền quá, tháng này tớ hơi bị eo hẹp!"
"Muốn ăn ngon mà còn keo kiệt, cắt ——"
"Không phải, cậu không hiểu, công việc bận rộn, phải vắt chân lên cổ, nhưng tiền không kiếm được mấy!"
"Hừ, còn nữa, tuần lễ, cậu phải dọn phòng tớ một tuần!" Nhan Như Y ra điều kiện.
"Được, chỉ cần tớ có thời gian nhất định sẽ dọn dẹp vệ sinh nhà cậu!"
"OK!"
Nhan Như Y nhận lời, Kha Văn khóe miệng toét tới mang tai. Cẩn thận giống như phục vụ lão phật gia, Kha Văn dắt tay Như Y: "Đi, chúng ta ăn bánh bao trước, sau đó sẽ đi siêu thị mua thức ăn! Còn tên xấu xa kia, bỏ ra khỏi đầu đi!"
"Đúng, xóa bỏ hắn ra khỏi đầu!" Nhan Như Y lặp lại. Chỉ là, cũng thật kỳ quái, cô không quá đau lòng.
Cắn một miếng bánh bao, mùi thịt thơm tràn ngập trong miệng ——
"Ngon thật. À biết không? Chủ nhà hàng này là một phụ nữ đấy, tuổi cũng chưa lớn lắm!" Kha Văn vừa ăn, vừa nói.
"Biết, chính là cô hay nói trên kênh dinh dưỡng, tên là Trương Duyệt Nhiễm thì phải!" Nhan Như Y hiểu rõ nói.
"Ừ, cũng không tệ lắm, coi như cậu cũng biết quan tâm đại sự quốc gia!" Kha Văn khen ngợi nói.
"Thôi đi, cậu không phải muốn nói tớ ngu ngốc sao? Nói thật, tớ rất thích Trương Duyệt Nhiễm, rất có phong cách, hình như cũng từng phải trải qua sóng to gió lớn ——" Như Y nhớ rõ phần phỏng vấn nhân vật này.
"Hắc hắc, còn tưởng cậu hiểu rõ quốc gia đại sự, Trương Duyệt Nhiễm phụ nữ già trẻ Đài Loan ai chẳng biết —— Đến đây, tớ cập nhật kiến thức cho cậu!" Phóng viên gà mờ Kha Văn, bắt đầu khoe khoang kiến thức ——
Một mình thuê nhà đi làm, rất ít cơ hội đi chợ hay siêu thị mua thực phẩm về nấu nướng. Chủ nhật ra đường, Nhan Như Y mới phát hiện ra chỗ mình ở cũng rất phồn hoa!
Khu vực phụ cận lại sắp hoàn thành một tòa nhà bán hoặc cho thuê, từ bên ngoài nhìn vào tiểu khu này rất nhộn nhịp, nhưng xinh đẹp!
Khắp nơi tràn ngập bảng quảng cáo nhà hay căn hộ bán hoặc cho thuê trước mặt, Nhan Như Y khoác tay lên che mắt, ngửa đầu nhìn căn hộ cao tầng nhất: "Lúc nào có thể có một căn hộ thuộc về mình. Lúc đó, có thể đưa ba về ở kế bên!"
"Đúng nha, như vậy mới giống như một ngôi nhà, mà không phải bấp bênh thuê nhà bên ngoài!" Kha Văn cũng ngước mắt hâm mộ nhìn lên!
"Thế nhưng, chỉ là mộng đối với chúng ta. Ít nhất một căn cũng mất 1,5 vạn hay 1,6 vạn tệ đấy. Đợi đến chúng ta kiếm đủ tiền đặt cọc (*trong mua trả góp), phòng ốc cũng đã không còn giá đó!" Hiện tại thứ gì đều giảm giá, duy chỉ địa ốc thì không, giá căn hộ càng ngày càng cao, người bình thường sợ rằng mấy đời không ăn không uống cũng mua không được một căn!
Đang lúc họ đi tới trước, chợt phát hiện có không ít người chạy ngược lại, từng khuôn mặt lộ vẻ hoảng sợ, đồng thời cùng lúc đó, nhiều âm thanh náo loạn truyền tới.
"Sao vậy?" Nhan Như Y hỏi!
Cái mũi nhạy tin tức của Kha Văn khịt khịt."Trước mắt, giống như xảy ra chuyện rồi. Đi, chúng ta đi xem một chút ——"
"A —— có chuyện gì xảy ra? Không phải là công nhân thi công rớt khỏi giàn giáo chứ? Tớ không muốn đi xem, tớ sợ máu ——" Nhan Như Y lắc đầu hoảng sợ nói.
Kha Văn dùng sức kéo tay bạn."Đi, chúng ta đi qua nhìn một chút. Nếu quả thật có án mạng, chúng ta liền bỏ đi ——"
Không cưỡng được sự kiên trì của bạn, càng không có hơi sức phản đối, Nhan Như Y cứ như vậy bị kéo đến nơi tập trung nhiều người ——
"A —— trời ạ, bọn họ có phải hay không sẽ nhảy xuống?"
"Không phải lại tới đòi lương ?"
"Chắc không sai bao nhiêu đâu, hiện tại khắp nơi đều là khất nợ tiền công, nhà đầu tư toàn kẻ thất đức. Bên này phòng ốc bán giá trên trời, bên kia không phát tiền lương cho công nhân.——"
"Đúng vậy, mấy người này từ chỗ cao đó rơi xuống chỉ còn con đường ૮ɦếƭ! Bọn đầu tư thật là thất đức đáng ૮ɦếƭ!"
Chuyện còn chưa rõ ràng đâu ra đó, chung quanh xầm xì bàn tán toàn mùi thuốc S***g!
Nhan Như Y ngửa đầu nhìn lên, thấy hai bóng đen ở trên nóc tòa nhà, hoa tay múa chân, tâm tình vô cùng kích động, trong miệng hét lớn."Chúng tôi muốn gặp nhà đầu tư, nếu như nhà đầu tư không đến, chúng tôi liền nhảy xuống ——"
Phía dưới, tiếng hoảng sợ nổi lên bốn phía ——
Nhan Như Y lần đầu tiên phát hiện, hóa ra từ hơn hai mươi tầng lầu, thanh âm truyền xuống nghe cũng rất rõ ràng! Thanh âm truyền xuống thật mau, giống như một giây đồng hồ trước, chưa có âm dạng nào cả, thoáng chốc đã truyền đến trực tiếp như vọng đến từ dưới lòng bàn chân!
Lúc này, đội cứu hộ đã xuất hiện, trên đất nệm hơi nhanh chóng được bơm căng. Đồng thời, nhiều nhân viên phòng cháy đã xông lên!
Người trên lầu vẫn kích động, không ngừng nhích dần ra lan can, đá vụn ngói vụn cũng từ phía trên bắt đầu rớt xuống!
Nhìn cảnh rùng rợn phía trên, nhất là có người đứng chênh vênh, Nhanh Như Y cảm giác *** mình trĩu nặng, hô hấp khó khăn, muốn ngất đi!
"Kha Văn, chúng ta đi thôi ——" Nhan Như Y yếu đuối níu tay bạn, trên trán cô đã toát ra mồ hôi lạnh!
"Đợi chút á..., tớ chụp mấy tấm hình!" Thân là nghề nghiệp phóng viên, yêu cầu đầu tiên phải đúng thời, lợi dụng mọi tình huống và công cụ, phải chiếm được tin tức trực tiếp ——
"Nếu cậu còn chưa đi, tớ đi trước đây!" Nhan Như Y giả vờ tức giận
"Y Y ——"
"Làm nũng cũng vô ích, nếu như cậu không muốn bạn trai được thưởng thức món ăn cay Tứ Xuyên, vậy cũng tốt! Tớ thay đổi chương trình, hôm nay ra ngoài ta hôm nay có thể đi bên ngoài đi dạo một chút ——"
"Y Y, tin tức này rất quan trọng, cậu biết công trình này là của công ty nào không?" Kha Văn giống như là con chuột nhìn thấy miếng bơ thơm ngào ngạt, con chó nhỏ nhìn thấy cục xương, con mắt lóe sáng dùng dằng không muốn rời đi!
"Tớ quan tâm gì đến chuyện công ty nào đầu tư ——"
"Là tập đoàn Hằng Viễn ——"
Hai chữ ‘Hằng Viễn’ nhưng khiến Nhan Như Y ngơ ngẩn trong nháy mắt, trong đầu lập tức hiện ra hình dáng Hoắc Doãn Văn!
Trái tim cô nhói lên một cái, tâm tình chừng nửa phút sau mới khôi phục: "Hằng Viễn cùng chúng ta có quan hệ gì? Tổng giám đốc là anh của cậu à? Hay là bạn trai?"
"Tổng giám đốc tớ cũng không cần, nhưng nếu là phó tổng thì tớ nguyện ý. Không đúng, không chỉ nguyện ý, tớ sẽ lập tức quỳ xuống cảm tạ Nguyệt lão đối với tớ quá ưu ái! Chờ một chút..., nói không chừng một hồi Hoắc Doãn Văn trong truyền thuyết sẽ xuất hiện, tớ còn chưa nhìn thấy chân dung anh ấy!" Kha Văn đôi tay đặt trước ***, vẻ mặt mê mang, sau đó mân mê điện thoại trong tư thế chuẩn bị chụp!
Vừa nghe nói anh có thể sẽ đến, Nhan Như Y chột dạ, càng muốn rời khỏi chỗ này:"Cậu rốt cuộc có đi hay không, nếu không tớ đi trước!" Dứt lời, cô xoay người!
Thấy Nhan Như Y hối hả, Kha Văn thở dài: "Được rồi, được rồi, chúng ta đi mua thức ăn, đại tiểu thư cậu đừng tức giận!"
Nhan Như Y liếc bạn, hung hăng nói: "Ai tức giận? Vốn chính cậu bóc lột thời gian nghỉ ngơi của tớ, hơn nữa người ta mới vừa thất tình; cậu lại muốn tớ trở thành đầu bếp miễn phí, nấu nướng phục vụ hai người nói yêu nói đương. Hơn nữa, cậu cũng biết tớ sợ cảnh máu mê, lại không chịu nổi độ cao ——"
Nói liên hồi một phen, còn không khiến cho người vô tâm vô phế trước mặt không cảm động mới là lạ đó.
Quả nhiên, Kha Văn lập tức nói xin lỗi."Nhan tỷ tỷ, tớ sai lầm rồi, tớ sai lầm rồi, có được hay không?"
"Hừ ——"
"Đi thôi ——" Kha Văn làm nũng lôi kéo Như Y, rời khỏi hiện trường!
Đang lúc ấy, nhân viên bảo vệ bắt đầu giải tán đám đông tụ tập trước cửa, giọng nói cứng rắn, ngay lập tức trấn áp đám đông đang ồn ào:"Tránh ra, tránh ra, nhường đường đi, xe ô tô đang vào —— chớ cản đường ——"
Họ bị xô đẩy sang một bên, muốn cũng không ra được!
"Bá bá, bá bá ——" bên ngoài vang lên tiếng xe, nghe âm thanh cũng biết cả một đoàn xe! Mấy chiếc xe lập tức lao vào, khói bụi cuồn cuộn.
Chiếc xe thứ tư là chiếc Benz vô cùng quen thuộc. Như Y theo bản năng quên cả nheo mắt lại tránh bụi, ngơ ngác mở to mắt ——
Là xe của anh ấy, bảng số xe toàn số 6 khí phách!
Anh đến rồi!
Chiếc Benz màu đen lướt nhanh qua Nhan Như Y, làm bay tung cả vạt áo của cô!
"Wey wey Wey, chạy băng băng, bảng số đặc biệt nha 66666, Như Y ——" Kha Văn ngẩn người, dùng sức lay tay bạn."Đó không phải là chiếc xe đã từng đưa cậu về sao? Là ai vậy?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc