Tôi đã nói rồi, tôi là con gái! – Chương 49

Tác giả: yeuanhdendaikho

Người thanh niên khuất trong bóng tối khẽ mỉm cười:
- Rõ, Trần gia!
Đó…….. là ai?
Nó đang ngồi thi tửu lượng với Blue và Green thì có điện thoại. Đang định tắt nguồn để đấu tiếp thì nó giật mình nhìn số điện thoại người gọi……. Là mẹ nó:
- Alô, m… mẹ ạ?
- Con đang ở đâu giờ này?
- Dạ con……
- Về nhà ngay!
- D…dạ!
Nó vội vã vào lấy ba lô, cả nhóm hỏi sao lại về mà nó chẳng kịp giải thích gì thêm, chỉ nói:
- Thánh chỉ!
- Hả???
Nó phóng xe vèo vèo. Về đến nhà thfi mới té ngửa ra…….. Mẹ nó chưa hề đến. Nó gọi cho mẹ:
- Sao mẹ bảo con về?? Con tưởng mẹ ở đây chứ?
- Thế ta k ở đó là con đi chơi đến tận 1h thế này à? Lâu nay ta không quản nên con bắt đầu hư hỏng rồi đúng không?
- Dạ, con…..
- Thôi, nghe cho rõ đây. Ngày mai con sẽ phải đi gặp mặt Tiểu Thiên với thân phận…… con gái. Ta đã nhờ người đến rồi, lo mà làm cho tốt, ta chưa nói ra con là con gái đâu.
- Cái… cái gì cơ ạ? Gặp mặt???
- Đúng vậy, nó là con rể tương lai, ta thì chỉ có 1 đứa con gái. Con không định chống đối ta đấy chứ?
- Hơ….. nhưng đó là mẹ tự nhận anh ta làm con rể mà…… TẠI SAO CON LẠI PHẢI ĐI???
- Tốt nhất con nên đi ngủ đi. Mai phải dịu dàng 1 chút, ta đã quyết rồi đấy, nó sẽ làm con rể ta.
- HẢ????????? Mẹ có nhầm không đấy? Alô? Alô??? Asssshhh!
Nó vò đầu bứt tóc ngồi phịch xuống sofa. Linh Lan ngồi gọt táo, hỏi:
- Sao thế?
Nó nhăn nhó:
- Mẹ chị bắt đi gặp mặt tên Angus. Làm sao bây giờ???
Chợt nó “a” 1 tiếng, nhìn Linh Lan tràn đầy hy vọng:
- Linh Lan, em giúp chị nha!!!
Linh Lan hơi ngả người ra sau, đề phòng:
- Giúp?? Angus biết mặt em rồi mà?
Nó vỗ trán 1 cái:
- Ừ ha, chị quên. Làm sao làm sao làm sao bây giờ????
Hoàng Anh bước từ trên nhà xuống, nhìn thấy nó thì nhảy chồm lại, hét:
- Con kia!! Mày đã nói gì với Uyên Uyên hả?????
Nó bịt tai lại, hét theo:
- Nói gì? Em không nhớ!!!
Hoàng Anh cốc vào đầu nó:
- Khai đi, mày nói gì mà làm cô ấy vừa khóc vừa xin lỗi anh rồi đồng ý đi nước ngoài điều trị hả???
- Không nhớ thật mà……. Người ta đang sắp ૮ɦếƭ đây……..
- Vậy để anh giúp 1 tay.
Mắt nó sáng lên, nhìn Hoàng Anh:
- Anh nói thật chứ???
- Đương nhiên……. yaaaaa!!
Hoàng Anh vừa cười vừa P0'p cổ nó, trong khi nó với Linh Lan nhìn anh trong im lặng. Anh vẫn giữ nguyên nụ cười, bắt đầu cảm thấy nguy hiểm:
- Sao 2 đứa nhìn anh ghê thế???
Nó nuốt nước bọt cái ực, cầm tay Hoàng Anh:
- Hoàng Anh! em nhờ anh 1 chuyện, anh nhất định phải giúp em đấy!
- Anh vừa nói là sẽ giúp chị ấy rồi. _ Linh Lan chêm vào.
Anh có cảm giác mình đang bị dụ vào tròng nhưng đã không còn đường lui nữa:
- Chu… chuyện gì?
Sau 1 hồi giải thích, khua tay múa chân, cộng với sự hỗ trợ phiên dịch đắc lực của Linh Lan, nó cũng đã nói xong cơ bản vấn đề. Hoàng Anh ngồi như tượng tiếp nhận thông tin một cách chậm chạp. Nó hỏi:
- Vậy đấy, anh hiểu chưa?
- KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGG!!!!!!
Anh hét lên, quay sang nó lắc lắc:
- Anh mày đã có người yêu rồi đấy, biết không hả??? Anh đã trút bỏ cái lốt con gái rồi, mày tha cho anh có được không???
- Nhưng ai tha cho em?? Anh không giúp em thì ai giúp được chứ???
Hoàng Anh đành chấp nhận giúp nó. Anh cũng phải cảm ơn nó vì đã giúp Uyên Uyên………..

Hoàng Anh đành chấp nhận giúp nó. Anh cũng phải cảm ơn nó vì đã giúp Uyên Uyên………..
Sáng, một người của mẹ nó đến nhà từ sớm. Nó lôi Hoàng Anh dậy để cho người thợ trang điểm đó bôi tro trát trấu, à, bôi son trát phấn. Nó nói với người thợ:
- Chị ơi, chị trang điểm….. xấu xấu 1 tý nhé. À mà không, càng xấu càng tốt!
Hoàng Anh hét:
- CÁI GÌ??? Mày đi mà trang điểm xấu, anh đã làm con gái thì phải làm gái xinh!
Anh đưa tay lên vuốt cằm, mặt vênh vênh tự đắc. Nó bực mình:
- Chị làm cho anh ấy thành ma hộ em, càng đáng sợ càng tốt.
Hoàng Anh giãy nảy:
- Không!! Anh không làm nữa, mày đi mà làm!!!
- Trật tự! Anh đã hứa rồi, đừng hòng nuốt lời.
- Đùa à???
Hoàng Anh đau khổ nhìn chị gái kia lôi ra hộp phấn trắng phau. Những tưởng phải bôi cái đó vào mặt nhưng Linh Lan đã cứu anh 1 bàn thua trông thấy:
- Làm thế chỉ xấu mặt mẹ chị thôi.
- Đúng đúng!!_ Hoàng Anh gật đầu lia lịa, quay sang nó:
- Hơn nữa anh trang điểm kiểu khác nhìn sẽ khác em mà………
Nó cau mày nhìn ánh mắt long lanh của Hoàng Anh, đành nói:
- Vậy tùy anh. Hắn mà nhận thấy anh giống em thì……….
Nó giơ nắm đấm lên đe dọa, Hoàng Anh cười toe:
- Hì hì, anh biết rồi!
Nó đang ngồi xem Hoàng Anh được trang điểm thì……….. Angus gọi tới:
- Alô.
- Cậu bảo sẽ đáp ứng 1 yêu cầu khác của tôi đúng không?
- Hừ, đúng vậy, anh nói nhanh đi.
- Bất cứ yêu cầu nào chứ?
- Ừm….. c…. có lẽ.
Nó chợt thấy hơi lo lắng, hình như có mùi nguy hiểm phảng phất trong lời nói của hắn. Quả nhiên:
- Vậy ngay bây giờ, cậu chạy bộ đến nhà tôi……
- Ha, tưởng gì……. Quá đơn giản!
- Ồ, vậy thì tốt, hãy chạy bộ đến nhà tôi với duy nhất 1 chiếc khăn tắm trên người nhé!
- HẢ?????????
Hắn….. vừa mới nói cái gì thế??? Chạy bộ……. với duy nhất 1 chiếc khăn tắm?????
- Anh…………. ANH ĐÙA À??? KHÔNG BAO GIỜ!!!
- Hừ, vậy đấy…….
- Trừ những điều làm ảnh hưởng tới danh dự, nhân phẩm, đạo đức, pháp luật ra, cái gì cũng được!
Angus chỉ chờ có thế:
- Vậy hôm nay tôi đi gặp mặt con gái giám đốc, cậu cũng phải đến!
- Hả???
- Đừng nói là cậu định từ chối……
- Tôi…….. Thôi được. Ở đâu?
Nó tắt máy, thấy Hoàng Anh và Linh Lan đang nhìn mình, thở dài:
- Hắn bắt em đi cùng!
Hoàng Anh bật cười:
- Thế thì vui đây……..
Nó hơi nhíu mày không hiểu, lôi cái địa chỉ ra đọc:
- Nhà hàng Rizzo?
…………….
Đúng 10h, sau khi trang điểm cho Hoàng Anh xong, nó lôi anh đi, mặc cho anh cố níu lại:
- Từ đã!! Để anh mày ngắm dung nhan 1 tý đã!!
- Ngắm cái con khỉ, anh mà làm hỏng việc là em xử đẹp đấy.
- Hừ, anh ra tay mà lại không được à?
- Thôi em biết rồi! Anh muốn những bức ảnh……….. “xinh xắn” của mình được chuyển tới điện thoại của Uyên Uyên thì cứ việc làm hỏng đi, em sẽ không cản đâu.
Nó nhún vai đi trước, mặc cho Hoàng Anh đứng như hóa đá. Anh tức giận kéo tay nó lại……. khóa môi:
- Ây da, lâu không hôn em gái ngoan, anh cũng không muốn đưa cái ảnh này cho thằng Tùng đâu……
Quả là nguy hiểm, Hoàng Anh học được cái tính láu cá này từ bao giờ thế? Đúng là anh em với nhau có khác. Nó lắc đầu đi theo anh, không biết bên kia đường, có một người vừa làm rơi đôi găng tay xuống đất…..
Kỳ đứng thẫn thờ nhìn theo dáng nó, trong lòng nhói lên 1 cảm giác vừa thất vọng vừa bất ngờ, đau đến khó thở. Dù vẫn biết sẽ có 1 ngày nó sánh bước bên 1 người con gái khác, nhưng khi nhìn nó hôn cô gái kia, lòng cậu vẫn không kìm chế được nỗi đau quặn thắt trong ***g *** này…… Cậu quay mặt đi, nuốt nước mắt, chợt thấy 1 đôi chân đang đứng im, cậu ngước lên nhìn…..
Linh Lan đứng khoanh tay đăm chiêu suy nghĩ về những biểu hiện mà cô thấy ở Kỳ. Còn đang đoán già đoán non thì cô chợt giật mình nghe Kỳ nói:
- Cô…….. làm bạn gái tôi nhé!?
- Hả?
Cô ngạc nhiên nhìn Kỳ. Ánh mắt cậu đang tràn ngập nỗi đau, chỉ có u ám những màu đen xám xịt. Cô cảm nhận rất rõ trong đó có 1 tia hy vọng mong manh mà cô đang có cơ hội nắm giữ để kéo cậu lên khỏi bờ vực của sự đau khổ. Ánh mắt ấy……. khiến trái tim cô thêm 1 lần nữa đập thịch 1 cái khi đứng trước cậu…….
- Thôi bỏ đi, coi như tôi chưa nói gì……_ cậu định quay bước đi…..
- Không! Tôi đồng ý!
Kỳ quay mặt lại, hơi bất ngờ nhìn cô gái đang đứng đó, đầy tự tin và kiêu hãnh, ánh mắt cô chứa đựng sự mạnh mẽ mà cậu đang tìm kiếm……. ánh mắt của nghị lực vượt qua nỗi đau…..
………………
Nó đến nơi thì Angus đã ngồi đợi trong nhà hàng. Hắn tặng 1 bó hoa hồng, lịch sự kéo ghế mời Hoàng Anh ngồi và nhìn nó với ánh mắt khiêu khích. Nó lúc đầu còn đang thấy khó hiểu, nhưng giờ nó biết tại sao hắn lại muốn nó đến rồi đấy. Hắn nghĩ……… nó thích Hoàng Anh!! Mà nói chính xác hơn là con gái của giám đốc – tức là chính nó. Nhưng Hoàng Anh đang đóng giả nó nên giờ cứ coi như anh ấy là “con gái” của mẹ vậy……
Angus cười mỉm:
- Em là Hoàng Anh? Trông em rất xinh!
Hoàng Anh cũng cười đáp lại:
- Vâng, chắc mẹ em chưa nhắc với anh. Thật vinh hạnh khi được gặp siêu mẫu Angus của MZ, anh có bí quyết gì để cao đến như vậy?
Angus mở to mắt tự nhiên:
- Ồ, có lẽ là do ăn nhiều rau!
- Oa, vậy em cũng phải ăn nhiều 1 chút mới được.
- Thế thì hôm nay tôii sẽ chọn món cho em, ok?
Cả 2 cùng cười vui vẻ, nó chỉ ngồi im như tượng nhấm nháp ly R*ợ*u. Angus tuy nói chuyện với Hoàng Anh nhưng ánh mắt cứ liếc sang nhìn nó đầy tự đắc. Nó liếc lại với ánh mắt: “Nhìn cái gì mà nhìn?”
Đang nói chuyện với Hoàng Anh, hắn tự dưng quay sang nó:
- Không biết em và Minh quan hệ thế nào?
Nó và Hoàng Anh liếc nhìn nhau, Hoàng Anh vội kéo tay nó lại, ôm lấy cánh tay nó:
- Ha ha, đây là……. người yêu của em!
Nó suýt sặc. May cho hắn là nó chưa phun nước vào mặt hắn. Hoàng Anh nhéo nó 1 cái, nói qua kẽ răng:
- Hợp tác chút đi!
Nó cũng khoác 1 tay lên vai anh, ôm vào lòng:
- Đúng vậy, vì thế anh từ bỏ chuyện ςướק cô ấy từ tay tôi đi. Chúng tôi là của nhau!
Nói xong mà nó sởn cả da gà, còn Angus hơi nhếch mép 1 chút, mỉm cười nói với Hoàng Anh:
- Ồ, thế sao? Nhưng anh rất muốn theo đuổi em. Nếu như không thể ςướק được em thì anh theo đuổi em cũng chẳng ảnh hưởng gì đâu, phải không?
Hoàng Anh lúng túng nhìn nó rồi nhìn hắn:
- A….. ừm. Ha ha, tùy anh thôi!
Nó nhìn Hoàng Anh cảnh cáo, nó biết thể nào anh cũng sẽ xiêu xiêu mà…….
2 tuần sau, Hoàng Anh, không ngoài dự kiến của nó, đã nói:
- Hắn thật biết cách cua gái. Anh học được nhiều thứ lắm, cũng không tệ đâu em, rước nó về cho anh học thêm nữa đi.
- Rước cái đầu anh, anh đi mà rước!!!
Vậy đấy, hắn nghĩ rằng chiếm hữu người nó yêu sẽ khiến nó tức giận, mà hắn thì rất thích chọc giận nó. Ai bảo nó khi giận trông rất…….. đáng yêu làm gì…..
………………..
Hắn cười nhoẻn nhìn nó bực tức suốt mấy hôm nay. Từ sáng tới giờ cũng thế, cứ ***ng hắn là lại cau mày khó chịu. Hắn còn định chọc cho nó gây chiến luôn nhưng cũng tối rồi, đành để nó về, mai tính tiếp. Hắn vui vẻ bước ra phía ô tô, chợt khựng lại vì cái dáng quen thuộc của 1 cô gái. Hắn ngước lên nhìn, lòng bỗng nhói đau….. Hóa ra hắn vẫn chưa hoàn toàn quên được………
Cô gái tiến về phía hắn………….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc