Tôi Ghét Thần Tượng - Chương 15

Tác giả: Mysweetlovelyday

Hắn nhẹ nhàng bảo Kim.
_Em cứ nhắm mắt mà ngủ đi khi nào tới nơi anh sẽ đánh thức em dậy….!!
Kim mỉm cười nói với giọng biết ơn vì cô nàng tưởng hắn đang đưa mình về nhà thật.
_Cám ơn anh nhiều lắm, khi nào tới nơi anh nhớ phải đánh thức em đấy. Em không muốn bố mẹ hay anh trai của em biết là mình được anh đưa về nhà trong tình trạng say R*ợ*u như thế này đâu….!!
Kiên khẽ nhếch mép lên trông thật đểu hắn cười thầm.
_Cô yên tâm đi vì họ không có cơ hội nhìn thấy cô bây giờ đâu, ít ra phải sáng mai hay là tối nay thì may ra cô mới trở về nhà của mình được vì bây giờ cô là của tôi…..!!
_Được rồi, em yên tâm đi, anh đã hứa là anh sẽ làm mà…..!!
Kim lại chìm sâu vào trong giấc ngủ, cô nàng đâu hay là tai họa đang dình dập xung quanh mình. Hường, Thoa và Liên cũng không khác gì Kim, chúng nó đều ngủ say như ૮ɦếƭ. Thỉnh thoảng con nhỏ Hường nói ú ớ gì đó trong miệng, những câu đại loại như.
_Chúng ta uống tiếp nào….!!
Hay là .
_Dô đi nào anh em ơi….!!
Hoan bật cười thích thú, hắn lẩm bẩm bảo Hường.
_Em hãy hét to nữa lên đi vì khi nào tới chỗ đó rồi anh sợ em lại không dám hét lên ấy chứ….!!
Bốn tên lái xe mất có mười phút là tới cái khách sạn mà bốn thằng hay đến. Chúng nó lái xe vào gara rồi bế xốc từng nàng trên đôi tay của mình.
Kim giật mình vì tự nhiên có ai đó động vào người, con nhỏ ngơ ngác hỏi Kiên.
_Đã đến nhà của em rồi à…??
Kiên hơi ớn, anh chàng than thầm, tại sao con nhỏ lại tỉnh ngủ vào lúc này.
_Ừ, đến nơi rồi….!!
Kim thấy mình tự nhiên được Kiên bế, cô nàng đỏ mặt bảo Kiên.
_Anh làm gì thế bỏ em xuống, em đâu có say đến nỗi không thể tự đi vào nhà của mình….!!
Kim nhìn xung quanh, con nhỏ kinh ngạc vì cái gara để xe này đâu phải là nhà của con nhỏ, chưa hết sao cái này lại giống như là gara của khách sạn thế nhỉ.
Kim sợ hãi quay ngoắt lại hỏi Kiên.
_Anh đưa tôi tới đây là có ý gì, đừng nói với tôi là anh đang có những ý nghĩ đen tối ở trong đầu….!!
Kiên tiến gần sát người của Kim. Con nhỏ sợ quá liền hét lên thật to.
_Anh định làm gì đấy hả….??
Kim co giò bỏ chạy thật nhanh ra cổng của khách sạn. Kim chạy bằng tất cả sức lực của mình, con nhỏ quên luôn mấy cô bạn gái đang nằm trong xe của mấy tên kia. Hoan kinh ngạc vị không ngờ con nhỏ Kim có thể chạy thoát nhanh như thế. Kiên điên tiết đuổi theo con mồi của mình. Anh chàng vừa đuổi theo Kim vừa nói vọng lại.
_Chúng mày cứ đưa bọn nó lên trên kia trước đi, đừng vì tao mà bị mất hứng….!!
Bọn nó ngán ngẩm cho Kiên nhưng vui mừng vì Kiên không bắt chúng nó phải hủy ngang kế hoạch này.
Hoan hất mặt bảo bọn kia.
_Chúng mày còn làm gì ở đấy còn không mau bế cô nàng của mình rồi đi lên trên kia đi hay là lại muốn chúng nó tỉnh dậy một cách đột xuất như con nhỏ Kim….!!
Nghe Hoan nhắc bọn nó cũng lo sợ nên liền thi hành ngay mà không cần Hoan phải nói lần thứ hai.
Thanh đang đi dạo trên phố, đôi mắt trong veo, con nhỏ vừa đi vừa ăn kem. Thanh hít hà vì lạnh và vì ngon quá.
Cô nàng sung sướng vì với cô nàng này ăn và ngủ là tiên. Thanh mặc dù ham ăn nhưng con nhỏ vẫn không thể nào trông khá hơn được, vóc dáng của nó vẫn nhỏ và thanh mảnh.
Có lẽ do con nhỏ nghịch ngợm lắm và hoạt động nhiều nên nó tiêu đi đâu hết cả.
Do không chịu được không khí ồn ào xung quanh, Thanh liền bật nhạc thật to, cô nàng thỏa mãn nhấm nháp nốt ly kem, tay của con nhỏ khẽ quẹt ngang miệng mình một cái vì kem dính cả trên mép. Thanh nghĩ.
Bạn đang đọc truyện: Tôi Ghét Thần Tượng tại website: WWW.ThichTruyen.VN (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
_Thà là mình bị cuốn hút vì âm nhạc còn hơn những âm thanh ồn ào và inh ỏi vì còi xe và tiếng quát tháo kia. Cái thành phố này sao mà sản sinh ra lắm người thế nhỉ đúng là thật khủng khiếp….!!
Kim đã thấm mệt do phải chạy nhanh mà cái tên Kiên kia vẫn không tha cho con nhỏ, mặc cho Kim vừa chạy vừa hét Kiên vẫn không có dấu hiệu ngừng lại. Những người đi đường lại tưởng Kim là kẻ cắp nên bị Kiên đuổi theo để bắt lại. Họ không hề giúp Kim mà còn thì thầm bàn tán với nhau. Những người khác lại vô tình coi như là không thấy, vì sống ở đây ngày nào mà họ chẳng nhìn thấy những cảnh đuổi bắt như thế này, họ xem mãi cũng phát chán nên không thèm nhìn và cũng chẳn thèm quan tâm.
Thanh đang bước theo một đường thẳng con nhỏ không hề đi chệch hướng vì Thanh đang đua với bản thân của mìnhl, con nhỏ lẩm bẩm.
_Mình sẽ đi như thế này đến khi nào mỏi chân thì thôi….!!
Thanh nhìn thấy có một cái khách sạn thật to và thật đẹp. Thanh lẩm bẩm.
_Chắc là nội thất bên trong của nó sang trọng lắm, giá mà mình có thể đi vào bên trong để ngắm nhìn nó thì hay biết mấy….!!
Thanh vừa quay ngang người, Thanh bị một con nhóc va cả vào người. Cú va chạm làm cho Thanh và con nhỏ ngã cả ra đất, Thanh xoa xoa vào cái *** đau. Con nhỏ bật dậy rồi bực mình gắt con nhỏ đang nằm úp mặt xuống đường kia.
_Cô đi như thế hả, có biết là mình bất lịch sự lắm không đi đường nhất là đi trên vỉa hè thì cô phải bình tĩnh chứ tại sao lại chạy như điên lên là thế nào. May mà cô va vào tôi nhỡ đâu cô va vào một cụ già thì biết phải làm sao…??
Kim sợ hãi quá vội quay lại nhìn để xác minh xem Kiên đã đuổi kịp mình chưa. Kim giật mình đánh thót một cái vì Kiên đang chạy gần tới nơi.
Kim hoảng hôt vội ngồi dậy để chạy tiếp.Thanh hất hàm hỏi.
_Này cô kia sao cô không chịu xin lỗi tôi mà còn ngồi đó làm gì…??
Kim ngước mắt lên nhìn Thanh. Cả Thanh và Kim đều kinh ngạc, vì họ không ngờ là lại gặp nhau trong hoàn cảnh này. Kiên phóng thật nhanh đến rồi cầm luôn lấy tay của Kim. Anh chàng lau mồ hôi đang chảy ở trên trán, hắn cười khẩy bảo Kim.
_Cô còn muốn chạy đua đến bao giờ nữa còn không mau theo tôi vào trong….??
Kim run rẩy giằng tay của mình ra rồi hét.
_Đồ Biến th', sao anh dám ép tôi vào khách sạn với anh hả, anh có tin là tôi báo cảnh sát đến bắt anh không….??
Hắn không nói không rằng mà lôi Kim đi theo mình. Thanh mặc dù không ưa Kim, thậm chí còn ghét cô nàng này thậm tệ nhưng Thanh là một cô gái tốt không lẽ thấy bạn bè gặp nạn mà lại không cứu. Thanh chạy đến, cô nàng hất tay của Kiên ra khỏi tay của Kim rồi kéo con nhỏ đứng phía sau lưng của mình.
Kim ngạc nhiên tột độ vì không thể nào tin được là Thanh lại cứu mình sau bao nhiêu chuyện mình gây ra cho nó.
Thanh căm thù và kinh tởm bảo Kiên.
_Tên kia, anh có biết mình là một kẻ khốn kiếp lắm không hả, tại sao anh lại dám bắt ép một người con gái làm chuyện xấu xa với anh là thế nào…??
Kiên bây giờ mới ngắm kỹ Thanh. Hắn giật mình vì Thanh chính là cô gái mà Kim nhờ hắn xử, sao con bé này lại đứng ra bảo vệ kẻ thù của mình là thế nào.
_Cô có biết mình là kẻ nhiều chuyện lắm không hả, mà tại sao cô lại đi bảo vệ cho kẻ nhờ người khác đánh mình là thế nào. Tôi chưa thấy kẻ nào điên khùng như cô, đúng là một con bé ngốc nghếch….!!
Kim mong Thanh cứu mình nên cô nàng cố nói át đi.
_Cậu đừng tin lời của hắn, hắn chỉ nói thế để cậu không cứu mình mà thôi….!!
Kiên cười khẩy, hắn trừng mắt nhìn Kim. Hắn chìa ra một bức ảnh rồi đưa cho Thanh.
_Cô hãy tự mình xem đi, bức hình này có phải là ảnh chụp của cô không. Cô ta đưa cái này cho tôi vì cô ta muốn tôi xử cô hộ cô ta….!!
Thanh cầm lấy tấm hình rồi nhìn vào. Thanh sa xầm mặt xuống, con nhỏ ngán ngẩm và chán nản nghĩ.
_Con bé này đúng là thủ đoạn quá, nó không thắng nổi mình liền đi nhờ ngay người khác đến đánh mình. Mình nên bỏ mặc nó cho xong, ai bảo nó ngu đi chơi với cái bọn bất hảo này làm gì. Nhưng mình lỡ hứa với Long là mình phải làm bạn với con nhỏ này….!!
_Mình mà bỏ mặc nó không cứu thì xét về tình người mình không làm như thế được, việc thứ hai là cô ta sẽ về ton hót với tên xấu xa kia, hắn sẽ hành mình thêm à xem. Thôi thì mình đành gạt chuyện hận thù cá nhân sang một bên để cứu nó vậy….!!
Kim thấy Thanh nhìn vào bức ảnh mà như bị thôi miên và trầm ngâm không nói gì. Cô nàng lo sợ tột độ vì bây giờ Thanh là vị cứu tinh duy nhất, nếu mà Thanh cũng bỏ đi thì đời của mình coi như là vứt bỏ.
Thanh ném bức hình xuống đất rồi hất hàm bảo Kiên.
_Cứ cho những điều của anh nói là đúng đi nhưng tôi vẫn không thể nào bỏ qua cho anh vì tội dám làm nhục người khác và hơn nữa Kim là bạn học cùng lớp với tôi….!!
Kim mừng quá liền nắm chặt lấy khủy tay của Thanh. Con nhỏ dựa vào người của Thanh đầy tin tưởng. Thanh dịu dàng vỗ nhẹ vào mu bàn tay của con nhỏ rồi an ủi.
_Cậu yên tâm mình sẽ không bỏ rơi cậu đâu….!!
Kiên đe dọa Thanh.
_Cô mà không bỏ đi thì thế nào tôi cũng sẽ xử cô cùng với con nhỏ kia. Thế nào cô có nghe lời của tôi hay là muốn tôi đánh cô…??
Thanh bước lại con nhỏ thách thức.
_Anh có giỏi thì thử hành động đi xem nào. Tôi muốn xem khả năng của anh tới đâu mà anh dám to mồm như thế…!!
Kiên ngắm nhìn Thanh từ đầu xuống chân, anh chàng thích thú vì Thanh không những xinh đẹp mà còn rất khỏe mạnh và có cá tính nữa. Anh chàng muốn đùa bỡn với Thanh nên bảo.
_Chỉ cần cô đồng ý làm bạn gái của tôi một hôm tôi sẽ tha cho con nhỏ kia và không làm khó cho cô…??
Thanh cười khinh bỉ bảo Kiên.
_Anh đang nằm mơ giữa ban ngày đấy hả. Tôi có mù mắt đâu mà chấp nhận làm bạn gái một kẻ ăn chơi và chuyên làm chuyện xấu như anh….!!
Kiên không lấy thế làm buồn ngược lại hắn càng nhích lại gần Thanh hơn rồi dơ bàn tay ra định nắm lấy bàn tay của Thanh nhưng Thanh nhanh hơn. Con nhỏ theo thế, Thanh vặn tay của hắn ra đằng sau chưa hết bàn chân của Thanh ngáng chân của hắn làm cho hắn ngã nhào xuống đất. Thanh ngồi đè lên lưng của hắn và bẻ quặt hai tay của hắn vào nhau. Thanh nhếch mép bảo Kiên.
_Anh còn muốn nói hay giải thích gì không…??
Kiên kinh ngạc trước tài nghệ của Thanh. Hắn càng cố giãy Thanh càng siết chặt tay của mình. Hắn đau đớn nhưng miệng vẫn nói cứng.
_Cô hãy liệu hồn đấy, cô thắng tôi vì tôi không đề phòng cô thôi, nếu mà đấu trực tiếp thì chưa chắc cô thắng tôi….!!
Thanh liền buông hắn ra rồi bảo.
_Được, nếu anh muốn thế thì tôi chiều….!!
Kiên thấy mình được giải thoát hắn mừng quá liền đứng ngay dậy, rồi hất hàm bảo Thanh.
_Bây giờ tôi mới thực sự ra tay đây, cô hãy chuẩn bị tinh thần mà đón nhận nó….!!
Thanh cười, cô nàng *** khoác của mình ra rồi buộc ngang người, chân phải bước lên một bước; chân trái khẽ trùng xuống; mắt nhìn thẳng vào mắt của Kiên. Bây giờ tất cả tinh thần và giác quan của Thanh đều tập trung vào từng động tác của Kiên. Kiên di chuyển theo hướng nào Thanh đều đoán trước được, cô nàng hạ hắn một cách dễ dàng và hắn nhận không biết bao nhiêu cú đá và cú đấm vào người. Hắn bị sưng húp một bên mắt. Thanh tức giận bảo Kiên.
_Tôi sẽ cho anh sưng nốt bên kia cho nó cân để anh bớt nhìn con gái người ta như một con mồi đi….!!
Thanh chưa dứt lời anh chàng kia đã lĩnh thêm được một quả vào mắt trái rồi. Thanh túm lấy áo của hắn rồi ra lệnh.
_Mau cúi mình xin lỗi Kim đi….!!
Kiên chưa bao giờ chịu nhục như hôm nay. Hắn không ngờ cô gái mà Kim nhờ xử lại giỏi võ như thế này. Cả đời của hắn cũng chưa bao giờ thua đàn bà thế mà hôm nay hắn lại bị một cô gái cho đo ván ngay từ thế võ đầu tiên. Hắn căm hận bảo Thanh.
_Có ૮ɦếƭ tôi cũng không bao giờ xin lỗi cô ta….!!
Thanh túm chặt cổ áo của Kiên rồi nói dứt khoát.
_Anh xin lỗi Kim hay là muốn đến gặp cảnh sát…!!
Kiên vội nói luôn.
_Để tôi xin lỗi cô ấy, làm ơn đừng lôi tôi đến đó….!!
Thanh quát.
_Nếu thế thì nói luôn đi….!!
Kiên ngập ngừng nhìn Kim đang run rẩy đứng đó, hắn khẽ cúi đầu xuống rồi lí nhí nói.
_Tôi xin lỗi cô….!!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay