Tình Yêu Của Thiếu Gia - Chương 14

Tác giả: Zeln

Buổi tối kinh hoàng
-hôm nay có buổi gặp mặt,cùng đi nhé
-bạn mới về đây gần 1 tuần mà đã có buổi gặp mặt rồi à??_Sin ngạc nhiên
-thật ra **** này hẹn lâu rồi,tại giờ mới đi thôi_Thùy Như cười
-ừm...nhưng mà_Sin ngập ngừng,dù biết rằng cô bé và Ron quen nhau chỉ dựa trên một hợp đồng không có giấy mà chỉ nói miệng nhưng Sin vẫn có cảm giác "tội lỗi",nếu Sin đi Ron mà biết được chắc cậu nhóc giận dữ lắm.
-sao vậy?sợ Ron biết hả??
-ừm..._Sin tiu nghỉu
-có sao đâu,đi đi mình năn nỉ đó
-...
-im lặng tức là đồng ý rồi nhé,chiều nay 5 giờ nha,nhớ mặc đẹp đẹp đó.Mình về đây_Như phấn khởi nhảy chân sáo về nhà.
...........
-haizzzz...
Sin ôm Mina vào người,chốc chốc lại thở dài.Cô bé tới giờ vẫn chưa biết được lí do Ron đề nghị quen Sin trong hai tháng,mọi người đều đồn đại rằng Ron là một thủ lĩnh máu lạnh và tàn nhẫn,cầm đầu một băng đảng lớn mạnh thế này tuy tuổi đời chỉ mới 17.Nhưng từ khi quen biết Ron đến giờ,cậu nhóc nạt Sin thì nhiều nhưng chưa bao giờ "thượng cẳng tay hạ cẳng chân" với cô bé.
-Mina ơi,tao có nên đi không?nhưng mà đã hứa thì phải giữ lời.Mà thật sự tao không muốn đi chút nào hết!
Mina chỉ nhìn Sin,cô bé biết nói với Mina chẳng lợi ích gì nhưng Sin vẫn cứ nói,những khi buồn Sin hay ngồi "kể lể" tâm sự với Mina đủ điều.Ít ra còn được nhẹ nhõm trong lòng một chút!
...........
-Sin ơi xong chưa??_Thùy Như ở nhà dưới nói vọng lên lầu.
-có nhất thiết phải thế này không?_Sin nhăn nhó bước xuống lầu,tay men theo thành cầu thang để không bị té bởi đôi guốc cao...12 cm này!.-nhìn nó cứ ***y thế nào ấy,thôi mình thay ra rồi không mặc đâu.
-mệt nghe,có bộ đồ thế thôi mà đã la ó lên.Đồ Như đây lựa là khỏi chê gì hết_Thùy Như kéo Sin ra taxi (cô đã kêu trước đó)
Đúng là bộ đồ của Sin tùy từng cách nhìn,theo con mắt của Sin thì đây là một bộ đồ ***y nhưng cô bạn của Sin thì lại cho rằng không có gì hở hang cả.
Cái áo dây đen ôm sát người,quần jean đen rách kheo được vòng eo thon thả cùng đôi chân thon thả của Sin.
Nhìn tổng thể là nguyên một cây đen từ trên xuống dưới trừ nước da trắng ngần của cô bé ^^!
Chiều cao của Sin là 1m66 mà cô bé mang thêm một đôi guốc 12 cm thì là...1m78 (wow).Nói chung là Sin bây giờ nhìn "trên cả tuyệt vời".
..........
Điểm hẹn cho buổi gặp mặt hôm nay khá là lý tưởng,một quán cafe nằm trên tầng 9 của một tòa cao ốc đối diện là sông Sonus,từ nơi đây có thể nhìn rõ những làn nước trong xanh lấp lánh dưới ánh trăng huyền bí.
-ba bạn uống gì??_Tú-một trong ba người con trai của buổi gặp mặt hôm nay lên tiếng
-cho mình cafe sữa,còn hai bạn kia một sữa tươi và một cam ép_Linh là người đi cùng Sin và Như ở buổi gặp mặt hôm nay mỉm cười rồi đưa lại cái menu cho chị tiếp viên.
Có vẻ như Linh là người bắt chuyện giỏi và có tài ăn nói nhất,Như thì vốn tính tình hòa đồng nên hai người họ dễ lấy được lòng ba người kia hơn là Sin.Sin nãy giờ chỉ nói đúng một câu rồi không nói gì nữa hết,chỉ quay mặt ra cửa sổ và ngắm sông Sonus.
.....
Sau hơn một tiếng "xã giao" cuối cùng cũng chọn ra được cặp.Sin-Tú,Linh-Hảo và cuối cùng Như-Thuận.Họ b8at1 đầu tách ra và đi chơi riêng lẽ với nhau.Điều kì lạ là suốt buổi có hai người cứ nhìn chằm chằm vào Sin mặc dù cô bé đã nhìn đi chỗ khác,khi tính tiền đi rồi thì họ cũng kêu thanh toán.Vậy mà Sin chẳng mảy may để ý gì.
.............
Tú dẫn Sin đến một quán ăn,ăn no nê xong rồi lại đi hóng gió (nói cho oai vậy thôi chứ thực ra là xe hết xăng!)
.Đi hẹn hò kiểu gì mà mới có chút xíu xe đã không chạy được,tiền thì cậu ta sạch trơn không còn đồng bạc nào,vì lúc nãy đã không có nhiều tiền còn ra vẻ "anh hùng" bao nguyên chầu cafe báo hại giờ không còn tiền để mà đổ xăng,lúc nãy vào quán ăn còn bắt Sin...trả tiền!.Cái này người ta gọi là "ngu còn tỏ ra nguy hiểm".
-Nhã ơi sao nãy giờ em không nói gì hết vậy?giận anh hả??_Tú chọt chọi eo Sin
-tại không có chuyện gì nói thôi,mà sao anh ***ng chạm vậy hả?_Sin nhăn nhó đi ra xa một chút.
Không phải vì Sin kì thị hay khi dễ Tú vì cậu ta không có tiền mà sự thật là cậu ta rất có...máu dê,từ nãy đến giờ cứ hết ***ng chỗ này thì khều chỗ kia,ra đường thì có vẻ ta đây hay lắm nổ hết cái này tới cái kia.Tính Sin là hễ không thích ai thì cô bé nói chuyện với người đó bằng thái độ rất rất bực mình.
-***ng chứ thôi em làm gì ghê vậy?_Tú cũng bắt đầu nổi khùng -tưởng mình danh giá lắm hay sao mà bày đặt_Tú lầm rầm nói trong miệng.
...........
Đi một hồi do Sin không để ý mà cứ nhìn đâu đâu,Tú nhân lúc Sin mất cảnh giác đã lôi cô bé vào một con hẻm vắng người.
-làm gì vậy hả?thả ra_Sin hoảng sợ hét lớn.
-khỏi la đâu cô em,ở đây có la khản cỗ cũng không ai nghe đâu.Còn chảnh chẹ lên mặt với anh nữa không?hahahahaha
-hôm nay anh sẽ cho cô em biết thế nào là "mùi vị"!_hắn ta cười nham nhở rồi đá vào chân Sin làm cô bé khụy xuống,rồi Tú hôn hít vào cổ của Sin.
-thả ra ngay tên khốn kia_Sin cắn vào cổ tên ấy một cái rõ đau,cổ hắn đã hằn lên những dấu răng và rỉ ra một chút máu.Tú lấy tay sờ vào cổ mình,rồi nhìn Sin bằng ánh mắt như một con thú dữ đang khao khát con mồi.
-máy dám cắn ông hả?
"Chát"
Tên điên ấy dùng hết sức mình vào bàn tay to lớn và tát thẳng vào mặt Sin,cái tát mạnh đến nỗi khóe miệng cô bé chảy ra máu tạo thành một vệt dài từ miệng đến cằm.Rồi hắn ta xé toạt cái áo dây đen của Sin ra.
Sin cố sức giẫy giụa nhưng Tú quá mạnh,cô bé đã bắt đầu kiệt sức không còn khả năng chống cự nữa.Sin cắn môi của mình đến bật máu,những giọt nước mắt nóng hổi đã bắt đầu chảy ra trên khóe mắt của Sin.
Nhưng may mắn đã mỉm cười với cô bé.
Tú đã bị đập vào đầu bằng một cây sắc.
-con chó điên kia,mày đã làm gì con nhỏ hả?!!??_Ron hét lớn,tay nắm lấy cổ áo của Tú,ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta.
-thủ lĩnh lo cho chị hai đi,để em xử thằng khốn này_Đình Quân đập vai Ron,hướng ánh mắt về phía Sin.
Cô bé đang ngồi bệt xuống đất,người co rúm lại,Ron có thể nhìn thấy được khắp người Sin đang run lẫy bẫy .Cậu nhóc từ từ ngồi xuống và cởi cái áo sơ mi trên người của mình ra khoác vào người Sin.
-ngẩng mặt lên xem nào
Sin nghe cái giọng nói này thì ngẩng mặt lên,đôi mắt ngấn nước đỏ hoe nhìn Ron.Trong cái giây phút ấy cô bé đã ôm chầm lấy Ron,đôi tay run rẩy cố gắng ôm thật chặt người cậu nhóc tìm một chỗ vựa vững chắc rồi cô bé khóc òa lên,những giọt nước mắt cứ thi nhau rơi ướt đẫm cả một bờ vai,những giọt nước mặn chát đau khổ như thấm vào tim Ron.Đau...
Ron cũng nhẹ nhàng bế Sin lên xe.
..........
Hai tiếng sau,cậu nhóc bước xuống xe,Ron ra hiệu cho đám đàn em dừng tay lại.Tú lúc này người không ra người ngợm không ra ngợm.
Cậu nhóc tiến lại gần hắn ta,rút trong túi quần một con dao nhỏ,tia sáng sắc lẽm phát ra từ con dao ấy khiến người ta phải rùng mình khiếp sợ.
Ron nghiêng người xuống góc 90 độ rồi đưa ngón trỏ hát hàm Tú lên.
-sao người mày lại ra thế này nhỉ?
-tha...cho..t...ôi...làm ơn_Tú thều thào
-sao lại tha khi mày đã đã ***ng vào người của Ron này được_câu nói nhẹ nhàng như một thiên thần nhưng tố chất của nó lại là ác quỉ.Ron nhếch môi,đưa đầu mũi dao lạnh lùng ấy thật gần,thật gần mặt của Tú...
-Á Á Á Á Á
Tiếng thét đau đớn như xé tan màn đêm tĩnh lặng.
Ron gạch một chữ D lớn phân nửa khuôn mặt của hắn ta và một dấu X nữa mặt còn lại.Tú đau đớn và kinh sợ không thể nào kêu la gì thêm được nữa,khuôn mặt với đầy vết thương và máu me đang nhỏ giọt xuống ướt cả người hắn ta.
Ron và đám đàn em của mình quay đi,để lại một con người đáng thương bị người khác sai khiến mà giờ đây phải đau đớn quằn quại trong đêm tối... 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay