Tôi đã nói rồi, tôi là con gái! – Chương 54

Tác giả: yeuanhdendaikho

Hai đứa nằm mê man trên bãi cỏ ven sông, không hề hay biết rằng……… đây là tụ điểm tiêm chích của một nhóm nghiện MT……..
Và chúng đang kéo nhau từ phía xa đến gần bãi cỏ tụi nó đang nằm. Trong khi cả 2 đứa tuy giỏi võ nhưng đều đang ngất đi vì mệt………
Tiếng lao xao ngày một gần hơn…… Tiểu Thiên à, Hoàng Minh à, dậy đi chứ? Chúng là những tên bất cần đời đấy, chũng không giống những kẻ mà cả 2 đã từng gặp trước đây đâu. Các bang hội không dám thu nhận chúng nên chúng tự lập thành hội, cứ khi nào thèm thuốc là đến đây. Nếu 2 người không nhanh tỉnh lại, chỉ e là…….
Tụi nó đã không để ý cách chỗ mình không xa có rất nhiều những bơm kim tiêm còn dính máu vứt ngổn ngang trông rất đáng sợ. Đám người đó chừng mười bảy, mười tám thằng, vừa đi vừa phì phèo TL, trông hệt một lũ zombie bị bắt mất hồn, chỉ còn lại thân xác tàn tạ. Đi đầu đám đó là 1 thằng trông có vẻ lớn tuổi nhất, vai khoác 1 ba lô. Đến sát bờ sông, chúng nhìn thấy “xác” 2 thằng con trai đang nằm trên cỏ. Một thằng nói:
- Đại ca, có 2 thằng ngỏm ở đây.
Thằng khác lên tiếng:
- Chắc là bị say thuốc!
“Cốp”. Tên vừa nói bị thằng đại ca cốc cho một phát:
- Đồ ngu! Quần áo chúng nó bị ướt, chắc mới bị rớt xuống sông thôi.
Mấy thằng khác lao nhao lên, thi nhau gõ vào thằng kia để hùa với “Đại ca”:
- Đồ ngu!
- Ngu thì ૮ɦếƭ!
Thằng nhóc ôm đầu mếu mếu, tên đại ca lườm 1 cái rồi ra lệnh:
- Xem chúng nó ૮ɦếƭ chưa!?
Mấy thằng lăng xăng chạy ra rồi chạy vào:
- Vẫn còn thở ạ!
Tên Đại ca gật đầu:
- Cứu chúng nó đi.
- HẢ???
Cả đám đàn em nhìn hắn đầy kinh ngạc. Xưa nay đại ca có bao giờ nhân từ với ai đâu. Kẻ ૮ɦếƭ rồi ổng còn đào mồ lên để nghiền xương nữa là…. Sao hôm nay lại có hứng cứu người thế này?
Hắn cười nhếch mép:
- Để chúng nó sống rồi cho mỗi thằng 1 tiêm. Chúng ta đang cần người mà…..
Bọn đàn em ồ lên. Đại ca vẫn là đại ca, tàn ác không tả được. Cứu người ta để người ta dính vào MT và AIDS giống mình thì còn độc ác hơn cả ***. Chúng lôi Angus và Minh vào trong, một thằng ồ lên:
- A, đại ca, thằng này là người mẫu nổi tiếng của MZ này.
Hắn nhíu mày:
- MZ là cái quái gì?
- Dạ là công ty người mẫu hàng đầu nước mình đó anh. Thằng bên cạnh hình như là cùng 1 nhóm với hắn. Con em của em thần tượng 2 thằng đó lắm.
Hắn đảo mắt suy nghĩ rồi cười ranh ma:
- Được lắm. Chúng ta vớ được cá vàng rồi!
Thằng vừa nãy bị đánh lại lên tiếng:
- Ở đâu anh? Đâu cơ? Sao em không thấy??
- Đồ ngu! Là 2 thằng này này!
Cả đám thi nhau gõ vào đầu hắn:
- Đồ ngu!
- Ngu chưa con!
Hắn lại ôm đầu mếu máo. Tên đại ca ra lệnh lôi tụi nó xuống bãi đất trống ở gầm cầu. Hắn thầm khoái trá với ý định của mình, cho bọn đàn em lục soát người tụi nó. Một thằng lục soát người Thiên, tìm được ví và điện thoại. Một thằng đang lục soát người Minh, chợt giật nảy mình, nhảy ra xa:
- Đ… đại… ca….. nó…. là là…. con gái!
Tên đại ca hơi ngạc nhiên 1 chút, kéo cái áo khoác của nó ra thì thấy có chút *** nhưng bị băng lại rất chặt. Thế là thêm 1 bí mật…. Hắn mỉm cười:
- Chúng mày tìm cách liên lạc với bọn MZ đi, ta sẽ đòi tiền chuộc. Giờ thì đưa chúng nó đến căn cứ của tao.
Thế là một bọn kéo tụi nó đi, một bọn dùng điện thoại của Angus và nó để đòi tiền chuộc của MZ. Vì không muốn mọi người kinh động, chỉ Quốc Huy và giám đốc Triệu là biết chuyện. Lúc này Quốc Huy đang chạy loạn lên trong phòng gám đốc:
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, làm sao giờ????
Bà Triệu ngồi suy nghĩ rồi lên tiếng:
- Cả 2 đứa đều có võ, nếu bị bắt thì chỉ có 1 nguyên nhân: tình trạng sức khỏe của chúng không được tốt.
Quốc Huy lại càng lo hơn, anh cứ đi qua đi lại mếu máo:
- Vậy phải làm sao? Hay tôi gọi cảnh sát nhé?
Bà Triệu lắc đầu:
- Chúng sẽ thủ tiêu 2 đứa nhóc ngay.
- Giám đốc có cách gì không?
Bà đăm chiêu nhìn ra ngoài:
- Có thì cũng có nhưng chỉ e là hơi khó thực hiện…….
- Là sao giám đốc?
Quốc Huy vừa lo vừa thắc mắc nhìn nụ cười bí ẩn của giám đốc, không hiểu nổi bà đang tính toán những gì……
Angus từ từ mở mắt…… đập vào mắt hắn là bóng 1 đám người nhòe nhòe trước mặt. Nheo mắt và lắc lắc cái đầu, hắn nhận ra nó đang bị trói ở chiếc ghế bên cạnh, vẫn đang bất tỉnh. Hắn cũng bị trói chặt vào 1 chiếc ghế đơn trước mặt chúng. Hắn tức giận, giẫy giụa:
- Các người là ai? Thả chúng tôi ra nhanh!!
Tên đại ca ngồi trên ghế, xoay xoay cái bơm kim tiêm có chứa 1 ít dung dịch trong suốt, từ tốn nói:
- Đừng phản ứng ngu ngốc thế chứ chú em? Mày không nhận ra con nhỏ đó có thể bị tao P0'p ૮ɦếƭ bất cứ lúc nào à?
Mắt Angus chợt lóe lên, gằn giọng:
- Anh dám?
Tên đó cười lớn:
- Ha ha ha, mày nghĩ tao là ai? Có gì trên đời này mà tao không dám làm chứ? Nhưng mày yên tâm, trước khi có được tiền chuộc từ cái công ti khỉ đó thì chúng mày chưa ૮ɦếƭ được đâu…..
- Các người…….
Bỗng 1 thằng đàn em của tên đó chạy vào:
- Đại ca, mụ giám đốc đó muốn gặp thằng cao kều này!
Tên đại ca nhìn Angus thăm dò rồi hất đầu đồng ý. Thằng đàn em bật loa ngoài rồi đưa điện thoại lại sát tai Angus:
- Alô? Nhạc mẫu, vâng, hiện tại tụi con vẫn an toàn…… SAO CƠ Ạ??
Mặt Angus chợt biến sắc, bọn bắt cóc hơi nhíu mày khó hiểu nhìn mặt hắn càng ngày càng trở nên đáng sợ…..
- Các người cũng nghe rồi đấy, cô ấy bị tiểu đường, phải tiêm insulin trong vòng 2 tiếng tới…. Mau thả chúng tôi ra, cô ấy cần được đến bệnh viện. Mà tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh? Cấc người đã làm gì hả??
Tên đại ca có hơi suy nghĩ 1 chút rồi nói:
- Vậy thì còn 2 tiếng để người của mày chuẩn bị tiền và mang đến đây. Nó chưa ૮ɦếƭ ngay được đâu.
- ૮ɦếƭ tiệt!! Tôi sẽ cho các người tiền, thả chúng tôi ra!!
- Nhưng điều chúng tao muốn đâu phải chỉ có tiền…..
Angus run sợ nhìn tên đó giơ kim tiêm và tiến lại chỗ nó:
- Anh định làm gì? Đó là thứ gì? NÀY, ĐỨNG YÊN ĐÓ!!! ANH MUỐN GÌ HẢ??
- Hừ, chú em làm gì mà nóng thế. Biết đâu cái này lại thay thế được cho insulin gì đó thì sao……… ha ha ha….
- KHÔNG!! Này, anh kia, anh làm gì tôi cũng được, đừng ***ng đến cô ấy!!
Tên kia cười gian xảo:
- Tao sẽ tha cho nó nếu mày tự rạch mặt mình, được chứ?
Angus hơi giật mình. Khuôn mặt và cơ thể là thứ quý giá nhất của 1 người mẫu. Hắn quay sang nhìn nó đang bất tỉnh, thầm cười mình tại sao lại phải phân vân. Tất nhiên hắn sẽ chọn…….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay