Tôi Ghét Thần Tượng - Chương 31

Tác giả: Mysweetlovelyday

Hoàng gật gù.
_Tôi biết rồi....!!
Vì Hoàng đã bắn đổ hết bia nên Hoàng nhận được một con gấu bông thật to. Hoàng ngượng ngịu đưa nó cho Thanh.
_Cho cô đấy....!!
Thanh ôm lấy con gấu bông, mắt mở to hỏi Hoàng.
_Anh cho tôi thật à...??
_Tất nhiên, không lẽ tôi đang đùa cô....!!
Thanh lí nhí.
_Cảm ơn....!!
Thanh và Hoàng chào ông chủ quán, cả hai ra về. Trên đường đi, Thanh rủ.
_Chúng ta chơi gắp thú bông nữa nhé...??
_Cô có một con gấu bông to đùng mà vẫn còn chưa thỏa mãn hả...??
Thanh cười khì giải thích.
_Tại tôi muốn tặng nó lại cho anh....!!
Hoàng im lặng không nói gì, kể từ khi trở thành thần tượng. Hoàng nhận được rất nhiều quà từ fan hâm mộ nhưng chưa thật sự có món quà nào làm cho Hoàng cảm thấy thích. Nay một cô gái nói ghét Hoàng muốn tặng quà cho Hoàng, Hoàng thấy trong lòng có một cảm giác ấm áp đang dâng lên . Trên môi nở một nụ cười, Hoàng bảo.
_Liệu cô có thể gắp được một con thú hay là cô dành cả một buổi tối mà chả có gì cả....!!
Thanh bặm môi.
_Anh đừng có khinh người quá. Anh còn chưa biết tài của tôi đâu....!!
_Để xem tài của cô đến đâu mà cô có vẻ tự tin thế....!!
Bỏ đồng tiền xu vào máy. Thanh di chuyển cần trục, hôm nay có lẽ là ngày xui xẻo của Thanh mặc dù với trò chơi này Thanh vẫn được bạn bè gọi là cao thủ nhưng không hiểu tại sao Thanh không gắp được một con thú bông nào cả.
Thanh chán nản lẩm bẩm.
_Tức quá đi mất, sao nó cứ tuột hoài ra thế không biết...!!
Hoàng suốt ruột giục.
_Về thôi, tôi không cần cô phải tặng quà cho tôi đâu...!!
_Không được, tôi mà đã quyết định làm chuyện gì thì phải làm cho đến cùng..!!
Một phút, hai phút, mười phút trôi qua.Thanh reo lên thật to.
_Được rồi đây này....!!!
Thanh sung sướng dơ con heo con bằng bông trước mặt Hoàng.
_Tặng cho anh, chúc anh lúc nào cũng cười vui vẻ như nó....!!
Kim hỏi Long.
_Chị Thu về rồi hả anh...??
Long gật đầu nói.
_Ừ....!!
_Sao trông anh có vẻ buồn thế, có chuyện gì xảy ra à...??
_Không, chẳng có chuyện gì xảy ra cả....!!
Bà Phi Yến đang nói chuyện thân mật với một cô gái. Ái Vân là con gái của tập đoàn Châu Giang chuyên kinh doanh mỹ phẩm trong và ngoài nước. Thương hiệu của gia đình cô ta rất nổi tiếng, việc kết thông gia giữa gia đình họ Kim và gia đình họ Châu không có gì là lạ.
Họ muốn thông qua cuộc hôn nhân này củng cố thêm tình giao hữu và quyền lực giữa hai gia đình. Dù Long có muốn và có hài lòng hay không, Long cũng bị đặt vào tình trạng đã rồi.
Kim huých nhẹ vào sườn Long.
_Cô ấy cũng xinh đẹp đúng không anh. Lấy được người vợ như chị Ái Vân là hạnh phúc rồi còn gì...??
Long cáu.
_Em im đi, ai mà thèm cô ta, vừa đanh đá, vừa chanh chua, lại hay cậy mình giàu có để lên mặt với người khác....!!
Kim nheo mắt trêu Long.
_Có phải anh đang nói đến chị Thu đúng không...??
Long gắt.
_Em đừng nhắc đến con nhỏ đó nữa. Chắc bây giờ cô ta đang vui vẻ ở một xó xỉnh nào đó rồi...!!
_Có người đang ghen kìa...!!
_Ai bảo em là anh đang ghen, anh đang tức cô ta thì có...!!
Bà Phi Yến quay lại nhìn Long và Kim. Bà gọi.
_Long...!! Lại đây con....!!
Long chán nản thở dài. Thật tình Long không hề thích cuộc hôn nhân gượng ép này, đặc biệt người con gái mà mẹ Long chọn lại là Ái Vân. Long ghét cô ta thậm tệ, mẹ Long luôn cố gán ghép Long với Ái Vân.
Long đã nói thẳng với bà Phi Yến là dù có ૮ɦếƭ Long cũng không bao giờ lấy cô ta. Bà Phi Yến biết là khó lay chuyển Long vì Long là một đứa con trai cứng rắn và ương bướng, tính cách của Long giống hệt ông Hoàng Sơn- bố Long nhưng bà vẫn không chịu bỏ cuộc.
Bà làm sao hủy cuộc hôn nhân này khi hai gia đình rất tương đồng về gia cảnh, phù hợp cả về tiền tài lẫn địa vị. Đứa con gái nhà họ Châu lại xinh đẹp và dịu dàng, thằng Long con trai bà cũng không kém, mà hình như con bé Vân cũng thích thằng Long. Bà càng nghĩ bà càng muốn Long lấy Vân.
Bà tươi cười nói.
_Con đã chào Ái Vân chưa...??
Long lạnh lùng.
_Con chào rồi....!!
Bà Phi Yến dịu dàng bảo Ái Vân.
_Cháu đứng đây nói chuyện với Long nhé, bác ra đành này một chút...!!
Ái Vân lễ phép đáp.
_Vâng....!!
Mặt Long xa xầm xuống, cô ta đúng là một con bé giỏi đóng kịch. Trước mặt người lớn cô ta luôn tỏ vẻ là một cô gái dịu dàng, ngoan ngoãn nhưng sau lưng cô ta là một con nhỏ đanh đá, ích kỉ và chanh chua không khác gì mấy bà đi chửu mướn thuê. Long ngán sợ nhất là những cô gái kiểu này.
Ái Vân e thẹn nói.
_Chào anh....!!
Long mai mỉa.
_Cô khỏi cần đóng kịch, sao cô không ăn nói hùng hồn như lúc nãy đi cần gì phải che dấu tính cách thật của cô với tôi làm gì.....??
Ái Vân nhếch mép.
_Anh đừng tưởng anh hơn tôi, anh cũng không khác gì mấy thằng công tử bột vây lấy tôi vì địa vị và vì tiền tài của gia đình tôi. Tôi không nói oan cho anh đấy chứ...??
_Ha ha ha....!!
Long bật cười cay đắng nói.
_Cô nói rất hay. Nếu cô biết thế, sao cô không hủy hôn ngay từ đầu đi, sao cô còn cố đóng kịch tỏ ra cô là một cô gái gia giáo và hiền ngoan với mẹ tôi làm gì, cô làm thế không phải vì cô muốn lấy tôi hay sao...??
Ái Vân sa xầm mặt xuống.
_Tại vì tôi muốn chơi đùa với anh. Với tôi đàn ông chả là gì cả, họ chỉ là một trò chơi mà thôi....!!
Long tái mặt.
_Cô nói rất hay. Đàn ông là một trò chơi đối với cô, chắc hẳn cô đã dùng được rất nhiều đàn ông...??
_Liệu tôi có thể gọi cô là một đứa con gái lẳng lơ hay một kẻ đàng điếm không nhỉ...??
Mặt Vân trắng bệch, cô ta vung tay lên định tát vào mặt Long nhưng Long nắm cứng lấy tay cô ta. Long gằn giọng.
_Cô có tin là chính tay tôi sẽ tát cho cô một cái không hả....??
Môi cô ta run run.
_Tại..tại sao anh dám sỉ nhục tôi...??
Long nhún vai.
_Tôi chỉ nói đúng lại ý của cô thôi. Không phải cô nói cô chỉ coi đàn ông là trò chơi, nếu cô không quen biết nhiều, không ngả ngớn trong vòng tay của họ rồi bỏ họ liệu họ có trở thành trò chơi của cô hay không...??
Mồ hôi rịn ra đầy trán Ái Vân. Cô ta vắn mắt nhìn Long trừng trừng, bàn tay chỉ thẳng vào mặt Long.
_Tên kia, tôi nói anh biết. Tôi sẽ bắt anh đền lại gấp trăm ngàn lần những gì mà anh nói với hôm nay...!!
_Tôi cũng cảnh cáo cho anh biết trước, anh không thoát được tay tôi đâu. Tôi sẽ biến cuộc đời còn lại của anh thành địa ngục...!!
Long lôi Ái Vân đứng gần sát vào người. Bà Phi Yến đừng từ xa nhìn lại tưởng hai đứa đang nhảy, bà hài lòng mỉm cười nhưng bà có biết đâu Long và Vân đang hằm hè nhau như kẻ thù.
Long nghiến răng.
_Nếu cô dám giở trò ra với tôi thì chính tay tôi sẽ kết liễu đời của cô...!!
Long nói tiếp.
_Cô nói đúng nếu cô biến cuộc sống của tôi thành địa ngục thì tôi cũng sẽ biến cuộc sống của cô thành địa ngục, chẳng phải nếu tôi và cô kết hôn chúng ta phải sống chung hay sao, cô nghĩ là cô có thể thoát đi đâu được...!!
Long đẩy Ái Vân đứng ra xa. Long nhếch mép, khuôn mặt nhìn Ái Vân đầy đe dọa, ánh mắt vằn lên sắc lẹm.
_Cô hãy liệu chừng lời ăn tiếng nói của cô. Lần sau để tôi gặp cô mà cô còn dám ăn nói xấc láo như hôm nay, tôi sẽ tát cô thẳng tay, tôi sẽ không nhân nhượng và bỏ qua cho cô như hôm nay đâu....!!
Long quay lưng bỏ đi. Vớ lấy chiếc áo khoác cheo ở ngoài cánh cửa phòng khách Long bước ra ngoài cổng.
Đang ngồi hong khô tóc, tiếng chuông điện thoại vang lên. Thanh vội vàng mở máy, biết là Long gọi. Thanh hơi ớn, Thanh sợ bị Long mắng vì tội Thanh đi về mà không thèm chào Long câu nào.
_Chào anh....!!
Long đang ngồi trong phòng làm việc, Long định viết một ca khúc mới cho album của Long. Long quan tâm hỏi.
_Cô đã về nhà rồi chứ...??
_Vâng. Em đã về nhà rồi, còn anh...??
Long nhếch mép.
_Cô mà cũng biết quan tâm đến tôi à. Tôi tưởng cô ham vui nên quên rồi...??
_Sao mỗi lần anh gọi điện cho em, anh đều giở giọng đay nghiến và giận dỗi ra thế ?.Em nhớ là em không hề gây ra chuyện gì có lỗi với anh ..!!
Long giật mình đúng là Thanh chẳng gây ra lỗi gì với Long. Có phải vì Long thấy Thanh đi chơi cùng với Hoàng nên Long ghen.
Long giả vờ hỏi.
_Cô đã bỏ đi đâu mà không nói với tôi một tiếng....??
_Em xin lỗi. Em ra về ngay sau khi tặng quà xong cho Thoa.....!!
_Cô về bằng gì....??
_Em về nhà bằng xe...!!
_Ai chở cô...??
Thanh ngán ngẩm ngắt lời Long.
_Anh đang điều tra em đấy à ?.Anh là gì của em mà anh hỏi em cặn kẽ thế...??
_Là ông chủ của cô...!!
_Ông chủ cũng phải có giới hạn chứ. Anh nên nhớ là ngoài giờ làm việc, thời gian còn lại nhân viên được tự do làm những gì mà họ thích. Em với anh chẳng có quan hệ gì cả, tại sao em phải nói cho anh biết em đi đâu, làm gì và ai chở em về...??
Long im lặng không đáp. Long thấy mọi chuyện về Thanh, Long đều muốn biết và muốn Thanh khai báo một cách tường tận. Long muốn kiểm soát tất cả mọi thứ thuộc về Thanh. Có phải là Long bị điên rồi không...??
Thanh thấy Long im lặng không nói gì nữa. Thanh tưởng Long giận nên dịu giọng nói.
_Em xin lỗi. Nhưng mà mọi chuyện cũng là do anh, ai bảo anh hay ra lệnh bắt em làm theo ý của anh ?. Anh không thấy anh độc tài và vô lí hả...??
_Vâng, tôi độc tài, tôi vô lý. Cô đã hài lòng chưa...!!
Thanh rủa thầm.
_Tên điên khùng. Hắn không thể ăn nói tử tế với mình được một lần hay sao..?? Đúng là bó tay với hắn...!!
Thanh nịnh đầm.
_Thôi mà sếp. Sếp gọi cho em có chuyện gì không...??
_Tôi định hỏi cô – Long ngập ngừng định hỏi Thanh và Hoàng đã đi chơi ở đâu và làm những gì nhưng nghĩ thế nào Long lại thôi.
_mà thôi cũng không có gì quan trọng đâu. Cô đi ngủ đi....!!
Thanh không hiểu gì cả, gọi điện bảo có chuyện cuối cùng lại nói là không.
_Anh không có chuyện gì cần nói với em thật à...??
Long đáp cộc lốc.
_Không...!!
Nghe giọng bất lịch sự của Long. Thanh đáp lại cũng không kém.
_Chào...!!
Thanh cúp máy luôn. Thanh nhìn trừng trừng chiếc điện thoại đang cầm trên tay. Thanh chửu.
_Tên điên, sao lần nào hắn cũng làm ình tức giận vì hắn thế nhỉ ?. Không biết kiếp trước mình có nợ nần gì hắn không mà kiếp này hắn hành mình ghê quá...??
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc