Tình Yêu Của Thiếu Gia - Chương 50

Tác giả: Zeln

Vì đó là tình yêu.
-Muốn một thứ mà mày đang sở hữu_Uyên Nhi nhếch môi.
Sin nhíu mày,chẳng lẽ người cô ta nói là...
-Ý mày là Ron?
-Bingo,tiết là con bé chẳng có gì tốt đẹp như mày lại đi quyến rũ anh ấy.
-Ê,nói cho đàng hoàng nha_Sin bực bội.
-À xém nữa là quên,chuyện ở G.Blue hồi trước chưa tính sổ với mày,giờ tới chuyện mày giành anh Ron từ tay tao.Xem ra mày cũng gan lỳ lắm mới dám ᴆụng đến Uyên Nhi này.
-Chuyện đó do mày kiếm chuyện trước.
-Còn dám nói hả?_Uyên Nhi quát lên,rút từ trong túi mình ra một con dao sắc lẻm kề vào mặt cô bé -Ngày hôm nay trên mặt mày sẽ xuất hiện vài cái sẹo,để rồi xem anh Ron có thèm đến xỉa tới mày nữa không,đồ xấu xí!
Sin thoáng giật mình,nhưng cố giữ giọng bình tĩnh.Cô bé bị trói chặt cả tay,chân đến cử động còn không được,tình hình không ổn rồi đây.
Uyên Nhi đặt cây dao lên má Sin,từ từ...từ từ...
Những đường dao sắc lẻm chạy dọc theo khuôn mặt xinh xắn ấy,Sin nhăn mặt đau đớn.Cô ta rạch một cách chậm chạp,vừa rạch vừa cất tiếng cười đáng sợ.Nhìn cô ta lúc này không khác gì một kẻ...mới trốn viện.
Chợt Uyên Nhi dừng lại.
-Sao chỉ có mặt mày là bị thôi nhỉ?phải “chia đều” cho từng “phần” chứ.Cả đám tụi mày lên đánh nó đi,đánh ૮ɦếƭ cũng được!_Uyên Nhi ra lệnh.
Một đám người cao to lực lưỡng hầm hầm tiến lên,mặt tên nào tên nấy bặm trợn còn hơn cả...Phan.
Sin không sợ,một chút cũng không.Cứ để bọn họ đánh ૮ɦếƭ thì Sin cũng chẳng màng tới dù sao nếu cô bé ૮ɦếƭ đi,sẽ không cô đơn vì nơi đó,có ba mẹ.Sin chưa từng làm điều gì sai trái cả nên có lẽ sẽ được lên thiên đường mà...
Cô bé nhắm mắt lại.Mặc kệ điều gì đáng sợ sẽ xảy ta tiếp tục..
-Không phản ứng gì luôn sao?mày cũng biết chấp nhận số phận gớm nhỉ con nhóc_một tên nói rồi cả bọn ấy cùng cất những tiếng cười man rợ.
Hắn ta đạp vào cái ghế cô bé đang ngồi làm cả người lẫn ghế ngã nhào xuống đất,những cú đánh,đạp như trời giáng,không chỉ là một người thôi mà tất cả,hàng chục cái chân cùng lúc ђàภђ ђạ người con gái bé nhỏ.Sin đau,đau lắm nhưng cô bé nhất quyết không hé ra một lời than hay khóc lóc,lúc này không phải là lúc để mà yếu đuối.Càng than la khóc lóc thì cái bọn ác nhân ác đức đó càng hả hê.
...
Một lúc sau thì bọn đó bắt đầu thấm mệt,ngừng lại thở hổn hển.Vậy mà cô bé vẫn trụ lại nổi,Sin hướng đôi mắt lên nhìn Uyên Nhi,nhìn bọn đó và cười khẩy,nói:
-Hèn hạ,ngu dốt,điên cuồng.Đó là tất cả để tả về đám tụi mày khi phục vụ một đứa con gái chẳng ra gì,còn Uyên Nhi,cô còn hơn vậy nữa.
-Mày nói cái gì đó con khốn!Tụi mày ngừng làm gì,đánh nó tiếp_Uyên Nhi hét lên giận dữ.
Chỉ một giây sau,cánh cửa gỗ cũ nát ấy đã bị đạp tung.Dark xông thẳng vào đánh cho cả bọn ấy tơi tả.
Ron ngước nhìn Sin,tim cậu nhóc thắt nghẹn như bị ai đó Ϧóþ chặt khi nhìn thấy người con gái mình yêu thương nằm trên sàn nhà lạnh cóng,khắp người đầy rẫy những vết thương chằng chịt,khuôn mặt đầm đìa máu.
-Bọn chó má!!
Uyên Nhi hoảng sợ lẻn đi,nhưng Ron đã biết.Cậu nhóc tiến gần đến,Uyên Nhi sợ sệt thục lùi lại,cuối cùng thì bị ép vào một góc tường.
Ron đưa ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ hướng về Uyên Nhi,cậu nhóc giơ tay Ϧóþ mạnh cổ cô ta lại (với con gái chỉ xài được cách này ==’)
Cô ta xanh mặt.
-Ron,Ron ơi em xin lỗi,thả tay ra đi anh_Uyên Nhi van nài.
-Cô dám làm chuyện động trời này luôn sao?lâu rồi không gặp xem ra cô cũng ăn phải gan hùm nên mới dám ᴆụng đến người của tôi!
Uyên Nhi khóc rống lên,khắp người run như cầy sấy.
-Em xin lỗi mà,không phải do em làm đâu.Là...là con nhỏ Thùy Như kêu em làm đó,nó bảo em phải đánh ૮ɦếƭ Sin để anh phải thuộc về nó,chính nó sai khiến em chứ không phải em chủ mưu đâu anh Ron,anh thả em ra đi em ngạt thở ૮ɦếƭ mất!
Ron trợn mắt,là do cô ta làm ư??
-Từ khi nào cô trở thành con chó để chủ sai khiến vậy?_Ron cười khinh miệt.
-Thả...e...em ra đi,ng...ngạt quá_Uyên Nhi không thể chịu nổi,giọng nói đã đứt quãng.
Và cậu nhóc buông cổ cô ta ra.Ron thấy dưới đất có cây dao sắc lẻm trong bóng tối.
-Hôm nay tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục!!!
Ron đưa con dao lên,rạch thẳng vào mặt cô ta hai đường.
-Á Á Á Á Á_Uyên Nhi thét lên đau đớn.
Ron tiếp tục “tặng” thêm mấy đường trên khuôn mặt cả “ký phấn” của Nhi,khuôn mặt Nhi bây giờ máu tuôn ra từng đợt chảy xuống cả cái áo trắng trên người.
Con dao bị quăng xuống đất tạo ra một tiếng “keng” nho nhỏ.
Ron đến chỗ Sin bế cô bé lên,đôi mắt run lên nhìn người con gái mình yêu thương đau đớn.Bây giờ,Ron mới nhận ra tình cảm của mình.Từ hôm gặp Sin ở căn tin,cô bé chỉ nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt xa lạ rồi đi thẳng luôn với người con trai khác,Ron đã không chịu nổi,trái tim cậu nhóc như vỡ vụn ra thành từng mảnh.Khi nghe tin Sin bị bắt cóc,Ron đã hoảng lên..
Và Ron đã chọn Sin,trái tim Ron không còn thuộc về Thùy Như nữa.Chính cái tính cách hồn nhiên ngốc ngếch của cô bé đã chinh phục hoàn toàn trái tim sắt đá của cậu nhóc!
...
Khi ra ngoài,cùng lúc đám người của Hải Phong và cậu đi vào.
-Không cần tới cậu đâu,người của tôi lo được.
Rồi Ron bế Sin đi phớt qua Hải Phong và ᴆụng vào vai của cậu.Lúc Sin bị bắt cóc,đáng lẽ Phong đã không gọi cho Ron...
Nhưng cậu muốn tự thách đố bản thân mình và Ron,xem ai sẽ tìm được Sin trước nên mới điện cho cậu nhóc,nếu Phong tìm được trước,cậu sẽ bằng mọi giá để kéo được tình cảm của cô bé về phía mình.Còn nếu Ron trước,cậu sẽ ra đi xem như thần cupid đã lựa chọn Ron.Tuy biết tỉ lệ giữa hai người là quá chênh lệch (Ron lời hơn) vì Sin và Ron đã có tình cảm với nhau trước,nhưng Hải Phong cũng muốn tự thách đố bản thân mình một lần.
Và Hải Phong đã chậm một bước,cậu đã thua...
Phong nhìn theo chiếc xe đen khuất dần mà lòng đau quặn.Số mệnh đã ghép Sin và Ron với nhau,Phong chẳng còn cơ hội nào nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc