Tổng Giám Đốc, Ăn Trước Yêu Sau -Chương 05

Tác giả: Phong Tư

"Không có." Hạ Ngưng Âm nhỏ nhẹ đáp, chưa hiểu ý anh ở chỗ nào, hình như cô đang trêu chọc anh, có anh ở đây cô khó mà gây chú ý với hai người kia.
Nhìn qua vẻ mặt của cô Tư Khảm Hàn chắc chắn là cô đang nói dối, anh thừa biết người đàn ông kia đem phụ nữ vào đây là ý gì, cho nên cô bây giờ cũng có thể coi là kĩ nữ, nhưng anh chưa vội vạch trần: "Hả? Cô tới đây làm gì? Tới chơi à?"
Toàn thân Tư Khảm Hàn tỏa khí phách vương giả, khiến Hạ Ngưng Âm có chút mê muội,ban dang doc truyen dien dan le quy don bất luận cô quật cường thế nào vẫn vô lực trước hơi thở của anh.
Cô không muốn lãng phí với anh nữa, đột nhiên can đảm ký hợp đồng lúc nãy mất hết, cô sợ sẽ hết sức chống đỡ, thở ra hơi thành thật đáp: "Đi Bán th*n, Tư thiếu gia có hứng thú sao?"
Thời điểm mọi người nghe những lời này liền kinh ngạc nhìn cô, trong mắt hiện lên sự khó có thể tin, cảm thấy không ai dũng cảm hơn cô dám nói ra điều này, dù là cô có tự nguyện đi chăng.
Cuộc sống hàng ngày vốn rất đơn điệu, ngoại trừ công việc còn những chuyện khác Liên Trạch Duệ chẳng bận tâm nhiều, nhưng hôm nay Hạ Ngưng Âm đã làm được điều đó, trên khuôn mặt lạnh lùng hiện lên nụ cười nồng đậm, rất mong chờ phản ứng kế tiếp của cô.
A, diễn xuất rất tài, Tư Khảm Hàn khen trong lòng, quay về chỗ ngồi của mình, hai chân chéo ngang, dien dan le quy don ánh mắt lộ sự khinh thường nhàn nhạt cười "Dũng cảm lắm, tuy nhiên muốn tôi hứng thú phải xem bản lĩnh của cô sao đã."
Tuy Hạ Ngưng Âm vẫn mơ hồ, nhưng qua cuộc đối thoại cũng biết anh là loại tự cao tự vọng, phách lối hơn người, giở giọng châm chọc: "Tư thiếu gia, mục tiêu của tôi không phải là anh."
Tư Khảm Hàn không có ngạc nhiên, chỉ lườm cô một cái, con ngươi ẩn chứa bao suy tư, dù là ai cũng bị cuốn hút theo.
Đôi mắt thấu đáo của anh khiến Hạ Ngưng Âm giật mình, cô đã đánh giá mình quá cao và đã nhìn lầm tên lừa gạt này.
"Hả? Vậy mục tiêu của Hạ tiểu thư là người nào?" Tư Khảm Hàn tức cười, ánh mắt không hề xao động, "Là Liên Trạch Duệ hay Hạ Khê Bách?"
Hạ Ngưng Âm cau mày khó chịu, cô ngây ngốc với lời của anh, nếu đoán không ra thì cũng không cần đoán, dù sao mục tiêu của cô là loại trừ anh.
Bất quá cô thừa nhận mình không biết trời cao đất rộng, từ lúc toàn thân của bọn tản ra khí lạnh đã lý giải được ba người tuyệt đối không đơn giản, càng không phải con nhà giàu bình thường.
Cô đảo tròng mắt đánh giá từng người, lướt đến Tư Khảm Hàn, rồi sang Liên Trạch Duệ và Hạ Khê Bách, cuối cùng cô lấy hết can đảm đưa Ng'n t chỉ vào Liên Trạch Duệ: "Là anh."
Hạ Khê Bách có phần ngạc nhiên, mở miệng hỏi: "Tại sao là anh ta mà không phải tôi? Tôi cũng đâu kém Trạch Duệ, hay là tôi quá kiêu ngạo?"
"Không phải đâu, bởi vì anh ta thuộc loại tôi thích, tôi cảm giác thích anh ta." Hạ Ngưng Âm lắc đầu phủ nhận rồi cúi đầu nghiêm túc , chỉ vào Trạch Duệ nói lần nữa.
Giọng điệu cô ôn hòa, người ta chưa ***ng cô, cô cũng sẽ không ***ng người ta, cô luôn phân biệt yêu hận rõ ràng.
Cô không biết tên của bọn họ, đành chỉ mặc để nói, tuy là mất lịch sự nhưng đã hết cách.
"Tại sao?" Liên Trạch Duệ hơi khó hiểu hỏi ngược Hạ Ngưng Âm, đối với lời của cô cảm thấy hơi hứng thú: "Mà hình như cô đâu biết chúng tôi là ai?"
Hạ Ngưng Âm im lặng lúc lâu, thẳng thắng trả lời: "Tôi thật không biết, chỉ nói theo cảm giác của mình." Tiếp đó lại hỏi anh: "Tôi nên biết mọi người à? Còn nữa, anh đối với tôi có hứng thú sao?"
Liên Trạch Duệ thấy cô không giống như nói dối, khuôn mặt tuấn mỹ tỉ mỉ quan sát, ánh mắt cố ý liếc Tư Khảm Hàn, gật đầu nói: "Có, ra giá đi."
"À?" Lúc này đổi lại là cô giật mình, bất ngờ trước sự thẳng thắng của anh!
Tư Khảm Hàn chớp đôi mắt, tựa như đang xem kịch, bưng ly R*ợ*u đỏ lên lắc, bất chợt anh thờ ơ nói: "Duệ, cô ta bị tớ chơi qua rồi." Dứt lời, mặt hướng tới Hạ Ngưng Âm: "Trước cô tự cho mình thanh cao lắm thế nào chưa hết ngày lại đem mình đi bán?"
Hạ Ngưng Âm chợt run rẩy, từ miệng anh nói ra những lời đó làm cô hơi đau nhói, ánh mắt viên đạn ném tới anh "Mắc mớ gì tới anh?"
"Ha ha, tôi đã nói rồi cô đúng là không biết trời cao đất rộng, ngu ngốc."
Nghĩ đến chuyện sáng nay trong nháy mắt liền tỉnh táo hẳn, thanh âm lạnh lùng: "Anh có ý tứ gì?"
Tư Khảm Hàn giương mắt nhìn cô "Ý tôi là đã chơi qua cô thì anh em của tôi tuyệt đối không chạm vào! Cho nên trừ tôi ra cô không còn lựa chọn nào khác!" Trong lòng hừ lạnh, muốn tìm người đàn ông khác, cô đã hỏi qua ý tôi?
"Anh!" Hạ Ngưng Âm nổi đóa.
"Còn nữa, lọai người vô liêm sỉ như cô nên biết lượng sức mình ở đó mà trèo cao, cô nghĩ mình có tư cách nói thích Duệ sao? Nực cười!" Đáy mắt Tư Khảm Hàn đầy ý khinh miệt.
Hạ Ngưng Âm làm ngơ cái đầu heo như anh, có ai lại đi nhục nhã con gái chứ?
"Tôi lặp lại lần nữa, tôi không phải phụ nữ bị anh chơi, ngủ một đềm tính là chơi đùa, thì anh cũng là loại đàn ông cho tôi chơi, với lại, anh mới là người vô liêm sỉ hở tí là mở miệng châm chọc người ta, tự coi lại mình đi, anh mới không có tư cách nói lời đó với tôi? Đồ trơ tráo!"
"Tiểu Âm! Cô bớt nói tí đi." Sắc mặt người đàn ông trắng bệch, lo sợ trước Tư Khảm Hàn, vội vàng kéo Hạ Ngưng Âm, ra hiệu cô nên khắc chế bản thân, rủi cô trở về tay không.
Lần này do anh tính toán sai đâu ngờ tới Hạ Ngưng Âm cả gan lớn tiếng cùng Tư Khảm Hàn, thậm chí còn là Thủy Hỏa Bất Dung, đắc tội với Tư Khảm Hàn, ban dang doc dien dan le quy don anh cũng đừng nghĩ tiếp tục kiếm sống ở thành phố B.
"Tôi không bán nữa, đi chỗ khác bán!" Hạ Ngưng Âm chán ghét Tư Khảm Hàn xoay người muốn rời đi.
Cô nào ngờ trên đời có loại người mặt dày mày dạn như anh, chẳng nói chẳng rằng đã cưỡng gian người ta, bây giờ còn mạnh miệng châm chọc, luôn tự cho mình là đúng! Ghê tởm!
"Ha ha." Tư Khảm Hàn cười lạnh, dõi theo bóng lưng của cô, đúng là cô bé ngây thơ, bất quá anh sẽ từ từ chơi với cô, mở lời đủ mọi người ở đây nghe: "Vẫn chưa rõ vấn đề à? A Nam, nói cho cô ta hiểu."
Hạ Ngưng Âm nghi hoặc nhìn người đàn ông, rốt cuộc là sao.
Người đàn ông ở trong lòng thở dài, thực ra phải nói, anh hơi thích cô, lần đầu tiên gặp đã ưng ý cô, cảm giác cô cùng những người kia rất khác, rất đặc biệt, chẳng vì vạn bất đắc dĩ anh cũng sẽ không yêu cầu cô ra ngoài Bán th*n, vì cô là một cô gái tốt.
"Ý của Tư thiếu gia là trừ anh ấy ra, ai cũng sẽ không dám mua cô."
Hạ Ngưng Âm vẫn mù mịt: "Là sao?"
"Tiểu Âm, Tư thiếu gia là người nắm giữ toàn thành phố B, chỉ cần anh ấy ra lệnh truy nã cô, sẽ không người nào dám muốn cô."
Hạ Ngưng Âm cảm giác có chỗ kỳ quặc hỏi: "Không ở thành phố B, tôi có thể đi chỗ khác bán."
Hạ Khê Bách cười hả hê, thấy ánh mắt đăm chiêu của Hạ Ngưng Âm, vội vàng khoát tay, tỏ vẻ có lỗi: "Xin lỗi, tôi mắc cười quá, lâu rồi chưa nghe truyện cười, cám ơn cô."
Hạ Ngưng Âm ngây ngốc, chẳng nói gì cũng bị người ta cười rộ lên, tâm tình thêm bất ổn, quàng tay trước *** đưa mắt đến Hạ Khê Bách.
Hạ Khê Bách bị cô trừng mắt vừa muốn bật cười lại phải kiềm xuống, giở giọng trêu chọc: "Cô đi hỏi thử tên ba người chúng tôi là biết thôi."
"Anh!" Hạ Ngưng Âm bị người ta sắp đặt chui vào lưới, dien dan le quy don cảm thấy bọn họ đều là những người điên, không hiểu tiếng người! Cô mặc kệ chuyển lời sang người đàn ông: "Anh nói đi có ý gì."
Xem ra cô không biết bọn họ là ai rồi, ba vị thiếu gia thú vị đang hào hứng nhìn Hạ Ngưng Âm, người đàn ông bất đắc dĩ giới thiệu từng người một.
"Tập đoàn Tư Thị nằm trong top 10 công ty quyền lực nhất mà tổng giám đốc đảm nhiệm là Tư Khảm Hàn. Nhãn hiệu may mặc Vinty được sáng lập bởi Hạ thiếu gia tức là đổng sự trưởng của tập đoàn Hạ thị; bên cạnh đó Hạ thiếu gia còn là ứng cử viên sáng giá cho quốc hội sắp tới. . . . . . ."
Hạ Ngưng Âm đưa tay ngăn chặn người đàn ông đang thao thao bất thuyệt, nhận ra thân phận bọn họ lớn đến cỡ nào, rốt cuộc đã hiểu hàm ý của Tư Khảm Hàn.
Cô quay sang anh, nhỏ giọng: "Được rồi được rồi, đừng nói ahhh... Tính đuổi cùng giết tận à?"
Nét mặt của cô càng nghiêm túc càng đẹp như đóa hoa anh túc, khiến anh ngày một say đắm! Thích đến độ anh muốn hôn cô ngay lập tức, cô nên nhớ, anh chưa bao giờ hôn môi với ai.
Kìm lòng không đậu lập tức hành động, Tư Khảm Hàn đưa tay nâng cằm của Hạ Ngưng Âm, chốc lát buông tay ra, bàn tay chế trụ eo thon, Hạ Ngưng Âm chưa phòng bị đã ngã nhào vào *** anh.
Dưới bao ánh mắt của mọi người, anh bức bách cô đối mặt với anh, tiếp đó cánh môi bạc hạ xuống ngậm lấy cánh môi cô, hung hăng hôn!
"Ưmh ——" Hạ Ngưng Âm mở to mắt, hoảng hốt trước hành động của Tư Khảm Hàn, tay nhỏ bé dùng sức đánh anh, nhưng vừa chuyển động đã bị anh gắt gao ôm chặt.
Mặc kệ sự giãy dụa của cô, anh mải mê ngậm *** đôi môi anh đào, H*m mu*n giữ lấy hơi thở của cô, hôn đến hô hấp không thông, cánh môi dưới nhất thời sưng đỏ vì đau.
Hạ Ngưng Âm bị nụ hôn cuồng dã của anh dọa hết hồn, tối ngày hôm qua là cô mất ý thức quan hệ cùng anh, bây giờ còn kịch liệt hôn như vậy, có thể nói đây là lần đầu tiên cô nếm thử, cảm giác tim đập loạn nhịp.
Đầu lưỡi anh linh hoạt quấy đảo trong khoang miệng cô, dien dan le quy don Hạ Ngưng Âm bất động mặc anh chơi đùa, nhất thời trong căn phòng truyền ra *** rỉ của cô gái khiến người khác phải ngượng ngùng.
Hạ Ngưng Âm sắp nghẹt thở, mặt đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí, đôi tay cũng bị Tư Khảm Hàn kẹp chặt trong ***, nhất thời tức giận.
Bàn tay *** từ ௱ô** trượt lên bộ *** đẫy đà, tay kia lướt qua xương quai xanh của cô, chạm vào từng tất da tất thịt nõn nà.
Hạ Khê Bách, Liên Trạch Duệ và người đàn ông bần thần trước cảnh hôn nóng bỏng của hai người, một giây trước còn đói chọi gay gắt, trả lời mỉa mai, một giây sau lại hôn nhau thắm thiết, làm bọn họ mâu thuẫn nha!
Lúc đầu còn kiểm soát, hung hăng xen lẫn dịu dàng tô vẽ cánh môi. Nhưng mùi vị của cô quá ngọt ngào, làm anh dần mất khống chế, không ngừng tăng thêm sức, gần như muốn dùng cách này để trút hết H*m mu*n của mình.
Khi anh buông cô ra thì Hạ Ngưng Âm phải thở hổn hển như cá mắc cạn.
Mùi vị rất ngọt! Hài lòng nhìn gương mặt đỏ hồng của Hạ Ngưng Âm, đôi mắt xếch kiều mị hòa quyện sự ngây thơ khiến đối phương phải trầm luân vì vẻ đẹp của cô.
Hạ Ngưng Âm hồi hồn ngay tức khắc đẩy anh ra, vụt chạy khỏi anh, cúi đầu chạy đến chỗ người đàn ông, nổi giận cắn đôi môi anh đào, ở đáy lòng khẽ nguyền rủa Tư Khảm Hàn.
Tư Khảm Hàn vẫn nét mặt lạnh lùng, khóe miệng nhếch lên lộ ra ý vị sâu xa.
"Mới vừa thử qua, mùi vị của cô rất tốt, đạt tiêu chuẩn."
Nghe vậy, Hạ Ngưng Âm muốn nóng máu, anh là sao đây? Coi cô là hàng hòa chắc ? Còn phải ăn thử!
Vạn lời muốn nói phải nghẹn ở cuống họng thiệt.
Nuốt xuống sợ tức mà ૮ɦếƭ, mà nói ra cũng ૮ɦếƭ, suy nghĩ một hồi, rốt cuộc cô cũng chỉ có thể nuốt xuống để mình tức ૮ɦếƭ.
Có cách nào? Bỏ lỡ cơ hội này, e rằng cô khó mà tìm được người khác, với lại cô cũng hơi sợ chọc tới người đàn ông đó.
Người đàn ông vui mừng nhìn Tư Khảm Hàn, anh cho là bọn họ đã giải quyết xong "Tư thiếu gia, ngài. . . . . ."
Tư Khảm Hàn vẫn là câu nói kia, "Ra giá đi."
"Cái này. . . . . . . , tôi không tiện nói." Lần đầu tiên người đàn ông gặp phải tình huống như thế, theo thường lệ, Tư Khảm Hàn đúng là kim chủ rùa vàng, vậy mà hôm nay hành vi của anh ta có vẻ khác thường, truyen duoc dang tai dien dan le quy don anh thì đoán không ra tâm tư của Tư Khảm Hàn, ở trên thương trường muốn sống chỉ có thể dùng ánh mắt để nhìn.
Tầm mắt Tư Khảm Hàn dán vào người Hạ Ngưng Âm, nhấc ly R*ợ*u uống một hớp "Nói nghe thử."
"Tôi muốn năm trăm vạn." Đôi mày thanh tú của Hạ Ngưng Âm cau lại, không hẹn mà gặp chạm phải mặt Tư Khảm Hàn, nhưng cô cũng không nhăn nhó, biết ý tứ của anh, gọn gàng dứt khoát.
Tư Khảm Hàn gật đầu, ra thêm giá, "Tốt, mười triệu, cô theo tôi một năm, thế nào?" Ở cùng con mèo nhỏ này một năm, chắc cuộc sống anh sẽ thú vị lắm.
"Một năm?" Hạ Ngưng Âm cho là mình nghe lầm, mười triệu mua cô một năm? Cô có đáng giá đến thế?
Số tiền này e rằng cả đời cô cũng kiếm không ra, vậy mà Bán th*n một năm đã có, do anh quá nhiều tiền hay cô quá đáng giá? Ở trong lòng cười khổ.
Một năm? Hạ Khê Bách và Liên Trạch Duệ giật mình, ăn ý nhìn nhau, thú vị ngước sang Tư Khảm Hàn, khó hiểu trước sự lạ lùng của anh.
Bởi vì theo bọn họ biết, Tư Khảm Hàn đối với phụ nữ hứng thú chưa tới ba tháng, mà cũng đâu tới ba tháng, nhiều nhất là hai tháng anh đã thay người khác.
Tránh để họ dây dưa phiền toái, anh mua tình nhân đều bắt buộc ký khế ước, đến kỳ hạn, họ tự giác cút đi, chỉ là đến thời điểm này, dien dan le quy don vẫn chưa có người nào làm cho anh hứng thú để gia hạn thời gian.
Hơn nữa anh ra giá rất đắt, hồi đó, chỉ cần bồi anh ta ba tháng đã có mười triệu, xem ra lần này là Tư Khảm Hàn cố ý, giữa anh và Hạ Ngưng Âm chắc chắn có vấn đề
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc